Jump to content
DOAN VAN NGHIEU

Chùm thơ NG-YEU

Recommended Posts

17.jpg

TRÁI NGỌT

 

Lòng muốn trinh nguyên

Không tự giữ được mình

Bởi hương mật ngát trời

Như lời mời gọi

Chim ngoan hiền cũng mắc lỗi

Thương ơi!

*

Em!

Hồng, Mận, Đào, Na hay Ổi

Rơi rụng rồi

Có yên bởi bóng râm

Thân xác sù sì

Hương mật vẫn trào dâng.

*

Quân tử qua đường có để lại dấu chân

Chim đã cất cánh bay

Giờ mặt đất dơi chê, có còn chăng chú chuột.

Hồi kết

Một đời

Muốn trinh nguyên không được

Cũng bởi giữa đất trời

Em! Hương mật cứ trào dâng.

*

22.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

83E2F93562834540B486A7C7B31F3196.jpg

EM ĐI RỒI CẦU CHÚC NỮA LÀM CHI

 

Em cố tình ngoảnh đi

Gom sắc màu gói vào kỷ niệm

Vẽ miền giá băng

Không cho anh tìm kiếm

Cầu chúc bình yên ở lại phía sau mình.

*

Không giận trách em

Câu thơ viết tự tình

Liệu mai mốt thời gian có lấp đầy khoảng trống

Hay sầu đông chôn chặt niềm hy vọng

Nay thơ buồn

Thay lệ tiễn đưa em.

*

Chép lại chuyện mình

Đam mê lẫn hờn ghen

Để buồn - nhớ bởi không còn hò hẹn

Em cố ngoảnh đi

Hồn thơ uất nghẹn

Đâu hạnh phúc, bình yên?

Dẫu em có chúc, cầu!

*

23.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

anh-lu-lut1.jpg

THƯƠNG HUẾ

 

Tôi vô tìm màu tím mùa thu

Chỉ thấy heo may lạnh xám thành rêu phủ

Thương Huế bồng bềnh giữa bốn bề nước lũ

Không còn chảy thành dòng, Hương Giang cứ mênh mang.

*

Trường Tiền ai vội sang ngang

Về nhóm lửa bến Cồn kịp bữa cơm canh hến

Đò nhỏ em tôi có còn neo bến

Hay xuôi về dưới ấy - Phá Tam Giang.

*

Nhớ nhã nhạc cung đình, giờ không một tiếng vang

Thương nhịp Kim tiền dầm trong mưa lũ

Ngự Bình nghiêng, ngóng câu hò hoài cổ

Xót xa chiều mưa giội phía Hoàng cung.

*

Yêu Huế! Ta càng thương Huế hơn

Bởi màu tím cũng chìm trong sóng nước

Ơi Vĩ Dạ, Kim Luông người chưa về được

Xin giữ lại câu hò, đợi mùa lũ qua mau.

*

Mênh mang lũ bốn bề, thương Huế! những quặn đau.

*

24.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

11-3.jpg

CÂU HÁT DÂN CA

 

Tuổi thơ mẹ cho anh câu dân ca

Ơn mẹ!

Anh cất sâu vào miền tâm trí

Xa mẹ, xa quê câu dân ca thắp trong anh niềm tin, ý chí

Ngẩng cao đầu

Anh đi qua thời đánh Mỹ

Hoà bình trở về

Vẫn vẹn tròn câu chữ mẹ cho.

*

Rồi gặp em

Đêm trăng sáng

Hẹn hò

Anh xin mẹ cho em câu dân ca

Nặng tình xứ sở

Qua chinh chiến đạn bom vẫn như hoa thắm nở

Dẫu đói nghèo càng nhân nghĩa thuỷ chung.

*

Nay em hãy hát nên

Cho đất nước ngàn sau luôn sinh dưỡng những anh hùng

Chúng ta mãi muôn đời ơn mẹ

Được hạnh phúc, tình yêu mãi trẻ

Bởi lời ru ban đầu cũng từ câu hát dân ca.

*

25.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

34.jpg

NẾU EM VUI

 

Ngang qua khoé mắt em

Thấy sâu thẳm nỗi buồn tư lự

Tôi không nỡ bỏ đi

Dẫu em không níu giữ

Sợ mưa gió về

Mình em lạnh đường khuya.

*

Bao nhiêu đau buồn

Xin được sẻ chia

Bờ vai em cho tôi che mưa gió

Sẽ dìu em về miền trăng tỏ

Mang thơ tôi phủ kín nốt nhạc sầu.

