Jump to content
vanhong

NÓI VỚI ANH (II)

Recommended Posts

ĐÊM TRẮNG

 

Khi xa anh em hiểu thế nào là đêm trắng

Ngồi một mình nhìn từng giọt đắng rơi

Pha nhiều đường sao vẫn thấy mặn môi

Tại nước mắt rơi khi nào không biết.

Đã tự hứa với lòng không tưởng tiếc

Hãy cho anh vào dĩ vãng xa xôi

Đêm sao dài mà kỉ niệm mãi trôi

Đưa em về những ngày êm đẹp ấy.

Dỗ giấc ngủ như ru lòng mình vậy

Chót uống rồi những giọt đắng hôm qua

Trắng đêm nay một lần nữa rồi xa

Vậy mà đã một mình bao đêm trắng

Thức cùng em những giọt cafe đắng

Uống mãi quen rồi nào có thấy đắng đâu

Chỉ thấy đắng lòng khi nhắm mắt nguyện cầu

Mong cho lòng một phút giây thanh thản.

Xa anh rồi không còn ai bầu bạn

Không ai người chia sẻ những vần thơ

Xa anh rồi em mãi mãi bơ vơ

Mãi trong em những đêm dài thương nhớ

Những đêm trắng đưa em về quá khứ

Nơi bao lần mình hò hẹn bên nhau

Thức trắng đêm chỉ mãi một nguyện cầu

Xin cho lòng bình yên trong đêm trắng...

 

5/7/2007

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐÊM TRẮNG ( II )

 

Lại lần nữa đêm nay là đêm trắng

Kỷ niệm tràn về nồng đắng một vòng tay

Vẫn là em ẩn khuất ở quanh đây

Với ánh mắt và nụ cười buồn day dứt

Đêm chậm rãi đưa anh về ký ức

Nơi có em luôn lặng lẽ đứng chờ

Ở nơi ấy dang dở những vần thơ

Dang dở cả trăm ngàn điều ước muốn

Tự nhủ lòng thôi hãy để gió cuốn

Thổi tan đi những khao khát lỡ làng

Tình yêu này chỉ là những trái ngang

Chẳng khi nào có cho em hạnh phúc

Bởi vì em không tính đến còn,mất

Chỉ biết cho mà chưa nhận bao giờ

Nên không đành ở mãi trong câu thơ

Em chắt chiu những đêm dài vắng lặng

Nhưng đêm nay lại là một đêm trắng

Tự cho mình chìm đắm vào miền đau

Đã có ngày ta tìm đến với nhau

Để bây giờ không còn bình yên nữa...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NỖI OAN THỊ MẦU

"Thị Mầu đỏng đảnh lên chùa

Liếc ngang ghẹo chú tiểu vừa đi ra"

Ai vừa hát dở câu ca

Trớ trêu cái phận đàn bà lẳng lơ

Em về viết mấy vần thơ

Thanh minh cho tội lẳng lơ đa tình

Oan oan cũng một chữ tình

Dở dang cũng bởi tại mình với ta

Phận em là người thứ ba

Duyên em chỉ chiếc lá đa sân đình

Thị Mầu đỏng đảnh nghe kinh

Em đa tình bị rẻ khinh - cướp chồng

Này đây má đỏ, môi hồng

Cũng là bạc phận long đong suốt đời

Trăm năm cũng một kiếp người

Ngàn năm đau đớn miệng cười thế gian

Cũng đành duyên phận dở dang

Cũng đành nhận chén rượu tàn cuộc vui

Lẳng lơ tơ tưởng chồng người

Cũng đành nhận lấy tiếng cười rẻ khinh

Thôi anh dẫu chẳng trọn tình

Thi Mầu mượn tiếng tụng kinh ru lòng...

 

4/7/2007

Vân Hồng

 

 

 

OAN THỊ MÀU

Màu em mang tiếng lẳng lơ

Hỏi xem ai có thích mờ mờ không

Chửa hoang mang tiếng không chồng

Có ai nối sợi tơ hồng cho ai

Ừ thì mang tiếng dại trai

Em đây cũng phận mòn phai má đào

Thân em cha bắt trèo cao

Em đây quyết trí xé rào với nô

Vì con em phải hồ đồ

Mồi chài chú tiểu... nam mô làm gì

Cứu con đây có xá chi

Giúp một mạng sống khác gì tụng kinh

Nam mô phật pháp trong mình

Cho con em được nghĩa tình trở che

Còn hơn bị thả trôi bè

Thì đây quyết chẳng e dè một ai

Mình em xin chịu oan tai

Ngàn năm sau vẫn một hai thị màu

 

 

Anh Vinh xin có thêm một bài thị màu để ta hiểu thêm về một mặt nưa nhé

 

1106Fi07L.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

KHOẢNG TRỜI EM...

