Jump to content
PhiDieuLan

Nháp rồi

Recommended Posts

Trước hết cho mình được phân tích từ Tan tác.

 

Quả thực nếu như bạn ở miền bắc, bạn sẽ biết cơn giông chiều những ngày tháng 6 thế nào. Nó bất ngờ, dữ dội, mọi vật nhớn nhác tìm chỗ trú, người ta dùng từ cho sự: Vỡ Tổ là jì nhỉ? hi hi ! Dù sao cũng rất cảm ơn bạn đã góp ý. Mình không bình luận jì cho đoạn thơ sau của bạn, nó hơi không hợp với mình. Nếu thực sự để chau chuốt hơn thì mất cái thần, nếu ẩu quá thì lổm ngổm, mình đã rất vừa phải trong việc dùng từ. Lòng mình cũng vừa qua một cơn giông, dù không lớn, nhưng cũng đủ ngơ ngác không biết mình đang đứng ở chỗ nào trong cái thế giới này.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

* có lẽ thế thật ! minh quen ăn chè nhiều mà đi khen rượu ngon hay dở thì rõ là không hợp lắm rồi . Đã vậy sau bữa '' nhậu " lại mời khách ( xin lỗi ! chủ chứ ) ăn chè nữa thì càng vô duyên tệ .!

cảm ơn - nói chung là vui chút thôi ! thân .

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Biết nhathao có ý vui thôi, nhưng đúng là không thể ngay một lúc cảm được cái ý vui đó của Nhathao, rất cảm ơn đã quan tâm.

 

Hỏi

 

Trời chưa sang đông

Cánh chim đã tìm nơi trú ẩn

Bỏ lại bờ đá xanh

Chỏng chơ một thời tổ ấm

 

Giông gió chừng như buồn hơn

Mưa nắng vô tình hơn

Anh không còn là mình

Thế gian thất lạc tình

 

Anh hỏi trời sang chưa đông?

Hỏi biển chưa bao giờ hết sóng?

Hỏi lòng mình chưa thôi khát sống?

Con đường sao gập ghềnh?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Là ai?

 

 

Ai rút hồn mình lật đất cằn ra câu thơ chiều Sông quê tôi đầy nắng.

Cỏ hoang triền đê

Mặt ai dưới ruộng cúi gằm

Bắp trắng ngập bùn, câu hát đỏ lừ môi, tay xuống mạ, tay ắp ngửa cuộc đời thơ trẻ.

Tuổi hai mươi

Là ai?

 

Ai như đôi chim câu tay trong tay nhau, ngây ngất say tiếng trẻ em cười.

Chảy theo dòng sông

Tan hai bờ rong rêu hoang hoải bao ngày

Đuổi cặn lắng mùa đi

Đuổi nỗi buồn sán lại

Là ai?

 

Chiều nay chim Khách gọi bầy

Đôi mắt em trong

Tình em hoa nắng

Ai ngượng ngùng câu nói

chẳng dám tỏ bày

Là ai?

 

Ai đi hết chưa con đường phong trần sương khói

Vui chỉ mà vui

Sống để mà cười

Trắng đen cuộc đời

Ranh giới liệu chia hai?

 

Ai trong nhau một ngày, men nắng úa chân mây

Chùa trăm gian rây sáng hàng cây trầm tư thềm đá

Rồng cuốn, dành hoá, nghê bay...

Là ai?

 

Giếng chùa ngọt đôi bàn tay chà manh lụa đêm qua mới dệt

Ước mơ ngày mai

Là ai?

Hồn hoá lằn mây, làm mưa nguôi cơn khát khô đồng dưới thung bao tháng ngày cằn cỗi?

 

Ai như đang say

trời xa vừa tới

Mắt còn cay xống mũi

là ai?

 

Rặng nhãn buồn hơn

đàn bò no cỏ phủ phục chân đê trải nắng cuối chiều nằm nghỉ

ai bước vội

quên tiếng ve hát bên đồi

Hè chưa qua xác phượng đã dưới chân

Tạ từ ngậm ngùi không kịp nói

Hẹn lại một ngày gần

 

Là ai?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tháng 6

 

 

U u mây

Xám xịt nước

mặt trời chơi trốn tìm

Trên mái cũ nhà anh

 

Tay đao cười bẹ cau

anh sau khung cửa

Cười lá mùa bạc màu

Cười hoa mùa hoa đau

Cười đời ve dãi dầu

Mưa mà còn kêu: đâu!

 

Chừng như ta xa nhau

Chờ tháng 7 bắc cầu.

