Jump to content
Cánh phù dung mỏng

Gửi người xa....

Recommended Posts

hj, em cám ơn anh nhé :)

 

Đã bao mùa mưa qua rồi trên đất mẹ

Miền Tây Ninh yêu dấu những bước qua

Ôi mái hiên bao lần vẫn chở che

Mỗi lần vấp ngã con lại về nơi đây

 

Tìm lại cho con chút tình thương của đất

Chút ấm nồng ôi đất núi thiêng liêng

Chút nhan thơm gửi thiêng linh núi Bà

Cúi thấp đầu bên Tòa thánh uy nghiêm

 

Enlarge this image Click to see fullsize

48f0d30e_a1.jpg

Dáng đứng Tây Ninh, ôi dịu dàng là thế

Cánh hồn thơ con dạt dào tuôn chảy

Tây Ninh ơi, mùa này mưa có ướt

Sao con về đất mẹ vẫn ấm nồng

 

Con bước chân qua mùa mưa trên cỏ

Chiếc lá xanh mơn mởn đón nắng hồng

Ôi quê hương trong lòng con đẹp nhất

Miền quê xinh chan chứa tấm lòng yêu

 

Đất mẹ dạy con trở thành mầm sống

Nhỏ bé thôi, nhưng bất diệt trường tồn

Đất mẹ dạy, làm người phải bao dung

Với mọi miền ta chung sức đắp xây

 

Nắng Tây Ninh rồi sẽ thành ngọn lửa

Sục sôi trào nhiệt huyết tuổi hôm nay

Tuổi học trò gian khổ với vở sách

Tuổi con người đang cố công dựng xây

 

Miền đất ấy, ai ơi nắng nung người

Màu da ngăm cũng bởi đất ban cho

Người Tây Ninh dù đi đâu đi nữa

Cuối dòng đời lại vẫn nhớ nơi đây

 

Con cố sức, gắng nhìn trên tượng bà

Uy linh nhìn trông xuống thế gian này

Con thấy mình sao mà nhỏ bé thế

Nhưng vẫn hứa lớn lên thành người tốt

 

Xôn xao về, hàng lá nhỏ đung đưa

Gió Tây Ninh gửi con vào trong cuộc sống

Nắng gió mưa suốt cuộc đời bên con

Như Tây Ninh đất mẹ vỗ về thôi

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tuổi thơ tôi lớn lên trong tình mẹ

Bên bờ đê, con nước, lũy tre làng

Tuổi thơ tôi có hồn quên duyên dáng

NGóng bước chân mỗi lần tôi đi qua

Ôi tuổi thơ của một thời tạo hóa

Chắng riêng ai...ai cũng có mà nhớ

Tuổi thơ tôi là con đò xa bến

Mắt mẹ in trong ký ức vần thơ

 

Giọt sữa thơm từ hạt mầm cây lúa

Thấm mồ hôi, nước mắt của mẹ cha

Bát gạo say trĩu lòng người xa xứ

Trọn lòng son tô sáng một bức tranh

 

Cây cầu tre nhớ hành trình đến lớp

Áo nhuốm bùn, sách vở cũng ướt nhem

Nhớ cô giáo bên bàn ghi phấn trắng

Giọng cô ngân phẳng lặng tà áo bay

 

Thân thương quá cái tuổi còn khờ dại

Bạn bè thân thì gọi tiếng "tao", "mày"

Bây giờ lớn chẳng may mình gặp lại

Thẹn thùng sao, giấu nụ cười ngây ngô

 

Tuổi thơ trôi như dòng sông ra biển

Trưởng thành hơn, yên lặng để mộng mơ

Tuổi thơ trôi qua rồi đâu trở lại

Phút giây kia xin nhớ lấy muôn đời

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thầm gọi những tia nắng đang luồn khe cửa nhỏ

Bẻ hương thơm ủ ấm nét môi hồng

Cánh cửa nhỏ...

Chẳng biết bạn khép từ lúc nào, chẳng thấy

Lấp lánh kề bên một thanh vần êm ả

Nhẹ đưa...

Mấy con nhóc trên cánh đồng nương màu khói

Nhớ mẹ hiền đôi mắt dõi trông theo

Nắng xua xuân là là theo tà áo

Mấy chùm mai ngạo nghễ nét kiêu sa

Chợt nhớ...

