Jump to content

Recommended Posts



CỎ PHỤC SINH

Tôi phế tích, ngoái thương người trầy trụa
Sau bão giông sau hạn hán đôi mùa
Thuở đau ấy xin tặng nhau một nửa
Cả nét buồn vụng dại giấu trong xưa

Người với tôi vỉa hè đời sấp mặt
Vết thương tình đã liền sẹo hay chưa
Còn kịp về tìm vạt nắng hiên thưa
Giăng tuổi muộn che phiến yêu vất vả

Ngồi bên nhau vai người êm ái quá
Tựa vào đi mà đắng đót ngậm ngùi
Ngực tôi đây cứ thiêm thiếp chao nôi
Tai ngoan lắng ru lời mềm băng bó

Chờ phục sinh ta đầu thai vào biếc cỏ ...


ĐCĐ

 

images%2B%2834%29.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác



HÔM QUA LÀ NGÀY PHỤC SINH

Ngày hôm qua, ngày cuối tuần, mình đã ở đâu
Mà đoạn đường dưới kia buồn vậy?

Ai đứng trên bao lơn này
Theo dõi một ngày cô đơn
Nhánh mười giờ mười giờ chưa nở
Con chim bồ câu hớn hở
Vẽ một vệt nâu nâu
Lời hứa ở đâu
Nụ hôn ở đâu
Cả mùi thuốc lá con mèo và mùi cà phê đậm đặc

Đừng vu khống chủ nhật thường buồn
Đơn giản chỉ là một mình
Thiếu một bờ vai từng quen tựa
Đơn giản chỉ là nhơ nhớ
Một khúc Trịnh hằng quên tên

Có thiếu gì đâu chạm một làn đêm
Giai điệu giản đơn của Diễm
Mưa và tháp cổ
Câu chuyện được kể lại trên đồi thông, bên đống lửa
Cây guitar gỗ nâu

Đà lạt là những bụi hoa vô danh
Là chập chùng sương mù vạn thuở
Ly sữa đậu nành bốc khói
Cỗ xe ngựa lốc cốc về khách sạn khuya lơ
Nón len xuýt xoa đôi má đỏ như táo chín

* * *

Có điều Sài gòn sáng nay vắng lạ
Chuông nhà thờ báo lễ Phục sinh
Chúa sống lại sau cuộc thập giá đóng đinh
Thế gian vẫn tiếp tục bị hành hình
Động đất, hạt nhân, chiến tranh, tràn dầu, thất nghiệp …
Ngày hôm qua, ngày cuối tuần, Chúa đã ở đâu
Mà đoạn đường dưới kia buồn quá vậy?

ĐCĐ

 

images?q=tbn:ANd9GcRQLWJehx7K0bJgcKNfpcH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ngu.jpg

NGẮM EM NGỦ CHỢT QUÊN ĐỜI

Ngủ miền ướt góc chiêm bao
Ngủ chân khép biển ứ trào lối thơ
Ngủ đồi măng mịn u ơ
Ngủ thung lũng trái chín bờ mê ly
Ngủ huyễn hoặc ngủ nhu mì
Ngủ nghìn hoa cỏ vân vi vóc nằm ...

***
Lặng ngồi chăm giấc trăm năm
Nhìn em ngủ, bớt thăng trầm đời ta.

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
ngu.jpg

 

NGẮM EM NGỦ CHỢT QUÊN ĐỜI

 

Ngủ miền ướt góc chiêm bao

Ngủ chân khép biển ứ trào lối thơ

Ngủ đồi măng mịn u ơ

Ngủ thung lũng trái chín bờ mê ly

Ngủ huyễn hoặc ngủ nhu mì

Ngủ nghìn hoa cỏ vân vi vóc nằm ...

 

***

Lặng ngồi chăm giấc trăm năm

Nhìn em ngủ, bớt thăng trầm đời ta.

 

ĐCĐ

thật tinh tế.! Gừng già thiệt là cay. Vãn bối bó tay

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
clip_image0044.jpg

 

HÔM QUA LÀ NGÀY PHỤC SINH

 

Ngày hôm qua, ngày cuối tuần, mình đã ở đâu

Mà đoạn đường dưới kia buồn vậy?

 

Ai đứng trên bao lơn này

Theo dõi một ngày cô đơn

Nhánh mười giờ mười giờ chưa nở

Con chim bồ câu hớn hở

Vẽ một vệt nâu nâu

Lời hứa ở đâu

Nụ hôn ở đâu

Cả mùi thuốc lá con mèo và mùi cà phê đậm đặc

 

Đừng vu khống chủ nhật thường buồn

Đơn giản chỉ là một mình

Thiếu một bờ vai từng quen tựa

Đơn giản chỉ là nhơ nhớ

Một khúc Trịnh hằng quên tên

 

Có thiếu gì đâu chạm một làn đêm

Giai điệu giản đơn của Diễm

Mưa và tháp cổ

Câu chuyện được kể lại trên đồi thông, bên đống lửa

Cây guitar gỗ nâu

 

Đà lạt là những bụi hoa vô danh

Là chập chùng sương mù vạn thuở

Ly sữa đậu nành bốc khói

Cỗ xe ngựa lốc cốc về khách sạn khuya lơ

Nón len xuýt xoa đôi má đỏ như táo chín

 

* * *

 

Có điều Sài gòn sáng nay vắng lạ

Chuông nhà thờ báo lễ Phục sinh

Chúa sống lại sau cuộc thập giá đóng đinh

Thế gian vẫn tiếp tục bị hành hình

Động đất, hạt nhân, chiến tranh, tràn dầu, thất nghiệp …

Ngày hôm qua, ngày cuối tuần, Chúa đã ở đâu

Mà đoạn đường dưới kia buồn quá vậy?

