Jump to content

Recommended Posts

Tôi đã...

Tôi đã đi tìm

Kẻ gọi là 1 nửa.

Tôi đã đi tìm

Thứ ngớ ngẩn-tình yêu.

Tôi đã đi tìm

Tìm kiếm thật nhiều điều.

Tôi đã đi tìm

Và tôi đã thấy……

Tôi đã thấy

Nên tôi yêu như vậy.

Tôi đã thấy em,

Thấy 1 nửa của mình.

Tôi đã yêu em.

Hơn tất cả những gì tôi có.

Tôi đã yêu em

Bằng cả trái tim mình.

Tôi đã yêu em

Và tôi tin em hiểu.

Tôi đã yêu em,

Rốt cuộc, tôi đã có những gì?

Tôi đã thay đổi,

Trở thành con người tốt.

Tôi đã chứng minh rằng

Tôi có thể làm tất cả vì em.

Tôi đã tin

Rằng em hiểu.

Tôi đã thề

Sẽ mãi mãi chờ em.

Tôi đã khổ đau

Và tôi đã khóc.

Tôi đã đợi chờ

Và tôi vẫn hoài công.

Tôi đã hi vọng

Và tôi luôn thất vọng.

Tôi đã nguyện cầu

Và tôi đã mất em.

 

Rốt cuộc, tình yêu là gì?

Tôi đã cho em tất cả

Những gì tôi có thể cho đi.

Tôi đã làm gì sai?

Tôi không hiểu,

Tôi đã có lỗi gì

Mà em bỏ ra đi?

Em đã thay đổi,

Thay đổi vẻ bề ngoài.

Em đã thay đổi

Cả tâm hồn em nữa.

Em đã thay đổi,

Không còn là Pé Ngốc.

Em đã thay đổi,

Chẳng còn phải là em.

Em đã thay đổi

Hay đây mới là bản chất?

Em đã thay đổi

Hay tất cả chỉ tại tôi?

Em đẹp hơn, xinh xắn hơn

Nhưng em không phải

Là em như ngày trước

Nét dịu dàng, nét ngây dại kia đâu?

Mái tóc hiền em cũng đành cắt bỏ,

Thay vào một mẫu tóc “mốt” hơn

Vẫn nụ cười trên môi

Mà sao nay xa lạ?

Vẫn tha thướt áo dài

Sao chẳng giống em xưa?

Có hay không

Thay đổi?

Khi trong em,

Đã mất đi

Sự ngây ngô, ngốc nghếch.

Khi thứ em cần

Chẳng phải là tình yêu.

Tôi không đẹp,

Tôi nghèo, tôi bệnh tật.

Có thể

Tôi không bằng ai đó,

Nhưng có 1 điều

Tôi dám chắc tôi hơn:

Tôi yêu em nhiều hơn người đó.

Tình yêu

Tôi cho em

Nhiều

Hơn người ấy cho em.

Nhưng đó không phải thứ em cần.

Em cần gì?

Tôi không được biết.

 

Tôi đã rất đau,

Khi biết em thay đổi.

Tôi đã buồn,

Nhưng sự thật chẳng khác hơn.

Dù tôi có khóc,

Liệu rằng, em có thể

Trở về

Là Pé Ngốc ngày xưa?

Không!

Em đã khác xưa rồi,

Em không còn ở bên tôi nữa.

Cố níu giữ

Chỉ càng làm cho tôi

Bị em xem thường,

Khinh rẻ.

Tôi chẳng còn gì quí giá

Để mất đâu.

Tôi chỉ còn lại

Tự tôn

Và tự trọng.

Lụy tình

Không đáng, với một kẻ như em.

Kẻ có thể vứt bỏ

Yêu thương và kỉ niệm.

Tất cả những thứ đã trải qua,

Tình yêu và những bài thơ,

Chúng bị em

Xem thường và chà đạp.

Em xem chúng chỉ bằng 1 từ:

“Ám ảnh”.

Có lý nào

Tôi còn phải khổ vì em?

Tốt thôi!

Em cứ đi,

Cứ xem như tôi không tồn tại.

Em cứ đi tìm

Thứ em muốn,

Vậy thôi!

Tôi sẽ ở đây,

Đứng nhìn

Và cầu mong em hạnh phúc.

Tôi sẽ xem

Em sẽ sống thế nào,

Sau tất cả

Những gì tôi phải chịu.