Cánh mây hồng chở một mùi hương cỏ nội

Con đê dài mẹ hát khúc hò ơi

Đàn trâu sình ngụng ngoậy đòi đi chơi

Dây thả lững cùng cánh diều lả lơi

Sông Vàm Cỏ...

Lục bình trôi hờ hững chớm nét trinh nguyên

Hòa theo chân một người lữ khách đứng nhìn

Có đứa em đòi mẹ bế mè nheo.... khắp nẽo

Lắng tai nghe âm điệu khúc giao hòa

Lại đi...

Mấy con đường phù du che trắng mặt

Tháp Bình Thạnh uy nghiêm phủ riêu phong

Đêm nằm nghĩ lữ khách nghe lòng dâng thương nhớ

Nhắm mắt hoài trông lên ánh trăng đêm

Chân bước...

Khập khểnh lênh đênh những nẽo đường lên thăm núi

Sừng sững dáng hồng lớp lớp đá reo vui

Người lữ khách bồi hồi nhìn đôi mắt

Thà chôn mình mà giữ chữ trung trinh

Mắt chợt ướt lòng dâng niềm kính mến

Tây Ninh mình... rạng sáng nét xinh tươi...

CPDM

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nếu ai nói em còn là cô bé
Ướp vở hồng ngày tháng tung tăng
Sân trường xưa làn gió dìu khe khẻ
Mùi hương nồng của bút mực giăng

Em cúi đầu nhặt cành hoa lan trắng
Cài mái đầu bỗng chốc hóa chiêm bao
Em thiếu nữ mười mấy mùa thầm lặng
Cành hoa tìm mái tóc em thì thào

Gió ngã vào lòng em những cơn mưa
Chiều tan lớp có người đưa kẻ đón
Áo em bay giữa khung trời mây non
Dấu trong lòng ánh mắt biết ghen hờn

Em như mây giữa lòng trời khó giữ
Cất phong thư bao lữ bướm đi tìm
Giọt say nồng em là hương lan tím
Ngát mùi hương mà đăng đắng lòng ai

Xin em giữ, một chút bước người lại
Để vườn xưa thêm một đóa hồng gai
Em là nắng, là mây hồng tươi sáng
Chẳng nhuốm màu khói lữa nhân gian

Người thương tặng, lòng em xin gán lại
Chút phai màu, xin giấy trắng trong thôi
Giữa trái tim chỉ cất một dòng sương lạnh
Để đêm về ngăn lại bóng trăng soi

Bước em đi qua hành trình tương lai
Chẳng hiểu vì sao lòng bao thầm trách
Nhịp tim dâng bao nỗi nhớ cồn cào
Như nhắn gửi tình yêu trong sau nữa

Đường phố hôm nay mưa buồn giăng lối
Nữa mù khơi em hóa giọt mưa sầu
Em đừng khóc lữ khách nhìn đâu đó
Chẳngi ai hay hãy nín lệ cô đơn

Sẽ là ai giữa muôn trùng đất nước
Đến cùng em san sẽ những cơn mơ
Em xin lỗi, xin thời gian cứ đi
Đến mốc tìm tri kỹ với tri âm
CPDM

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cố quên đi những dấu yêu anh trao

Dù hôm qua còn yêu nhau nhiều lắm

Trong mơ màng ta khẻ gọi tên nhau

Để vội quen với thời gian lạ lẫm

 

Những con kiến chạy dài theo một hướng

Như chuyện anh yêu chỉ là người ta

Chúng mình quen chẳng qua để lầm tưởng

Những cánh hôn như lạ lẫm vô thường

 

Mây vội xa nơi bờ cát còn lượn

Dấu chân anh qua những phút vội vàng

Không ai giữ giữa mù khơi con sóng

Để tim này héo hắt ngày lại xa

 

Người ta giữ cho nhau bao kỹ niệm

Đẹp lạ lùng bên cảm giác gần thêm

Mà chúng mình – hai phương trời cách biệt

Gậm tủi hờn và nước mắt trong đêm

 

