Jump to content
ThanhTracNguyenVan

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn (toàn tập)

Recommended Posts

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0072:

01.jpg

 

 

 

 

Chợ quê

 

"Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ..."

 

Chợ quê trên chợ dưới thuyền

Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều

Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu

Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ

Từ ngày con nhện lửng lơ

Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!

Em cười chẳng biết với ai

Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...

Một hôm tôi quyết hỏi liều

Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?

Em đùa nhắn gió thách mây

Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...

 

Ai ngờ từ đấy phân ly

Bảy năm biền biệt tôi đi không về

Giận em ném lại câu thề :

"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."

Giảng đường sớm nắng chiều mưa

Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy

Thế rồi phượng thắm mùa thi

Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...

Trạng nguyên lá đỏ ven đồi

Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong

Thuyền em vẫn đậu bên sông

Gặp em tay níu tay bồng... bốn con!...

 

Áo ai giờ nhạt màu son

Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...

 

(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

 

 

 

01.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0073:

01.jpg

 

 

 

 

Cô bé ăn kem dứa

 

Này cô bé ăn kem dứa

Kem ngon không sao bé cứ ăn hoài?

Bé có thấy mùa xuân về trước ngõ

Giọt nắng bỗng hờn rớt nhẹ qua vai.

 

Này cô bé ăn kem dứa

Xin hãy ngừng nhai để nói một lời

Ta đã đợi từ mùa đông giá buốt

Đến bây giờ rét lắm bé ơi!

 

Ta chẳng dại ước thành kem dứa

Sợ bé nhai gặm mất hình hài

Ta chỉ muốn làm cây que nhỏ

Để bé cầm nâng nhẹ trên tay.

 

Này cô bé ăn kem dứa

Bé quá xinh, còn ta quá dại khờ

Bé chỉ thích ăn để ta đứng ngóng

Hạt bụi nào trong đáy mắt bơ vơ...

 

Này cô bé ăn kem dứa

Bé ăn xong sao lại đứng im thầm?

Ta muốn nói bỗng bàng hoàng chết lặng

Khi tay bé cầm cây - kem - dứa - thứ - năm!

 

(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bình bài thơ Xuân Hà Nội của Thanh Trắc Nguyễn Văn:

01.jpg

 

 

 

Những gam màu đỏ trong bài thơ Xuân Hà Nội của Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

Khoảng vào năm 1995 hay năm 1996 gì đó, trong một chuyến ra Bắc, tôi và anh Thanh Trắc Nguyễn Văn tình cờ gặp nhau ở Hà Nội. Tôi mừng lắm rủ anh cùng đi ăn bún chả, rồi uống cà phê ở một quán cóc bên đường gần chợ Đồng Xuân. Thanh Trắc Nguyễn Văn cho tôi biết anh đến Hà Nội lần này là lần thứ hai. Lúc đó tôi hỏi anh có bài thơ nào viết về Hà Nội chưa? Anh liền đọc cho tôi nghe một bài thơ mới sáng tác có tên là Xuân Hà Nội (sau này bài thơ của anh đã được đăng trên tờ nguyệt san tuổi học trò Phượng Hồng). Bài thơ gồm bốn khổ, mỗi khổ có bốn câu thơ, như một bức tranh có rất nhiểu gam màu đỏ. Tôi rất thú vị về bài thơ này nên đã chép nó vào sổ tay và giữ cho đến tận giờ.

 

1. Màu đỏ thứ nhất: Màu đỏ của sông Hồng.

 

Mở đầu bài thơ là khổ thơ đầu với bốn câu thơ nghe thật da diết:

 

Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?

Ta về lồng lộng gió lưng trời

Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy

Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.

 

Màu đỏ đầu tiên của thủ đô Hà Nội mà ai cũng biết đó là màu đỏ của sông Hồng. Nhưng Thanh Trắc Nguyễn Văn đã đưa vào bài thơ một màu đỏ rất lạ:

 

Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy

 

khiến tôi cứ băn khoăn mãi. Màu “đỏ như ngày ấy” là màu đỏ gì? Chắc có lẽ là màu đỏ của sông Hồng ngày anh rời xa Hà Nội lần trước chăng? Dù thế nào đi nữa câu thơ cuối vẫn rất gợi cảm. “Nửa dường nhung nhớ” là tình cảm thân thương của quê hương, của quê cha đất tổ, của “Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long” (Thơ Huỳnh Văn Nghệ). “Nửa xa xôi” là những khoảng cách vẫn còn tồn tại, vẫn còn lạ lẫm khi người “lữ khách” Thanh Trắc Nguyễn Văn chỉ mới đến Hà Nội lần thứ hai!

