Jump to content
stunging

Thơ.lê Sơn Tùng

Recommended Posts

CK_Mam-dola.jpg

 

 

 

 

NGƯỜI TRẦN, MẮT THỊT

 

 

Phận người mọt kiếp

thiên di

Vậy nên nhân loại chăm đi

lễ chùa.

Là truyền thống,

nét

xa xưa

Chắp tay tâm niệm, gió mưa thuận hòa.

Cầu sức khỏe

thắm

duyên qua

Cuộc đời đơm những

Món quà

tặng nhau.

Nam mô a di đà

 

Chị thanh tú

Đặt lên bàn lễ phật

Dăm trái oản

Khay quả

Đồng xu

Khấn...!

 

Anh thư sinh

Đặt lên bàn lễ phật

Ngầm ngập oản

Ắp quả

Lẻ tiền

Khấn...

 

Tôi

Trồng 1 cây nhang. Gầy

Cũng khấn...

"Con. Người thịt, mắt trần

Chẳng (già, non) bên kia (cao, siêu)

Thương ngài quá

Tu đến Niết bàn

Mà người ta vẫn riết, theo...

Hối, lộ

 

Phật thất

tiền vàng kín rịt

 

Nằm mô...a di đà !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

75188975-207006_mars-earth-460_784207c@.jpg

 

 

SỰ SỐNG

 

Loài người mải miết

Tìm nước trên sao hỏa tít mù

Để chứng minh

Nơi đó tồn tại sự sống

Họ đã thành công

 

Ở trái đất

Sau ngày tận thế...

Sẽ chẳng còn ai biết đã từng có sự sống

Nắm tay nhau

Giết chết nguồn nước

Họ sắp thành công

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

2_3.jpg

 

 

 

QUÊ HƯƠNG

 

 

Gió lào

Nắng, lụt

Rã vai lúa

Cây mạ ngả vàng

Da cha nâu rạm

 

Gió lào

Nắng, lụt

Vỗ mặt núi

Nửa núi chết

Đất cháy rạm

 

Mẹ về...

Vội vã

Vỗ mái nghèo

Xộc xệch nón che

Đội^^^...

Miếng áo - Manh cơm

Giọng nặng trịch

Ân tình nặng hơn

Mà sao...!

Tiếng hát vi, vút, bay, bay...

 

Anh hàng xóm

Cụt hai tay

Làm thơ tình bằng chân +

 

Là nước mắt vợ

chảy ròng rã, thủy chung

Ôm chồng - bộ đội trên tay

Trong liên tiếp đêm

Xung Phong

__________Xung Phong...!

Băng qua chiến dịch

Đã hơn 30 lăm 5 có lẻ trên chiếc gối, đôi...

 

Ngày ngày

Cụ già héo tóc

Đánh loãng màu chiều bằng mắt

Mẹ chờ thằng út...

Việt Nam Anh Hùng

 

Nơi...

Hàng hàng

lớp lớp

Trẻ chăn trâu

Chôn chân

Lặng lẽ ước con đường

Ngoài cổng làng

 

Khi một ngày khép lại đúng nghĩa

Cả nhà giao tiếp với nhau bằng mắt

Màn đêm chưa đủ nếp đen, vấn bóng nắng

Vạt trăng gầy phê gió

Két két...mọt chăm gặm bản lề

Bấc đèn dầu cháy lét đét...khét

Cuộn tròn vào cánh tay cha

Nghe chuyện dựng nước

Ý Chí sục, sôi

Trên đầu

một trời quê hương...trổ hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

vn10.jpg

 

 

 

 

ANH MUỐN

 

 

Anh muốn gom hết bình yên vũ trụ

xua về trái đất

Ngắt ngọn ngôi sao

cài lên đào tết.

Anh muốn xếp những con thuyền khổng lồ,

lênh đênh

bạt ngàn biển gió,

thành hình đất nước.

Đập tan xác phố phường lộn xà lộn xộn,

rồi nắn lại kiến trúc hài hòa.

Anh muốn uống cạn tất thảy kênh rạch,

sông hồ

bẩn thỉu...

rót cùng ly rượu ngàn năm

anh chết...nhân gian trong lành.

Thế giới sạch sành sanh chiến tranh

anh chặt cụt đầu kẻ khát máu,

túm tóc kéo trượt chúng xuống

lò nung,

chảo dầu,

địa ngục .