Tạm biệt nhé! Cơn mơ đầu vụn trộm

Tiếng thở than ôi duyên phận trớ trêu

Nhớ cơn mưa để làm lòng mát lại

Dỗi một lần rồi chẳng thể yêu ai

CPDM

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chiếc vi tính em ngồi hơn trăm buổi
Trên màn hình rong ruổi con chữ vui
Cố tìm quên qua những dòng thơ lạnh
Dặn lòng mình hãy thôi nhớ về anh

Để cơn mưa thôi những hạt lất phất
Để thì thầm gió khỏi hát lời ru
Để mây chiều không còn hôn vấn vít
Để cỏ cây không luyến tiếc mùa thu

Để em tìm trong cực lạc xa tít
Biên giới tình yêu thêm dày hơn chút nữa
Để lắng lại những chiều thăm hoa sữa
Ngọt ngào bay những năm tháng yêu say

Sao anh không hỏi hay còn ái ngại
Chuyện chúng mình...ừ thì hết đấy thôi
Sao lặng thinh...chuyện chúng mình như dỗi
Cái dịu dàng cũng mất hết dư âm

Hoặc anh nghĩ em như cơn áp thấp
Cứ lòng vòng như những cơn râm râm
Tưới thỏ thẻ vào lòng anh mật ngọt
Rồi bỏ đi không luyến tiếc...phải không?

Em chẳng giấu anh chuyện thắm nồng
Của ong bướm, mây mưa ngày nắng hạn
Chỉ riêng anh, em không cần phải biết
Gió trăng bay hay lưu giữ muôn phần

Chỉ là em chẳng vì sao anh vội vã
Đường không trơn, êm ấm những bông hoa
Anh muốn làm lãng tử giữa trời lạ
Đi khắp nơi với thế gian đùa chơi

Rồi một mai nếu ngày đó anh nhớ
Đừng cho nhau những kỹ niệm ban đầu
Em sẽ quên một hồn thơ yêu dấu
Đã trao anh những giây phút hồn nhiên
CPDM

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gọi cho em một li cà phê đắng
Quán chiều buồn nghe tiếng nhạc giăng giăng
Hàng cây đứng lá nghiêng nghiêng tầm mắt
Che cả lối về những bữa sáng trăng

Cũng như anh, em buồn tha thiết nhớ
Nhưng lặng im với trái tim bơ phờ
Người ta biết nhưng vô tình bỏ quá
Em biết cười và lặng lẽ thóai lui

Còn đâu nữa bên anh lúc vui cười
Sóng mắt xanh, hàng mi cong nếu với
Còn trong em là mùa thu nắng chói
Mưa không về và thiếu lá vàng rơi

Anh không đến giữa cơn mưa nho nhỏ
Nắng rùng mình, bởi cơn gió giá băng
Cũng như lúc em nép vào khoảng lặng
Cuối cuộc tình những lúc sắp chia phôi

Đường xanh lá, chiều nay sao quá đỗi
Mắt giận hờn thêm chút nước mắt rơi
Ngoài hiên vắng là cơn mưa thì thầm
Gọi cho nhau...một li cà phê đắng!
CPDM

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nhìn màn hình cơn yahoo nhắm mắt
Facebook sáng màu người qua tất bật
Vào trong rum im lìm cơn mộng mị
Ánh đèn màu với giọng hát chia li

Rồi ngoài này em tìm anh trong danh bạ
Tên hiện ra, lại nhấp lại nhấp qua
Không phải gọi, muốn nhắn tin...lại thôi
Vì chẳng biết giờ này anh có rỗi

Bỏ điện thoại ngồi xem vài vở kịch
Người ta cười em lại ngủ chẳng hay
Hài bỏ dỡ buồn tênh màn hình chạy
Trong mơ màng nghe ai nói yêu ai

Chợt tỉnh giấc nhìn đồng hồ gõ nhịp
Mười hai giờ buồn nhìn mắt rũ rượi
Bỏ vào trong giận dỗi chính bản thân
Lại thở dài điện thoại buồn chơi vơi

Nằm lại nghĩ những quân quơ hờn dỗi
Thấy mình khờ và cũng thật ngây thơ
Bỏ qua hết mắt nhắm nghiền bảo ngủ
Mà tim thì khóc chẳng biết đã bao lâu

CPDM

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...