Jump to content

Recommended Posts

mevn.jpg

 

ÁM ẢNH

 

Khi nỗi sợ hãi cắm sào lên

dòng sông đời tôi

đại dương vô tận

chẳng dáng buồm, chỉ tiếng hú xa xôi

 

Khi lòng ngờ vực song hành cùng

một ngày sống của tôi

mặt trời vĩnh hằng

biết sưởi ấm ai đây

tia le lói sau đồi

 

Khi sự gian dối cùng tôi

hít thở mỗi ngày

bầu trời bất tử chẳng vết tích gì

ngoài hạt mưa lạnh

trên tay.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

bong1.jpg

 

 

11. 30 p.m.

 

11. 30 p.m.

bốn chữ số và hai mẫu tự trên mặt chiếc đồng hồ điện báo như vậy

dĩ nhiên là gió khi cửa sổ phòng không đóng

ghét hơi mát đỏm đáng giả tạo của máy lạnh

lây phây vài giọt nước của cơn mưa chiều trên đám lá sa-bô-chê

ngôn ngữ

nằm thiu thiu ngù trong hố tiềm thức

và bài thơ là hơi thở của con chim câu bỏ đi từ đêm qua

 

cần chi ngoài một đêm được lang thang trên mặt đất

đi mà chẳng cần biết về đâu

như con chim câu lạc đường bay

như cây cỏ dại thèm sở hữu một trái tim

để nhận ra rằng mình thật sự là cọng cỏ

 

thèm được than van

thèm được khổ đau

thèm thương tiếc

 

và héo khô ẩn dật

một đời tu sĩ vô danh …

 

mặt trời mọc ban đêm

sự sống mất thăng bằng

mù lòa điếc đặc

bài hòa tấu ‘Love Is Blue’

lâu lắm rồi nghe lại

vẫn làm mình rươm rướm mắt

 

chưa bao giờ ngạc nhiên và cảm thương

những điều vụn vặt tầm thường như đêm nay

biết đâu con chim tha hương ấy đã gẫy cánh

trên đường quay về chuồng

biết đâu sáng mai công nhân cây xanh sẽ vặt đi cọng cỏ đa cảm

và bản nhạc ‘Tình Yêu Màu Xanh’

sẽ nằm trong bảo tàng viện vĩnh viễn

bởi vì tất cả đều bị gắn vào hai tiếng

ngày xưa …

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

214892.jpg

 

VÔ ĐỀ 1.08 a.m.

 

này, hãy lặng thinh đi, nhịp đập trái tim ta

để ta có thể sống

giống bức tranh tĩnh vật trong con mắt tâm hồn

và tất cả những gì ta thấy được là sống thực sự

những gì ta khát khao

giành lấy

nào đơn giản chỉ để nếm vị ngọt bùi

rồi lại thêm lần vấp ngã

chẳng qua để tiếp tục bềnh bồng trôi

trên một khóm mây

của kho tàng giàu có

cuộc sống.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

23484322.jpg

 

LỜI CỎ III

 

Một mùa thêm vừa vỡ rụm dưới chân mình

Vỡ của lá qua vai tình đôi bận

Ai hốt hoảng gặp tóc mình yên lặng

Âm của mùa cao rộng mấy thời yêu

 

Chắp tay buồn hứng vụn hạ nghiêng nghêu

Trên khẽ nắng cánh hoàng hôn ngút thẳm

Rạng ngời áo quét ngang chiều tím vắng

Người khóe cười ủ mộng thức đêm tôi

 

Ngỡ hạ này thoáng cũ đủ ngoai nguôi

Nếp mây xếp trong chùm vui phượng đỏ

Nào biết được lòng mình xanh lại cỏ

Xanh ngậm ngùi mỗi nhón mọc sau mưa.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

thoGoiQuynh-content.jpg

 

QUA PHỐ CŨ (SẾN KHÚC IX)

 

Qua phố cũ chợt nhớ em hồi cũ

Cây mùa quen rụng lá suốt sân nhà

Góc gác xép đàn ghi ta ngón nhỏ

Hôm yếu lòng em trải chiếu tình ca

 

Qua phố cũ chạnh thuở em gầy lắm

Đêm thiếu trăng người thiếu cả xuân thì

Bài thơ viết ý tứ thừa, túi cạn

Cũng nơi này quẳng sách bỏ trường đi

 

Áo lầm bụi bến tầm dương cổ tích

Mấy phen qua đành đoạn ghé thăm chiều

Tóc rẽ mái đường ngôi thơm ngọc bích

Bóng em dài tình sử dấu phong rêu

 

Phố thủ thỉ trên ngày thưa tháng nắng

Khóe môi khô từ bấy dạo quên cười

Ngước gác cũ gặp lòng em đi vắng

Ta đứng lì đòi lại tuổi hai mươi.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

photo_DinhCamLy-content.jpg

 