*

Tìm lại cho em đường nét ban đầu

Nơi khoé mắt lung linh ngàn ánh sao về đậu

Tôi ở lại

Dù không ngăn tường, rào dậu

Nếu em vui

Là tôi hạnh phúc rồi.

*

25.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thu_tinh_xuyen_the_ky.jpg

NHỚ XƯA

 

Nhớ!

Thời bắt cá hai tay

Câu thơ đi mượn

Lời vay vụng về.

Dõi theo em dọc triền đê

Thư không trao được

Mang về

Tương tư.

*

Chạnh lòng

Đã nghĩ tầm Sư

Bởi xuân đi

Để tháng tư úa màu.

Nhớ thời trầu quấn quýt cau

Qua đêm sương muối

Lạc nhau một đời.

*

Nay! trông về phía cuối trời

Mênh mang nỗi nhớ

Cái thời ngây ngô.

Thơ vay, ý mượn xô bồ

Trao em không nhận

Hải hồ

Tôi cũng đi.

*

26.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

t65.jpg

NỬA CUỐI

 

Nắng quái chiều hôm gay gắt sợ lụi tàn

Heo hắt đò ngang

Bến vắng.

Chợ quê đìu hưu

Chỉ gió mây không bao giờ yên lặng

Tôi gật mình

Nhìn lại

Đã chiều hôm.

*

Tôi - nửa cuối cuộc đời

Như bầu già, cà úa, mướp xơ

Quăng quật giữa nắng mưa

Nào có ai nhòm ngó

Đã cháy hết một thời trăng tỏ

Nay không thể bình minh

Chỉ leo lét trước đông ngàn.

*

Khao khát

Ước mơ

Sống lại phút huy hoàng

Nhưng xơ mướp, vỏ bàu không thể gieo màu

Đành cầm lòng nuốt hận.

Dẫu như trăng có sáng soi bất tận

Cũng không thể qua ngày thế mặt trời lên.

*

Nửa cuối cuộc đời giờ xin được bình yên.

*

30.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

tho-sedemngananhsao.gif

ĐÊM ĐỒNG CHÂU

 

Đêm đứt đoạn

Tiếng gà xao xác gáy

Trăng nhạt nhoà trong hơi lạnh sương thu

Gió biển đưa về tiếng sóng tựa hát ru

Tôi dạo bước

Đường làng vương rơm mới.

*

Em để lại những tháng năm chờ đợi

Tôi trở về khi quê đã vào thu

Đêm!

Giấc ngủ không thành

Tôi đi tìm một tiếng hát xưa

Biết tìm kiếm nơi đâu

Về quê chồng! em đã mang theo câu hát.

*

Chỉ còn trăng mênh mang miền gió cát

Đồng Châu ơi! Lòng ta những rối bời

Gà gáy sang canh

Đêm chia đoạn

Xa vời.

*

31.10.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

cayneu.gif

ĐÓI CẢ CÂU THƠ

 

Nhớ thời chân trần, mắt toét

Chân tay như trúc cụt ngọn cành

Mắt cứ vàng, da cứ xanh

Bữa - củ chuối, ngọn khoai

Tấm thân gầy không thèm che mảnh vải.

*

Sân trước, vườn sau lê la

Rớt rãi, mồ hôi nhễ nhại.

Cha cùng mẹ tối ngày lo gặt hái

Tiếng chó sủa, lợn kêu đòi bữa quen tai.

*

Cái đói nghèo chất lên cha oằn vai

Bao lạc hậu nén, đè cong lưng mẹ

Câu hát ru chỉ qua hơi thở nhẹ

Chốn quê xưa nghèo, đói cả câu thơ.

*

01.11.07

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

1161326977_red.jpg

ĐÔNG VỀ

 

 

 

Đông đã về

 

Xám lạnh bờ môi

 

Màu son rơi

 

Nhuốm lá bàng khô đỏ

 

Mây run rẩy

 

Trăng buồn không tỏ

 

Khoảng chia xa

 

Thời gian cũng ngả màu.

 

*

 

Cứ ngỡ là không thể xa nhau

 

Sao hạ qua mau

 

Ngăn ngắt màu thu tím

 

Ngoảnh nhìn lại

 

Đã qua mùa trái chín

 

Dang rộng vòng tay

 

Chỉ gió tuyết ùa vào.

 

*

 

Đông!

 

Tím tái da

 

Lòng dạ cứ cồn cào

 

Hay tại vết son rơi nhuốm lá bàng

 

Gom vào lòng mắt bão.

 

Tự trách mình một thời khờ khạo

 

Để bây giờ mây phủ khuất trăng sao.

 

Ở phương trời, người có hanh hao?

 

Đông đã về! hay xa vắng, chiêm bao.

 

*

 

01.11.07

 

ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...