 

Sẽ không còn khoảng trời của riêng em

Bình lặng êm đềm, xanh trong, mây trắng

Anh đến bên em như ngàn tia nắng

Sưởi ấm lòng em - ánh mắt yêu thương.

Khoảng trời em dường như xanh hơn

Trong trẻo lắm bởi tình anh sâu lắng

Sao tình yêu vốn chỉ là trái đắng

Ngày chia xa trời u ám mây mù

Rồi bão dông vây phủ mịt mờ

Khoảng trời em từ đó tràn nước mắt

Những cơn bão lòng không thể nào dập tắt

Gió cuốn từng đêm quay cuồng... nỗi nhớ anh

Khoảng trời em không còn trong xanh

Không còn mây bông và ngàn tia nắng

Khoảng trời em không còn bình lặng

Vẫn mong một ngày

anh trở về

mang nắng lại cho em!

 

Cơn bão số 1 6/7/2007

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ở Hải Phong không biết em có bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ.

 

f058a035d3.jpg

 

 

DUYÊN CẢI NGỒNG

 

 

Này cô cắt cỏ trên đồng

Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi

Cải ngồng vừa đắng vừa hôi

Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền

Dưng mà vì cải đền duyên

Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông

Phải chăng chuyện cắt cải ngồng

Mà em tôi phải lấy chồng cải sao

Đời người chẳng biết thế nào

Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà

Để em thưa với mẹ già

Cho xin đền cải ... cải nhà được không

Vì cải mà phải lấy chồng

Ép duyên vì tí cải ngồng có nên

Tình kia như thế sao bền

Đừng làm như vậy không nên đâu mà

Ừ thôi chuyện cải bỏ qua

Nhưng cho anh được sang nhà em chơi

Hai bác con có mấy lời

Cho con được kết chuyện đời trăm năm

Đợi đêm tháng tám trăng rằm

Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình

Em ơi duyên cải chúng mình

Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim

 

 

20050402m.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ở Hải Phong không biết em có bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ.

 

f058a035d3.jpg

 

 

DUYÊN CẢI NGỒNG

 

 

Này cô cắt cỏ trên đồng

Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi

Cải ngồng vừa đắng vừa hôi

Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền

Dưng mà vì cải đền duyên

Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông

Phải chăng chuyện cắt cải ngồng

Mà em tôi phải lấy chồng cải sao

Đời người chẳng biết thế nào

Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà

Để em thưa với mẹ già

Cho xin đền cải ... cải nhà được không

Vì cải mà phải lấy chồng

Ép duyên vì tí cải ngồng có nên

Tình kia như thế sao bền

Đừng làm như vậy không nên đâu mà

Ừ thôi chuyện cải bỏ qua

Nhưng cho anh được sang nhà em chơi

Hai bác con có mấy lời

Cho con được kết chuyện đời trăm năm

Đợi đêm tháng tám trăng rằm

Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình

Em ơi duyên cải chúng mình

Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim

 

 

20050402m.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Anh Vinh à vào thăm vườn anh thấy bức tranh đẹp quá em vừa cop về máy xong thì anh lại gửi sang cho em. Nhìn bãi cải vàng rực thấy lòng rộn lên một cảm giác thật lạ lùng...

 

 

HOA CẢI NGỒNG

 

Có cô gái mải mê trong sắc nắng

Chăm cải ngồng mà quên cả sang sông

Cải trổ hoa vàng rực bãi sông Hồng

Thuyền vẫn đợi một ngày cô xuống bến.

 

Đợi chờ hoài bao thuyền đi rồi đến

Yêu cải ngồng chớ để lỡ làng duyên

Sắc hoa vàng bên hồng má thuyền quyên

Lòng phơi phới như muôn ngàn ngày hội.

 

Chẳng chờ cô thời gian đi rất vội

Cải bao mùa tô thắm bãi sông quê

Có con thuyền đi mãi mãi không về

Cô mỏi mắt ngày ngày trên bến đợi.

 

Cải quá mùa bướm vàng bay rất tội

Gió thổi dài xao xác mảnh tình rơi

Cánh hoa bay vàng một bãi sông rồi

Ngồng cải cắt mang về làm dưa muối.

 

Cô trồng cải ngày ngày trên bến đợi

Cải non xanh rồi lại trổ hoa vàng

Con đò chiều sao mãi chẳng sang ngang

Để bãi sông vàng một màu mong đợi...

