Jump to content
DOAN VAN NGHIEU

Chùm thơ NG-YEU

Recommended Posts

TRÁI CHÍN

 

Nâng trái chín trên tay

Mấy ai hiểu những ngày dài mưa nắng

Hương vị ngọt dấu bao điều cay đắng

Chắt chiu từ lòng đất thâm sâu.

 

Trái chín trên tay tươi một sắc màu

Che đậy những vết sâu bầm tím

Dẫu đi những nỗi buồn bịn rịn

Trước khoảng thời gian về với cội nguồn.

 

Để được dâng hương mật một đôi tuần

Trải qua những tháng năm dài sương gió

Nếu gặp may tắm tuần trăng tỏ

Hoạ vô thường gió giật với mưa sa.

 

Trái chín đầu cành rấm bao nỗi xót xa

Của kẻ vô ơn chờ vin cành, vứt vỏ

Chẳng bón chăm diệt sâu trừ cỏ

Nhấm mật đường mà quên ngay chót lưỡi đầu môi.

 

Giá như đời cứ để nổi trôi

Trái rơi rụng nguyên lành về đất mẹ

Ai bội bạc vô tình nơi trần thế

Ắt hiểu rằng hương mật có từ đâu.

 

 

Như tim mình hiểu lòng đất thâm sâu.

 

18.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

XIN EM

 

Em ơi đừng nói to

Như rung cây ngọn gió

Thác dội trên thảm cỏ

Đất bạc màu, nghiêng cây.

 

Sấm chỉ động chân mây

Hoa yêu làn sương nhẹ

Rót một dòng nhỏ nhẹ

Nước ngoan vô lòng bình.

 

Người nói bằng hơi mình

Kẻ nghe trong nhịp thở

Hoạ một câu nói dở

Đỡ muối lòng thế gian.

 

Hay giỏi ở chữ ngoan

Thắng thua tìm chữ nhẫn

Yêu cho lời chân thật

Ghét không để mất lòng.

 

Đời gạn đục khơi trong

Chớ vội câu cửa miệng

Tránh những điều tai tiếng

Xin nói bằng trái tim.

 

18.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU.

 

* Nhân đọc một vài đối thoại trên diễn đàn N viết vội đôi dòng âu cũng là tự răn mình, các bạn cùng hoạ cho vui nhé.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TRAO EM GIỮ TRỌN TRÁI TIM YÊU

 

Anh chẳng ngại em là gái Kinh thành

Mà chân tay lấm lem bùn đất

Không nứt nẻ mùa hanh hao gió bấc

Cũng không nhuộm tô sặc sỡ những sắc màu.

 

Chỉ thấy em năm tháng giãi dầu

Bao mưa nắng dội mái đầu son trẻ

Nhẫn nhục chuyên cần, thảo hiền giống mẹ

Mà nụ cười luôn thường trực trên môi.

 

Tôi đã trao em giữ trái tim tôi

Nơi trái tim em không bao giờ phai nhạt

Mặc ngoài đời bụi trần gió cát

trong em tim luôn sạch, máu hồng.

 

Hai trái tim chung nhịp đập tương đồng

Không nguội lạnh lúc giá đông

Chẳng cháy thành tro khi thiêu trong lửa bỏng

Mãi ấm nồng khi hai dòng máu trộn vào nhau.

 

Kể từ đây chung một nỗi thương đau

Chung nỗi buồn vui như chung niềm tin yêu cuộc sống

Xe săn sợi tơ thả diều lên trời lộng

Níu trăng sao ta dệt những mộng đào.

 

Tôi đã tin, đã yêu và tôi đã trao

Trái tim thắm nơi tôi trọn đời em cất giữ

Mặc vũ trụ cuồng quay, mặc đất trời giận dữ

Ta trong nhau vui sống trọn kiếp người.