Anh muốn trẻ em người người được đến trường

tô son thế kỉ trang sách

Anh muốn cầm thượng phương bảo kiếm,

đâm nát óc,

toét tai,

đui mắt...

kẻ tham quan nhũng nhiễu

Bóp mũi đau khổ cho nó chết ngạt

khi chưa kịp khóc

oe..oe chào đời.

Nắm đấm tung trời

Đạp chân tan đất

Anh muốn

Bỏ hết...muốn

để ... yêu em

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
vn10.jpg

 

 

 

 

ANH MUỐN

 

 

Anh muốn gom hết bình yên vũ trụ

xua về trái đất

Ngắt ngọn ngôi sao

cài lên đào tết.

Anh muốn xếp những con thuyền khổng lồ,

lênh đênh

bạt ngàn biển gió,

thành hình đất nước.

Đập tan xác phố phường lộn xà lộn xộn,

rồi nắn lại kiến trúc hài hòa.

Anh muốn uống cạn tất thảy kênh rạch,

sông hồ

bẩn thỉu...

rót cùng ly rượu ngàn năm

anh chết...nhân gian trong lành.

Thế giới sạch sành sanh chiến tranh

anh chặt cụt đầu kẻ khát máu,

túm tóc kéo trượt chúng xuống

lò nung,

chảo dầu,

địa ngục .

Anh muốn trẻ em người người được đến trường

tô son thế kỉ trang sách

Anh muốn cầm thượng phương bảo kiếm,

đâm nát óc,

toét tai,

đui mắt...

kẻ tham quan nhũng nhiễu

Bóp mũi đau khổ cho nó chết ngạt

khi chưa kịp khóc

oe..oe chào đời.

Nắm đấm tung trời

Đạp chân tan đất

Anh muốn

Bỏ hết...muốn

để ... yêu em

 

Thơ anh ni viết nghe tràn đầy năng lượng nè . Cái tôi anh như muốn nổi loạn phải hôn nè, hi hi

 

Đọc bài thơ này e đây bị cuốn ào ào đi trong mạch tư tưởng của anh nè, anh ni giỏi thôi miên người ta lắm hi hi.

 

Chỉ có duy nhất câu ni em thấy hơi uổng nè: Anh chặt cụt đầu kẻ khát máu

 

Nếu là em , e viết vầy nè : Anh chặt bay đầu kẻ khát máu " để chi khí thơ càng dâng cao, phải hôn anh, hi hi

 

E thích bài thơ này, hi hi

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NGHIỆP NUÔI THƠ

 

 

nghề chính của chị

xếp chữ cái cơ bản để anh bay đến chân trời không có người

làm thêm nghề phụ…

buôn ba.

anh khóc hộ phận người

ghép vần cho tuổi

được gọi trìu tượng… quán cóc thơ

họ hạnh phúc…

ngày anh mất

phố bớt mướt, bớt rầu

bụi lành vết thương ruỗng

gió quyên xoáy, quyên nắn gấu áo giai nhân

tóc đuối vạt la đà

sợi khói trầm, lượn vòng im lặng đến lững lờ

lượm những thứ còn sót lại đời qua

chẳng thêm được đóm đậm đà nào, trên mu chiếc lưỡi nhân sinh.

chị cũng vậy, mộc cực.

mọi người ái ngại

sao chị cứ trơ trơ, chẳng khóc thương anh?

góa phụ xé toanh không gian huyền bí…hỏi như trách

khép hờ đôi mắt

giác mạc bị làn sương đờ cảo tô mờ

môi dưới rẩy run run

chếch nghiêng mái đầu

chị xoay mắt về phương có “chồng thơ” anh để lại.

thả rưng con chữ vành vặn

 

“thiếp đã tôi thế đấy !

vợ anh ấy kia …”

 

1 giọt nước mắt sống,

chảy nư bên mắt phải

 

cứ lăn

_____cứ lăn

__________lăn,

_____________lăn mãi

 

thấm nhòe môi, rẽ làn thở vào miệng

mặn, chát, đắng, cay, hơi cay… đủ cả

nuốt vào tim

anh gặp anh,

vỡ òa

_____vỡ òa

nơi lồng ngực chị

người mang nghiệp nuôi thơ…!

090701180454-682-717.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Thơ anh ni viết nghe tràn đầy năng lượng nè . Cái tôi anh như muốn nổi loạn phải hôn nè, hi hi

 

Đọc bài thơ này e đây bị cuốn ào ào đi trong mạch tư tưởng của anh nè, anh ni giỏi thôi miên người ta lắm hi hi.

