Jump to content
DOAN VAN NGHIEU

Chùm thơ NG-YEU

Recommended Posts

BẾN VẮNG

 

Bến xưa giờ vắng, đò lẻ bóng

Dưới ánh trăng tàn, sông nước mênh mang

Đợi một câu người gọi chuyến đò ngang

Mà chỉ thấy bốn bề sông nước.

 

Nếu ngày ấy người đi nói trước:

Sẽ không về! đò chờ đợi làm chi

Vừa giận mình, nhớ bạn phân vi

Dưới trăng lạnh đang kỳ con nước nổi.

 

Tiếng côn trùng khoan sâu vào đêm tối

Mặt nước loang cá đớp ánh sao rơi

Lục bình trôi theo dòng nước tả tơi

Nơi bến vắng nhóm lửa lòng neo đợi.

 

Chống sào nhìn trăng - trăng cứ cao vời vợi

Ngóng sang sông bến bờ cứ xa vời

Gió mơn man lòng ta thấy tơi bời

Con đò lạnh giữa dòng đời cô quạnh.

 

Buồn hận lắm mà nào ai dám trách

Bởi ngày xưa trót mơ mộng trăng sao

Lời yêu thuơng hứa hẹn đổi trao

Nay người đã ném vào sông nước?

 

Vục nước sông tìm lời hẹn ước

Soi vầng trăng kiếm lại câu thề

Mắt trải dài theo dọc triền đê

Lòng ngóng đợi người về - bến vắng.

 

26.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TẠI ANH ĐẤY

 

Nhớ ngày ấy lá thơ tình trong cặp

Anh dấu vào mà em có biết đâu

Hè qua rồi đã mấy mùa ngâu

Tình xuân gọi hoa dâng đài kết trái.

 

Em lưu luyến về một thời con gái

Rất vô tư, và cũng mộng mơ nhiều

Nhớ buổi đầu ai nhắc đến tiếng yêu

Là má đỏ tận vành tai - em ngượng.

 

Bặt tin anh, không một lời hẹn ước

Lại cháy lòng mùa phượng đỏ chia ly

Ngóng tin anh em cất bước ra đi

Sợ xuân muộn lỡ thì con gái.

 

Như linh tính, hôm sau trở lại

Em lục tìm ngăn cặp sách ngày xưa

Một lá thư đã nhuốm nắng mưa

Nhòe nét chữ nhưng tình còn nồng thắm.

 

Ôi sao thấy trong lòng em đau lắm

Tự trách mình lại thầm trách sang anh

Thời học trò anh học giỏi tinh nhanh

Sao thư viết không trao tay - dấu cặp?

 

Nay lỡ rồi biết bao giờ mới gặp

Duyên phận này ai khéo chia phôi

Yêu nhau mà tình cứ nổi trôi

Tại anh đấy ngày xưa yêu còn sợ.

 

26.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

LY RƯỢU NƯỚC MẮT

 

Nâng ly rượu trên tay

Mắt lệ nhoà rớt xuống men cay

Ta nhấm nhi tủi buồn ngày vắng

Uống những nỗi sầu em có hay.

 

Đâu những chiều gió lộng mây bay

Bước song hành tay trong tay hò hẹn

Thời lá đổ đông tàn không thể làm ta rét

Sương dội ướt mái đầu chẳng gỡ nổi vòng tay.

 

Đã một thời những đắm cùng say

Rượu đâu uống nhưng men đời ngây ngất

Mơ mộng gọi về những nụ cười tươi nhất

Ngỡ sao dời vật đổi chẳng phôi phai.

 

Đã một thời tin yêu lắm bờ vai

Trong một vòng tay chẳng ngại gì nắng gió

Câu thơ vui trải dài trên cây cỏ

Mỗi bước đi muôn hoa thắm đón chào.

 

Quanh ta đâu cũng hương vị ngọt ngào

Tăng sáng lắm gọi sao về tấu nhạc

Chìm đắm ngất ngây trong mối tình hoan lạc

Một mối tình non nước cũng hờn ghen.

 

Nhưng ai ngờ nay tim lạnh cài then

Bỏ mặc ta bên lề đời đơn bạc

Ly rượu đắng trên tay ta uống cạn

May chôn vùi những kỷ niệm ngày xưa.