 

20.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MỘT CHIỀU MƯA

 

Lại một chiều bất chợt mưa

Cành lá đong đưa, riêng em ta lầm lũi

Chim ướt cánh sa giữa trời hờn tủi

Ta cháy lòng ngóng đợi với buồn thương.

 

Oán đất hận trời gieo cảnh thê lương

Lỡ để cho em qua đoạn trường dông tố

Chiều dần buông mặt trời như tủi hổ

Núp sau mây nghe chớp giật sấm rền.

 

Ôi ước gì ta vén được mây lên

Gom gọn lại khoảng trời mưa nho nhỏ

Xua tan đi trận cuồng phong của gió

Cho cung đường em về được bình yên.

 

Không hiểu đất trời hay lòng ta đảo điên

Em lạnh ướt trong cơn mưa bất chợt

Ta thầm mong cơn mưa mau ngớt

Cho sáng trời, khô sạch bước em đi.

 

Không kịp đón em ta biết nói gì

Bất lực với gío mưa - một chiều không che chắn

Vẫn biết em thuỷ chung cầm sắt

Mà lòng anh tủi hận đến vô cùng.

 

Chiều gió mưa đành ôm chí anh hùng

Ngồi đợi mây tan cùng gió lặng

Bao nhớ thương chất đầy không gian vắng

Càng chua chát giận mình bất chợt một chiều mưa.

 

21.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

UỐNG RƯỢU VỚI BẠN THƠ

 

Nhận lời mời huynh đã đến đây

Chưa uống đã ngất ngây hay lòng say non nước

Ôi ước gì có được

Rượu ta mang tưới khắp nước non này.

 

Đệ hãy uống đi, uống để cho say

Uống để viết thơ hay ngợi ca sông núi

Để hiểu hết phong trần cát bụi

Như thấu lòng người bao nhân nghĩa thuỷ chung.

 

Nào nâng ly như một kẻ anh hùng

Dẫu nhấp chén ly bôi để rồi ta nhớ

Những thành quách lâu đài một thủa

Đất mẹ cho rồi đất mẹ lại mang đi.

 

Vẫn còn nguyên đó sắc sử thi

Chỉ có lòng người theo tháng năm thay đổi

Giang sơn một anh hùng sao mang nổi

Giữ cơ đồ đâu chỉ có quân vương?

 

Nhấp chén rượu đào để nhớ quê hương

Như nhớ mãi câu ca dao và lời ru của mẹ

Nhớ cánh võng như mảnh trăng non ngấp nghé

Chứa trong mình những khát vọng, yêu thương.

 

Nơi sinh thành có trăm mến ngàn thuơng

Nay vững bước trên dặm trường sông núi

Xướng hoạ những vần thơ không còn buồn tủi

Ơn mẹ hiền, ơn đất nước đã sinh ta.

 

Uống đi nào, ơi đệ chốn trời xa!

Rượu say rồi ta xướng hoạ thi ca.

 

22.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

LỐI NHỎ NGÀY XƯA

 

Đây con đường nhỏ ngày xưa

Giữa hai chiều nắng mưa quặn mình võng xuống

Những cung bậc cuộc đời gập gềnh uốn lượn

Đất bùn nồng hơi thở mỗi cơn mưa.

 

Khóm trúc rặng xoan che bóng nắng ban trưa

Không dịu bớt cơn nóng thiêu lòng mẹ

Bữa - không cơm, gầy còm con trẻ

Cái đói nghèo xao xác cả bờ tre.

 

Lối nhỏ quanh co rộn tiếng ve

Như mũi khoan sâu vào lòng đói khát

Mấy đời người mà chưa tường câu hát

Mải cuốc cày chỉ quen hai tiếng ầu ơ.

 

Cái ổ rơm tù túng cả giấc mơ

Không thoát khỏi bờ tre bụi dứa

Đêm đông giá cha nhóm lên ngọn lửa

Sưởi mái tranh bốn phía gió lùa.

 

Đây con đường cũ ngày xưa

Cha vác cày đi theo những bậc thang uốn lượn

Đói, rét quẩn quanh đón đường sau trước

Giãi nắng, mưa dầm tiều tuỵ thân cha.