 

Chỉ có duy nhất câu ni em thấy hơi uổng nè: Anh chặt cụt đầu kẻ khát máu

 

Nếu là em , e viết vầy nè : Anh chặt bay đầu kẻ khát máu " để chi khí thơ càng dâng cao, phải hôn anh, hi hi

 

E thích bài thơ này, hi hi

 

 

Cảm ơn bạn lamnhi. Người nam bộ các bạn ấy mà, bao giờ cũng hào sảng, chí khí ngút trời.

Nhất định ngày nào đó, gần đây, sẽ thử vào trong đó sống. Gọi là ăn mày chút khí thiêng.

Khi đó biết đâu ngồi nặn thơ, người đọc đỡ chán hơn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
NGHIỆP NUÔI THƠ

 

 

nghề chính của chị

xếp chữ cái cơ bản để anh bay đến chân trời không có người

làm thêm nghề phụ…

buôn ba.

anh khóc hộ phận người

ghép vần cho tuổi

được gọi trìu tượng… quán cóc thơ

họ hạnh phúc…

ngày anh mất

phố bớt mướt, bớt rầu

bụi lành vết thương ruỗng

gió quyên xoáy, quyên nắn gấu áo giai nhân

tóc đuối vạt la đà

sợi khói trầm, lượn vòng im lặng đến lững lờ

lượm những thứ còn sót lại đời qua

chẳng thêm được đóm đậm đà nào, trên mu chiếc lưỡi nhân sinh.

chị cũng vậy, mộc cực.

mọi người ái ngại

sao chị cứ trơ trơ, chẳng khóc thương anh?

góa phụ xé toanh không gian huyền bí…hỏi như trách

khép hờ đôi mắt

giác mạc bị làn sương đờ cảo tô mờ

môi dưới rẩy run run

chếch nghiêng mái đầu

chị xoay mắt về phương có “chồng thơ” anh để lại.

thả rưng con chữ vành vặn

 

“thiếp đã tôi thế đấy !

vợ anh ấy kia …”

 

1 giọt nước mắt sống,

chảy nư bên mắt phải

 

cứ lăn

_____cứ lăn

__________lăn,

_____________lăn mãi

 

thấm nhòe môi, rẽ làn thở vào miệng

mặn, chát, đắng, cay, hơi cay… đủ cả

nuốt vào tim

anh gặp anh,

vỡ òa

_____vỡ òa

nơi lồng ngực chị

người mang nghiệp nuôi thơ…!

090701180454-682-717.jpg

 

Tiết tấu thơ nhanh, nhịp mạnh, chứa cả một ẩn khuất về nghiệp thơ. Viết khỏe nhé. Thanks. hơ hơ :(

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

204298928.gif

 

VỀ

Để lớn lên nhặt xác từng con chữ

Nếp nhăn da xát muối trái tim sờn…

Thời gian

Đưa con xa đất mẹ…!

Quê hương nghèo mới nỗi phải tha phương

Biết bao lần ngẩn ngơ trên phố lạ

Giữa chốn đông người

Thương quá những triền đê

Tuy còn mải mê

Bụi hồng trần luống gót

Vẫn bùi ngùi gặp giọng nói

Nặng âm

Của nắng khản gió lào,

Lũ chưa lần quên quyét

Của làn da em phơi lầm lũi như là…

Nào ghé vai nhau

Mình đồng hương máu mủ

Tô trắng đêm trường, câu chuyện phủi phong sương

Điếu thuốc cuối chia nhau

Còn vẹn nguyên kí ức

Nghiêng nghiêng cổng làng bờ bãi láng vầng trăng

Bãi mía nương ngô đêm trăng ru mất ngủ

Ngã ba cây cầu câu chuyện kẻ vô biên

Anh ra đi cũng mấy mùa thay lá,

Nắng quê mình đã bớt chói chưa em ?

Bạn ta này

Mềm môi thêm chuyến nữa

Giữa đô thành thèm lắm chén rượu quê

Hỏi thăm nhau cái ngày mai sắp đến

Chỉ cười buồn chắc lại phải đi xa

Ai xa quê mà đêm ngày không nhớ

Nỗi nhớ nào chẳng gọi là tình yêu

Rồi tình yêu sẽ ngăn giông đuổi bão

Rẽ muôn lối người

Để tình nghĩa keo sơn

Nào…

 

Đi

___Đi

_____Đi

 

