Jump to content

Recommended Posts

Bên kia chân trời

 

Bên kia chân trời

Những vì sao đã bay vụt mất

Tôi trở về nhặt tuổi thơ rơi vãi

Trong chuyện cổ tích của bà…

 

Lá trạng nguyên đỏ trời tháng ba

Chú chuồn chuồn kim chòng chành say nắng

Tôi ngọng nghịu hát bằng lời dế lửa

Ru những ngày ấu thơ ngủ yên

 

Có những điều nhỏ nhặt tưởng dễ quên

Đôi khi kí ức rêu xanh cũng là nỗi nhớ

Em quay lưng phía chân trời đổ lửa

Có một người lặng lẽ mà đau…

 

Em không về nhặt hoa tím nữa sao

Để lại bên kia nhánh bằng lăng nổi gió

Trời tháng ba lá trạng nguyên cứ đỏ

Và trong tôi nắng có tắt bao giờ?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Sức người

 

Những chàng trai mình trần trùng trục

Lấm lem bùn đen

Đôi bàn tay gân guốc

Hì hục

Nhịp nhàng

Cố ngăn dòng nước điên cuồng

Đục ngầu, hung tợn…

 

Sau lưng là làng mạc

Là những cánh đồng đang trĩu hạt

Là dáng mẹ dãi dầu

Cả cuộc đời là một chuỗi lo âu

Đời cơ cực vẫn hoàn cơ cực

 

Bao năm trời bám đất

Bưng bát cơm nghe nặng nghĩa tình

Mồ hôi nhọc nhằn

hòa vào dòng nước mênh mông

Nghe vị đất thấm mặn nơi đầu lưỡi

 

Những chàng trai thay Sơn Tinh dời núi

Mơ về những mùa vàng

Mơ một ngày

Đất oặn mình hồi sinh...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ viết cho chị

 

Anh mất rồi chị tần tảo nuôi con

Đứa con trai với chị là tất cả

Trong nỗi đau tận cùng đời chị

Giờ còn nó là niềm vui

 

Rồi một ngày trời đất khiến xui

Người năm ấy bỗng trở về tìm chị

Quá khứ - mối tình đầu thời con gái

Giày vò tim chị từng đêm…

 

Mười sáu năm lòng người ấy vẫn vẹn nguyên

Nỗi nhớ vẫn trọn dành cho chị

Đứa con vô tình là bức tường ngăn cách

Chị đâu còn gì mà mơ ước riêng tư

Sợ bão giông con thuyền nhỏ lắc lư

Sóng gió thét gào đời chị…

 

Anh ấy là người cao thượng

Vẫn thường ghé đến thăm

Đứa con trai vô tâm

Đâu hay trái tim chị lại một lần dậy sóng.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Làng

 

Tôi đi tìm những khúc đồng dao

“Rồng rắn lên mây …”

Cái thời “năm… mười… mười lăm…” xa lắc

Cánh diều vô tư thả nỗi nhớ lên trời…

 

Bên cánh võng ngày xưa tiếng mẹ ru hời

Tuổi thơ tôi gửi hồn làng giữ hộ

Vòng quay cuộc đời nghiệt ngã

Cuốn những mảnh đời lam lũ xa quê

 

Đàn cò về trong tiếng mẹ à ơi

Cổ tích của bà, ca dao của chị

Những mùa trăng dịu dàng xa lắm

Trong lời ru sau lũy tre làng…

 

Con trở về tay chạm mảnh hồn làng

Đau đáu giấc mơ trong nỗi nhớ

Đêm nghe tiếng thằn lằn tắc lưỡi

Nuối tiếc cho một thời ấu thơ…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gửi quê

 

Phố mấy hôm rồi mưa mãi không thôi

Chiều nay trên đài báo tin quê mình có lũ

Lại những đêm cả nhà mình không ngủ

Bơi xuồng gặt lúa chạy lũ ngoài đồng

 

Con không về nước lại lên nhanh

Ba có kịp kê đồ đạc trong nhà lên gác?

Mưa suốt đêm càng lúc càng nặng hạt

Se thắt lòng con…

 

Quê mình nghèo gặp năm lũ khổ hơn

Những giấc mơ đã chìm vào trong nước

Lặng lẽ trôi giữa dòng đời xuôi ngược

Dáng mẹ gầy gò lam lũ về đâu?

 

Thương cây lúa quê mình lận đận, lao đao

Như những mảnh đời lênh đênh giữa dòng nước lũ

Trắng đêm...

Những ngọn đèn cao áp trên cao không ngủ

Thao thức cùng nỗi nhớ quê.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tháng Giêng

 

Anh trở lại

tháng Giêng vàng sắc áo

lối cỏ xưa tìm lại dấu chân người

ngu ngơ gọi

em như thời trẻ dại

thuở tan trường che chung một lá sen.

 

Anh trở lại giữa mùa Giêng trong vắt

hạt sương tan

mỏng mảnh khói sương tan

chú dế trỗi khúc tình ca

ngày cũ…

thức trong anh bao nỗi nhớ

mơ màng.

