Jump to content
vanhong

Một thời... Một đời...

Recommended Posts

20342485923b489bfc.jpg

 

 

Gió Cát Bình Yên

 

 

Em và tôi trên bãi biển Đồ Sơn

Nhìn con sóng tung tăng chạy xô bờ cát

Những cơn gió vọng khơi xa dào dạt

Vướng buồn vào mắt em tôi

 

Gió lùa về em lạnh lắm anh ơi

Tôi ấp ủ em trong đôi bàn tay ấm áp

Biển bạc đầu

Sóng bạc đầu

Thoảng hương hoa ngào ngạt

Ngập tràn hạnh phúc trinh nguyên

Đồ Sơn ơi gió hãy thật hiền

Đừng làm rét em tôi nữa nhé

 

Sóng biển mặn mòi

Cùng tình thêm tươi trẻ

Hiền hoà gió cát bình yên

 

 

img_0006.jpg

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
MÂY NHỚ

 

Một chiều kia ta thấy nhớ bầu trời

Thơ thẩn bay tìm về nơi xa cũ

Sao tím biếc một màu thương nhớ

Bìm bìm nở tím chiều bên giậu đợi chờ ai...

 

Một buổi chiều nhớ biển rộng sông dài

Lắng lòng lại thành mưa tìm về nơi hẹn ước

Hoà vào lòng biển thành trăm ngàn con nước

Xô dạt dào thoả khao khát chờ mong...

 

Một buổi chiều ta nhớ đến nao lòng

Ai đã khắc vào lòng ta chữ YÊU như định mệnh

Chiều thơ dại run run từng tia nhớ

Thả môi hôn mơn man những giọt tình.

 

Bao buổi chiều ta còn lại một mình

Thơ thẩn bay xa xôi vùng trời lạ

Đời vô định mây cũng thành băng giá

Hoá đá lòng mình vô cảm với trời xa.

 

Chỉ một mình trong thế giới riêng ta...!

 

9/5/2008

Vân Hồng

Gió Nhớ

 

 

Một chiều kia em lặng lẽ rời xa

Trên khung trời Mây không còn một bóng

Gió thương nhớ đợi chờ trong vô vọng

Gọi tên người Gió khan giọng đìu hiu

 

Một buổi chiều Gió tìm mây trăm hướng

Gọi bão giông sấm chớp để soi đường

Mây nghe không tiếng thét gào của biển

Núi rì rào khi gió vừa đặt chân

 

Một buổi chiều Gió bổng thấy xót xa

Nhớ kỷ niệm hôm nào mưa lối nhỏ

Mây và Gió đến con đường hoa cỏ

Đôi nhân tình e thẹn ngỏ lời yêu

 

Bao buổi chiều Gió chỉ thấy buồn thiu

Thơ thẩn đi ... qua những vùng rất lạ

Tìm nơi nào Mây đã từng hoá đá

Gió thì thầm khe khẽ gọi yêu thương

 

Có những chiều chỉ còn thấy vấn vương ...!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐỪNG NUỐI TIẾC LÀM GÌ CÁNH MÂY TRÔI...

(Tặng Lamvukha)

 

Một cõi nhớ nào thênh thang cánh mây em

Phiêu du trôi ngàn năm không bến đỗ

Biển rộng sông dài, rừng xanh núi thẳm

Em cứ miên man mặc tháng năm dài...

 

Em biết rằng anh mãi mãi dõi theo

Nâng cánh em bay mải mê vùng trời lạ

Không có gió mây chỉ là băng giá

Làm sao trôi?...

 

Nhưng đã xa rồi xin lỡ hẹn người ơi

Cuộc tình buồn giờ chỉ còn nuối tiếc

Xin anh dồn mây thành mưa khóc ngày nào li biệt

Một lần thôi rồi vô cảm ngàn đời.

 

Đừng nuối tiếc làm gì một cánh mây trôi!...

