Jump to content
Dinhkhoa

Trang thơ LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Recommended Posts

CỔ TÍCH MỘT CHUYỆN TÌNH

 

"Những bắp chân cuồn cuộn gân săn

 

Doạng thế chèo kéo biển gần lại đất"

 

(Kéo rùng - Hồ Tĩnh Tâm)

 

* * *

 

48210e08_handinhand.jpg

 

Bên Biển xanh trở mình thao thức,

 

Sóng kể anh nghe - cổ tích một chuyện tình...

 

 

 

*

 

Xưa lắm rồi... Mãi tự thuở hồng hoang

 

Trên Trái đất loài người chưa xuất hiện

 

Chỉ có Đất liền - Bầu Trời – và Biển

 

Qua mỗi ngày thêm gắn bó cùng nhau!

 

*

 

Biển đa tình đắm đuối với lời yêu...

 

Trước hai người đàn ông tuyệt vời ấy

 

Một Đất liền hiền từ, nhẫn nại

 

Một Bầu Trời phóng khoáng – dáng bảnh bao!

 

*

 

Rồi đêm ngày sống với những khát khao...

 

Yêu hết mình cho Bầu Trời buổi sáng

 

Khi đêm đến - Trời nồng nàn say giấc,

 

Bước nhẹ nhàng về bên Đất ái ân!

 

 

 

Thời gian vô tình rút ngắn đêm tháng Năm

 

Để Bầu Trời ngập tràn trong ân ái

 

Cuống cuồng rút ngày tháng Mười ngắn lại,

 

Cho mạch tình trong lòng Đất đê mê...

 

*

 

Rồi sau mỗi giây phút huyền diệu kia,

 

Trời không muốn xa rời nàng Biển

 

Muốn giữ Biển gần bên mình vĩnh viễn

 

Nên xuất hiện ghen ghét giữa lòng tham

 

*

 

Và thức dậy trong lòng những tính toan...

 

Trời đổ nắng cho khô cằn đời Đất

 

Rồi gọi sấm, gọi mưa về uy hiếp

 

Đất vẫn hiền từ nhẫn nại bao dung!

 

*

 

Biển bồn chồn khi Đất cứ lặng thinh...

 

Chợt nàng thấy một trái tim ấm áp

 

Đập từng nhịp rộn ràng trong lòng Đất,

 

Vút bay lên... cất tiếng hát thanh bình!

 

*

 

Đất hiền từ không thích chiến tranh,

 

Biển hiểu ra – và nàng bật khóc...

 

Xé vòng tay Bầu Trời, lao mình về với Đất

 

Trời ngỡ ngàng - gào thét: Biển!...Vì sao?

 

*

 

Biển ngoái nhìn: Chàng không hiểu được đâu!

 

Và nàng nguyện gắn đời mình cùng Đất

 

Trả cho Trời những đứa con lấp lánh...

 

Một Trăng tròn – và triệu triệu Vì sao

 

*

 

Trời bẽ bàng, ngậm ngùi với niềm đau...

 

Giấu những đứa con vào mênh mông lồng ngực

 

Mắt thù hận nhìn đám con của Đất:

 

Trong mỗi dáng hình đều đập một trái tim!

 

*

 

Trời lén mang những ích kỷ nhỏ nhen

 

Những tính toan, hận thù, yêu – ghét...

 

Rót nhẹ nhàng vào tim con của Đất,

 

Rồi đẩy mình lên cao mãi, vời cao...

 

*

 

Biển ngỡ mình bị lừa dối từ lâu

 

Khi trái tim những đứa con không như nàng nghĩ,

 

Rời xa Đất âm thầm lặng lẽ...

 

Sóng tạ từ hát khúc hát biệt ly!

 

*

 

Mãi từ đó cho đến tận bây giờ,

 

Trời - Biển - Đất – ba miền cách biệt

 

Biển muôn đời trở mình tình thao thức...

 

Sâu trong lòng khắc khoải những yêu thương!