 

Uống nước mắt mình, uống đen bạc đong đưa.

 

27.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THỦA KHÔNG EM

 

Thủa ấy không em trời cao xanh lồng lộng

Mây nhởn nhơ mơ mộng

Gió hững hờ man mác chẳng cuồng phong.

 

Nước non ngàn về với biển đông

Hiền hoà lắm, không ồn ào thác lũ

Đất rêu phong, hoa không buồn ủ rũ mà tươi nguyên sắc màu.

 

Đêm - mưa vẫn êm, ngày - dịu nắng

Màu thời gian trong suốt đến vô cùng

Cây cỏ kiêu sa dẫu không có bóng dáng anh hùng.

 

Thủa ấy không em vũ trụ trong trẻo quá

Thả mộng mơ giăng kín đất ngập trời

Nghe thiên nhiên tấu bản nhạc không lời.

 

Rồi một ngày em tới

Mây ngừng trôi, gió như ngừng thổi

Khoé mắt quầng đâu biết góp bão dông.

 

Rồi nghiêng ngả đất trời

Rơi rụng những cánh hoa

Lẫn trong vui buồn có hờn giận xót xa.

 

24.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

GIÁ NHƯ

 

Giá đừng nhấp chén ly bôi

Vội trao chót lưỡi bờ môi say mềm

Lục tìm một ánh sao đêm

Thiên thai người đã để quên yếm đào.

 

Giá đừng ngắt cánh hoa đào

Tìm mơ non để lạc vào vườn mai

Bây giờ lệ nhỏ bờ vai

Ngực tôi người áp than hoài...giá như...

 

Nếu xưa không nhận phong thư

Say lời đường mật mây mưa trốn tìm

Để nay đáy bể rớt kim

Đất trời muôn ngả biết tìm nơi nao?

 

Xưa đừng mộng ước trăng sao

Chẳng mơ trái cấm động đào dấn thân

Cũng như thấu được tình xuân

Vẫn không giữ nổi bước chân đông ngàn.

 

Nay người bỏ ngãi tham vàng

Để riêng ta nỗi bẽ bàng đơn côi

Xưa đừng nhấp chén ly bôi

Đừng say mộng tưởng để rồi...giá như...

 

 

29.11.06

KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THÔI

 

Gặp nhau trên đường thơ

Gọi tên em

Em ngoảnh mặt

Làm ngơ.

 

Tôi hững hờ

Chiều buồn

Đông lạnh

Lòng dạ vân vi.

 

Thôi! em cứ đi

Đường xuân đang rộng mở

Để mặc tôi bởi không duyên

Không nợ.

 

Gói câu thơ viết dở

Cùng nỗi nhớ

Mang về

Bởi người đã ngoảnh mặt hờn chê.

 

Tôi giật mình

Như chợt tỉnh cơn mê

Khi em bước đi

Không một lời giã biệt.

 

Nỗi buồn ập đến

Mách tôi hãy...ghét em

Lối mộng người cài then

Khi chớm mùa đông giá.

 

Thôi! em hãy đi

Xin đừng vội vã

Tôi trở về với khoảng trống...lúc chưa quen

Chúc em trên đường...vui bước...bình an.

 

29.11.06

KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TRONG GIÁ RÉT ĐẦU MÙA

 

Trốn sau mây tìm chốn ngủ vùi

Mặc mưa gió phủ bốn bề giá lạnh

Như không có một thời ương ngạnh

Cháy đỏ trời mùa hạ đã đi qua.

 

Cái rét đầu mùa như kim xăm trên da

Giá buốt con tim gọi về nỗi nhớ

Choàng áo cho em, đội gió mưa tựa cửa

Níu chặt môi kề nụ hôn ấm trao nhau.

 

Mới đó mà thời gian qua mau

Em đã đi xa để mình ta đông lạnh

Bên nắng bên mưa hằn sâu khoảng cách

Nhớ em nhiều anh mong một sợi nắng mong manh.

 

Vẫn biết rằng thời gian cứ vòng quay

Mà người đi sao không trở lại

Trong cái rét đầu mùa tê tái

Nhớ Sài gòn, Hà nội đẫm trong mưa.

