Jump to content
minhquang

THƠ Nguyễn Minh Quang

Recommended Posts

MÙA THU ẤY

 

Từ mùa thu ấy, đất nước tôi

Núi rừng xanh thẳm rợp mây trời

Cánh cò thư thả về tổ ấm

Bác nông dân rạng rỡ nụ cười !

 

Từ mùa thu ấy, mẹ mừng vui

Nước mắt không còn đổ liên hồi

Các con về đủ, chung sức mới

Xây dựng quê hương, đẹp cuộc đời !

 

Từ mùa thu ấy, rạng mọi người

Không còn lo sợ đạn bom rơi

Tiếng cười câu nói sao thân quá

Thật tuyệt vời , Tổ Quốc tôi ơi !!!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NHỮNG CON CHÓ XÁM TRONG ĐÊM

 

Những con chó xám trong đêm

Sao nhiều quá hàng chục con

Lẫn trong đêm rất khó thấy

Coi chừng chúng hay cắn bậy

 

Những con chó xám trong đêm

Chúng không sủa chỉ im lìm

Cảnh giác coi chừng đụng nó

Là hết đời ngay, gặp khó !

 

Những con chó, những con chó

Lẫn màu xám tro, xám tro

Trong đêm tối, ôi đêm tối

Hãy coi chừng không kịp hối !!!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ÁNH MẮT QUÊ HƯƠNG

 

Chân trời xa thăm thẳm

Cuộc đời này ngắn lắm

Bon chen mà làm gì

Chèn ép nhau mà chi !

 

Hãy sống vì mọi người

Để ngày mai còn tới

Nụ cười rạng trên môi

Ngàn lời yêu để nói

 

Ta tìm về chốn xưa

Đất quê còn gian khổ

Lam lũ suốt một đời

thì người ơi sao nỡ !

 

Đường đời muôn vạn nẻo

Thương nhau cùng đi tới

Hại nhau như hại mình

Ánh mắt quê hương ơi !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TA NHÌN LẠI

 

Nửa đời nhìn lại ngày qua

Mấy phen bầm dập xót xa khôn cùng

Không quen nịnh nọt cúi luồn

Không phe không cánh nên thường lẻ loi

Sức mình không chống lại trời

Phải chịu thua thiệt giữa thời bon chen

Gặp toàn một lũ tim đen

Biết đâu nhân nghĩa chê khen mịt mờ

Bạc tiền ai nỡ làm ngơ

Chức quyền quyện lấy bến bờ dã man

Con đường danh vọng đa đoan

Có vay có trả manh nha kiếp người

Hôm nay nhìn lại nửa đời

Cũng đành chấp nhận nụ cười hiểm sâu

Trăm năm dâu bể bể dâu

Người ơi đừng để ngày sau khóc thầm !!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TRĂNG VÀ THƠ

 

Trăng vàng rơi xuống Quy Nhơn

Sáng đồi Ghềnh Ráng khơi nguồn thơ ca

Giọt nghiêng óng ánh thiết tha

Giọt gầy ngắn ngủi như là bóng mây

Khoảng trời mây trắng mùa thu

Rạt rào sóng biển mẹ ru anh nằm

Dốc Mộng Cầm rộn bước chân

Đường thơ Mặc Tử vẫn trong lòng người

Trăng vàng rơi rộng khắp nơi

Để thơ bay bổng khoảng trời quê hương

Trăng và thơ như ước nguyền

Nghìn năm sau vẫn chung đường trăng thơ !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BÀI VIẾT CUỘC ĐỜI

 

*Nhân lễ trao giải báo chí toàn quốc lần thứ nhất

 

Từ trang viết đến cuộc đời

Không bao giờ giả dối

Những ngòi bút xuyên vào đêm tối

Xuyên vào những trái tim đen

Không phải vì tấm bằng khen

Tất cả là lẽ sống thiêng liêng !

Như dòng máu nối liền

Không chia cắt

Dẫu rơi nhiều nước mắt!

 

Lửa từ trang viết

Đốt cháy hết

Tội lỗi

Bài viết cuộc đời

Sáng mãi !!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NHỮNG CON ĐƯỜNG

 

Có một con đường ngắn

Mà cả đời ta chẳng vượt qua

Dù tài đức đủ cả

Đời như thế mới là xã hội

 

Thẳng thắn , thật thà , không phe cánh

Dù đường ngắn nhất cũng chẳng qua

Những con người dốt nát cản bước ta

Cơ chế nào bước lên cao

Mà quyết định, lộn nhào chân lý

Khéo luồn lách, hẹp hòi ích kỷ

Đường khá dài cũng chẳng nề chi

Ôi, đất nước làm gì mạnh được

Vinh quang giả tạo này , địa ngục ngày mai !

Những con đường chẳng của riêng ai

Những con đường hướng tới tương lai

Đừng để bóng đêm cản bước

Bằng đôi chân thật vượt đường dài !!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CON VÀO ĐẠI HỌC

 

 

Cho con vào đại học

Mẹ bán từng hạt thóc

Mồ hôi đổ xuống đồng

Ôi, cái nắng miền trung

Sống trên vai đòn gánh

Với bao cuộc chiến tranh

Nhà còn nhiều khó nhọc

Con cố gắng mà học !

 

Ngày xưa thời bao cấp

Học chẳng tốn bạc tiền

Ba mẹ chẳng có duyên

Bây giờ con phải học

Đất nước đang hội nhập

Đi đầu là học tập

Cho con vào đại học

Mẹ mừng, sao mẹ khóc !

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHẠNH TÌNH

 

Phố nhỏ em về trăng đã nghiêng

Bài thơ viết dở chẳng ai xem

Lòng anh ngơ ngẩn trăm lối mộng

Mưa chiều còn đọng nỗi niềm riêng !

 

Em trở về chi, phố nhỏ buồn

Đường đời vạn lối, rẽ hai phương

Vẫn biết chia ly còn nhung nhớ

Tình ơi, hội ngộ thấy chạnh lòng !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TỰ HÀO VIỆT NAM

 

Ta đã về đây với quê hương

Tự hào hai tiếng nói Việt Nam

Mùa thu rực rỡ cờ tháng tám

Cội nguồn dân tộc rất thân thương

 

Phát triển văn minh nền lúa nước

Bốn nghìn năm giữ vững cơ đồ

Đi lên từ chân đất quần thô

Mà rạng rỡ giang san gấm vóc !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...