Jump to content
ditimnghethuat

Tập thơ "Đi tìm nghệ thuật" - Bước ngoặt nền thơ Việt 2009

Recommended Posts

Đọc xong thơ "Hoàng Lan" vừa học mót mà lại ko biết học mót, gà quá.

Chỉ nói thêm duy nhất một câu: "y học bất lực"

Thôi đành xin nhận lỗi với văn học lạnh mạnh vậy!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Đúng là làm thơ cũng phải có cái mặt dày thật.

Nhất là những kẻ không hiểu thơ là cái quái gì ......

 

Tương lai sẽ là câu trả lời rõ nhất. Hài quá!

 

đúng là con vịt chín rồi cái mỏ còn cứng :)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nếu Phan Đức Dũng cứ im và viết .Để cho người đọc tự đánh giá về thơ của mình sẽ tốt biết bao.

Chính những lời quảng cáo của anh đã gây ra bức súc cho người đợc chứ không phải là thơ

Cái gì mới lạ, khác người lúc đầu cũng khó chấp nhận .Không ít người ghét sầu riêng vì vỏ thì sù sì,mùi thì khó ngửi .nhưng đã ăn rồi thì nhiều người đâm ra mê nó!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

nói một cách nghiêm chỉnh thì hoàng lan chẳng hiểu gì về thơ cả, bạn hưu mạnh thân mến thực ra đó là một cảm giác maketing thôi, chứ hay hay ko đọc là biết khi mua tập thơ "Đi Tìm Nghệ Thuật" thôi, các bạn rảnh vào ttvol hay truong ton hay thivien tìm thơ Phan Đức Dũng là hiểu thôi. Chứ ở thơ trẻ thì diễn đàn này ít sôi động lắm

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Em ditimnghethuat nói như vậy thì trên đời có nõn nhà em là hiểu về Thơ? Em nói anh "hời hợt và không có dẫn biện chứng", vậy lời phán xét của em dành cho những ý kiến phản hồi trên có hời hợt và có biện chứng không? Hay nó cũng chỉ là những câu tủn mủn vô lý lẽ của một người không có khả năng tranh luận?

 

Em đừng lôi cái từ Marketing ra nói bừa như vậy em ditimnghethuat ạ. Em biết gì về Marketing? Anh là dân du học về BBA đây, Marketing chắc em chỉ hiểu là một chiêu tiếp thị nhỉ? Người biết về Marketing không bao giờ mang thuật ngữ chuyên ngành nói ở đầu môi chót lưỡi kiểu vớ vẩn như thế. Để hiểu thêm thì em nên tìm sách của Philip Kotler mà đọc.

 

Lại nữa, em và cả ông nhà thơ quái gì ở trên (anh nghĩ là 1 người thôi) xuất bản sách thì phải nhận thức được rằng sẽ có nhiều đối tượng độc giả. Nếu chỉ thích nghe lời khen thì tốt nhất ở rịt trong giếng đi, đừng có ra đời! Độc giả có quyền khen chê tùy theo cảm nhận của người ta. Em lấy tư cách gì để tẩy chay lời chê của họ? Được khen thì nức nở, bị chê thì bù lu bù loa lên, trẻ con nó vừa chứ. Yếu bóng vía, thiếu bản lĩnh như thế mà cũng đòi xuất bản sách ra, buồn cười thật.

 

TTVNOL và ThiVien làm sao? Anh tham gia đủ nhiều các diễn đàn Thơ rồi, chỗ nào chẳng có một lượng người ham danh hám lợi, sẵn sàng thể hiện tư tưởng nghệ thuật bầy đàn hả em?

 

Đứng dưới góc độ của một độc giả, anh nói thẳng là những bài thơ trích dẫn trên quá tầm thường. Ý bởi mới thì dùng từ "kỳ cục" hợp hơn. Kỹ thuật thơ thì viết chẳng qua được tiền nhân. Có cái gì hay ở đây mà đáng cho anh bỏ tiền ra mua quyển thơ lởm đó?

 

Quanh co cục đất lăn trên dòng người

Vạn vật chuyển động đều đùa với nó

Nhưng ko thấy nó tồn tại

Cứ trơ trọi ngàn năm làm đứa trẻ

Cục đất bẩn mà không bẩn

Giữ gìn non xanh và điểm tựa cho nhân loại

Phế thải là thứ cục đất thù nhất

Già và linh thiêng ở các miền rất khập khiễng

Bỏ đi và đắt cắt cổ

Tất cả đều tạo nên hình hài của cả loài người

Tôi dắt chú cho béc dê đi xả

Sáng ra ngoài bãi mà điếc cả lòng

Được học bài môi trường mà ý thức vẫn trống

Mềm và có mùi!