 

Mùa đi với anh,

tháng ngày chồng chất

tuổi thơ qua như những khúc sông trôi

tháng Giêng hát giữa riêng anh đơn lẻ

khoảng trời nào khúc khích

nụ cười em.

 

Anh về đứng giữa tháng Giêng và hát

như gã điên thỉnh thoảng tự ru mình

chỉ có em và tuổi thơ trẻ mãi

cùng tháng Giêng trong ký ức

riêng anh.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Quán cóc

 

Cây trứng cá và khoảng trời nho nhỏ

Trước cổng trường mãi không quên

Dăm chiếc bàn ghế đã cũ màu sơn

Vẫn ngọt ngào vị những ly nước mía

 

Khung trời nhỏ của ta và bạn

Rộn tiếng cười trong vòm lá giòn tan

Ngày ra trường giữa nỗi nhớ mênh mang

Những kỉ niệm gối dày trang lưu bút

 

Ly nước mía ngày chia tay thêm ngọt

Khoảng cách nào chợt gần gũi yêu thương

Biết rằng xa lòng dặn đừng buồn

Thế mà mắt đứa nào cũng đỏ…

 

Góc bàn ấy, hàng cây… ô cửa nhỏ.

Giữ giùm ta chút kỉ niệm ngày xưa…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đôi bàn tay mẹ

 

Cầm tay mẹ đưa lên mũi

Con nghe mùi bùn non những ngày mẹ cấy đồng sâu ruộng cạn

Có mùi khét nắng những buổi trưa đổ lửa

Và mùi hoa bưởi thoang thoảng mẹ gội đầu lúc chiều hôm

Có mùi tanh nồng của những con sặc con rô mẹ bắt ngoài đồng

Có hương gạo mới trên bếp hồng mỗi tối

Có mùi khói nồng nàn rơm rạ

Và mùi dầu phong thấp mẹ xoa mỗi đêm…

 

Bàn tay có ngón vắn, ngón dài

Nhưng tình thương mẹ dành cho đứa nào cũng vậy

Đôi bàn tay suốt đời lam lũ

Suốt một đời mẹ chẳng đi đâu

Chỉ quanh quẩn, xóm làng ruộng rẫy…

 

Đôi bàn tay mẹ

Dẫu đầy những vết chai lồi lõm như bờ ruộng tháng ba

Khi áp vào má bỗng thấy mình bé lại

Đôi bàn tay vuốt tóc con êm như ru…

 

Đôi bàn tay mẹ

Dẫu ngón trỏ bám phèn

Ngón giữa lấm lem

Ngón út dính đầy mủ chuối

Mẹ vẫn luôn dạy các con giữ mình sạch trong…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ viết cho mùa thu

 

Thôi đừng

nhặt lá vàng rơi

Mùa thu thả lá sang phơi đầy thềm

Thôi đừng…

theo bước thu êm

Kẻo thu bối rối im lìm

Quay đi

Thôi đừng tiếc nuối mà chi

Bởi mùa thu

cũng có khi…

ngại ngùng.

Thôi đừng réo gọi nghìn trùng

Ta quên lỗi hẹn

Thôi đừng chờ mong.

 

Thôi đừng mang lá sang hong

Kể từ khi nắng đem lòng sang ngang

Mùa thu

thôi dệt

lá vàng

Em thôi một thuở mênh mang

Ru hời

Ta thôi nhặt lá vàng rơi

Mùa thu đã lỡ một thời

Xa mơ...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Một ngày bình thường

 

Buổi sáng bình yên bằng sự giả tạo

sự tĩnh lặng nấp giữa lòng cơn bão

những giọt cà phê đen ngòm

tan tan t a n . . .

 

Tôi đối mặt một ngày mới bằng những bộn bề lo toan, những buồn vui vụn vặt

một ngày như mọi ngày...

thế thôi!

 

Chẳng có điều gì khác hơn

cho một ngày khác hơn

dù chỉ trong thời khắc

của một phút giây khác hơn

tại sao một ngày mới cứ phải bắt đầu bằng những tia nắng chán phèo le lói trên những tầng cao thành phố

và dòng người rượt đuổi nhau bằng sự hối hả giữa nhập nhằng xe cộ?

thật phi lý để ngồi mãi

nơi quán cà phê quen thuộc

chẳng để làm gì...

chỉ có tiếng nhạc não tình nghe rất sến

tan chảy vết cà phê

vẽ lên mặt bàn

những đường loằng ngoằng vô nghĩa

một ngày lặng lờ trôi...

 

Những điều lâu ngày trở thành thói quen

ý tưởng đóng băng trong những mặc định

đặt vào lòng tôi một sự ám ảnh

ngày bão hòa trong sự vô cảm

như chưa từng tồn tại

hư ảo một gương mặt người.

 

Tôi vẫn ngồi

ngày lặng lờ trôi

theo quán tính . . .

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...