 

*

 

Có những đứa con của Đất liền - Biển xanh

 

Mãi lênh đênh trên tàu thuyền hôm sớm...

 

Chẳng quản ngày đêm nhọc nhằn mưa nắng,

 

Kéo Biển gần về với Đất thương yêu!

 

*

 

Sóng ngọt ngào ru giấc ngủ Trăng – Sao

 

Hát bài tình cho Bầu Trời xưa cũ...

 

Rồi những khi đầm đìa thương nhớ,

 

Thuỷ triều dâng hôn lặng lẽ đất liền...

 

*

 

Và đêm nay...

 

Bên Biển xanh thao thức trở mình,

 

Anh kể em nghe một chuyện tình cổ tích!

 

-Thu 2005 -

LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MƯA ĐÊM

 

48228385_buoc764864.gif

 

 

Thành phố nổi trôi trong đêm mưa,

 

Lặng lẽ…

 

Đường khuya

 

Người đàn bà nổi trôi đời mưa gió…

 

 

 

Mưa mang dồn dập hơi thở,

 

Hổn hển rơi trên thân xác hao gầy!

 

 

 

Người đàn bà gập lưng - tựa dáng oằn cỏ cây

 

Đêm…

 

Ngọt ngào man trá

 

Gió thèm hương lạ

 

Thổi hết mình trên mái phố cong vênh!

 

 

 

Lướt thướt mưa rơi lạnh buốt mặt đường

 

Phố rùng mình…

 

Bẽ bàng

 

Trơ trọi…

 

Trút vào đêm tiếng thở dài chờ ngày mới…

 

Gồng mình mong hết những đêm mưa!

 

23/12/2006

ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MẸ MIỀN TRUNG

 

 

48228282_480d59bd_picture%20019_resize.jpg

Cho tôi về với nắng gió miền Trung

 

Nơi hạt cát xưa “lẫn trong sữa thơm mẹ nuôi tôi lớn” (*)

 

Nơi mẹ gieo xuống cát hạt mầm tin yêu - hi vọng

 

Khó nhọc tháng ngày ủ ấm… Và chờ mong!

 

 

 

Tôi tựa những cánh Bồ Công Anh

 

Mải miết mê say trăm miền đất lạ

 

Khi hụt hẫng niềm tin – lòng yếu mềm… Vấp ngã,

 

Muốn nương câu hát tìm về…

 

Hà Tĩnh mình ơi!

 

 

 

Năm qua năm…

 

Mẹ vục bàn tay trần yêu thương vào dòng thời gian

 

Lặng lẽ rút từng sợi tuổi đời

 

Cộng vào cho tôi mỗi mùa về hi vọng!

 

Tôi lớn lên…

 

Tuổi 25 ám ảnh trong tim 25 sợi bạc

 

Sáng diệu kì, nhức nhối giữa hồn xanh!

 

 

 

Mẹ đặt vào trong tôi bóng núi Hồng sông Lam

 

Để trong nắng trong mưa – thành bình yên sưởi ấm…

 

Tôi đi xa theo trăm nghìn con sóng,

 

Vẫn trở về…

 

Hôn đất mẹ miền Trung!

 

 

 

(*) Lời trong ca khúc “ Hà Tình mình thương”

 

 

LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TÌNH QUAN HỌ

 

4822854d_images6.jpg

Rơi câu quan họ đêm trăng

 

Tình nghiêng trên nón ba tầm xôn xao...

 

Lúng là lúng liếng tìm nhau

 

Mỏng manh yếm thắm buộc vào tơ duyên

 

 

 

Này là xe chỉ luồn kim,

 

Này là bèo dạt đi tìm mây trôi...

 

Nhớ thương khuyết mảnh trăng trời

 

Tàn đêm chưa cạn một lời khát khao!

 

 

 

Ngân câu quan họ tìm nhau

 

Mà đem cau đặt cạnh trầu... Người ơi!

