Jump to content

Recommended Posts

codon5-12.jpg

VÔ ĐỀ

 

Hồn ta ta trói lại rồi

Tim ta buộc chặt giữa đời bão giông

Ta tìm đến cõi hư không

Cho vơi nhẹ bớt nỗi lòng đa đoan

Có ai biết cõi niết bàn?

Chỉ cho ta đến, ta san sẻ cùng

Cho ta về xứ mông lung

Để ta nhặt cánh hoa rừng tàn rơi

Giang tay đón ngọn gió trời

Có hương vị mặn biển khơi theo về

Sáng gì một đốm sao khuê

Trong gì một giọt nắng về trong mưa

Ấm gì một mảnh chăn thưa

Ngon gì một bát canh dưa nhọc nhằn

Tình người sóng gợn lăn tăn

Tình ta phẳng lặng... ăn năn với người.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
1222244335.img.jpg

TÌNH CỜ

 

Đời người có mấy tình cờ

Nhầm rồi quen để làm thơ tặng người

Tình cờ nghe được tiếng cười

Về trồng cây nhớ xanh tươi tháng ngày

Tình cờ nâng chén mà say

Để lâng lâng nhớ những ngày hàn vi

Tình cờ trong một chuyến đi

Để về trồng một cây si thẫn thờ

Tình cờ vẫn chỉ... tình cờ

Vần thơ viết sợ lòng... thơ thẩn lòng.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
yeah1.com_teen_Wind__by_Helja.jpg

GỞI GIÓ CHO EM

 

Phương nam, em có lạnh không?

Tặng em chút gió mùa đông Bắc hà

Đường đi xa thật là xa

Gió đem hơi lạnh đến nhà, mát không?

Nóng miền Nam trộn gió đông

Sẽ thành dịu mát cho lòng tơ vương

Gió dệt nên nhớ nên thương

Gió đan thành dải vấn vương cài đầu

Gió ru cho giấc ngủ sâu

Gió làm vai đỡ mái đầu người thương

Bắc Hà gởi gió quê hương

Cho miền Nam nhận yêu thương hỡi người!

Tuấn Kiệt

Wind_grass.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
GIO.jpg

GỞI NẮNG CHO ANH

 

Nắng vàng em đã gởi ra

Anh đem nắng ấy anh pha gió mùa

Nóng lên lúc buổi ban trưa

Sáng chiều mát mẻ, tối vừa đắp chăn

Đường xa nắng đến khó khăn

Chắt chiu gom góp, cơ căn đủ dùng

Xua đi cái lạnh hãi hùng

Cho xanh mái tóc, sáng bừng màu da

Nắng từ Nam bộ gởi ra

Mang trong lòng nắng bài ca quê mình

Nắng ơi, ta giữ bên mình

Ta ôm giọt nắng của mình tặng ta.

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
080831153812-192-173.jpg

CHIỀU THU BUỒN

 

Thu sang cùng gió heo may

Đồng quê hương lúa đường bay bụi mờ

Buồn riêng riêng viết vào thơ

Niềm riêng riêng nỗi bơ vơ chiều tàn

Rừng xanh cậy có non ngàn

Biển xanh nhờ có vô vàn tảo rêu

Đường đời sao lắm trớ trêu

Tình riêng ai có ai chiều ai chăng?

Mây bay khuất mặt chị Hằng

Lệ buồn một giọt sương giăng cuối chiều

 

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

83_47031.jpg

 

THƠ VỊNH HÒN NON BỘ

 

Tự tay đắp núi tạo cảnh tiên

Không thuê, không mượn, chẳng mất tiền

Tam sơn, nhất thủy, tình hy hữu

Hang động, thổ bình, lý giao duyên.

 

Vách đá chênh vênh, phủ rêu phong

Đường lên ôm núi uốn lượn vòng

Tán lá nghiêng che đầu ông bụt

Lưng trâu tiếng sáo vút tầng không.

 

Hang đá là nơi cõi tiên bồng

Thầy đồ đang dạy nhị tiểu đồng

Hai vị tiên ông so cao thấp

Cờ tiên,tiên cảnh tịnh hư không.

 

Thấp thoáng bên kia có một ông

Thanh nhàn tay vẩy chiếc cần cong

Hồ nước trong veo lăn tăn gợn

Phất phơ râu bạc với gió đồng.

 

Phiến đá cheo leo có một thằng

Bắt chân chữ ngũ ngắm chị hằng

Thả hồn theo gió,trời hay biết...?

Mơ màng theo đuổi cái... lăng nhăng.

 

Tạo ra sơn, thuỷ, tạo hữu tình

Tạo tiên, tạo phật, tạo sinh linh

Tạo cây, tạo cảnh giang sơn ảo

Thoáng trong cảnh vật có hồn mình.

