Jump to content
huynhthuykieu

Trang thơ Huỳnh Thuý Kiều (Cà Mau)

Recommended Posts

ĐỒNG VỌNG

 

tiếng gà đánh thức ngày mới vọng tuềnh toàng run phên tre dựng cửa

ngậm cọng rơm vàng con mái tơ quần ổ đẻ lứa đầu tiên

hơi đất cháy bùng khát khao sộc vào sóng mũi cay dầm dề nước mắt

màu xanh làng khum tay hứng nắng rót lịm mát nước dừa xiêm.

 

mía trổ cờ vực dậy ấu thơ

mùi đường ngọt cắn rào lằn phấn dài quanh miệng

xuồng be tám í ới gọi nhau đi dậm lúa

ráng chiều ngủ vùi ngời ngợi sức chiêm bao.

 

nhan sắc quê như người đàn bà ngoài ba mươi chưa một lần làm vợ

dấu thời gian khắc héo dần vòm ngực trẻ tròn thơm

những đứa con không cha và không hề biết mặt chữ

bám cánh đồng lay nhức giấc ngủ sâu …

 

côn trùng nỉ non như xói vào lòng ta cơn mưa cằn cuối vụ

xẻ nát cánh diều khờ dại từng cõng mấy ước mơ …

sông cổ chiên róc rách khoét dọc tâm hồn

đèn phố thị soi nhọc nhằn trừng trừng mắt lưới.

 

gió thổi nhàu luống cày nghiêng ngửa

đồng vọng trượt dài lên tiềm thức nhỏ nhoi

câu dân ca mòn nhẵn lời khập khiễng

bình minh chân trời le lói chút niềm tin …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NỖI NHỚ

 

Em tung nỗi nhớ vào cánh rừng mùa đông trụi lá

Cây khẳng khiu

Và giấc ngủ em khẳng khiu

Trăng thở nhẹ mơ hồ thả chòm sao trượt phương anh khóc gió

Bình minh xanh lũng đoạn dài cơn dị mộng đêm …

 

Phủ bọc chiêm bao

Ai giấu thời gian lồng căng cánh sóng?

Giấu bão giông đời xuôi ngược vạch nẻo phân vân

Sương khói kiêu sa dường lạc lõng

Em ngủ yên trong lao xao tiếng quá khứ dày.

 

Ai uống cạn giọt đông cho buốt chùn nỗi nhớ?

Anh hành khất tim mình để soi rọi bóng hình em

Ta hồn nhiên giăng mắc trùng vây bủa kín

Chênh chông đá lệch hoang mang núi chiều

Hố sâu nào cách biệt được vọng âm?

 

Mây gom nắng ủ mềm hừng đông quanh sợi tóc

Anh giật thốt buồn … đau đáu phía chưa em …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

DỰ CẢM

 

Ngày dự cảm ươm nắng sớm vào anh tươm bật nhựa

Ướp nỗi nhớ lên cánh gió thời gian

Gom khoảnh khắc đốt thơ bùng ngọn lửa

Ngậm cọng mùa

Kín đáo thèm hơi ấm mỗi bình minh qua.

 

Âm bản phố cô đơn từng chiều vút rũ nụ hôn xa

Đóa khờ dại em khép mềm cơn mưa cũ

Đêm bí ẩn đặt khát khao thơm luồn khe cửa

Lăn vào đâu?

Giọt hạnh phúc ứa dài chảy buốt giấc mơ xanh …

 

Có những điều chưa thể nói riêng anh

Câu chuyện thiên đường giờ không còn là thần thoại

Dấu thực hư dịu dàng bung xòe nhụy mật

Bóng đẩy em ngả nhào

Rúng động vỡ bừng say …

 

Mần thác lũ ào ào chợt tắt

Tiếng chim non cong môi ưỡn ngực hót chờ

Đời hóa thạch vùi nghẹn ngào triệu năm vực thẳm

Em bắt đầu

Nửa miền thượng uyển thức lay.

 

Trăng mê cung quằn quại chấp chới rối rắm mùa

Chiếc lá phủi sạch cạn cùng màu rêu phong vừa nhú

Dự cảm ùa về mái hiên cận kề trú ngụ

Trải ngọc ngà

Em hoan hỉ hồi sinh.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đêm thành phố

 

là lúc ồn ào biến mất

vầng trăng chen giữa ánh đèn

sương rơi ngập tràn gió bụi

huỳnh hoa nghẹn ngào… đứt quãng làn hương

 

những ngôi nhà cao tầng

trốn mình sau nhiều song cửa sắt

chối từ mọi tạp âm

 

đêm

thành phố

mệt nhoài

chiếc đồng hồ treo tường chết lặng

quên gõ tiếng thời gian

 

ra thăm con

mẹ không thể nào dỗ giấc

thèm tiếng rì rầm từ đất sinh sôi

quà quê là cánh đồng ngọt vụ lúa mới

cái thời như chém vào con trăm ngàn vết cứa

đêm

chập chờn…

nhức nhối…

thẳm sâu…

 

thành phố

đêm

đời người phận bạc về đâu?