 

Đất bạt ngàn mà không một bông hoa

Con đường đó mà lối mòn ẩn khuất

Chỉ thấy bóng cha mình trần chân đất

Bạn với nắng mưa khuya sớm cuối cung đường.

 

Ôi lối cũ ngày xưa sâu nặng tình thương

Nay trở lại con đường rộng mở

Hương lúa mới nồng nàn hơi thở

Quê xưa nghèo nay sáng dậy hồn thơ.

 

23.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thân tăng KY!

 

Bất ngờ gặp nhau trên mạng

Thấy nhau… mà chẳng thấy hình

Ngỡ như gặp người thân ấy

Rộn ràng, thơ viết, bâng khuâng…

 

Ước gì được đối hình nhau…

(Chắc không quá khó, hỡi người ?)

Yêu thơ, kính người chia bút

Lại viết vì thơ và vì… nhau !

 

Lúc 10h30, ngày 23/11/2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Thân tăng KY!

 

Bất ngờ gặp nhau trên mạng

Thấy nhau… mà chẳng thấy hình

Ngỡ như gặp người thân ấy

Rộn ràng, thơ viết, bâng khuâng…

 

Ước gì được đối hình nhau…

(Chắc không quá khó, hỡi người ?)

Yêu thơ, kính người chia bút

Lại viết vì thơ và vì… nhau !

 

Lúc 10h30, ngày 23/11/2006

 

ƠN NGƯỜI

 

Chỉ là ảo ảnh trăng sao

Chỉ là mây gió ngàn cao giữa trời

Vần thơ đưa đẩy đôi lời

Giải sầu khi rỗi việc đời mua vui.

 

Vui thay bạn đọc thơ tôi

Nơi xa gửi gắm những lời động viên

Người xưa thơ rượu hàn huyên

Ta nay xướng hoạ nối miền cách xa.

 

Ơn người đã ghé thăm ta

Câu thơ thay những bông hoa tặng người.

 

23.11.06

KIM YẾN.

 

*Cảm ơn KAH đã thăm, chúc vui.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

LỠ HẸN

 

Lỡ hẹn rồi tựa cửa ngắm mưa rơi

Không phải câu hứa buông lơi tại đất trời oan nghiệt

Dông tố chắn giữa hai chiều cách biệt

Thân xác cuối trời mà hồn vẫn nơi em.

 

Trời đất vô tình hay cũng hờn ghen

Không cho đến bên em một chiều đông giá

Nỗi nhớ thuơng không thể là hoá đá

Sầu muối lòng những đợi cùng mong.

 

Ôi nếu trời mưa tạnh xanh trong

Ta sẽ đến cùng em bên ấy

Đâu phải để chôn chân đứng đấy

Nhìn trời mưa lỡ cuộc hẹn hò.

 

Bởi đất trời xin em hãy hiểu cho.

 

24.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THỜI GIAN

 

Dòng thời gian

Chầm chậm trôi

Đưa đẩy cuộc đời

Lớn dần theo năm tháng.

 

Xuất xứ

Cội nguồn

Trở về dĩ vãng

Còn lại riêng ta với mưa nắng bụi trần.

 

Tiều tuỵ

Gầy còm

Chập chững những bước chân

Gượng lớn lên trong biển trời dông tố.

 

Rừng nguyên sinh đã bao lần cây đổ

Sa mạc cằn không hãm nổi chồi xanh

Vũ trụ vô tình, ta cứ mong manh

Mà hồi sinh lớn dần trong đầm lầy huỷ diệt.

 

Thời gian chầm chậm đón ta lên

Lại vội vàng tiễn biệt

Như lá vàng sớm qua những mùa xanh

Lên - xuống vòng đời sớm - chậm, chiều - nhanh.

 

Thời gian

Đời người

Theo năm tháng

Qua nhanh.

 

25.11.06

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...