 

Cải quá mùa mang về làm dưa muối

Tuổi xuân tàn ai trả lại cho cô

Sắc hồng phai trên má thắm thẫn thờ

Gió bời bời triền sông buồn vắng lặng...

 

6/7/2007

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CẢI NGỒNG

 

 

 

Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi

Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi

Sao mà nhiều lúc anh thấy thích

Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi

 

Cải ngồng em muối sao ngon vậy

Ngày mai anh thích cứ sang đây

Em đâu có tiếc anh ăn nữa

Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy

 

Cái ngày hai đứa thăm vườn cải

Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai

Đời người dẫu có bao lâu vậy

Sao nỡ quên đi tháng năm dài

 

Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải

Ăn vào lại muốn một thành hai

Bây giờ xung sướng quên khốn khó

Quên hết cải ngồng lớn do ai

 

 

 

Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng, nhưng cũng cố họa lại bài của em thông cảm nhé.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Vinh có vô trang của Hoa Quỳnh và tặng bài thơ "Đãi Bạn" trong đó một hình ảnh một mái nhà tranh, HQ hỏi có phải nhà anh Vinh không mà thanh bình vậy. Uh đó cũng giống ngôi nhà tuổi thơ của anh, bây giờ nhà mình 5 tầng trèo dau cả chân, nhưng sao mình vẫn mong sao được sống dưới mái nhà mà khi bé sống vậy nên làm bài này. hôm nay vân hồng đọc bài anh viết khi cảm xúc trước nỗi mất mát không gì bù lại đươc của bạn, em nhận ra điều đó là đúng đó, mình hãy nghĩ nhiều đến những người thân của mình hơn và cả những người bất hạnh hơn minh có như vậy mình mới cảm thấy lòng mình thanh thản, em vậy nhưng còn hơn nhiều người lắm. anh làm nghề y tiếp xúc với ngàn ngàn nỗi đau những nỗi đau không gì so sánh được hãy nghị lực lên nhé. Bài này anh tặng mẹ anh cũng như tặng tất cả những bà mẹ trên thế giới này. em đừng rải bài ra như vậy nhiều lúc muốn vào không biết vào dâu

hãy cho vào thành một trang như cũ đó nhé.

 

 

lang-que.jpg

 

 

 

ƯỚC GÌ

 

 

Ước gì

trở lại ngày xưa

Khi tôi còn bé mẹ đưa đến trường

Mẹ giành

tất cả yêu thương

Có quà bánh mẹ thường nhường cho tôi

Mái tranh

xưa ướt dột rồi

Chỗ khô con ngủ mẹ ngồi che mưa

À ơi

tiếng mẹ ru trưa

Lời ru mẹ cất tôi vừa ngủ ngon

Đêm đêm

trăng khuyết trăng tròn

Các con say giấc mẹ còn làm cơ

Bây giờ

tóc mẹ bạc phơ

Chân đi không vững mắt mờ xa xăm

Ước gì

tôi mới mười năm (15)

Cho mẹ trẻ lại khoẻ tăng không già

Ngóng trông

buổi chợ mua quà

Những mong sống dưới mái nhà Tranh quê

 

4a.jpg

 

Hải dương

24-6-2007

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

HOA CẢI VEN SÔNG

 

" Có một mùa hoa cải

Đậu vàng trên bến sông

Em đang thì con gái

Đợi anh chưa lấy chồng ..."

 

( Lời của bài hát Mùa hoa cải bên sông )

 

Vàng rực ven sông màu hoa cải

Đã mấy mùa hoa trôi qua thì con gái

Em đợi anh mà anh mãi chưa về

Gió thổi dài hoang vắng suốt triền đê

Cạnh dòng sông sục sôi mùa nước lũ

Hoa vẫn vàng trên cánh đồng xưa cũ

Nhưng cỏ may tan theo gió mất rồi

Vàng làm chi trong nắng nữa hoa ơi

Bên bến sông không còn con đò ấy

Chỗ ngày xưa trơ trọi một cây sào

Để chiều chiều nước lại dâng cao

Che lấp đi như chưa từng hiện hữu.

Hoa cuối mùa đậm màu vàng nặng trĩu

Bởi chờ mong em gửi bao tháng ngày

Hoa vẫn vàng như thế xưa và nay

Em đã đợi qua bao mùa mưa nắng

Chiều ven sông thẫn thờ con bướm trắng

Quá mùa rồi,vàng nữa được hay không ?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...