Jump to content
ga_si_tinh

Thơ Long Nhật Quang

Recommended Posts

BÓNG NẮNG VÀNG

 

Mới đó thôi

giờ hui quạnh sân trường chẳng còn ai

Không còn bóng tóc dài áo trắng bay

Ve ngân rả thay tiếng trống đánh vội

Hòa điệp khúc đôi lời khi hè sang

Từ đó ...

Nắng vàng không còn lại

Chỉ còn !

Sân trường nhuộm đỏ cánh phượng tươi

Một nụ cười câu chào khi đến lớp

Tuổi học trò mơ mộng nay còn đâu

Rồi ba tháng chết lặng từ độ ấy

Ngày qua ngày san sát nỗi cô liêu

Khi tôi yêu cô học trò má đỏ

Buổi tan trường gói kẹo nhỏ trao nhau

Nay mỗi phương biết ai có còn nhớ

Bóng nắng vàng thơ đầu bỗng nhiên say .

 

Long Nhật Quang

 

 

 

TÌNH ĐẦU

 

Em ấp mãi

cánh phượng hồng vào trang vở

Một vầng thơ lên hương vị tình đầu

Tuổi mười ba tinh nguyên thời con gái

Ai trách hờn

mực tím lem đôi mươi

Nhìn nàng cười

nhớ một thời mơ mộng

Vườn tuổi hồng chớp nở xuân mây cao

Giờ ..

nơi nào mùi hương lẻn trang giấy

Ôi ..

thơ ngây lưu luyến mãi tình đầu.

 

Long Nhật Quang

 

 

 

 

HẠ TÍM

 

Sân trường vắng phượng buồn trong ba tháng

Ve ngân vang cất giữ nỗi u sầu

Mối tình đầu , mưa giăng ngoài cửa sổ

Giờ nơi mô , vùi lấp lúc em xa

Em nhớ gì ? Mùa thi mà bật khóc

Trống đánh dài vào lớp thấy thương nhau

Rồi từ đó mùa hạ bỗng thay màu

Choàng áo tím giờ thành tuổi mới yêu

Một buổi chiều lang thang dưới hàng phượng

Nỗi nhớ thương tìm hoài kỷ niệm xưa

Cơn mưa hạ tình đầu thời áo trắng

Nay đã qua vang vọng nỗi bâng khuâng.

 

Long Nhật Quang

 

 

 

MÙI HƯƠNG SỮA

 

Ở nơi nào

mắt xa chiêm bao giữa trưa hè

Cô bé nhỏ chúm chím môi cười rạng rở

Mùa thu về

lá vàng xum xuê rụng

Cửa sổ mở gió đưa hương vào phòng

Không mùa xuân mà sao thấy bát ngát

Tim đã ngạt khối hương tình vụng thầm

Đôi mắt nai xa xăm ngó hoa sữa

Say mấy bữa chưa tan cơn mộng tình

Nhà em xinh

có hoa trắng trước ngỏ

Gió tha hương

bay vào gian nhà anh

Tình mong manh buổi chiều viết thơ vội

Ngày tôi đi , em gói chiếc khăn hồng

Bỗng nồng nàn nhớ ra hương sữa ấy

Mảnh linh hồn như bay tận vào mây

Tôi đi rồi

sân nhà em vắng lặng

Không mùi hương thấp thoáng bay qua thềm

Không chàng trai kết thơ duyên đôi lứa

Hoa sữa buồn giữa mùa hè thôi rơi .

