Jump to content

Recommended Posts

Mẹ, …?

 

Mẹ, con thằn lằn bò trên tường có phải của nhà mình không?

Mẹ, con muỗi đang ở cạnh con thằn lằn có phải của nhà mình không?

Mẹ, tại sao con thằn lằn lại ăn con muỗi?

 

Mẹ, hình tháp treo tường có phải của nhà mình không?

 

“Hình tháp là của nhà mình, còn ngọn tháp thì không.”

 

Mẹ, …?

 

“Con gái yêu ạ, con đi ngủ sớm đi.”

 

sài gòn 5.2008

 

 

Mình rất thích bài này. Những câu hỏi tưởng chừng rất trẻ con, rất ngô nghê nhưng lại đọng trong lòng người đọc nhiều suy nghĩ. :)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Khúc tấu rối bù XIII

 

 

Sự vắng mặt của ánh sáng mặt trời chẳng làm tôi

bơ vơ tí nào

nhưng

sự vắng mặt của em thì khác

 

Em đến như thiên sứ nhen nhúm lên ngọn lửa

tình đốt cháy trái tim tôi

trên tấm thảm êm dịu của niềm hạnh phúc

tôi phát hiện bàn tay vô hình của tín ngưỡng vươn dài khuấy động hỗn mang mọi thứ

 

tôi một bên

và em một bên nhìn nhau

 

niềm hạnh phúc bốc hơi và teo co

theo chiều hướng về trạng thái tinh khiết

 

tôi xua đuổi đi chính mình

mặc định niềm cô đơn

 

Trò chơi kéo co nhằm triệt hạ mầm kiêng kỵ

tôi một bên

và đồng tộc một bên

trò chơi không cân sức ném tôi vào lao tù của những đôi mắt đục ngầu

 

Lặng im là quyền hành cao nhất của tôi

nhưng đó là dấu hiệu suy đồi và chết chóc

 

Khi âm thầm phát tiếng rao vô vị lợi

em ngước nhìn từng bước tôi đi

sự chăm chú trong đôi mắt mù

ngay trước và sau này

làm em chẳng thể nào hiểu nổi một âm tiết của tôi

 

Ngày em đi

sự dối trá nặng nề mà bấy lâu nay em mang vác để làm hành lý

rớt rơi nơi tôi

như cội nguồn của sự đau khổ khơi nguồn cho trái tim tôi cháy một lần nữa

 

Trong vụ nổ thầm kín của từng đoạn mạch trái tim đứt làm trò khâu vá

bằng những ca từ gặm nhấm miếng mồi kí ức cháy thui

tôi nghe hơi thở mình nao nao

toát vẻ toại nguyện.

 

 

Sài gòn, 3.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Khúc tấu rối bù XL

 

 

Trong không gian đầy ắp những tiếng ồn

tôi được nhường một khoảng trống để hiện hữu

hồn nhiên tôi nghĩ là mình được đặt đúng chỗ và có thể đương đầu với mọi biến cố quanh mình

 

nhưng

 

lỗ thủng thời gian gieo mầm nghi ngại trong tôi

hắn khuân vác sự sống tôi dịch chuyển

một cách lịch thiệp và

không than vãn một điều gì

 

Lúc tôi chen chúc với những thứ ngoài tôi

cuộc quá giang cụt hứng

tôi ngồi nhìn vẻ chán chường đang gặm nhấm khắp người

những tiếng động lạc điệu âm thầm vỗ liên hồi vào tâm trí

 

theo quán tính

tôi nghĩ là mình cần vài người làm chất xúc tác

 

lúc bọn họ đến ruồi muỗi chung quanh tôi bay tản ra

họ chiếm chỗ và bắt đầu diễn trò

 

sự bĩu môi có châm chước và chọn lọc

họ nặn thông tin cho méo mó đi

bằng cuộc nói chuyện lưu loát những chứng bệnh của mình

tôi thầm nghĩ là họ chưa phát hiện chứng bệnh của mình hoặc là họ

mắc chứng hoang tưởng lâu ngày

 

nhưng đôi lúc

tôi cũng mủi lòng trước những lời hoa mị của họ

 

và đó

là lúc nguy cơ đang treo lơ lửng trên mái đầu tôi

 