 

 

 

ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHUYỆN TÌNH THÁNG SÁU

 

47eb96dc_376414993_78abb860cc.jpg

 

Tháng Sáu

 

Có loài ve dại dột trót vướng vào yêu

 

Cả đời gọi mãi những mối tình không bao giờ trở lại

 

Mùa qua mùa…

 

Diết da…

 

Đầy vơi…

 

Khắc khoải

 

Nắng hong vàng se sắt một niềm đau!

 

Tháng Sáu

 

Có hạt mưa mùa vỡ oà trong mắt nhau

 

Trắng mưa trắng những lời tình bạc bẽo…

 

Bong bóng tan đi mộng mị chập chờn ảnh ảo,

 

Để hoang mang…để thổn thức tình đầu!

 

 

 

Tháng Sáu

 

Bông lục bình trôi dạt về đâu?

 

Nổi lênh một kiếp sống

 

Sắc hoa mong nanh tím nghẹn lời số phận

 

Hạnh phúc về tựa con nước ít phù sa.

 

 

 

Tháng Sáu

 

Chợt quên, chợt nhớ một bài ca

 

Chiều sân ga

 

Chia xa em đã hát

 

Nào ai biết

 

Mãi mãi đó là lời ly biệt

 

Khi tôi trở về - em xa khuất phía trời mây…

 

Mặn môi tôi một vệt nắng cuối ngày!

 

18/05/2005

LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NHỮNG NỤ HOA TÌNH YÊU

 

4858d092_wallcoo_com_0hr021_350a_wedding_fowerss_300x300.jpg

Ký ức là một nụ hoa

 

 

Nở theo tâm tư hoài niệm

 

 

Nỗi nhớ là một nụ hoa

 

 

Khẽ khàng nở trong xa cách

 

 

 

*

 

 

 

Khao khát là một nụ hoa

 

Cháy bừng rực lên sắc lửa

 

 

Thuỷ chung là một nụ hoa

 

 

Nở qua bao mùa giông tố

 

 

 

*

 

 

Giận hờn là một nụ hoa

 

Vẫn thường vô tư hé nở

 

 

Yêu thương là một nụ hoa

 

 

Ấm lòng bướm xinh trước gió

 

 

 

*

 

 

 

Lỗi lầm là một nụ hoa

 

Vô tình vẫn nở em ơi

 

 

Bao dung là một nụ hoa

 

 

Ngọt thơm hương nắng mặt trời

 

 

 

*

 

 

Tình yêu là ngàn nụ hoa

 

 

Mùa qua mùa còn mãi nở

 

 

Và em là một loài hoa

 

 

Thắp lên ngàn nụ hoa đó!

 

 

 

ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BƯỚC CHÂN NGƯỜI ĐI TRÊN PHỐ

 

482283e9_buoc875976.gif

 

 

Vội vàng bước…

 

Tiếng giày khuya cồm cộp

 

Khô khốc,

 

Lạnh lùng…

 

Ôi bước chân người đi trên phố!

 

 

 

Thèm lắm

 

bàn chân ai lần đầu chạm ngõ

 

Ngập ngừng,

 

Bâng khuâng…

 

(Gót chân thần tiên

 

Bước chân đầy duyên,

 

Mong gần khoảng cách…)

 

 

 

Giờ tôi ngồi ngõ lạnh

 

Nhìn những bước chân người qua phố chiều nay

 

Dửng dưng,

 

Như bước chân em một ngày…

 

Trên con đường kỷ niệm

 

Vẫn ngân dài nuối tiếc

 

Cho một bàn chân quen!!

 

15/03/06

 

ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

RƯỢU, BÓNG TỐI VÀ TÔI

 

48159ec7_sapa%20443_resize.jpg

Rót rượu vào bóng đêm

 

Để say mèm nỗi nhớ

 

Ký ức như ngạt thở

 

Choáng chuếnh miền không em!