 

Long Nhật Quang

 

 

 

Quê Mẹ

 

 

 

Bao nhiêu năm

Đất mẹ điêu tàn bởi chinh chiến

 

Từng lủy tre làng

mái ngói thành khói lửa

Những chuyện xưa nhắc lại trong đau đớn

Thôi qua rồi ! oán hờn nỗi ghét căm

Tháng năm qua vẽ vang còn lộng rẫy

Ruộng xanh ngát

Hương bông rượp bóng mát

Từng bóng cây chập chờn bao nhiêu tuổi

Hơi thở người và giọt mồ hơi rơi

Quê hương ơi ! con sông từ nguồn cội

Từ bao giờ có hàng dừa trước sân

Mùa mưa nắng bờ đê thêm rực rở

Chở tâm hồn

bằng xuồng về với quê

Mai con đi, miền xa lòng tan nát

Nhớ quê mẹ bát ngát vị hương yêu

Là buổi chiều hoàng hôn giăng tím cỏ

Là ngỏ nhà có hoa giấy bên rào

Bờ ao quanh mấy lời ca tiếng hát

Như tiếng lòng lời ru khi con thơ .

 

Long Nhật Quang .

 

 

 

NHỚ TAM KỲ

 

Về Quảng Nam lại nhớ Tam Kỳ

Sợi nắng nhạt vướng lại bờ mi em

Anh đem về loài hoa mùa hè nở

Đã se hương còn lại suối tóc mềm

Về lại bóng cây thêm xanh mát

Bạc hương thầm lung linh dòng sông trôi

Nhớ quá thôi Tam Kỳ đêm thanh khiết

Tay nâng niu và giã biệt quê hương

Xa vầng trăng sơn khê đêm đã lặng

Muôn lời thương nặng nề cả tâm tư

Rồi mai đây anh về với miệt thứ

Xa Tam Kỳ như xa cả mẹ cha .

 

9/4/2006 HÀ TÂY

 

 

MỘT DÒNG TRÀ KHÚC

 

Anh sẽ về với con sông thuở bé

Nghìn nỗi nhớ cuộn sóng mấy năm trời

Chở hồn tới dòng nước ngọt êm ái

Chảy vào tim lạnh ngắt lồng ngực anh

Đất Sơn Hà năm xưa đã tạm biệt

Nhớ mãi thôi luyến tiếc con sông trà

Nhà cuối xóm đêm nghe tiếng thở dịu

Hồn hiu quạnh nức nở Quãng Ngãi ơi

Anh sẽ về với con sông thuở bé

Lời ru mẹ say xưa giấc ngủ đầu

Những đêm trăng thanh ngát trời lộng gió

Anh thả hồn ngây ngất trong nét thơ

Thương làm sao một dòng sông trà khúc

Chút thu tình vang vọng ở trong tôi

Có đôi khi lòng ra đi chẳng muốn

Tuôn lệ hàng tạm biệt dòng sông yêu .

 

15/6 2006 tạm biệt con sông trà tại huyện Sơn Hà .

 

tặng nhà thơ Sông Trà ( Nguyễn Khuyến ) nhà thơ có tên của một con sông

 

 

 

 

 

BÂNG QUƠ

 

Đi ngang qua nhà em

Cửa sổ phả hương thềm

Trăng ngà say in bóng

Dậy thì với dòng sông

Em ngủ từ bao giờ

Thơ thẩn hồn tôi đến

Bên ngõ đường hiu vắng

Vẫn chưa tan hương mơ

Nghe gió thở rì rào

Tưởng chừng em chiêm bao

Gọi tên tôi mấy bữa

Nên si chuyện ngày xưa

Tôi về lòng chẳng muốn

Đâu đây một thảm buồn

Mời trăng lại hỏi nhỏ

Có phải tôi yêu em .

 

9/3/2004 Hải Phòng

 

 

 

 

 

 

 

THIÊN THU

 

Anh yêu em như tất cả chân lý

Như cây đời vĩnh viễn chiếc lá xanh

Không mùa thu thay sắc tiếng chim khản

Quá dịu dàng như ánh pha lê trong

Anh thương em như con sông quê mẹ

Dòng sữa ngọt và giấc ngủ đầu nôi

Ngực bồi hồi như giọng nói êm ái

Kề làn môi say hương mấy kỷ trần

Phủ tóc huyền để gió đưa hương

Anh mang thơ kết ngôi nhà tình ái

Ta mãi mãi xây nên hạnh phúc đầy

8/2/2006 Bình Dương

 

 

 

 

 

DÁNG MƠ

 

Em đứng đó vầng thơ tôi rơi ngã

Tả chưa thành nét sắc dáng nữ nhi

Em khua chi nét ngọc tôi mơ tưởng

Thương trăm lần đôi mắt huyền long lanh

Từng mảnh xuyên đâm hồn tôi đau đớn

Nhỏ thành giọt bỗng sơn thành màu

Tim tôi vỡ ! từ khi lần đầu gặp

Hớp thơ mềm tỏa nghìn dạng hương thơm

Thế là xuân chớm nở trên một cỏi

Soi trăm miền một dáng mơ ly .