cộng thêm tiếng rao hàng khuya lơ khuya lắc

trăng đuối sức ngưng phơi màu vằng vặc

khép vội mi hờ chết giữa áng mây đen

 

thành phố rồi dần mất thân quen

láng giềng nhau ra vào khép cổng

đêm…

lỡ đường lóng ngóng…

bờ rào thôi cũng cáu mắt nhìn

 

đêm thành phố rất dài

dài như không thể có tiếng gà báo buổi bình minh…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ngày không anh

 

mỗi sáng sớm gõ vào em những bình minh rất lạ

ngày không anh

thành phố cũng đời thường

khoảng trời xanh hai mươi tuổi

nén đầy sức sống, là em!

 

ngày không anh

dọc con đường đâu bận bịu ngược xuôi

những va quẹt chưa kịp lời xin lỗi

bàn tay em đủ thắp sắng gian nhà

 

chiều rải vàng mang nắng nhạt đi qua

sao dốc nhớ bỏ miền thương trầm lặng?

vẫn không anh

tâm hồn em trống không bình thản

như chưa có đợi chờ

 

bốn mùa thổi vào em thông thốc gió

gọi tên nỗi niềm

vùng ngực căng tròn

chín mọng hồn nhiên

chợt ân hận giữa chừng ai yếu đuối?

 

có bao giờ anh thấy mình nông nổi?

quên một tiếng cười

ngày không anh

em giặt giũ nỗi buồn

trắng tinh phiền muộn

phơi vào đêm phần phật bão giông

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đêm

 

Thời gian gánh chông chênh nơi bậu cửa

Vọng bàn chân đau lối cỏ nhạt nhoà

Sương ngẩn ngơ giấu vào đêm khao khát

Thương ruộng đồng thao thức bão đi qua

 

Vốc ngụm nước uống triệu hạt phù sa

Tán tràm thơm mai sau thành kỷ vật

Rong ruổi đời. Ong bỏ hoa, không mật

Chén nâng lên. Độc thoại với dòng sông

 

Thảng thốt tiếng người gọi gió mênh mông

Vay hoàng hôn rực đỏ những ráng chiều

Tưới khô cằn mẹ vun xới những tin yêu

Bạc mái đầu cha cùng đêm tĩnh lặng

 

Gói u hoài.Khoé mắt đầm mưa nắng

Hết tang bồng quay về vùng sáng lạ

Vá cho dày thời lúa xanh áo mạ

Lá ru cành giục giã phía xa xôi

 

Đến giao thời. Hớt hải cuối ngày rơi

Đêm trở dạ đón giang hồ lưu lạc

Nửa nụ hôn ngọt mềm môi thơm mát

Bóc chiêm bao tươi rói mấy màu trời …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Phía không em

 

em chạm tay vào ký ức riêng anh

ngày phiêu lãng

băng qua thời em chưa biết

ướp thêm một lần xanh đoá hoa xưa

 

biển chơi vơi gọi người

anh réo phía mù xa

sóng ôm cánh buồm

lượn lờ

thinh lặng

cho phẳng phiu ngóc ngách những đời

 

lời thì thào

gió vẫy phía không em

bãng lãng anh

làn môi nghiêng xuống

nụ hôn nào cũng mặn giọt buồn loang

 

tình yêu đầu anh chưa kịp đặt tên

gói khoảnh khắc

đưa vào ngăn, rất vội

se sắt lòng em! Thương nhớ nguỵ trang

 

kỷ niệm anh trinh nguyên cùng năm tháng

mấy cơn mơ khuya khoắt hiện về

phía không em chỉ đề tên chiếc lá

bão lên rồi

bồi hồi nắng rụng

trống rỗng trái tim ở phía vô tình…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thương hồ

 

gác chèo xuôi dòng Châu Thổ

đêm mênh mang

nâng cốc cùng trăng

long đong phận bạc

đời thương hồ về đâu?

 

mấy không gian trút tủi sầu

đây rượu bụi

đây cơ cầu gió sương

kiếp nghèo chung

nhập nhoạng hồn say tứ chiếng

 

sông trầm mặc. Oằn vai người trầm mặc

run run mưa

chiêm nghiệm riêng với trời

thì con gái lúa xanh đồng vọng

thêm một lần mắc cạn vẻ điêu ngoa

 

độc huyền cầm sắc cổ chiều xa

duềnh nỗi nhớ mềm môi hương thiếu nữ

con sóng vô tình

nhấn chìm lữ thứ

đắng giọt buồn. Sao gọi cố nhân ơi!?

 

nắng Phương Nam ươm mật ngọt vàng phơi

soi bóng nước mỏi mòn tìm ký ức

sủi bọt nồng. Ngả nghiêng. Ngờ vực

hết cuộc trăm năm

treo mộ phần vào ngao ngán lãng du…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...