Đi cho chân cứng đá mềm

Đi cho truông hoang chết cỏ

Đi cho mệt lử nắm ngày

Máu tim nổi bão lên

Cháy một lần tuổi trẻ

Bước xuống biển sâu

Quyệt mồ hôi chết đuối

Leo lên nguồn thẳm

Tựa chân trần rảo qua

Ánh hào quang trên mái đầu ngút chí

Thề một ngày gây dựng đất quê hương

Tết mình về

Hẹn đất mẹ yêu thương

 

Đi

___Đi

______Đi

 

Tết năm nào con cũng về

Bên mẹ

Con thì thầm

Nhớ khói bếp. mẹ ơi

Nắng cưỡi lưng trâu, hương lúa non thơm mát

Quả ổi sau nhà chi chít vết bấm tay

Khắp xóm râm ran tiếng ve sầu khẳn giọng

Nối thêm dây diều run rẩy lẻn vào mây

Cơn mưa gầy mẹ đem nằm thao thức

Mắt thâm quầng lo vụ sắn, mùa ngô

Tần tảo sớm trưa hằn chân chim vất vả

Mẹ một đời chăm bẵm cạn lời ru

Với riêng con ngóng từng lần nước lớn

Ngỉ học mấy ngày khuấy đục, nát bờ mương

Rong ruổi lang thanh chúng con như trẩy hội

Hội trẻ con có trọn vẹn bao giờ

Xé không gian

Nước lên chan tiếng khóc

Mùa lũ năm nào cũng có người bỏ đi

Bạn con, em con, chú con

Nằm mãi với mừa mưa...

 

 

Quyên sao được mưa ngang đan trên tóc

Dáng liêu riêu buôn đông bắc tê người

Buổi chợ phiên

Buổi triền miên chợ phụ

Bước thấp bước cao quên sỉ sép trời tàn

Cơm chưa no bữa ăn sao vội vã

Hết ngày rồi,

Lại ngày tiếp mẹ ơi

Trong gác bếp nôi non im lìm ngủ

Chở yêu thương đưa kí ức về nguồn

Trong gác bếp ấu thơ con đã gửi

Sữa mẹ lả đi trong xanh xót mỏi mòn

Vậy mà khi biết nói…

Là con biết cãi

Những khuyên răn vứt hết cả lên trời

Để lớn lên nhặt xác từng con chữ

Nếp nhăn da xát muối trái tim sờn

 

Về

___Về

______Về

 

nhanh đôi chân lên

Gói hành lý

Lên xe

 

Về

___Về

______Về

 

Ôm lấy gia đình

Chào hàng xóm

Sông quê

 

Về

___Về

______Về

 

Về để thức đêm dài bên nồi bánh

Chợ quê nghèo rộng rãi ánh nhìn quen

Bữa cơm ngon không gì bằng Dưa, Nhút

Chén rượu nồng rót lênh láng yêu thương

Dòng sông Giăng vẫn hiền như cây cỏ

Về quê hương như đứng giữa…

Chân không

 

 

Ngắn ngủi thôi mấy ngày về thăm lại

Mà trái tim con như đợt máu vừa thay

Trên phố dài vịn lối làng mà bước…

Quê hương nghèo mới nỗi phải tha phương.

Bước xuống phố…hai hàng hoa gạo đỏ

Rụng kín đường tô đỏ thắm bàn tay

Sờ lồng ngực tiếng quê nhà thấc thổn

Cầu nông dân gạo nở trắng bàn tay

 

gao2.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VỀ

Để lớn lên nhặt xác từng con chữ

Nếp nhăn da xát muối trái tim sờn…

Thời gian

Đưa con xa đất mẹ…!

Quê hương nghèo mới nỗi phải tha phương

Biết bao lần ngẩn ngơ trên phố lạ

Giữa chốn đông người

Thương quá những triền đê

Tuy còn mải mê

Bụi hồng trần luống gót

Vẫn bùi ngùi gặp giọng nói

Nặng âm

Của nắng khản gió lào,

Lũ chưa lần quyên quyét

Của làn da em phơi lầm lũi như là…

Nào ghé vai nhau

Mình đồng hương máu mủ

Tô trắng đêm trường, câu chuyện phủi phong sương

Điếu thuốc cuối chia nhau

Còn vẹn nguyên kí ức

Nghiêng nghiêng cổng làng bờ bãi láng vần trăng

Bãi mía nương ngô đêm trăng ru mất ngủ

Ngã ba cây cầu câu chuyện kẻ vô biên

Anh ra đi đã mấy mùa thay lá,

Nắng quê mình có bớt chói không em

Bạn ta này

Mềm môi thêm chuyến nữa

Giữa đô thành thèm lắm chén rượu quê

Hỏi thăm nhau cái ngày mai sắp đến

Chỉ cười buồn chắc lại phải đi xa

Ai xa quê mà đêm ngày không nhớ

Nỗi nhớ nào chẳng gọi là tình yêu

Rồi tình yêu sẽ ngăn giông đuổi bão

Rẽ muôn lối người

Để tình nghĩa keo sơn

Nào…

 