 

 

 

 

CỎI KHUẤT

 

Ta đã xa ánh đèn phố thị mờ

Tiếng còi xe lặp lại trong cơn mơ

Không thức giấc cười chào đón ngày mới

Lặng khoảng đêm ngã lại một vầng thơ

Ta đã xa ánh trăng đêm sáng tỏa

Bút giấy vụng in viết đã bao lần

Nhớ lại quên con đường hoa sữa nở

Dạt tâm hồn hành trang má ngây thơ .

 

15-03-2006 Đà Lạt

 

 

 

 

 

MƯỜI LĂM

 

 

Không ai về qua hàng cau trước ngõ

Trăng lung linh mười lăm cô gái cười

Đò bến vắng không còn đưa tiễn khách

Sông vắng lặng và chàng trai thơ si

Đã xa rồi cái thôn quê năm củ

Hơi thở đây và yêu thương vơi đầy

Cô nhân tình hẹn hò và ân ái

Mỗi đêm trăng bên hàng cau trước nhà

Nay thì lạ ta về sao chẳng thấy

Bóng trinh nữ lung linh với trăng huyền .

 

LNQ

 

 

 

 

 

HƯ ẢO

 

Có một ảo huyền dưới ánh trăng sáng

Lòng thở than từ ngày mới gặp nàng

Chính quang cảnh và trăng đã dậy thì

Ái ân cùng cây lá trao hương ly

Đây ! bóng nàng lờ mờ trong tâm trí

Lại về tới rồi chợt vụt bay đi

Có một hư ảo những đêm tháng rằm

Trăng tròn uống sạch tinh khiết mười lăm

Không khuyết lung linh nghìn đôi mắt ngắm

Như bóng nàng lúc mơ vào ảo xăm

Có một đêm thấp thoáng dưới bóng sân

Thấy nàng cười môi hồng như đưa gần

Ta phạm phải ngấm ngần trong tâm trí

Trăng đã tàn chưa hết hư ảo si .

 

 

 

 

 

 

 

BÀI THƠ TẶNG NHỎ

 

Chú bướm vàng tìm hương trong nửa tháng

Hoa chưa tàn còn xuân với thời gian

Khao khát nhị tinh nguyên hương tình ái

Trao mộng huyền sương ấm dưới nắng mai

Ai đi qua tim ta bồi hồi quá

Máu xuân thì như bướm quần bên hoa

Hồn trai trẻ bâng khuâng với tóc xõa

Gặp lần đầu như quen từ ngàn xa

Thơ bỗng hóa thành lời tình đường mật

Mời ong vào hút trọn một vị chất

Bài thơ đây mãi dành trọn cho nhỏ

Tình yêu này sẽ đẹp và thơm tho

Dành cả đấy gom mây sắc bọc thơ

Để gối nằm mỗi đêm lòng thấy nhớ

Tặng cho nhỏ cả xuân và bướm thắm

Cả lời tình từ lồng ngực dư âm .