 

Đêm khuya rồi em đã ngủ chưa

Có thương nhớ về một miền giá rét

Còn vương vấn những lời hò hẹn

Xuân! Mai - Đào hoa thắm trao nhau?

 

Ôi! thầm mong mùa đông qua mau

Ta được gặp em như mặt trời sớm hạ

Để xua tan nỗi buồn băng giá

Để đắp bù những tháng năm xa.

 

Trong giá rét đầu mùa giờ lòng ta ươm hoa.

 

01.12.06

KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VÔ CỚ

 

Tình cờ gặp nhau

Trên trang thơ

Bỡ ngỡ

Chưa kịp tô sắc màu.

 

Hẹn hò nhau mang thơ bác nhịp cầu

Một niềm vui

Không duyên

Không nợ.

 

Đã nghe lòng thương nhớ

Về một miền hư vô

Giấc ngủ mơ màng

Từng lớp sóng xô.

 

Chợt nhận ra đầu nguồn thác đổ

Ta giơ tay hứng dòng nước tuôn tràn

Có được gì

Chỉ sầu cảm đa mang.

 

Vô cớ một nỗi buồn

Câu thơ viết dở dang

Trong cõi thu tàn

Đã lạnh giá - đông sang.

 

01.12.06

KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BẾN XUÂN TÔI ĐỢI

 

Đất xám ngắt thở ra hơi lạnh

Đá quặn mình vắt kiệt nước rong rêu

Mây ngậm mặt trời như thể đùa trêu

Phủ giá lạnh xuống kiếp người đơn lẻ.

 

Hoa cỏ cũng run lên nhè nhẹ

Nụ hồng buồn chẳng tô thắm môi se

Em bây giờ biết có nón áo che?

Nơi xa lạc cánh chim trời bạt gió.

 

Trời nhắc ai phụ tuần trăng tỏ

Đất giận ai quên thủa đất bằng

Đá trách người nhân nghĩa giá băng

Mây hờn oán khi nắng mưa bội bạc.

 

Lời thề cũ non mòn biển cạn!

Ném vào đời bình địa nổi phong ba

Cái rét giờ đâu chỉ riêng ta

Cả người nữa! đất trời đày đoạ.

 

Xin gom rét vào lòng tôi tất cả

Để cho người được ấm dạ nơi xa

Cho đất trời thắm lại muôn hoa

Trong nắng mới vang tình ca non nước.

 

Người ơi! đợi xuân thay áo mới

Thu giá băng thả sông nước biển khơi

Xưa sầu hận ngập lòng, nay thương nhớ đầy vơi

Về người nhé! bến xuân này tôi đợi.[/i]

 

02.12.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TÔI VẪN ĐỢI NGƯỜI

 

Không kịp nữa rồi đông đã sang

Nơi bến đò ngang sông nước buồn hưu hắt

Có khóc đâu sao châu vương khóe mắt

Một người đi, người chẳng đợi ta về.

 

Con bướm vàng vắng bóng triền đê

Hoa cỏ cũng chau mày ủ rũ

Chỉ có mù u chôn chân trên lối cũ

Nhớ thương ai không nói được thành lời.

 

Bến sông buồn mưa vẫn cứ rơi

Ngâm trong giá băng một bóng người đứng đợi

Bậc đá nghiêng theo nỗi buồn vời vợi

Chiều mịt mù thuyền ai vẫn xa khơi.

 

Giăng mắc bến đò lệ đổ, mưa rơi

Không một cánh chim trời lai vãng

Cây đa già một thời buông bóng mát

Nay gầy guộc thân mình trong giá lạnh sầu đông.

 

Không kịp nữa rồi người đã sang sông

Chỉ còn lại riêng ta với đôi bờ xa cách

Nơi đầu nguồn mát trong nước sạch

Trôi theo dòng bèo bọt đa mang.

 

Đã sang rồi một chuyến đò ngang

Mai mốt tàn đông người có về tôi đợi

Lau bậc đá, trồng giàn hoa mới

Khúc nhạc thay lời bằng tiếng hát ru nôi.

 

Thơ kết thành chăn gối đợi người ơi!

 

03.12.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...