Đi

___Đi

_____Đi

 

Đi cho chân cứng đá mềm

Đi cho truông hoang chết cỏ

Đi cho mệt lử nắm ngày

Máu tim nổi bão lên

Cháy một lần tuổi trẻ

Bước xuống biển sâu

Quyệt mồ hôi chết đuối

Leo lên nguồn thẳm

Tựa chân trần rảo qua

Ánh hào quang trên mái đầu ngút chí

Thề một ngày gây dựng đất quê hương

Tết mình về

Hẹn đất mẹ yêu thương

 

Đi

___Đi

______Đi

 

Tết năm nào con cũng về

Thăm mẹ

Con thì thầm

Nhớ khói bếp. mẹ ơi

Nắng cưỡi lưng trâu, hương lúa non thơm mát

Quả ổi sau nhà chi chít vết bấm tay

Khắp xóm râm ran tiếng ve sầu khẳn giọng

Nối thêm dây diều run rẩy lẻn vào mây

Cơn mưa gầy mẹ đem nằm thao thức

Mắt thâm quầng lo vụ sắn, mùa ngô

Với riêng con ngóng từng lần nước lớn

Ngỉ học mấy ngày khuấy đục, nát bờ mương

Rong ruổi lang thanh chúng con như trẩy hội

Hội trẻ con có trọn vẹn bao giờ

Xé không gian

Nước lên chan tiếng khóc

Mùa lũ năm nào cũng có người bỏ đi

Bạn con, em con, chú con

Nằm mãi với mừa mưa

 

 

Tần tảo sớm trưa hằn chân chim vất vả

Mẹ một đời chăm bẵm cạn lời ru

Quyên sao được mưa ngang đan trên tóc

Dáng liêu riêu buôn đông bắc tê người

Buổi chợ phiên

Buổi triền miên chợ phụ

Bước thấp bước cao quên sỉ sép trời tàn

Cơm chưa no bữa ăn sao vội vã

Hết ngày rồi,

Lại ngày tiếp mẹ ơi

Trong gác bếp nôi non im lìm ngủ

Chở yêu thương đưa kí ức về nguồn

Trong gác bếp ấu thơ con đã gửi

Sữa lả đi trong xanh xót mỏi mòn

Vậy mà khi biết nói…

Là con biết cãi

Những khuyên răn vứt hết cả lên trời

Để lớn lên nhặt xác từng con chữ

Nếp nhăn da xát muối trái tim sờn

 

Về

___Về

______Về

 

nhanh đôi chân lên

Gói hành lý

Lên xe

 

Về

___Về

______Về

 

Ôm lấy gia đình

Chào hàng xóm

Sông quê

 

Về

___Về

______Về

 

Về để thức đêm dài bên nồi bánh

Chợ quê nghèo rộng rãi ánh nhìn quen

Bữa cơm ngon không gì bằng dưa nhút

Chén rượu nồng rót lênh láng yêu thương

Dòng song Giăng vẫn hiền như cây cỏ

Về quê hương như đứng giữa…

Chân không

 

 

Ngắn ngủi thôi mấy ngày về thăm lại

Mà trái tim con như đợt máu vừa thay

Trên phố dài vịn lối làng mà bước…

Quê hương nghèo mới nỗi phải tha phương.

Bước xuống phố…hai hàng hoa gạo đỏ

Rụng kín đường tô đỏ thắm bàn tay

Sờ lồng ngực tiếng quê nhà thấc thổn

Cầu nông dân gạo nở trắng bàn tay

 

 

Mới đọc và cọp pệt một bài của motngaymuadong viết về nỗi nhớ quê, mắt chưa hết ngân ngấn. Bây giờ lại xem một nẻo tha hương khác của le Sơn Tùng. Nam bắc có khác nhau, nhưng cái tình vẫn cứ thao thiết. Mình thèm về BT quá đi mất. Nhưng làm sao bây giờ. Thôi thì, thi thoảng lại giở thơ của các bạn ra mà đọc cho vợi lòng đôi chút vậy. hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...