Jump to content

Recommended Posts

gt13_AoTrang.jpg

ÁO TRẮNG PHÍA HOÀNG HÔN

Phố cao nguyên chập chùng ngang câu thơ
Đứng ở đây, em chờ ai không rõ
Gió vi vu giữa dãy đồi sóng vỗ
Đã nhiều lần – miệng vẫn nhắc
ngày xưa …

Sương trắng về cho kịp áo em thưa
Hồn người lá cao nguyên mùa xào xạc
Những con đường hóa dòng sông duềnh nước
Rất đỗi quen mà
lạ rất không ngờ

Hoa pan-sê tím nhuộm góc chiều mơ
Ai đâu biết cứ ngỡ mình gặp lại
Tay cầm hoa nghĩa là em đợi đấy
Lại chập chờn trong
thương nhớ thâm sâu

Người phương trời giấu kỷ niệm vào đâu
Hay hương tóc vội thả miền quên lãng
Như hòn sỏi lăn dài hoài năm tháng
Em nghiêng chiều áo trắng
khoác hoàng hôn …

BTT

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

1136.jpg

 

ANH LẠI VỀ NƠI ĐÓ

 

Anh lại về nơi đó, sắp sang xuân

Nắng óng mật một lần em đã biết

Gặp nhau khó, càng khó lời giã biệt

Đồi dốc chập chùng – tìm gió nơi đâu?

 

Màu dã quỳ vàng sẽ giấu vào đâu

Khi mùa đông trong em đầy nỗi nhớ

Tháng chạp mắt người vui tở mở

Không có anh cỏ biếc tự bao giờ

 

Từng dặn mình chớ vào ngẩn ra ngơ

Khi bắt gặp chòm mây giăng qua ngõ

Đừng rón rén thoa lên màu son đỏ

Khăn san mềm đừng khoác kẻo mùi hương

 

Anh lại về nơi đó, sắp sang xuân

Chưa nói hết – mà nói gì chẳng biết

Muốn làm dòng sông quê anh đôi bờ tha thiết

Chắt phù sa vào câu hát đậm đà …

 

Thôi thì được làm một người để nhớ một người xa

Giữ lại nơi này khoảng trời xanh, én liệng

Giữ lại cao nguyên cái vẫy chào lưu luyến

Anh lại về nơi đó, sắp sang xuân …

 

BTT

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mình đã đọc những bài thơ trên diễn đàn của bạn.

thơ bạn hay, giàu hình ảnh và rất nữ tính.

Mình cũng là một giáo viên, cũng đang dạy học tại một vùng cao.

Mình rất yêu thơ.Mình muốn được làm quen với bạn để chia sẻ về thơ.

Nếu bạn muốn làm quen với mình thì liên lạc cho mình vào địa chỉ sau: mail:haiduong1284@ymail.com

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
DẤU HỎI CỦA EM

 

tặng Ngọc Triển

 

Ai đội chiếc mũ tai bèo lên những hàng cây?

Để trưa nay em nghe lòng lắng câu thương nhớ

Ở Tây Nguyên khi nhớ em, gió không làm cây đổ

Mà sao nơi đây gió cứ nghiêng lòng?

 

Em thương anh chốn núi cao chập chùng

Bốn mùa sương giăng, rét phủ

Phố Sài Gòn quanh năm mặt trời đến ở

Sao anh cứ gửi lửa về cho em?

 

Cả lồng ngực trần bám nắng bao phen

Anh đã căng ra - mỉm cười đón gió

(Những cơn gió rừng như bầy ngựa dữ

Lồng lên, chồm qua lán nhà)

 

Ở nơi rất gần nhớ nơi rất xa

Đi trong gió thoáng nghe lòng mình bão xoáy

Cơn rét nào đến trong em lạ vậy?

Khi em đi giữa hàng cây đội mũ tai bèo

Và trên đầu mặt trời ngả nón trông theo ...

 

 

Raining.gif

 

KHI ANH VỀ THÀNH PHỐ

 

Giữa những cơn mưa đầu mùa

Anh về thành phố

Bất ngờ như cơn gió

Tình cờ tựa chim bay

Cho đôi mắt nhỏ thường ngày

Bỗng mở căng nhìn sững

 

Đôi mắt em tròn, sắt son bền vững

Đôi mắt anh tròn, vời vợi nhớ thương

Đã bao năm rồi giữa hai đầu thành phố biên cương

Chúng mình xa nhau chỉ có con thuyền trăng chở thư xanh neo giữa?