 

tặng Kim Mai

 

 

 

 

 

VÙNG NGOẠI Ô

 

Trở về đây với hai bàn tay trắng

Ngọn đèn vắng vách thưa tiếng mưa buồn

Phố đã yên chìm say vào giấc ngủ

Chỉ còn ta và những tiếng mưa đêm

 

Kiếp long đong đời trai trẻ ta gánh

Sách u tối thơ văn chưa kết vần

Đời tráng lệ hoang sơ sao mộc mạc

Chẳng than trách số kiếp ta bọt bèo

 

Ở nơi đây không một bóng thiếu nữ

Không nam nhi hay một bóng người nào

Lạnh từng cơn gió lùa qua khung cửa

Ôi dạt dào nỗi nhớ về người em

 

Chắc giờ em thức ngồi ngắm trăng buồn lắm

Vắng anh rồi trăng lặng im nét si

Anh sẽ về khi pháo giao thừa nổ

Nợ thơ văn chưa trả xong bao giờ

 

Bút giấy vụng in sâu với nỗi nhớ

Thơ đã cạn hết mực viết tên em

Mưa còn rơi xào xạc trên hiên nóc

Ngoại ô buồn từ khi anh xa em .

 

18/02/2006 Củ Chi

 

 

 

 

 

NHỚ NGƯỜI YÊU

 

Đèn nơi đây chỉ một ánh trăng dại

Sách bút nghiêng thơ chưa tả thành lời

Lại mơ màng tới người tình bé nhỏ

Ôm trang thơ làm gối dưới đầu nằm

 

Ở xa xăm hai tâm hồn cách biệt

Ơi nhân tình giờ này có nhớ tôi

Có thấy hồn trống trải nơi đất mẹ

Thiếu vắng người từng đêm hôn nhẹ môi

 

Thấy ai qua giật mình tưởng em đến

Không bao giờ lòng tôi dứt cơn mơ

Đêm Sài Gòn nằm yên nghe tiếng thở

Nhớ người yêu , ôi sao nhớ lạ lùng

 

Thành phố đêm tiếng mưa ngoài cửa sổ

Ướt cả vách và ướt cả hồn tôi

Em có lạnh khi trời đang nhỏ lệ

Như ngày xưa ôm em khi mưa về

 

Giờ thì không ! Cái lạnh thêm giá buốt

Như đông hàn rét sầm cả ruột gan

Anh muốn khóc cho trôi những cơn nhớ

Anh muốn giận vô cớ cơn mưa đêm

 

Thơ chưa biết nảy sinh trăm nghìn ý

Chung nội dung thương nghĩ về em yêu

 

Đêm Sài Gòn 13/09/2006 trú tại nhà của bạn Hoàng Sa

 

 

 

 

CHỊ HAI LẤY CHỒNG

 

Cái ngày em về lại thôn xưa

Được tin chị hai giờ lấy chồng

Chiếc thuyền vỡ bỏ sông lại bến

Em như chết giữa trời rét đông

 

Thôi hết rồi . Còn đâu nữa chị hỡi

Thời xuân thì , với gái nữ nhi

Thôi em quên không nhớ chị nữa

Uống ! Cho say ngày cưới rượu hồng

 

Em biết ! Đời em nhiều mơ mộng

Kẻ tha phương chông chênh với đời

Đây chén rượu năm xưa chị rót

Giờ vắng tay chị chẳng hương cay

 

Ba năm rồi sống chung vách nhà lá

Giờ điêu tàn mái tranh vắng bóng xưa

Có những chiều mưa ! Nghe chị hát

Lòng em man mác hạnh phúc về

 

Có ngờ đâu cơn bão từ đâu tới

Cướp bóng chị rời xa tâm hồn em

Nghĩ mà buồn . Số phận ngày thơ ấu

Bỡi tình đầu ôm ấp mãi không thôi

 

Có đôi khi chị về bên giấc ngủ

Em bậc khóc suốt cả mấy ngày liền

Mùi bồ kết làn tóc của chị xối

Những chiều em gội còn vướng lại tay

 

Có một ngày em lén tả thơ chị

Giờ đã si và chẳng tĩnh bao giờ

Bỡi cái nghèo em hờn căm trọn kiếp

Mất chị rồi ! Thôi vĩnh biệt từ đây

 

Em uống say cho quên kiếp bọt bèo

Đời người thơ , những nẻo tình chông gai

Ngõ nhà chị giờ ai đang ngồi khóc

Thương một người sắc nát bọc thơ yêu

 

Thôi dang dở chắc chiu nỗi trường hận

Vầng thơ này đem trả cho gió bay .

