Jump to content

Recommended Posts

CÒN TIN ĐƯỢC KHÔNG ANH?

 

Hoá đá rồi còn tin được không anh?

Cái cổ không đầu trơ ra nhức nhối

Tim em thành sỏi

Đêm đêm đập vang tiếng lóc cóc đau buồn

Đầu của em đâu? Trôi dạt giữa đại dương...

Uất ức lắm chắc nhắm không chặt mắt

Trôi đi đâu tìm thân xác không còn lành lặn

Áo lông ngỗng ngày nào dẫn đường truy sát cuộc đời em...

Chết đi rồi vẫn chẳng được bình yên

Chuyện tình của em người ta đem ra làm bài học quí

Cứa sâu vết thương lòng những tưởng đá không còn nhỏ lệ

Xưa Trọng Thuỷ chết trong ân hận đau buồn...

Nay anh vẫn sống bình yên

Anh vô cảm trước nỗi đau đã mang tới cho em

Em lặng lẽ bắt lòng mình hoá đá

Anh đừng nói những lời yêu với em nay đã thành xa lạ

Nguyện hoá đá rồi thôi thương nhớ... thôi tin...

 

7/9/2008

Vân Hồng

 

 

 

Nguyện

 

 

Mỗi con người có ba đời chín kiếp

Kiếp phù vân và cả kiếp phù du

Nếu hôm nay em sống kiếp mây mù

Thì kiếp sau anh tin em sẽ hoá thành ánh sáng

 

Những dối trá lọc lừa cấu kết nhau thành bè đảng

Đày đoạ thân em pho tượng đá không đầu

Anh quặn lòng bởi thấy em đau

Đau vì những lỗi lầm diễn ra trong quá khứ

 

Cuộc sống đảo điên khiến ta mệt lử

Nên anh mong em mãi được bình yên

Chuyện Mỵ Nương và thần núi Tản Viên

Họ hạnh phúc nhưng cũng làm Thuỷ Tinh phải đau đớn đấy

 

Dẫu ngàn năm trái tim chàng vẫn vậy

Nổi cuồng phong dâng nước cướp nàng về

Mặc người đời trách mắng chửi chê

Nhưng với anh chàng là người chung thuỷ nhất

 

Cuộc sống hôm nay đâu thiếu điều chân thật

Nếu em buồn anh nguyện hoá đá cùng em

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cô Lẻ

 

Tặng VH

 

 

Đêm trần trụi một mình qua phố

Chẳng có ai đưa đón em về

Cơn gió lạ lạnh lùng cứ thổi

Lẻ ánh đèn rọi bóng em tôi

 

Em giật mình bởi cơn gió mồ côi

Cứ xạc xào rớt lá vàng thương nhớ

Đêm phập phồng một mình em trăn trở

Tiếng thở dài lệch cả đêm đông

 

Chỉ còn em giữa trời đất mênh mông

Chẳng có lấy một người đưa đón

Ôi tình yêu bao năm gửi trọn

Để bây giờ hoá đá hư không

 

Nhớ ngày xưa mẹ bảo phận má hồng

Sẽ khổ lắm... con gái yêu của mẹ

Và bây giờ chỉ còn em lặng lẽ

Bước chân về sương đêm lặng tàn rơi

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Phút Bình Yên

 

Những cuộc tình nào chẳng được bình yên

Bởi trong nó chứa toàn bão tố

Lúc cả hai thấy lòng mình đau khổ

Đó chính là khi ta chẳng được bình an

 

Cuộc sống đời thường có bao nỗi lo toan

Chuyện giá cả, tương , cà, mắm, muối

Rồi trái tim ta dường như đập vội

Với vòng quay ẩn số cuộc đời

 

Trong tâm hồn chỉ còn lại mình thôi

Thì suy nghĩ đôi ta đâu còn chung hướng

Khi tình yêu đếm đong bằng gam, bằng lượng

Cũng là lúc ta sẽ phải xa nhau

 