 

Cho bây giờ

Khi anh trở về thành phố

Giữa những cơn mưa đầu mùa

Giữa những cơn gió

Giữa những cánh chim

Đôi mắt em tròn như lòng tin sắt son

Đôi mắt anh tròn như nhớ thương vời vợi

Con thuyền trăng sau bao năm cùng em chờ đợi

Cũng xoe tròn

Rực sáng trên cao

Cũng thành phố đợi chờ, chúng mình có thành phố trong nhau

Cùng tổ quốc xanh màu trời, tình yêu mình càng thêm cao.

 

BTT

cô giáo mà lướt khước thơ thế nay thì có còn tâm trí thực tế để dạy học sinh ko nhỉ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
DẤU HỎI CỦA EM

 

tặng Ngọc Triển

 

Ai đội chiếc mũ tai bèo lên những hàng cây?

Để trưa nay em nghe lòng lắng câu thương nhớ

Ở Tây Nguyên khi nhớ em, gió không làm cây đổ

Mà sao nơi đây gió cứ nghiêng lòng?

 

Em thương anh chốn núi cao chập chùng

Bốn mùa sương giăng, rét phủ

Phố Sài Gòn quanh năm mặt trời đến ở

Sao anh cứ gửi lửa về cho em?

 

Cả lồng ngực trần bám nắng bao phen

Anh đã căng ra - mỉm cười đón gió

(Những cơn gió rừng như bầy ngựa dữ

Lồng lên, chồm qua lán nhà)

 

Ở nơi rất gần nhớ nơi rất xa

Đi trong gió thoáng nghe lòng mình bão xoáy

Cơn rét nào đến trong em lạ vậy?

Khi em đi giữa hàng cây đội mũ tai bèo

Và trên đầu mặt trời ngả nón trông theo ...

 

 

Raining.gif

 

KHI ANH VỀ THÀNH PHỐ

 

Giữa những cơn mưa đầu mùa

Anh về thành phố

Bất ngờ như cơn gió

Tình cờ tựa chim bay

Cho đôi mắt nhỏ thường ngày

Bỗng mở căng nhìn sững

 

Đôi mắt em tròn, sắt son bền vững

Đôi mắt anh tròn, vời vợi nhớ thương

Đã bao năm rồi giữa hai đầu thành phố biên cương

Chúng mình xa nhau chỉ có con thuyền trăng chở thư xanh neo giữa?

 

Cho bây giờ

Khi anh trở về thành phố

Giữa những cơn mưa đầu mùa

Giữa những cơn gió

Giữa những cánh chim

Đôi mắt em tròn như lòng tin sắt son

Đôi mắt anh tròn như nhớ thương vời vợi

Con thuyền trăng sau bao năm cùng em chờ đợi

Cũng xoe tròn

Rực sáng trên cao

Cũng thành phố đợi chờ, chúng mình có thành phố trong nhau

Cùng tổ quốc xanh màu trời, tình yêu mình càng thêm cao.

 

BTT

cô giáo mà lướt khước thơ thế nay thì có còn tâm trí thực tế để dạy học sinh ko nhỉ

theo mình được biết, sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy đã tự nguyện chọn các vùng xa xôi, nơi trẻ con rất đói chữ đói ánh sáng văn hóa. đời sống của người dạy học ở đó thiệt thòi vô cùng so với các đồng nghiệp khác. cô và một số bạn bè tự lập ra một nhóm thơ văn để trao đổi giải khuây ở vùng hẻo lánh ấy. bốn năm liền cô về thành phố để báo cáo điển hình. học trò cô có em từ mù chữ đã đủ sức để học ở các trường giỏi. những lời của bạn mình chỉ nhất thời muốn bộc lộ chút cái tôi, hay còn thông điệp gì nhắn gửi nữa không? xin thay mặt cogiaovungxa để thỉnh giáo, hòng tránh làm thương tổn đến một nhân cách đáng trân trọng.