Cục đất nên được thay đổi!

Phan Đức Dũng - Tâm Bão

 

Bảo với Phan Đức Dũng là bỏ thơ đi viết văn cho nhanh, đỡ phải cố bẻ câu bẻ từ ra làm gì. Thơ đọc thấy cứ bẩn bẩn và tối ý, luẩn quẩn trong mấy cái bế tắc thời cuộc muôn thời, ngụy trang dưới hình ảnh nhân hóa khiên cưỡng của một cục đất. Chẳng có gì hay ho.

 

 

 

Cho tôi xin một triệu chữ trời

Để tôi hỏi rõ sao đời khổ ghê

Cho tôi xin một triệu chữ chê

Để tôi hõi rõ khi tê tái lòng

Cho tôi xin một triệu chữ mong

Khi em khuất bóng trong lòng nhớ nhung

Cho tôi xin một triệu chữ đùng

Đập vào đêm để vỡ cùng chiêm bao

Cho tôi xin một triệu chữ gào

Bao năm khản tiếng mà nào ai hay

Cho tôi xin một triệu chữ cay

Bao năm xé ruột vẫn ngây ngây lòng

Cho tôi xin một triệu chữ gồng

Vượt lên bão táp mưa dông cuộc đời

Tôi lại xin một triệu chữ trời

Không thèm hỏi nữa vì đời đã quen

Phan Đức Dũng - Tâm Bão

 

Tân-Song liên thất bát. Cái tên nghe bàng hoàng cả người. Thực ra cái thể thơ này chỉ là một nỗ lực mệt mỏi và bất lực trong việc gắng gượng làm mới một cái gì đó thôi. Tất cả các câu 7 chữ "cho tôi xin một..." cứ bỏ đi "một" sẽ thành lục bát ngay. Thêm một chữ vào, bịa ra kiểu thơ mới cho nó có vẻ ấy mà. Tởm.

 

Nói về cách tân lục bát, Phan Đức Dũng nên cúi đầu xuống mà lạy cụ Du Tử Lê làm thầy, rồi theo cụ ấy học cách viết thơ. May ra được cụ truyền y bát cho để biết cách tân thơ, nhưng vẫn lưu giữ được giá trị nghệ thuật.

 

Thể thơ nó chỉ là phương tiện chuyển ý, mà bài thơ này thì có ý gì? Người đọc chịu, chẳng thể hiểu. Mà xuất bản thơ ra cộng đồng, viết những cái tối nghĩa thì cất nhà đọc một mình đi.

 

Công nhận ditimnghethuat nói đúng. Làm nghệ thuật bây giờ phải mặt dày nhỉ? Để sẵn sàng cắn răng chịu đựng lời chê bai. Miễn sao ông mày thích cái ông mày viết là được, bọn mày đếch thấy hay kệ mày. Cool?

 

Một nhà thơ rẻ tiền và hoang tưởng, mang nhiều tham vọng nhưng tài sức lại quá có hạn, nên thành tựu cũng chỉ đến thế. Cùng lắm là tạo sự chú ý bằng cách thổi phồng mình lên, sau đó cũng tự xẹp xuống như bong bóng nước.

 

Ditimnghethuat có gan phản bác thì xin cứ dùng tư duy logic và biện chứng để nói, đừng có nói mấy câu huề vốn nghe chán lắm. Em ạ. Dùng mỹ từ để chiêu mị độc giả chỉ là phương án nhất thời hòng đánh bóng tên tuổi thôi em ạ, còn về lâu về dài sở năng không có, ai cũng sẽ nhận ra thôi.

 

TV

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?ID=2317

 

Đây, topic tự sướng mà ditimnghethuat nói đây. Mọi người đọc sẽ thấy thành viên bên đó cũng chả ưa gì thể loại thơ tự sướng rồi tôn lên làm nghệ thuật này. Các lời thơ nham nhở chỉ với mục đích quảng cáo giá tiền sách ấy mà.

 

Công nhận Tâm Bão mặt dầy đến độ vô liêm sỉ của một thằng điên.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

He he blog 360 của phan đức dũng làm ra để quảng cáo rẻ tiền, có quái gì đâu mà giới thiệu. Các topic bên các diễn đàn kia cũng đều là những topic tự sướng tự lập, dân tình vào chê thì mặt dầy mặc kệ, còn đâu thì quote những bài khen ngợi của họ hàng con cháu nhà thơ, đọc buồn cười quá.

 

Giọng thơ của phan duc dung đã đủ hiểu đó là một con người như thế nào...

 

PS: đuối lý thì im đi, đừng to còi.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...