 

12/9/2008

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Gió Cát Bình Yên

 

 

Em và tôi trên bãi biển Đồ Sơn

Nhìn con sóng tung tăng chạy xô bờ cát

Những cơn gió vọng khơi xa dào dạt

Vướng buồn vào mắt em tôi

 

Gió lùa về em lạnh lắm anh ơi

Tôi ấp ủ em trong đôi bàn tay ấm áp

Biển bạc đầu

Sóng bạc đầu

Thoảng hương hoa ngào ngạt

Ngập tràn hạnh phúc trinh nguyên

Đồ Sơn ơi gió hãy thật hiền

Đừng làm rét em tôi nữa nhé

 

Sóng biển mặn mòi

Cùng tình thêm tươi trẻ

Hiền hoà gió cát bình yên[/color]

 

Chào anh Vinh! Gió cát bình yên đọc bình yên nhỉ! Mỗi khi em ra biển lại thấy lòng chẳng bình yên chút nào. Chắc do tâm trạng của mỗi người phải ko. Bài này của em ko phải là hoạ lại. Em ko viết bình yên được như thế. Nhưng góp 1 chút gì cho biển phải ko anh?

 

BIỂN VÀ CON

 

Ta ngợp giữa bao la trời nước

Sóng giỡn đùa

Số phận giỡn đùa

Miên man ngợp trong lòng nước thẳm

Ước gì tan vào trùng khơi.

Chợt giật mình thảng thốt tiếng: Mẹ ơi!...

Một bàn tay níu gọi

Sực tỉnh trong lòng đời đâu phải mãi là tăm tối

Biển đâu là giải thoát bình yên...

Ta lại cười vui như vừa trút niềm riêng

Trút vào biển những giọt buồn cay đắng

Hoà vào ánh mắt thơ ngây quên tháng ngày trĩu nặng

Mỏng manh vai gầy chai sạn nhờ sóng mơn man

Biển lỗi lầm gì đâu mà ta nỡ vội vàng

Định vùi chôn một cõi đời vô vọng

Bàn tay nhỏ níu lấy ta truyền thêm nguồn sống

Bước đi nào vững vàng nữa mẹ ơi!

Con lại dạy ta bước tiếp trên đường đời

Hai bóng nhỏ đổ dài trên bãi cát

Hoàng hôn xuống rồi nào hãy nghe biển hát

Bài hát ngàn đời khao khát sống và yêu!...

 

(Nhớ lần đi biển thật điên rồ!)

12/9/2008

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
ĐỪNG NUỐI TIẾC LÀM GÌ CÁNH MÂY TRÔI...

(Tặng Lamvukha)

 

Một cõi nhớ nào thênh thang cánh mây em

Phiêu du trôi ngàn năm không bến đỗ

Biển rộng sông dài, rừng xanh núi thẳm

Em cứ miên man mặc tháng năm dài...

 

Em biết rằng anh mãi mãi dõi theo

Nâng cánh em bay mải mê vùng trời lạ

Không có gió mây chỉ là băng giá

Làm sao trôi?...

 

Nhưng đã xa rồi xin lỡ hẹn người ơi

Cuộc tình buồn giờ chỉ còn nuối tiếc

Xin anh dồn mây thành mưa khóc ngày nào li biệt

Một lần thôi rồi vô cảm ngàn đời.

 

Đừng nuối tiếc làm gì một cánh mây trôi!...

 

12/9/2008

Vân Hồng

Tình Xa Muôn Thuở

 

Cánh mây kia bay về đâu phiêu lãng

Anh chỉ buồn ... tiếc nuối gì xa xôi

Anh chỉ buồn, chỉ buồn một chút thôi

Cánh mây đó trôi hoài không bến đỗ

 

Gió cô đơn mang chút tình thổ lộ

Cùng mây kia đi đến chỗ bình yên

Nào ngờ đâu gió chỉ là chợ phiên

Mây đi - ghé, hàn huyên như gác trọ

 

Tiếc làm gì tấm lòng ai chối bỏ

Cơn mưa qua trời sẽ tỏ thôi mà

Nắng ấm về đất trời rộng bao la

Gió sẽ hát ru tình xa muôn thuở

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

KHOÁ LÒNG

 

Ta giam mình vào bốn bức tường

Thấy nhức nhối sự cô đơn hiện hữu

Ngồi lì với bàn phím lặng câm

Lách cách những tiếng buồn tẻ nhạt...