Đành dằn lòng nén trặt những cơn đau

Để làm lại từ đầu em nhé

Hãy thả tâm hồn cho thêm tươi trẻ

Anh tin rằng ta sẽ lại được bình yên

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chuyến tàu Thời Gian

 

 

 

Người đàn bà đợi bến sân ga

Con tàu thời gian chạy hoài không bao giờ quay đầu trở lại

Cuộc chơi êm ái

Sương giăng giăng chẳng thấy tàu dừng

Cạn khô rồi đâu còn lệ rưng rưng

Chị bật khóc bởi người đàn ông một thời đã từng thề nguyện

Tháng năm dài lưu luyến

Một người đi, đi mãi không về

Chợt giật mình năm tháng ủ bùa mê

Bao hoài vọng

Ngóng trông nay tóc thề bạc mất

Những câu nói yêu thương

Những lời hứa anh trao năm nào đâu còn là sự thật

Chỉ có một sự thật phũ phàng em mãi mãi mất anh

Lá xanh ơi sao nỡ lìa cành

Để chiếc lá em cô đơn phôi phai cùng năm tháng

Thời gian nhập nhoạng

Cùng bóng đêm đồng loã ùa về

Bao năm dòng

Trời đất hả hê

Hả hê bởi con tàu thời gian vẫn chạy hoài chay mãi

Để người thương không bao giờ trở lại

Giữa sân ga đơn lẻ em chờ.....

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Trớ trêu Van Gogh

 

 

Người đàn ông tự cắt tai mình

Bởi nghèo đói hay do điên loạn

Bức tranh mất tai rao bán

Chẳng ai mua bức hoạ thân hình

Tôi nhớ về Van Gogh và đức hy sinh

Hy sinh cả chiếc tai quý giá

Nhưng trớ trêu thay chẳng ai người mặc cả

Dù một trinh hay tới một đồng

Bao người đàn bà cũng đã rời bỏ ông

Nhưng hoa diên vĩ chẳng phôi phai vẫn nở

Có ai người đâu nỡ

Dang tay ra dù chỉ một lần

Họ coi ông như một dị nhân

Như quái sỹ sống trong nghèo đói

Rời bỏ Hà Lan quê hương

Những tưởng Athène- Paris vẫy gọi

Vậy mà ông vẫn chỉ khó nghèo

Cuộc sống giàu sang cũng chẳng muốn theo

Và ông chết, chết trong tột cùng đau khổ

Ông chết rồi người đời tụng ca ông là thiên tài

Họ chào đón tranh ông mừng rỡ

Mừng rỡ như vớ được những thứ vô giá trên đời

Đáng buồn không khi đời ông chẳng khác trò chơi

Giống con xúc xắc trong tay đám trẻ con nghịch cát

Khi ông sống giá tranh và bản thể ông rẻ mạt

Chết đi rồi biết bao kẻ ngợi ca

Để bây giờ Diên vĩ vẫn nở hoa

Nở ra những đồng đôla trên sự đói nghèo của người đàn ông tự cắt tai mình vẽ tranh rao bán....

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Kỷ Niệm Tháng 10

 

 

 

Nhớ ngày nào cũng một mùa thu

5 cửa ô rộn ràng đón đoàn quân chiến thắng

Rầm rập người đi ngập tràn hoa và nắng

Hà Nội mùa thu chào đón anh về

 

Em ngỡ ngàng chẳng biết tỉnh hay mê

Dọc phố Nguyễn Du vẫn nồng nàn hương hoa sữa ấy

Rùng chuyển Hồ Gươm rùa vàng thức dậy

Lại nhận thanh bảo kiếm anh trao cho Hà Nội yên bình

 

Cô gái Hà Thành chúm chím môi xinh

Bỗng bật khóc vì mừng vui và hạnh phúc

Khúc giao mùa lá vàng rơi rụng

Chợt vẳng nghe một tiếng kinh cầu

 

Đã qua rồi tháng 7 mưa ngâu

Còn đâu nữa cuộc chia ly đầy thương nhớ

Nước mắt người đi nỗi buồn kẻ ở

Nay chỉ còn Hà Nội lại vào thu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Kỷ Niệm Tháng 10