Sợ hãi nơi mình bị chiếm đóng

tôi khuân vác tôi đi lang bạt

lúc đầu

là những hẻm nhỏ phố Sài Gòn

sau là dọc dải đất hình chữ S

khi bước chân không còn mỏi mệt nữa

tôi phát hiện mình chết

 

làn gió hoang vấp phải tôi nhiễu sóng làm lá cỏ cháy vàng đầu rung rinh

những mùa màng thay phiên nhau lột áo khóc đau với dòng suối quanh năm chảy xiết

 

ở chỗ xoáy nhỏ

bông hoa lạc loài chảy lòng vòng

tôi hình dung ra được con đường đi qua một thế giới đan chéo

nơi

những bậc thang vô hình tiễn đưa nhau vào ngõ cụt.

 

 

Sài gòn, 3.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Khúc tấu rối bù VI

 

 

Trong khi lý trí tẩu thoát bỏ lại vỏ óc trống trơn và bất động

tôi

nghe

nhịp đập khoan thai của trái tim

 

Đôi mắt em nhoè nhoẹt tuôn rơi từng giọt nước lã

xuống

cơn

cuồng phong đang nổi lên trong tôi

 

Niềm thương yêu lật nhào

chìm lịm

trội

lên thứ trang sức trong đôi mắt tròn xoe thứ ánh sáng lửa vô hồn

 

Một khoảng trắng xoẹt qua vũng tối

đôi mắt

mù quáng tôi

nhăn nheo trên đống vỡ nát của thảm kịch yêu đương vĩnh cửu

 

Quay về làm lễ cưới với chính mình

giàn đồng ca lỡ nhịp tấu ngân

chờ khoảnh khắc suy tận

tôi phơi ánh sáng dưới bánh xe cổ quái đang chảy lòng vòng

 

điệu nhạc sinh biến

sàn diễn bay bồng bềnh giữa vô cùng vô tận của hư vô

 

tiếng vọng từ cõi biệt xứ xéo qua tai làm

cong vênh không-thời gian

 

tôi ước lượng và cô đọng mình

rồi chậm rãi nhận dạng lại khuôn mặt

trên nền bóng tối đang loãng ra.

 

Phan rang, 2.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

3 khúc tấu rối bù

 

 

1.

 

Tôi đang đu trên xiềng xích quá khứ

xung quanh là khoảng không

 

tôi cắt đi chính mình

làm rớt một nửa xuống vực thẳm còn đang than khóc

 

Còn một nửa

không cần giấu giếm

tôi ló dạng ra ngoài không trung đầy

rẫy

tương lai trắng xóa

 

Tôi - như một vệt đen đang di chuyển giữa cõi đời

ôm giấc mơ nửa tự do

lửng lơ

nghe máu mình nhỏ từng giọt xuống hư vô.

 

 

2.

 

Khi chôn tuổi thanh xuân dưới đáy cốc

tôi gom từng hạt rượu về ái ân riêng

rồi thất tình

rồi ngoi lên mặt cốc   lênh đênh trôi

 

Giật mình rồi lại tiếp cơn mơ

tôi thấy mình thoát ra  khỏi  cốc

đi vào đời sống thực

mà vẫn cứ say.

 

 

3.

 

Nghe em nôn nao trong suy tưởng và mơ ước

bầy súc vật nói với tôi rằng:

 

“Hãy về đây chung sống với chúng tôi.”

 

Tôi sống như thể một cái xác biết di

động

biết làm chuyện hề rồi khóc cười một mình

 

nhưng

khi bay qua giới hạn mình bằng cái bóng còn

vướng chặt thân xác

tôi bị trùm trong bóng cây cổ thụ

 

rồi đông cứng và bất động ở đó

[cả thân hình lẫn bóng].