 

Mọi cuộc vui mãi là phù phiếm

Khi cần một bờ vai lại chỉ có riêng mình

Mọi thanh minh chỉ là nguỵ biện

Ta chả là gì, không phải của riêng ai

 

Xót xa lòng khoá vào một chữ yêu

Đốt đi nào rải tàn tro theo gió

Thôi tim ơi đập rộn ràng chi nữa

Sao cứ dại khờ đa mang!

 

Giữ cho mình một chút bẽ bàng

Để luôn thấy không thể tin được nữa

Giữ cho riêng mình một nỗi đau chia nửa

Để đừng nhận thêm về một nửa nỗi đau.

 

Ta lại một mình trong thăm thẳm hư vô

Hãy đừng là gì, đừng nhớ mong ai nữa

Giữ cho mình một niềm vui bé nhỏ

Rằng chẳng bao giờ ta có thể đau thêm...

 

20/9/2008

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
KHOÁ LÒNG

 

Ta giam mình vào bốn bức tường

Thấy nhức nhối sự cô đơn hiện hữu

Ngồi lì với bàn phím lặng câm

Lách cách những tiếng buồn tẻ nhạt...

 

Mọi cuộc vui mãi là phù phiếm

Khi cần một bờ vai lại chỉ có riêng mình

Mọi thanh minh chỉ là nguỵ biện

Ta chả là gì, không phải của riêng ai

 

Xót xa lòng khoá vào một chữ yêu

Đốt đi nào rải tàn tro theo gió

Thôi tim ơi đập rộn ràng chi nữa

Sao cứ dại khờ đa mang!

 

Giữ cho mình một chút bẽ bàng

Để luôn thấy không thể tin được nữa

Giữ cho riêng mình một nỗi đau chia nửa

Để đừng nhận thêm về một nửa nỗi đau.

 

Ta lại một mình trong thăm thẳm hư vô

Hãy đừng là gì, đừng nhớ mong ai nữa

Giữ cho mình một niềm vui bé nhỏ

Rằng chẳng bao giờ ta có thể đau thêm...

 

20/9/2008

Vân Hồng

 

Mở Khoá

 

 

Biết làm sao khi nỗi đau chia nửa

Hay nhận về trọn vẹn của tan thương

Người ra đi ... còn ta nỗi chán chường

Yêu đương chi sầu vương dâng đầy mắt

 

Buồn cho ta số phận bắt lao đao

Tình dở dang tháng năm nào lận đận

Trao yêu thương nhưng người đành phủ nhận

Ta lại về ân hận khóc riêng ta

 

Giờ gặp đây, hai mảnh đời chắp vá

Cánh cửa lòng ta mở khoá cho nhau

Quá nửa đời mới qua khỏi cơn đau

Xin góp lại dẫu ta còn lạ lẫm.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

KHÔNG THỂ ĐÂU ANH...

(Tặng Lamvukha)

 

"Giờ gặp đây hai mảnh đời chắp vá"

Rách nát rồi còn chi nữa cho nhau

Có còn chăng là những nỗi đau

Chưa liền vết chẳng bao giờ thôi nhức nhối.

 

Cánh cửa lòng khép rồi đừng mở vội

Tháng năm trôi rỉ sét hết tâm hồn

Những trái ngang cay đắng đã nặng mang

Xin xếp lại trong ngăn hồn cũ kĩ

 

Nửa cuộc đời chẳng ai người tri kỉ

Chẳng ai người san sẻ được nỗi đau

Khoá lòng đi đừng thao thức vì nhau

Hai nửa cuộc đời đã quá nhiều ngang trái.

