Jump to content
101#

Sao Khuya

Recommended Posts

Hứng mưa

 

 

 

Trời mưa ta thấy

chẳng buồn

Đem niềm vui nhỏ

xỏ buồn

vào tim

Hạt mưa nô giỡn

trốn tìm

 

Ta hân hoan hứng

tình chìm trong mưa

Hứng

cho bằng được

ngày xưa

 

Lúc còn khô ráo

vì chưa yêu nàng

Ta cười

những hạt mưa ngang

hôn ta tới tấp

dịu dàng thế sao

 

Mưa hay nước mắt

trên cao?

Đau vương hạt bụi

ứa vào lòng ta

Bây giờ níu giữ lại a?

Ôi tình mưa

quý ngọc ngà

yêu hương…

 

Mưa nào buồn

khắp muôn phương

Một chiều tháng bảy

vì thương

mà cười

 

Này mưa!

Ta hứng được rồi

Lời ngày hôm ấy…

Suốt đời

mang đi!

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tháng bảy

 

 

Ngỡ rằng tình ấy chỉ trao tôi

Ngờ đâu em tặng cả cho người

Hắn thì dôn dốt như riu bưởi

Tôi lại ngu ngơ tựa sống đời

 

Thường cứ nửa đêm tôi lại mơ

Giữa gà gật sáng, đã làm thơ

Những đau, những rát em vờ vỉn

Nuốt đắng tình ơi, ực ực khờ

 

Nào trách vì sao em bặt hơi

Tút tút không không, tút giả lời

Buồn rầu tôi đợi lâu hò hẹn

Ngơ ngác ôm điêu, chẳng muốn rời

 

Cuội vô tâm sáo tơi bời nguyệt

Tôi điệp liên miên kiệt sáng mờ

Muỗi không còn bến hoa xoan tím

Lặng lẽ trăng hà, khuyết vẩn vơ

 

Cà phê mưa bỗ, bã lai rai

Tôi ngầm, ngấm đắng thuỗn ly dàì

Phin chìa nỗi ức ra đường cả

Mắt giã từ, ôi, lã chã gai

 

Mầm giáng hay là nắng tháng giêng

Trời say chếnh choáng ngẩn xuân nghiêng

Em ngời tuổi mới uyên ương má

Tôi lóa duyên xưa ảo ảnh xiềng

 

Thưa những gì còn trong chỗ nhớ

Hai hàng mi, một đời nhắc nhở

Người tôi mơ tỏa nắng xa mờ

Người yêu tôi theo nắng, theo thơ

 

Tháng ba chưa nhỉ, tôi choàng tỉnh

Một giấc hoài thương du mãi xuân

Ngỡ tiếng gọi khan ngoài cửa kính

Ngỡ trời mưa tím, ngỡ hoa xoan…

 

Tháng tư đâu nhỉ, còn hay mất?

Ai được, ai thua mảnh đất này

Ngào ngạt loa kèn xin được khất

Bầu trời thống nhất đáng cho vay

 

Tháng năm đo đỏ trên chòm phượng

Là lẻ loi nào vẫn cố giăng

Gắng làm chi nữa màu tím gượng

Mà bầm tim vỡ, hỡi bằng lăng

 

Tiếng sấu khoan bi sầu tháng sáu

Chạnh lòng tôi cảm nhận tình chua

Tôi nén ghen tuông đầy tháng bảy

Mơ hồ tháng tám lắm ngày mưa…

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tháp cổ

 

Trời đang thi công

Tình trăng mối gió

Vữa và bê tông

Bằng hương hoa đó

 

Thảm cỏ ướt sương

Hồn nương tháp cổ

Vấp ổ gà mây loang lổ

Xóc trái tim đầy, đỏ rỡ đêm thiêu

 

Kết dính muôn chiều

Thương yêu đắp mãi

Phình đại lâu đài tình ái

Nơi tiếng em cười bao tái tê tan

 

Khi thì nóng ran

Lúc lại lạnh buốt

Lá non âm thầm chau chuốt

Công sức cây đời dễ tuột như không

 

Vĩ đại mênh mông

Nào trông nào đợi

Biển gọi dã tràng chẳng vội

Ai cũng có phần bóng tối trời cho

 

Một chiếc lá nho

Thập thò huyền diệu

Trời điệu đà tô hàm tiếu

Vẽ nét duyên thầm phản chiếu nên em

 

Chiếc giầy lọ lem

Khát thèm cổ tích

Cố ních cho vừa lòng thích

Khi ước mơ nhầm, nhúc nhích thêm đau

 

Lối cũ hoa cau

Trắng phau tràng hạt

Mặn nhạt cơm đời gõ bát

Tiếng mõ chùa và tiếng hát

Như nhau?

 

Ta trốn đã lâu

Từ câu gọi mẹ

Nhỏ bé bên Người lặng lẽ

Ta cố gồng mình lớn để yêu em!