 

 

Cafe Inra 2.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

tnguyen_trangden-1.jpg

 

 

Về tôi

 

 

Tên tôi: Thạch Trung Tuệ Nguyên

quê: Cakleing

 

Gia đình tôi

tính cả ba mẹ và các em: có 6 người – chưa rụng quả nào

 

Tôi ít khi quan tâm đến tuổi tác theo thủ tục hành chính

vì lẽ tôi không đếm ngày sống của mình bao giờ

 

Ngôn lời của tôi là những cảm xúc nung sôi

có khối óc làm chất xúc tác

đôi khi tác động đến thái độ của người khác

việc đó đối với tôi chẳng có gì quan trọng

 

Sự im lặng ở nơi tôi cũng là mầm mống tỗi lội

tôi bơi lội ở trong đó

đôi khi có sự ngờ vực ở người khác

việc đó đối với tôi chẳng có gì quan trọng

 

Chỉ duy nụ cười của tôi bị kết tội

tôi mới tạm chấp nhận được

 

Trong cuộc chạy đua mà lúc nào tôi cũng bừng tỉnh vào buổi sáng

tôi phát hiện mình ở nơi khác

và trái tim tôi đập lệch pha một chút

các quý bà đâm ra xa lánh tôi

 

tôi đụng đầu với kẻ gai tinh

tôi đụng đầu với kẻ bênh vực

tôi luôn ngơ ngác – kẻ cả bọn trung lập

 

Tôi luôn nốc cạn ly beer trên vỉa hè khu phố lạ

và tán phét bằng triết lý còm/ đạo đức con buôn

những cô ả qua đường liếc xiên mắt vào đám đông đang chọc ghẹo

sự im lặng của tôi cũng được để ý

 

Ở quê tôi

nơi chỉ có gió thổi rác bay

nắng đốt làm đui mù đôi mắt

bão lụt làm què quặt đôi chân

bóng tối hãi hùng luôn có những con ma gây sợ hãi nơi tâm trí

tôi mở tiệc ăn mừng hàng đêm liền

 

Nhưng ở đây

tôi được ngắm những chiếc hộp sắt cao/rộng có chứa những người đi ra đi vào

những chiếc xe chảy đông nghẹt đường có người ngồi trên nó

đủ thành phần reo bán vé số

 

lâu lâu có những tên côn đồ đánh đập nhau chảy máu

những tiếng còi hú và mọi người chạy tán loạn

những gã cớm rình rập giấc ngủ con đường trong đêm khuya

những cặp tình nhân ôm hôn nhau vội vàng

tiếng chó tru lúc nửa đêm

và những sợi dây thòng lọng treo xác chết

 

Nhưng trong tâm khàm tôi

ở đâu đó rất xa

không có tên tôi

và không thuộc phạm quyền của tôi

 

những thượng đế rơi rụng chòm râu bạc

có ai đó đốt que diêm soi nhìn mặt hắn.

 

 

Sài gòn, 5.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Kẻ bại trận chưa nhập cuộc

 

Ở đó, những cuộc chiến đã xảy

ra giữa những con người. Tôi được

nghe kẻ lại. Và đây là những

trang bị tôi cần để nghe những

 

cuộc chiến sắp tới. Ở đó, những

cuộc chiến xảy ra giữa những con

người. Tôi chỉ đứng chứng kiến ở

một vị trí rất xa. Và trang

 

bị đủ tất cả những gì cần

thiết. Những cuộc chiến đã diễn ra,

đang diễn ra, và sắp diễn ra.

Và tôi đã nghe, đang thấy, chưa

 

bao giờ thấy. Tất cả chưa thể

chạm vào tôi. Nhưng tôi đã thất

bại, kẻ bại trận chưa một lần

nhập cuộc trong bối cảnh không phải

 

là cuộc chiến như tôi thấy.