 

Hãy cho tôi thấy rằng

Thay đổi

Với em là tốt,

Thay đổi

Là cần thiết với em.

Hãy cho tôi thấy em hạnh phúc.

Hãy cho tôi thấy

Em sống tốt hơn khi đã xa tôi.

Hãy cho tôi thấy

Rằng em đã đúng

Hãy chứng minh đi

Sau mọi thứ em làm

Hãy cho tôi thấy

Em không hối hận

 

Đừng bắt tôi phải cười,

Khi nhìn em đau khổ.

Đừng bắt tôi phải nhìn

Nhìn em giống như tôi

Yêu

Và khổ đau.

Tôi không muốn

Thấy em như vậy.

Tôi không muốn nhìn,

Thấy Pé Ngốc khổ đau.

Hãy sống thật tốt,

Vì em đã chọn

Con đường

Không có dấu chân tôi.

 

Những kỉ niệm ngày xưa,

Tôi sẽ giữ.

Tôi sẽ giữ gìn

Như chúng chính là em.

Còn em,

Giờ này,

Em là Ngọc Châu.

Em không phải là Pé Ngốc

Của tôi,

Như lúc trước……

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Trong những ngày này, tôi thật sự đang sống rất khó khăn. Khó khăn để vượt qua tất cả những gì đã và đang diễn ra. Tôi rất mệt mỏi. Tôi mong muốn được chia sẻ cùng tất cả các bạn.

Hãy giúp tôi vượt qua tất cả những nỗi đau này...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

10851511242970156.jpg

Mất nhau...

 

 

Hôm nay tôi vô tình lạc vào chốn cũ,

Bỗng thấy mình

Như trở lại lúc xưa.

Tôi như thấy

Vòng tay ai ấm áp,

Ôm nhẹ nhàng

Như pé Ngốc tôi yêu.

Tôi im lặng

Và nghe tim mình thở.

Nhớ

Và đau,

Không biết đến tự bao giờ.

Tôi nhìn lại

Ghế đá xưa hoang vắng,

Chốn cũ chúng mình

Ngồi nói chuyện cùng nhau.

Tôi tìm về

Hành lang xưa câm lặng,

Thấy bóng một người

Ngồi ở đó,

Chờ tôi.

Tôi bước đến

Cầu thang xưa lạnh lẽo.

Vẫn tay cầm

Lạnh

Như tay ” pé” đêm nao.

Và tôi thấy

Bóng dáng em ở đó

Vẫn dịu hiền,

Vẫn thánh thiện,

Như xưa.

Rồi bỗng giật mình,

Cơn gió nhẹ

Xóa tan đi

Những kí ức dấu yêu.

Thay vào đó

Là nỗi cô đơn,

Trống vắng.

Em đi mất rồi.

Em đã xa tôi.

Nhưng kí ức vẫn còn đó,

Giống hệt như

Những giấu vết ngày xưa.

Còn em,

Hôm nay, đã khác.

Một con người mới,

Xa lạ ở trong em.

Em thay đổi

Cũng giống như

Ngôi chùa kia thay đổi.

Đâu mất rồi,

Nét cổ kính hôm xưa?

Đâu mất rồi,

Nét đẹp dịu, ngây thơ?

Đâu mất rồi,

Mái tóc xưa, thánh thiện?

Em thay đổi rồi!

Vì sao thế?

Tôi đâu có làm gì

Có lỗi

Với em đâu.

Nếu tôi sai,

Chỉ sai 1 điều duy nhất:

Khi yêu em,

Tôi đã mù quáng yêu em.

 

Bước chân tôi

Vẫn lặng lẽ đi trên thềm đá.

Mắt tôi nhìn

Vào khoảng trống hư vô.

Tôi đi

Và tìm,

Mà chẳng biết mình sẽ đi về đâu

Và tìm kiếm những gì.

Tôi đi theo tiếng gọi

Từ quá khứ xa xưa,

Từ cái thứ

Em xem là “ám ảnh”.

 

Có nhớ không

Những gì em đã nói,

Lời hẹn thề

“Sẽ có ở tương lai”?

Hay lời hứa

“Pé không đi đâu cả

Vẫn ở bên

Và vẫn sẽ ở đây”?

Tôi không hiểu!

Tôi chẳng đòi hỏi

Và lấy đi thứ gì của em cả.

Nhưng cuối cùng,

Em vẫn ra đi.

Cười,

Trong nước mắt.