Chừng như đã thương nhau

Để đến ngày bạc đầu

 

Mà tháng 6 đâu Ngâu

Làm sao mưa nhiều thế

Mà cơn mưa như thể

Khóc thương người yêu nhau

Khóc thương người thương nhau...

 

Tháng sáu gói ghém mặt trời

theo mưa làm bong bóng dưới sân

Anh vẫn như thể một mình

trong cửa khung

Dáng khom

Lại nhớ Nhị cầm

Lại nhớ mắt em rất trong.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nợ II

 

Em đạp đổ gieo neo anh

chông chênh bao ngày tháng

Em lật con thuyền cũ mèng lên dùng tạm

Cưỡng sóng lừng, phá bỏ những mong manh

 

Đã có lúc trái tim anh

Chẳng thể nào yên giấc

Đã có lúc con đò manh

tưởng đậu bến an lành

 

Có những ngày xanh

hoang sức đến kiệt mình

và lần nữa trái tim anh

đứng im

bóng mình mặt nước

rêu phong bóng buồn.

 

Đã có lúc sỏi đá lệ biết tuôn

Và sức sống chỉ còn nhoi nhóp thở

Và có lúc vần thơ thập thò đầu ngõ

Cứ dần xa và cứ dần đi

 

 

Em ước câu jì không

Cho ngày đang tới gần

Hương cau về chạm ngõ

Lại thêm nữa nợ nần.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

...& Tôi

 

 

Mặn chén cuối

người... đi

Mưa xuân vội thế

Đã nói điều jì

...& bâng khuâng

Lá trên cành cũng thế

mượn gió mùa hẩy nhẹ

phủ kín thềm xuân mơ...

 

 

...& Tôi

đường dài chưa thấm mệt

nụ cười hôm qua trong đêm

Tắt vào sâu ngõ tối...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

...& Ngày hôm qua

 

 

...& Bước chân người lặng ngắt

...Nhớ em

Sau tàng lá cuối mùa rụng xuống

màu đỏ lịm trong đèn

...& Ta

Lặng im

Lặng nghiêng

rớt chén cuối thành ngọn

và tìm ấm

trong men cỏ mật

 

...& ta - Mùa xuân

rầu rĩ cành mưa

Xoan chưa về tím lối

...& chìm đi

Ngọn núi...

 

 

Đặt dấu chân thơ vào nhau

Chỉ thấy cười

Đặt dấu ước mơ vào đời nhau

...& ngậm ngùi.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Là ai?

Ai rút hồn mình lật đất cằn ra câu thơ chiều Sông quê tôi đầy nắng.

Cỏ hoang triền đê

Mặt ai dưới ruộng cúi gằm

Bắp trắng ngập bùn, câu hát đỏ lừ môi, tay xuống mạ, tay ắp ngửa cuộc đời thơ trẻ.

Tuổi hai mươi

Là ai?

 

Ai như đôi chim câu tay trong tay nhau, ngây ngất say tiếng trẻ em cười.

Chảy theo dòng sông

Tan hai bờ rong rêu hoang hoải bao ngày

Đuổi cặn lắng mùa đi

Đuổi nỗi buồn sán lại

Là ai?

 

Chiều nay chim Khách gọi bầy

Đôi mắt em trong

Tình em hoa nắng

Ai ngượng ngùng câu nói

chẳng dám tỏ bày

Là ai?

 

Ai đi hết chưa con đường phong trần sương khói

Vui chỉ mà vui

Sống để mà cười

Trắng đen cuộc đời

Ranh giới liệu chia hai?

 

Ai trong nhau một ngày, men nắng úa chân mây

Chùa trăm gian rây sáng hàng cây trầm tư thềm đá

Rồng cuốn, dành hoá, nghê bay...

Là ai?

 

Giếng chùa ngọt đôi bàn tay chà manh lụa đêm qua mới dệt

Ước mơ ngày mai

Là ai?

Hồn hoá lằn mây, làm mưa nguôi cơn khát khô đồng dưới thung bao tháng ngày cằn cỗi?

 

Ai như đang say

trời xa vừa tới

Mắt còn cay xống mũi

là ai?

 

Rặng nhãn buồn hơn

đàn bò no cỏ phủ phục chân đê trải nắng cuối chiều nằm nghỉ

ai bước vội

quên tiếng ve hát bên đồi

Hè chưa qua xác phượng đã dưới chân

Tạ từ ngậm ngùi không kịp nói

Hẹn lại một ngày gần

 

Là ai?

 

 

Bài thơ tả thực thế ^^ Chắc phải có tâm hồn và sự cảm nhận mới viết được như vậy . Hay ^^

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...