 

Tháp cổ nhá nhem

Màu đêm tích tụ

Quyến rũ tâm hồn gió cũ

Quẩn quanh tìm, tìm cỏ lú

Tìm quên!

 

 

Phạm Ngọc Hùng]

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tự do

 

Tự do, nhiều khi có

Nhiều khi khó

Nhiều khi chờ đến tội

Chân trời xa: sơn ca

Giọng cười gằn: gần!

Đêm mơ man

Lụt mưa làm ướt cả

Lúa bỏ hàng, theo cỏ củ đua hoang

Đoàng!

Rụng dưới cờ, lá thắm kêu vang

Dù nghênh ngang, vẫn trong vòng đất mẹ

Tự do tròn,

Quen lê sống quanh cha

Đoành!

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hồn đêm

 

Hồn đêm trước trái tim

Hạt sương với khôn tìm

Hoa hồng và nỗi nhớ

Lặng cuốn chặt cánh chìm

 

Còn lòng tôi khóc thầm

Sao còn chi bắc nam

Cho chiều nay phương nọ

Tỏa sương mù trăm năm

 

Giọt lệ tan cơn say

Mỏng mảnh làn mây bay

Chờ héo khô quá khứ

Non nước ngửa bàn tay?

 

Trước cành trăng, hoa say

Hở nuột nà thơ ngây

Âm vang chăng ruột thịt

Cũng một thời phơi bày

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Vọng đất

 

Tôi bước lang bang dưới mặt trời

Cuộc đời thấm áo, rịn mồ hôi

Kéo lê câu héo, vêu đồng chữ

Ôm lử từ khô, bệch ruộng lời

 

Ngập thửa sáo mòn mưa với nắng

Đầy hèm rỗng tuếch chuột cùng dơi

Hỡi ôi, dẫu có cầm cày thật

Mảnh đất vàng mơ cũng mất rồi

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Giấc mơ đen

 

Ngày dài một bữa ăn

Đêm đo bằng khoảnh khắc

Trong mơ, bao lần con xúc sắc

Gieo niềm hy vọng

 

Em!…

 

Mười sáu vẻ trăng đầy đặn dáng

Thân xác, trăng còn đóng bánh nguyên.

Ước gì anh có cơ duyên

Trèo lên vũ trụ, du thuyền cùng trăng

Ước gì như ánh sao băng

Một lần chớp sáng, xẹt ngang bầu trời

Ước gì không phải làm

Người!

 

Ước gì...

 

Em đừng giận nghe em!

Giấc mơ đen đó đến

Giữa lúc anh kiệt sức người

Đầu còn cố nghển

Anh sắp chìm trong tuyệt vọng

 

Em!…

 

Một đêm giấc mơ đen

Lại về sờ soạng

Anh cố cựa mình và hét hoảng

Tiếng vọng vang rền

Thế giới sáng

 

Tỉnh mơ!…

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ra đi

 

Chiếc xe tải cồng kềnh

Bần bật con đường gập ghềnh

Đời hay gió mông mênh

Mây đầu hàng bồng bềnh

Ngày dài hớ hênh

Lộ mặt trời đỏ lựng

Phát ngượng vì trăng

Anh đã nguyền rằng,

Không bao giờ quay trở lại như đêm

Tình vỡ chất lên

Nỗi nhớ chất lên lưng

Ì ạch tiến

Cuộc đời anh

Con đường của kiến

Mòn gì mòn hơn

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Từ em

Có thể em chọn cuộc chia ly
Để rồi mỗi hướng mỗi người đi
Nhưng tình yêu ạ, anh luôn giữ
Thạch thảo xanh tươi mảnh xuân thì

Có thể vô tình xước tim nhau
Ảo đây mà thật đấy nỗi đau
Ngang trái quệt nhầu đôi nước mắt
Thử thách tình duyên đến bạch đầu

Điều ước đã đành xa mãi mãi
Niềm mơ còn lại vẫn là em
Kỷ niệm đã đành buông rơi vãi
Tê tái trong đêm những yếu mềm

Lối rẽ bất ngờ thường bối rối
Con đường phải chọn dẫu cô đơn
Bao nhiêu ý tứ cho lời cuối
Gói vào lặng lẽ, dễ đau hơn

Từ em, anh thấm tiếng van lơn
Bình minh nở từ đêm
thổn thức
Từ sương, từ hương
ngào ngạt ngực
Tim đã chung tim, sẻ sẽ đầy

Buồn trên đỉnh núi vẫn mong bay
Khi nào anh ở bên em mãi


Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Vọng đất

 

Tôi bước lang bang dưới mặt trời

Cuộc đời thấm áo, rịn mồ hôi

Kéo lê câu héo, vêu đồng chữ

Ôm lử từ khô, bệch ruộng lời

 

Ngập thửa sáo mòn mưa với nắng

Đầy hèm rỗng tuếch chuột cùng dơi

Hỡi ôi, dẫu có cầm cày thật

Mảnh đất vàng mơ cũng mất rồi

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...