Tôi đã khóc rất nhiều.

Nhưng hôm nay,

Tôi sẽ không như thế nữa.

Tôi sẽ không buồn,

Không đau

Và không khóc

Vì em.

Bởi vì,

Em không đáng

Để tôi phải hi sinh quá nhiều như vậy.

Một khi,

Em không hề

Trân trọng

Những thứ tôi đã cho em.

Tình yêu,

Thời gian,

Trái tim,

Và hơn hết

Là những bài thơ.

Em biết

Chúng là cả tâm hôn tôi,

Sáng trong,

Mỏng manh

Và chân thành hơn bao giờ hết.

Nhưng cuối cùng,

Chúng bị em xem thường,

Khinh rẻ và chà đạp.

Tôi không cần

Và không được phép buồn,

Vì em nữa,

Nếu tôi còn là

Một gã đàn ông.

Trong tôi,

Còn tự tôn

Và tự trọng,

Chỉ vậy thôi.

Tôi sẽ để em ra đi,

Như chính điều em muốn.

Tôi sẽ tìm

Và yêu

Pé Ngốc của tôi,

Như lúc trước,

Nhưng

Người đó

Không phải là em.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
[size="4"]Lời Nguyện Cầu Của Gió[/size]

Có những lúc Gió ngỡ ngàng tự hỏi

Yêu 1 người khó đến vậy hay sao?

Với Mây, tình ấy đáng là bao

Nhưng còn Gió, tình Mây là tất cả.

 

Là động lực khu không may vấp ngã,

Lúc đêm về ngồi lạnh lẽo cô đơn.

Muốn ngủ, bóng Mây mãi chập chờn,

Cười thánh thiện, Gió làm sao nhắm mắt

 

Gió yêu Mây như cây non yêu đất.

Mây vô tình mây cứ mãi nhởn nhơ.

Gió ngốc, lòng Gió vẫn tôn thờ.

Và lo sợ, Mưa đem Mây đi mất.

 

Nếu 1 ngày

Nếu như có 1 ngày,

Bàn tay chẳng nắm nữa bàn tay

Mưa ấy...

Chẳng còn bên Mây nữa.

Mây có về

Lại bên Gió ngày xưa?

Về lại

Với những ngày đi học

Mây thả hồn, để mặc Gió chở đi?

Mây có về lại bên gã tình si

Và nói nhỏ....

Gió ơi.......

Mây.....

Yêu.....

Gió......??!

 

bài này hay nek`, mjnh` thích. giọng thơ rất tự nhiên, chân thành với nhiều emOtion ^^, làm wen nhé

 

 

Không thể và có thể…

 

Có thể anh đã không còn bên em

 

Nhưng không thể tim anh không còn nơi ấy

 

Có thể là em đã mãi xa anh

 

Nhưng không thể nhoà đi những phút giây bỗng cháy…

 

 

 

Có thể em đã quên rồi màu mây

 

Nhưng không thể mây sẽ dần xa cách

 

Có thể là con tim anh thầm trách

 

Nhưng chẳng thể nào anh lại nói ra đâu

 

Có thể em đã làm anh thật đau

 

Nhưng không hề anh buông lời than thở

 

Có thể tình ta như một bài thơ dở

 

Không thể nào nó lại trở thành tro

 

Có thể là em đã phải đắn đo

 

Em buông lời ta chia tay chiều ấy

 

Chẳng thể đâu, anh biết là như vậy

 

Chẳng thể nào em lại phản bội anh…

 

 

Anh tin rằng có thể một lý do…

 

Em ra đi một chiều vương vãi nắng

 

Bước chân thầm gieo bao sầu hoang vắng

 

Anh âm thầm kết chuỗi lá vàng bay

 

Em ra đi em nào biết nào hay

 

Nhưng không thề em không còn kí ức

 

Kí ức kia như chỉ đợi, chờ chực

 

Để tuôn trào đọng lại trên mắt em

 

 

 

Có thể là em đã hết yêu anh

 

Nhưng không thể vòng tay anh khép lại

 

Có thể là em quên anh mãi mãi

 

Chẳng thể nào anh chấp nhận sự thật đâu…

 

 

Dù vẫn biết có bao điều không thể

 

Cuộc tình kia không giữ bởi câu thề

 

Ta vẫn đau cuộc tình nơi trần thế

 

Vẫn vô cùng tiếc cho một hoài mong…

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...