 

ĐCĐ

chúa ở đâu cho nhân thế buồn. Người ở đâu cho người buồn. Thế còn nhà thơ ở đâu? K hiện thân mà chỉ hiện thơ.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Khà khà. Lâu lâu ghé vào thứ thơ "phồn thực" tí cho nó bằng chị bằng anh, kẻo lại bị chê là già hơn trái đất. È, đừng có xưng vãn bối và kêu tui bằng tiền bối mần chi. Tui thích được kêu là ... bê bối à. hơ hơ :lol:

đã là người viêt thơ thì ai cũng bị coi là bê bối cả, tối ngày thơ thẩn k lo kiếm tiền (mà nhât là mấy ông già có vợ rồi chắc hay bị vợ cho bê bối lắm) đã thế thì ta cứ tiền bối mà kêu vì đều là bê bối cả kêu chi nữa phải k tiền bối?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

banveso.jpg


VÉ SỐ

Tay cầm một xấp tuổi đời
Ngõ tư đội nắng rao mời người mua
Đi ngang em chẳng lời thưa
Chợt thèm rớt mấy hột mưa
để buồn!

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

27.jpg

GÁNH NƯỚC ĐÊM TRĂNG*

Tôi thả mười năm vào giếng cũ
Nhặt tiếng gàu rơi cái thuở trăng treo
Em lấy chồng xa gánh theo câu vọng cổ
Hẽm vắng đìu hiu giọng lũ mèo.

*tên một bài vọng cổ nổi tiếng của cố soạn giả Viễn Châu (Bảy Bá)

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BD1A832CF21CD5AB3FA593B6228D3D5F.jpg

CHO TỪ HẢI

Giang tay chết đứng giữa trời
Chờ người mai táng khúc đời hoang liêu
Em nay chẳng thuộc tích Kiều
Ta, cây thập giá sớm chiều treo ta.

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
002a49b32d673cf1e4b9b8d7d430162d.png

 

CHO BECKHAM

 

Tặng voi Beckham, đã bị con người sát hại dã man ở Đà Lạt

 

....Nếu đầu thai, dẫu làm voi hay làm người, hãy cân nhắc kỹ trước khi chọn đất Việt Nam

Nhớ nhé

Beckham.

 

ĐCĐ

 

Tôi có đọc bài viết về chú voi Beckham bị sát hại. Thấy thương cho số phận của một con voi – đã bị cầm giữ để làm trò mua vui cho con người…Vậy mà con người nào đã thỏa mãn đâu…

 

Những điều bạn đã thơ hóa về những nhân nghĩa mà Voi đã cùng chia sẽ và hành xử đối với chủ của nó đều khiến người đọc cảm động. Nhưng, cuộc sống không chỉ toàn điều tốt hoặc toàn điều xấu. Con người cũng không chỉ toàn người … tạo hóa cũng không thể kiểm soát hết những sản phẩm mà người đã tạo ra, đâu đó trong cuộc sống này vẫn còn những sản phẩm bị dị tật bẩm sinh chỉ có CON mà khiếm khuyết NGƯỜI bạn ạ…Điều ác, người xấu sẽ không thể có đất để tồn tại nếu mỗi con người có ý thức và trách nhiệm với bản thân mình, với cộng đồng, với thiên nhiên và cuộc sống xung quanh chúng ta…

 

Có một người bạn Mỹ đã nói với tôi rằng: Việt Nam của bạn cởi mở, hòa bình, hiếu nghĩa và thân thiện…đó là nhận xét của một người không sinh ra ở Việt Nam, nhưng đã đúc kết được tính cách và tâm hồn của người Việt Nam như thế…Tôi tin, người bạn ấy đã thật lòng khi chia sẻ điều ấy với tôi.

 

Kẻ giết chú Voi Beckham rồi sẽ phải trả giá cho hành động của mình. Tôi tin cộng đồng và những người có trách nhiệm ở Việt Nam sẽ không quay lưng với những việc làm như thế. Bạn tin không? Hãy tin điều ấy nhé…

 

Tôi thích đọc thơ bạn, bởi ở đó có nhân, có nghĩa dù đôi lúc thấp thoáng đâu đó hình như có những hờn trách và một chút kiêu bạc về những gì bạn đã đi và đã gặp…Đọc thơ bạn có lúc rưng rưng, có khi tự mĩm cười và hình như thấy thấp thoáng những ngày tháng của mình trong thơ ấy…

 

Và tôi nghĩ, viết được như thế phải là một người có tâm hồn và nhân cách rất NGƯỜI. Cá nhân tôi, tôi gọi đó là người tốt.

Và Việt Nam mình có rất nhiều người như thế đúng không? Rất rất nhiều…Tôi tin là thế!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...