 

 

 

Nhớ ngày nào cũng một mùa thu

5 cửa ô rộn ràng đón đoàn quân chiến thắng

Rầm rập người đi ngập tràn hoa và nắng

Hà Nội mùa thu chào đón anh về

 

Em ngỡ ngàng chẳng biết tỉnh hay mê

Dọc phố Nguyễn Du vẫn nồng nàn hương hoa sữa ấy

Rùng chuyển Hồ Gươm rùa vàng thức dậy

Lại nhận thanh bảo kiếm anh trao cho Hà Nội yên bình

 

Cô gái Hà Thành chúm chím môi xinh

Bỗng bật khóc vì mừng vui và hạnh phúc

Khúc giao mùa lá vàng rơi rụng

Chợt vẳng nghe một tiếng kinh cầu

 

Đã qua rồi tháng 7 mưa ngâu

Còn đâu nữa cuộc chia ly đầy thương nhớ

Nước mắt người đi nỗi buồn kẻ ở

Nay chỉ còn Hà Nội lại vào thu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mãi mãi

 

 

Chẳng nói lời đã vội bỏ đi

Không biết được rằng tình yêu anh dành cho em là tất cả

Cháy bỏng nồng nàn không hề ồn ã

Những giấc yêu say đắm ngọt ngào

 

Em quên rồi tấm tình cảm anh trao

Mà bây giờ ra đi vội vã

Những câu nói tình ta như biển cả

Như cánh chim đạp sóng trùng khơi

 

Bao ngọt ngào nơi chóp lưỡi đầu môi

Nay bỗng chốc xa vời như bến vắng

Anh chấp nhận và rồi anh im lặng

Chỉ biết rằng anh mãi mãi yêu em

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mãi mãi

 

 

Chẳng nói lời đã vội bỏ đi

Không biết được rằng tình yêu anh giành cho em là tất cả

Cháy bỏng nồng nàn không hề ồn ã

Những giấc yêu say đắm ngọt ngào

 

Em quên rồi tấm tình cảm anh trao

Mà bây giờ ra đi vội vã

Những câu nói tình ta như biển cả

Như cánh chim đạp sóng trùng khơi

 

Bao ngọt ngào nơi chóp lưỡi đầu môi

Nay bỗng chốc xa vời như bến vắng

Anh chấp nhận và rồi anh im lặng

Chỉ biết rằng anh mãi mãi yêu em

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hãy Mở Khóa Lòng

 

Tặng Vh

 

Sao em tự khoá lòng mình bằng chiếc khoá vô hình

Để suốt đời phải sống trong đau khổ

Có phải vì kiếp trước mang lầm nỡ

Nên kiếp này gánh chịu nợ tam sinh

 

Em tự cài then chốt cửa lòng mình

Bắt con tim phải cô đơn tù tội

Ngày xưa Xuân Hương làm gì mắc nỗi

Miếng trầu hôi nỡ khéo tự têm rồi

 

Sống ba chìm bảy nổi số bèo trôi

Phai nhạt phận má hồng bao lần giữa đường đất gánh

Đêm lặng lẽ cô đơn hoang lạnh

Tự xỏ hồn mình với chiếc quạt oan khiên

 

Phải chăng em cô tấm thảo hiền

Cũng giống đóa hoa phù dung sớm nở tối tàn ở nơi trần thế

Nên đành chọn kiếp sống đời dâu bể

Cho canh bạc tiền duyên chao đảo tội tình

 

Nhưng em ạ

Đời đâu chỉ có bóng đêm mà còn cả ánh bình minh

Ngớt tạnh bão giông thế gian tràn tươi sáng

Anh biết mình không phải người có cùng tâm trạng

Nên hiểu sao được nỗi đau em

 

Chỉ thương ai nỡ vội buông rèm

Đừng vò xé lòng mình đớn đau như vậy

Hãy mở khóa ra đi và rồi sẽ thấy

Có một người muốn chia xẻ cùng em...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...