 

 

 

 

KHÔNG MỘT GIỜ

 

Không ! trăng đã yên dưới hàng cây lạnh

Tách cà phê ngậm đắng suốt một giờ

Người tình hỡi nơi nào chốn xa vắng

Có biết rằng mảnh trăng non đã tàn

 

Làn khói trắng phả nhẹ trong đêm tối

Đắng bờ môi và si đúng một giờ

Đâu có ngờ lòng ta đang nhung nhớ

Rót mảnh hồn vào thơ trong cảnh khuya

 

Không ! một giờ chẳng một tiếng xe chạy

Đường phố yên đón chân thi nhân qua

Thơ cũng buồn thong thả xuống đường nhựa

Vứt cái hồn nhỏ lệ theo hạt mưa

 

Một ô cửa phòng trọ ai vắng lạnh

Treo mảnh tình chết lặng đúng một giờ

Không còn mơ và không còn nhớ nữa

Người con gái làm đảo điên tâm hồn

 

Không ! người ta chẳng yêu như ta nghĩ

Ta yêu thầm thức đúng một giờ đêm

 

 

 

HƯƠNG TRÀ ĐÊM

 

Suốt đêm không ngủ với tách trà

Nghĩ chuyện bao đòng của đôi ta

Hai năm gặp thờ ơ quên mặt

Nghĩ sao đành trăng khuya về xa

Và từ đó không còn thiết tha

Thơ buồn đậu trang giấy la đà

Cành lá liễu năm cay lay biếc

Mắt ai nhòe tiển biệt người qua

 

 

 

 

Đồng Tháp

 

Ngồi nhìn mây nôn nao mấy hôm

Như cảnh tuyệt họa sĩ đang say

Cao lãnh chút lạnh của mùa đông

Ào đổ lửa mùa hạ Tân Hồng

 

Thơm mảnh đất thiêng liêng bao đời

Hồng nhạt hoa sen như môi em

Sa Đéc vướng hồn anh không thả

Giử yêu thương bao lâu lộ ra

 

Đồng Tháp ơi bao năm đá sỏi

Giọt mồ hôi nước mắt con người

Khai hoang làm rẫy chưa đủ ấm

Bộn bề suốt năm một ít lòng

 

Mai mốt Đồng Tháp của em lớn

Con đường rải nhựa công trình xây

No ấm cuộc sống trẻ thơ cười

Chúm chím hoa tươi đời thêm vui

 

Thanh Bình những cơn mưa đả vắng

Tiếng kêu hiền hòa vùng Tam Nông

Gọi hồn sống lại bằng tình quê

Ấm áp mát như sông Hồng Ngự

 

Bầu trời này ta xây thành nhà

Kết thiêng liêng gia đình một đôi

Bao chàng trai thành danh xứ lạ

Bao cô gái theo chồng quê ai

 

Hãy về nhìn lại Đồng Tháp này

Đổi mới thương yêu khắp mọi nơi

Châu Thành ơi tiếng võng trưa hè

Mẹ hát con say trôi giữa dòng

 

Đây sông Đồng Tháp quê con đó

Hãy nhìn bằng hồn và bằng tim

Nhìn những con người đang xây dựng

Bằng năng lực và tài năng lạ thường

 

Lai Vung thật xa nhưng không thiếu

Tình cảm dạt dào một lòng yêu

Bao nhiêu cô gái chân bùn sâu

Bao nhiêu chàng trai quá cơ hầu

 

Ta quyết yêu Đồng Tháp như mẹ

Như yêu trăm miền một nước non

Lấp Vò tìm những ngày xuân ấm

Các anh em về nhìn quê hương

 

Thương lắm Đồng Tháp mùa lúa vàng

Năm tháng không quên mùi hương non

Đồng Tháp Mười hương sen ngào ngạt

Môi em hồng một lòng sắc son .

 

Long Nhật Quang

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...