 

 

 

Rót tình vào bóng đêm

 

Cho nhoà dần lầm lỗi

 

Đêm gạn từng nông nổi

 

Thắp những mùa tinh khôi!

 

 

 

Ai rót buồn vào tôi

 

Bóng em giờ sương khói...

 

Không còn rượu – bóng tối

 

Tôi rót mình về đâu?

 

20h30, 02/11/2007

ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

EM HÃY NGỦ ĐI

(Viết cho những em bé đánh giày)

 

47c12de8_ảnh018.jpg

Phố đêm nay vắng lặng đến không ngờ…

 

Em hãy ngủ đi

 

Cho những vết đau trên thịt da cũng mơ màng khép mắt

 

Bóng đêm đã đẩy hình ảnh người cha dượng vào mộtngăn ký ức

 

Cài thenchặt rồi…

 

Ngủ đi nào em tôi

 

Để trái tim thôi run lời thổn thức!

 

Những vì sao trên trời vẫn sáng đêm đêm không baogiờ tắt

 

Như ước mơ em chẳng thể dập vùi

 

Ngủ đi, và hãy cứ mơ những giấc mơ em khao khát một thời

 

Những giấc mơ xoa vợi niềm đau cho tim em maulành vết xước.

 

 

 

Em đừng nhìn vào mắt tôi, tôi sợ mình bật khóc

 

Nước mắt thêm mặncuộcđời em

 

Hãy khép đôi mi ngoan hiền

 

Bỏ mặc quá khứ lênh đênh, trôi theo đêm vào miền quên lãng

 

Bình minh đang hé sáng

 

Ấm lên từ phía chân trời…

 

 

Ngủ đinào, em tôi!

 

 

24/03/2004

 

 

KHOA ĐÌNH LƯƠNG

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NGƯỜI ĐÀN BÀ XÉ LỊCH LÚC NỬA ĐÊM

 

47c2e2d2_2177125510091958744s600x600q85.jpg

 

 

 

Chị đạp vội trên con đường mưa bụi

 

Dưói ánh đèn đường nhợt nhạt lặng câm

 

Bóng đêm là bờ vực sâu thẳm kinh hoàng

 

Chị thấy mình chới với… cứ rơi dần… Chới với…

 

 

Căn nhà nhỏ népmình như một kẻ tội lỗi

 

Cứ chông chênh run rẩy cuối con đường

 

Chị trở về - cài vội tấm then

 

Rồi lao mình đến bên bức tường có tờ lịch của một ngày cũ

 

(mà đứa con nhỏ thường ngày quên không xé)

 

Cả quyển lịch nhàu đi mỗi lần như thế

 

Chỉ một lần trong ngày – vào khoảnh khắc nửa đêm.

 

 

 

Đêm lặng im nhìn người đàn bà vò nhàu và xé nát tờ lịch trong tay

 

Rồi lại nhìn đứa con gái nhỏ đang ngủ say…

 

Chợt nhói lòng nghe quanh mình tiếng nấc…

 

 

Chị khóc,

 

Những giọt nướcmắt mằn mặn, nhỏ xuống, thấm ướt những vụn giấy của tờ lịch đã xé

 

Ôi giọt nước mắt của người đàn bà cùng quẫn, trót mang thânmình vào con đường tội lỗi…

 

Sau một ngày trở về, chị xé nát tờ lịch kia, như muốn xé đi khoảng đời đen tối

 

để tháng năm không ở lại

 

Và đặt một nụ hôn nồng nàn lên tráncon.

 

 

Chỉ có duy nhất khoảng thời gian ấy chị đươc là chính mình

 

Trong vòng quay một ngày 24 tiếng..

 

Chỉ có một khoảng thời gian duy nhất

 

Một khoảng ngắn ngủi ấy mà thôi…

 

 

Đêm thương chị, rút những giấc mơ ngắn lại như tiếng thở dài

 

Rồi âm thầm ngủ lại trên tóc của người đàn bà xé lịch lúc nửa đêm…

 

23/03/2004

ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...