 

2. Màu đỏ thứ hai: Màu đỏ trên đôi má giai nhân đất Hà Thành.

 

Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây

Mây pha màu khói, khói pha mây

Mùa xuân thấp thoáng như cô gái

Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.

 

Hồ Tây là một trong những thắng cảnh đẹp nhất của đất kinh đô Thăng Long. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã viết về Hồ Tây với những câu thơ rất đẹp nhưng cũng rất mờ ảo:

 

Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây

Mây pha màu khói, khói pha mây.

 

Mặc dù cảnh đẹp thật đấy nhưng cũng vẫn chưa phải là mùa xuân. Và mùa xuân thật sự chỉ “thấp thoáng” đến, khi có sự xuất hiện của một cô gái má đỏ hây hây, bẽn lẽn bên Hồ Tây. Thơ tả cảnh, thơ viết về mùa xuân nhưng chủ đạo vẫn là viết về người! Người đẹp và cảnh đẹp luôn luôn có tương quan với nhau để hỗ trợ cho nhau. Đó cũng là đặc điểm thường thấy trong các bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn.

 

3. Màu đỏ thứ ba, thứ tư, thứ năm: Màu đỏ rực trên áo các thiếu nữ Hà Nội, màu đỏ sáng tươi của các lớp mái ngói mới, và màu đỏ trữ tình của nắng hoàng hôn trên đất thủ đô.

 

Ta theo tìm em giữa phố xa

Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa

Bao màu ngói đỏ tươi son mới

Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.

 

Khổ thơ tiếp theo nói về việc Thanh Trắc Nguyễn Văn bị cô gái xinh đẹp (cũng là mùa xuân Hà Nội) “mê hoặc” đến nỗi phải chạy theo tìm nàng khi nàng đã rời xa Hồ Tây và có lẽ đang đi về hướng Hồ Gươm, trung tâm của thành phố… Và cũng thật bất ngờ, nhờ đi theo nàng mà anh đã phát hiện thêm những cái đẹp khác vô cùng đa dạng và cũng vô cùng rực rỡ: cái đẹp về những cô gái thanh xuân xinh xắn, mơn mởn (Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa); cái đẹp về sự thay da đổi thịt từng giờ từng ngày của thành phố thủ đô đang trong thời kỳ từng bước đi lên (Bao màu ngói đỏ tươi son mới). Từ “bao” của anh đã nói lên số lượng rất nhiều của những cái đẹp mà anh đã gặp nhưng không thể đếm sao cho xuể được! Nếu tinh ý môt chút người đọc sẽ nhận thấy một lần nữa họ đã gặp lại màu đỏ chủ đạo đã có từ đầu bài thơ. Nhưng những màu đỏ này không còn “xa xôi”, không còn “bẽn lẽn” nữa mà nó đã đỏ rực lên tạo thành một bức tranh xuân hồng hào hơn, tươi tắn hơn, đậm đặc hơn. Cuối khổ thơ cũng là một màu đỏ khác, màu đỏ của hoàng hôn (Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà). Tuy cũng là màu đỏ nhưng màu đỏ này đã góp phần làm dịu lại bức tranh có quá nhiều gam màu đỏ, có quá nhiều gam màu nóng tập trung ở khổ thơ thứ ba! Người đọc có thể đưa tầm mắt nhìn xa hơn, nhìn cao hơn một chút để thấy được cái màu đỏ hoàng hôn của Hà Nội vừa trữ tình vừa không kém phần lãng mạng của thiên nhiên…

 

4. Màu đỏ thứ sáu: Màu đỏ hoa đào truyền thống của xuân đất Bắc.

 

Là đã bên nhau rồi đó em

Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem

Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió

Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.

 

Khổ thơ cuối cùng dĩ nhiên cũng là khổ thơ kết thúc bài thơ. Nhưng Thanh Trắc Nguyễn Văn sẽ kết thúc bài thơ nhứ thế nào? Khi còn đi học tôi nhớ thầy tôi thường nói bản lĩnh của các nhà thơ thường thể hiện ở sự kết thúc của bài thơ. Cũng chính vì thế nên tôi rất tò mò muốn biết Thanh Trắc Nguyễn Văn sẽ xoay xở ra sao cho những dòng thơ cuối cùng của anh?