 

nguoibuongio

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
theo mình được biết, sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy đã tự nguyện chọn các vùng xa xôi, nơi trẻ con rất đói chữ đói ánh sáng văn hóa. đời sống của người dạy học ở đó thiệt thòi vô cùng so với các đồng nghiệp khác. cô và một số bạn bè tự lập ra một nhóm thơ văn để trao đổi giải khuây ở vùng hẻo lánh ấy. bốn năm liền cô về thành phố để báo cáo điển hình. học trò cô có em từ mù chữ đã đủ sức để học ở các trường giỏi. những lời của bạn mình chỉ nhất thời muốn bộc lộ chút cái tôi, hay còn thông điệp gì nhắn gửi nữa không? xin thay mặt cogiaovungxa để thỉnh giáo, hòng tránh làm thương tổn đến một nhân cách đáng trân trọng.

 

nguoibuongio

 

Chính xác rồi. Tâm hồn thơ và công việc là một mối liên hệ. 

Nói là không liên quan thì cũng không đúng lắm.

Nhưng cuộc sống hiện tại này Sống phải cần Văn học và ngược lại.

Đời sẽ khô khan biết mấy khi trong mỗi con người thiếu đi chút hồn VH, 

... Và nếu vậy công việc có thể nào tốt khi tâm hồn không được giải tỏa.

Đơn giản là một bài giảng ở lớp thôi chẳng hạn, hay dở là do cách dẫn và tâm trạng đó.

Đừng đánh giá bằng cái nhìn thiển cẩn (xin lỗi trước nha "ngu như thằng nhà thơ") để đánh mất đi một điều ý nghĩa cần được tôn trọng trong cuộc sống này.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

akinyildirim_1353336904153.jpg

 

HÀNG MẪU

 

(gửi về Mẹ những ngày gian nan đó)

 

Con chỉ tay đòi mẹ món đồ chơi

Mẹ buộc lòng : “Hàng mẫu đó con ơi!”

Mắt con đang vui biến thành hờn dỗi

Có muốn đâu dù mẹ dối con rồi …

 

Mẹ có muốn đâu ghi trên trang giấy trắng trong hai chữ dối lừa

Có muốn đâu con ngây thơ con tin lời mẹ

Chân con đi mà lòng con ở lại

Đêm nay trong giấc mơ món đồ chơi theo con về nhà

 

Mẹ biết chỉ cần mua cho con món quà

Để giấc mơ kia thành sự thật

Mẹ sẽ rao bán lương tâm cho cuộc chơi móc ngoặc?

Hay cầm cố trái tim giữa chợ đời?

 

Phải làm gì đây?

Đồng lương cuốn mẹ theo chiều gió thổi

Tất bật lo toan chồng lên vai tuổi

Một cánh cò còm cõi ở mom sông

 

Mẹ bươn bả giữa những hờ hững thong dong

Giữa những nhởn nhơ cụng ly khiêu vũ

Những vỏ chai và hoa hồng la liệt trên sàn nhảy

Những tờ tiền cháy thành khói thành hương  - chẳng thành những nụ cười

 

Bước mẹ mất cân bằng nẻo đường đời

Liệu con che chở người những ngày giông bão tới

Nhìn di ảnh buồn – tuổi thơ con từng hỏi

“Hàng mẫu bao giờ hết là hàng mẫu, mẹ ơi?”

 

BTT.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

thieu_nu_toc_dai.jpg

 

KHÔNG DÁM NHÌN ANH

 

Nào em dám nhìn anh

Sợ tim mình lỗi nhịp

Sợ mùa xuân choàng giấc

Bối rối mỗi lòng em

 

Đành ngước màu mây bay

Cúi đầu nhìn dấu nắng

Em vờ trông gió thoảng

Dẫu tình tràn mênh mông

 

Chẳng vì em lỗi hẹn

Cùng con đò trăm năm

Chẳng vì lòng e thẹn

Dưới chân mùa đang mầm

 

Nào em dám nhìn anh

Sợ mai người xa quá

Sợ bàn chân hóa đá

Ai sóng bước cùng ai?

 

BTT

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
image-large-nghin-trung-xa-cach.jpg

 

TRÁCH THƠ

 

trách ai,

lại trách mình thôi

chẳng là thơ hát toàn lời thương yêu

trái tim ngày đã sang chiều

người gieo chi lắm những điều

xa xôi.

 

BTT

 

Lẽ nào,

Lạc lối người ơi

Cuộc đời gian dối mượn thơ giải sầu

Xin đừng trách để thơ đau

Thơ nào nên tội? bể dâu...  kiếp người.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...