KHÚC LÃNG ĐÃNG

 

Sài gòn lâng lâng theo bánh xe vòng

Có con chuồn chuồn dẫn ta đi rong

Hình như chầm chậm vương lên mí mắt

Một khúc nhạc cầm dạo trắng dòng sông

 

Là ta một mình là ta đám đông

Lúc đi trống rỗng nay về rỗng không

Vừa vặn mưa bồng xui ta hỏi cỏ

Em góc nhớ ngồi đờ-mi-gạc-xông

 

Sài gòn môi trầm Sài gòn kính râm

Áo dài vân vê áo dây lưng trần

Con bướm say chiều ngất ngư đứng thở

Bất giác quay đầu nghiêng ngó trăm năm …

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

astronaut.jpg

 

CHUYẾN DU HÀNH VÀO NIỀM TIN

 

tôi đem giấc mơ cắt tiết

lưỡi dao không sắc lắm

lưỡi dao thơ

giấc mơ giãy đành đạch

kêu đau

trên vũng máu xanh

xanh xanh

 

xòe bàn tay của gã ăn mày

khất thực chút protein tự do

độc lập – tự do – hạnh phúc

sự tiến hóa đi lên theo hình xoắn ốc

lý thuyết tập hợp sức mạnh của cơn lốc

mọi sinh thể yếu ớt cần thiết phải văng ra

khỏi cuộc chơi quy hoạch trong quá trình đào thải

chất thải màu vàng

vàng vàng

 

hoãn lại chuyến du hành đi vào vĩnh cửu

đầu tư nhiệm vụ du hành thời gian

liên tục khám phá lộ trình không gian

điểm xuất phát trên bệ phóng niềm tin

các kỷ lục lần lượt bị phá vỡ

niềm tin bị phá vỡ

cao hơn, nhanh hơn, mạnh hơn

giàu hơn

dân giàu nước mạnh

bằng mọi phương sách

cần giao lưu với thế giới ngoài da

tránh manh động bên trong nội tạng

gió chiều nào che chiều nấy

trước bạn sau thù

xưa thù nay hảo hữu

mao đài trộn whisky

trộn rượu đế gò đen

thành loại thuốc mê lỏng bỏng

khôn khéo giao lưu và kiềm chế manh động

gọi tắt là lưu manh

 

tôi cắt ngang cuộc tình mang mầm bệnh di căn

bằng nhịp đập phố phường

bụi, rác, chửi, gian lận …

đã ăn lậm vào xương tủy

thái độ sống mang hình chùm râu bắp loe hoe

treo ngang giữa hai đùi

những chồi cây sắp hàng

như loài chuột lang Bắc Âu

lần lượt lao mình từ vực sâu xuống biển

theo phương thức hy sinh đời cha củng cố đời con

biện pháp nhân bản an toàn

 

***

 

tôi cắt xoẹt cuống họng mình

rồi vỗ tay hô lớn

đại hội thành công tốt đẹp

mà da mặt không đổi sắc.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

cach-ve-ngon-lua.jpg

 

NƯỚC VÀ LỬA

 

thèm được thức như nước

ngầu đục bãi bờ

ra biển lại xanh lơ

ước lúc ngủ như lửa

tự tắt mình

vùi sức nóng vào tro

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

caphe%20thu%20bay_0_300x180_1.jpg

 

KHÚC LUYẾN

 

Thế là mái phố chung chiêng tóc

Câu thơ hay thế cũng đành quên

Đám lá thất tình thôi ngưng khóc

Thả vài sơ ý xuống vai em

 

Thế là tình đã không nguôi được

Hồn tôi đọt cỏ mọc râm ri

Mùa mưa yếu đuối chờ ban phước

Trổ một loài hoa rất dã quỳ

 

Thế là câu hứa như trang sức

Cùng mưa gửi buốt vết thương tôi

Người đi dường nửa miền đau nhức

Cũng đủ heo may một chỗ ngồi.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

2187700355_1.jpg

 

HỒI MÔN

 

Còn dăm phút nữa thôi , và hồng sẽ tắt

Sẽ là xanh mãi mãi vợi xa cành

Trong veo vậy trời đành chia tay mắt

Trăm nồng nàn gió gửi hết thiên thanh

 

Dăm phút nữa thôi, là sẽ dứt phiên canh

Trả trống vắng cho thêm ngày kịp lặn

Người có ghé muộn màng vài cọng nắng

Gom nhánh mùa đêm trắng sưởi hoàng hôn

 

Lại dăm phút nữa thôi, đủ kịp nhắc vàng son

Lỡ hào phóng tặng nhau mùa phấn sáp

Trên tay tôi trái tim tha thiết đập

Tặng người về

gọi có chút hồi môn.

 

ĐCĐ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...