 

Câu thơ đầu Thanh Trắc Nguyễn Văn đã cho ta thấy sự hòa nhập của anh vào mùa xuân Hà Nội đã là một (Là đã bên nhau rồi đó em). Khá tinh tế nhưng có một điều khiến tôi không hài lòng là Thanh Trắc Nguyễn Văn lại dám gọi mùa xuân là “em”! Bỏ qua những cái khó chịu ấy, tôi rất tâm đắc là anh đã đưa vào bài thơ màu đỏ cuối cùng là màu đỏ của hoa đào, màu hoa truyền thống của mùa xuân đất Bắc. Màu hoa mà vị vua anh hùng Quang Trung đã dùng làm thiệp mừng báo tin thắng trận từ thành Thăng Long về tận Phú Xuân cho người vợ yêu là công chúa Ngọc Hân. Cái màu đỏ cuối cùng trong bài thơ thật nhẹ nhàng, thật thanh thoát mà cũng thật sống động:

 

Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió

 

Hoa đào không những nghiêng nụ e ấp mà còn “lung linh” nữa. Trong cái tĩnh của bức tranh còn có cái động của thơ!

 

Tất cả những màu đỏ nói trên đã tạo nên cái màu đỏ rất riêng của Hà Nội khi mỗi độ xuân về. Cái câu kết của khổ thơ, của cả bài thơ cũng rất đặc trưng cho xuân Hà Nội mà xuân Sài Gòn hoàn toàn không có được:

 

Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm

 

Đọc đến câu thơ này, là con dân của Sài Gòn, của xử sở của nắng nóng, tự nhiên tôi lại thấy thèm được đi dưới những cơn mưa xuân lất phất lành lạnh của Hà Nội vào những ngày đầu năm cùng bạn bè rủ nhau đi hái lộc!

 

(Trang web văn học Hội Nhà Văn Việt Nam tháng 2 năm 2011)

 

Hùng Thanh

 

------------------------------------------------------------------

 

Xuân Hà Nội

 

Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?

Ta về lồng lộng gió lưng trời

Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy

Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.

 

Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây

Mây pha màu khói, khói pha mây

Mùa xuân thấp thoáng như cô gái

Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.

 

Ta theo tìm em giữa phố xa

Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa

Bao màu ngói đỏ tươi son mới

Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.

 

Là đã bên nhau rồi đó em

Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem

Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió

Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.

 

(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0074:

01.jpg

 

 

 

 

Con thuyền giấy

 

Con thuyền xưa bằng giấy

Anh thả vào ước mơ

Thuyền trôi giữa dòng mưa

Bập bềnh trên sóng nước.

 

Em ngồi bên cửa lớp

Con thuyền ghé làm quen

Em đẩy. Thuyền lật nghiêng

Lắc lư rồi trôi tiếp!

 

Em cười đôi mắt biếc

Màu áo trắng như mơ

Con thuyền cũng ngẩn ngơ

Lặng trôi và trôi mãi...

 

Con thuyền nay bằng giấy

Anh thả về tuổi thơ

Thuyền trôi giữa dòng mưa

Cũng bồng bềnh sóng nước.

 

Nhưng người em thuở trước

Năm tháng ấy về đâu?

Con thuyền cũ nghiêng chao

Giữa đôi dòng thương nhớ.

 

Trời mưa bong bóng vỡ

Phượng rụng ướt mùa thi

Có một chiếc thuyền đi

Bên thềm xưa trôi mãi...

 

(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

 

 

 

02.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0075:

01.jpg

 

 

 

 

Đêm Huế

 

Có tiếng gọi như là của gió

Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông

Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ

Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông.

 

Có tiếng gọi như là của lá

Ta nhìn lên: tim tím trời thu

Thu chợt đến như ta vừa đến

Phố trở mình lằng lặng ưu tư.

 

Có tiếng gọi như là của khói

Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy

Xa đất nước, xa mùa thu ấy

Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay.

 

Có tiếng gọi như là của Huế

Ta tìm em vời vợi mong chờ!

Người viễn xứ mang buồn xa xứ

Để bây giờ bật khóc trong mơ.

 

Huế 1996

(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0076:

01.jpg

 

 

 

 

Thơ tình trên biển Hồ Cốc

 

Chỉ vì em

Đôi mắt biếc xinh xinh

Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc

Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc

Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?

 

Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh

Biển gào thét còn ta thì đứng lặng

Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm

Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?

 

Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau

Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng

Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng

Chợt hiểu ra em- cô gái ấy

Xa rồi...

 

Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời

Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát

Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát

Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...

 

(Xuyên Mộc 1994)

(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

 

 

 

02.jpg

 

03.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0076:

 

Thơ tình trên biển Hồ Cốc

 

Chỉ vì em

Đôi mắt biếc xinh xinh

Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc

Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc

Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?

 

Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh

Biển gào thét còn ta thì đứng lặng

Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm

Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?

 

Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau

Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng

Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng

Chợt hiểu ra em- cô gái ấy

Xa rồi...

 

Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời

Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát

Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát

Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...

 

(Xuyên Mộc 1994)

(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

thảo nào bác TTNV này làm được cả hàng nghìn bài. hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...