 

Con tim yêu giờ đây xin khép lại

Những ưu tư thương nhớ đã xa rồi

Khoá lòng đi đã quen với đơn côi

Không cay đắng, không giận hờn thêm nữa...

 

3/10/2008

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
KHÔNG THỂ ĐÂU ANH...

(Tặng Lamvukha)

 

"Giờ gặp đây hai mảnh đời chắp vá"

Rách nát rồi còn chi nữa cho nhau

Có còn chăng là những nỗi đau

Chưa liền vết chẳng bao giờ thôi nhức nhối.

 

Cánh cửa lòng khép rồi đừng mở vội

Tháng năm trôi rỉ sét hết tâm hồn

Những trái ngang cay đắng đã nặng mang

Xin xếp lại trong ngăn hồn cũ kĩ

 

Nửa cuộc đời chẳng ai người tri kỉ

Chẳng ai người san sẻ được nỗi đau

Khoá lòng đi đừng thao thức vì nhau

Hai nửa cuộc đời đã quá nhiều ngang trái.

 

Con tim yêu giờ đây xin khép lại

Những ưu tư thương nhớ đã xa rồi

Khoá lòng đi đã quen với đơn côi

Không cay đắng, không giận hờn thêm nữa...

 

3/10/2008

Vân Hồng

 

ANH ĐÂU THỂ KHÔNG ....

 

Con tim yêu giờ đây đừng khép nữa

Đừng khoá lòng để vụt mất yêu thương

Ta chúng ta giờ chung lối, chung đường

Em, em ơi ! Đừng ngượng ngùng đóng cửa

 

Nỗi đau kia anh xin chia một một nửa

Cùng em vui bên bếp lửa tình yêu

Dẫu có mưa có nắng hay giông chiều

Bàn tay anh dìu em qua trắc trở

 

Đến với anh có gì đâu bỡ ngỡ

Quá nửa đời dang dở biết bao lâu

Những nỗi đau gặp lại những nỗi đau

Mình san sẻ cùng nhau tìm hạnh phúc

 

Đã qua rồi những lúc sống cô đơn

Giờ có anh đời vui hơn ngày tết

Những ngang trái hôm nay cũng chấm hết

Anh đâu thể không kết tóc cùng em !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hãy bẻ khóa Lòng

 

Tặng Vh

 

Sao em tự khoá lòng mình bằng chiếc khoá vô hình

Để suốt đời phải sống trong đau khổ

Có phải chăng kiếp trước mang lầm nỡ

Nên kiếp này gánh chịu nợ tam sinh

 

Em tự cài then chốt cửa lòng mình

Bắt con tim phải cô đơn tù tội

Ngày xưa Xuân Hương làm gì mắc nỗi

Miếng trầu hôi nỡ khéo tự têm rồi

 

Sống ba chìm bảy nổi số bèo trôi

Phai nhạt phận má hồng bao lần giữa đường đất gánh

Đêm lặng lẽ cô đơn hoang lạnh

Tự xỏ hồn mình với chiếc quạt oan khiên

 

Phải chăng em cô tấm thảo hiền

Cũng giống đóa hoa phù dung sớm nở tối tàn ở nơi trần thế

Nên đành chọn kiếp sống đời dâu bể

Cho canh bạc tiền duyên chao đảo tội tình

 

Nhưng em ạ

Đời đâu chỉ có bóng đêm mà còn cả ánh bình minh

Ngớt tạnh bão giông thế gian tràn tươi sáng

Anh biết mình không phải người có cùng tâm trạng

Nên hiểu sao được nỗi đau em

 

Chỉ thương ai nỡ vội buông rèm

Đừng vò xé lòng mình đớn đau như vậy

Và anh tin rằng rồi em sẽ thấy

Tâm hồn mình cũng lại được dịu êm

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...