 

 

 

Về Tagalau

 

Tagalau, đó là một loài cây

có bông hoa mang cùng tên. Tôi đã

nghe, đã thấy, đã ngắt và chưa ngỏ

cùng ai, chỉ cho ai, trao cho ai

 

từ thuở thiếu thời, đang thời, đủ thời.

Nhưng có lần, tôi nghe về vẻ đẹp

của nó - cuộc sống, tình yêu được tượng

trưng. Tagalau, đó là một loài

 

cây có bông hoa mang cùng tên. Vào

mùa hoa nở trong khu rừng quê hương.

Có một lần đang yêu, say yêu em

tôi lựa ngắt từng bông kết thành chùm

 

trao em. Và đó là lần duy nhất.

Tagalau, đó là một loài cây

có bông hoa mang cùng tên. Tôi đã

gặp trong lời nhạc Amưnhân, thơ

 

Inrasara, tản văn của các

bạn trẻ yêu hoa, yêu quê hương và

yêu cả mối tình đầu một thời say

đắm, luyến tiếc. Muôn màu sắc của đời

 

như nở trên một nhánh có hoa mang

một sắc màu - tím ngắt.

 

Sài gòn 5.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tao là kẻ vô ơn

 

Tao là kẻ vô ơn

Dửng dưng với những di sản văn hóa phi vật thể đang đong cứng/ nhào nát

Bất cần với những di sản văn hóa vật thể đang mắc kẹt/ đổ nát

Đứng trước những trò hề tao không cất nổi một tiếng cười

 

Tao là kẻ vô ơn

Co cụm trong đời sống riêng tư

Bĩu môi phán xét những việc làm của con người khổ hạnh

đang hứng chịu thứ trách nhiệm vô tiền nhiệm

Tỏ vẻ oai hùng trước mặt người khác mặc những cúi đầu tuân phục

nhục nhã trong công sở

Đứng trước những niềm vui cỏn con này tao không cất nổi tiếng hát

 

Tao là kẻ vô ơn

Tự đánh mất bản tính gốc gác của mình

Trước quá khứ và cả cảnh khốn cùng của thân phận

Tao đã trở thành kẻ câm điếc

Quanh quẩn chỉ là trò độc thoại tâm thần khi có những mâu thuận trong đời sống

Đứng trước những nỗi đau tao không thể than khóc được

Tao như con quỷ trong địa ngục

Chạy vòng quanh cuộc đời mình

Lột da tự bạch trong vô cảm.

 

Nhưng khi nhìn về nơi xa xôi

Tao thấy

Những con ruồi từ đóng tro tàn hồi sinh vỗ cánh bay.

 

Biên hòa 5.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chuyển chữ

 

1.

 

Những ánh nhìn hình lưỡi câu

những ngôn lời hình lưỡi câu

những im lặng hình lưỡi câu

treo tôi lủng lẳng trên không

 

Giấc mơ còn đọng trong đôi mắt ngái ngủ

từ đêm qua đã làm hiện thực cong đi

[cũng theo dạng hình lưỡi câu]

 

Ánh nhìn mặt trời tốn không ít thời gian

để chỉnh sửa sai lầm này

tôi được thoát theo dạng luôn cong người nhìn

về phía sau.

 

 

2.

 

Những con chữ lượm lặt trong mùa nắng hạn

những con chữ ngủ đông

những con chữ bơi đuối trong dòng đời

đã già cỗi/ chết lâu rồi trong kí ức

 

Những gì còn đang vướng ở giấc mơ tôi

thiếu hình hài

vô ngôn

đánh bật một trái tim rớm máu

 

Trái tim có con đường bất tận

ngọn lửa đã thiêu đốt thành vệt sáng dài

dấu chân đã vùi lấp

nhưng sao đêm nay

ai bắt cóc chúng về treo trước mặt tôi?

 

sài gòn 5.2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...