 

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
d5901d0e3bd983077225870644e4d162.jpeg

MÂY MƯA

 

Mây buồn mây chuyển thành mưa

Mỏi mòn đợi gió, gió chưa thấy về

Mưa rơi lòng những tái tê

Gió ơi sao gió chậm về cùng mây?

Tâm tư trĩu nặng vơi đầy

Biến mây thành những sơi dây mưa buồn…

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
3219921014_3fce3ea6f9_o.jpg

BỨC TRANH QUÊ

 

Nắng rơi từng hạt qua giàn

Gió gieo thành mảnh ru hàng liễu cong

Mướt xanh mỡ lá trầu không

Vàng tươi hoa mướp gọi ong ,bướm về

Lục bình che đám cá trê

Cỏ non kết thảm bờ đê ven làng

Bồng bềnh mây trắng lang thang

Ngẩn ngơ con nghé gọi vang tìm bầy

Quê hương ta ở nơi đây

Bộn bề,lam lũ cấy,cày,chợ đêm(1)

Chiều hè chiếu rải ngoài thềm

Bát canh có cả "mảnh liềm" đong đưa

Cong cong cái lược - tàu dừa

Mây bù tóc rối... sao chưa chải đầu?

Phao chìm, con cá cắn câu

Giòn tan tiếng trẻ hò nhau nô đùa

Đường quê rơm rạ ngày mùa

Dở dang ruộng cấy ,cơn mưa kéo về...

 

Quê hương T6 - 2008

Tuấn Kiệt

 

(1) Ngoài nghề nông,còn nghề đi chợ bán hoa quả ,lương thực,nông sản ở các vùng xa.Người quê mình phải dậy từ rất sớm(2,3 giờ sáng) để đi cho kịp.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
article8403.jpg

 

TRỌN ĐÊM

 

Lấy khói thuốc cho quên ngày tủi hận

Trải mình ra theo muôn đợt sóng trào

Một con thuyền đang rẽ sóng lao xao

Bỗng tung lên chao mình trong biển động.

 

Ở trên đời có nhiều lẽ sống

Người sinh tài, bị đẩy tài ba

Cũng ở mái trường

Tổ quốc gọi ta

Đêm thiếu ngủ, áo sờn vai, giày vẹt gót

Cuộc sống trường chinh niềm vui bên cánh võng

Đạp đạn, đội bom vẫn nở nụ cười

Trong khi ta đang sống dưới bom rơi

Đẩy thần chết lùi sâu vào lòng đất

Thì giữa giảng đường có kẻ đang thét

Lưỡi cú diều múa mép cậy mình ta

 

Ôi ta tiếc thân ta

Sinh chẳng gặp thời

Cùng gió mưa phiêu dạt giữa biển khơi

Quen giông tố đêm trường và hải đảo

Bởi thế cho nên chẳng bằng người

 

Không!

Sống trên đời niềm tự hào duy nhất

Là cống hiến cho đời sức trẻ tuổi xuân

Dù cuộc đời trong đoàn quân

Vất vả gian truân

Ta vẫn thấy tràn trề hạnh phúc

 

Thư em đến cũng là kịp lúc

Tôi phải lên đường trong trận đánh ngày mai

Tôi chẳng trách em suy nghĩ đúng hay sai

Chỉ thấy lòng bình yên khi bước vào trận đánh

 

Trên cánh võng rừng Trường Sơn se lạnh

Từ giã mối tình đầu

Thức trọn viết bài thơ!

 

Tháng 2/1973 Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
IMG_0100.jpg

 

TỰ VẤN VỚI LÒNG

 

Thơ có già đi theo tuổi tác thời gian.

Chữ có còng lưng theo ý lời diễn tả.

Câu có ngập ngừng? khi trái tim vội vã.

Vần có trơn tru khi mắt bỗng nhạt nhoà.

 

Đã già chưa?

ta tự vấn lòng ta.

Khi trái tim vẫn chứa đầy cảm xúc.

- Cảm nhận thơ có khi nào bất lực?

- Vẫn bồi hồi... vẫn rạo rực... vẫn yêu thơ.

 

Tình yêu thơ có tự bao giờ?

Thời gian trôi, ta không còn nhớ nữa.

Chỉ biết trong ta...

trái tim có lửa

Ngọn lửa ơi! Ngươi có còn cháy nữa?

Hay đã lụi tàn...

Theo ký ức thời gian?

Dòng đời kia cuốn bao nỗi lo toan

Nhịp sống kia vẫn bộn bề hối hả

 

Thời gian ơi! sao ngươi tàn nhẫn quá!!!

Thể xác ta...

Mặc nhiên ngươi tàn phá

Để hồn ta...

Trẻ mãi với tình thơ.

 

Tuấn Kiệt

Tháng 6 - 2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...