Jump to content

Recommended Posts

Nói về tình yêu, người ta nói đến hai chữ tình cờ.... Nhưng ngay cả khi không còn yêu nữa, họ vẫn tình cờ.... Phong Thu biết dù ở phương nào, sợi dây định mệnh vẫn níu kéo họ trở gần nhau hơn,...

 

Gặp lại

 

Em ơi em,...! Nếu còn có ngày mai

Vẫn còn anh, còn em, còn cỏ lá,...

Nhưng anh biết sẽ chẳng thể còn nữa

Bóng hai người hiu hắt giữa tình yêu

 

Nắng mùa xuân dẫu còn bao nhiêu

Trên cánh gió chiều xuân đổ vỡ

Giã từ thôi... dù lòng anh chẳng nỡ...

Mà lòng em... lại ước thế chăng em...?

 

Rồi mai sau khi mưa quất bên thềm

Sẽ chẳng còn ai đâu,... cho em ôm khỏi ướt

Mưa ngoài trời,... vẫn mưa,... mưa chẳng ngớt

Phương trời nào anh cũng đón tái tê.

 

Xa thật sao em, trên những nẻo anh về

Anh vẫn nhớ nàng tiên trong ký ức

Anh vẫn nhớ khi em hoài thổn thức

Có anh bên ru vào giấc mơ sâu

 

Xa ngàn xa, người xa mãi ngàn sau

Mộng dang dở với tình đầu nóng vội

Nhưng ta biết chẳng cần lời nhắc lại

Chẳng hẹn,... hai người vẫn mãi mãi gặp nhau........

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hè!... Người thì mong đợi đến cháy lòng, người thì mong nó qua thật mau. Nhưng có lẽ mùa hè với tuổi học trò là phân vân nhất...nhất là chớm hè,... buồn tiễn nhau, xa trường, xa bạn. Ai hiểu giùm mấy dòng tâm sự nhỏ của Phong Thu???

 

 

Xao xác nắng... Trường ơi! Im ắng quá

Dưới hàng cây, không lếch thếch bóng người

Trả lời ta đi, ta hoảng sợ vì ngươi!

Ngươi im lặng để ta về buồn bã.

 

Tiếng trống giục, chân buồn theo bước lả,

Lá khẽ rung,... đuổi học trò về mau

Ôi!... Ôi!.... Ta... nào có lỗi gì đâu???

Sao không để ta chờ đây chút nữa

 

Ta hứa với ngươi,...

ta chỉ nhòm khe cửa

Tìm bên song, dáng mắt biếc học trò

(của cô gái giờ đã về phương xa)

...mà đôi mắt,... cứ tìm hoài,... lặng lẽ

 

Ta hứa với ngươi,...

ta sẽ không đổ lệ

Vì những tờ giấy nháp cuối mùa thi

Ta bắt gặp ném vội dưới khe

Nét nguệch ngoạc những phương trình đại số

 

Nhưng sao ngươi cứ reo hàng phượng đỏ

Cứ râm ran, tha thiết tiếng kêu ve

Ta...thảng thốt trước ánh nắng chớm hè

Lòng im tiếng,... se thành dòng lệ rỏ

...........................................................

 

Bước về qua cánh cổng trường tư lự

Mây đàng xa cũng mấy đám phân vân.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Có lẽ đã không ít lần Phong Thu viết về một mối tình lặng lẽ.... lần này cũng không phải là ngoại lệ

 

Lặng lẽ....

Phong Thu

 

Anh không sợ mùa mưa rơi lạnh phố

Không sợ tối đêm, màn sương xuống u hoài

Nhưng anh sợ hôm nay,.... và ngày mai

Ta trước mặt,.... như nghìn trùng xa cách

 

Ta không nói với nhau lời chân thật

Anh lại gần, em ngoảnh mặt quay đi

....Chiều tàn theo, chốc đã tới đêm khuya

Anh ôm bóng tâm sự cùng giấy trắng

 

Anh tìm kiếm trong đời muôn khoảng lặng

Nhưng còn gì mà lặng lẽ em ơi

Cứ nhìn em mà lòng thấy xa xôi,...

Chẳng phải lúc lòng anh lặng lẽ nhất???!!!!....

 

Sao giữa ánh sáng hoàng hôn lay lắt

Linh hồn ai vẫn khắc khoải đứng chờ

Đường máu ai vẫn chảy hoài trong thơ

Chưa may mắn, chưa ra ngoài biển cả

 

Em có biết anh đã tìm trăm ngả

Vẫn chẳng hay một lời nói yêu em

....Cứ nhìn chân em bước, dáng em duyên...

Anh lại ước mình chỉ như gió thoảng

 

Cơn gió khẽ mơn bàn tay lãng mạn

Gió vui tươi nhảy đùa với tóc mây

Gió đu mình chêng vênh trước đôi vai

Dỗ dành em lúc em tỉ tê khóc

.......

Anh chẳng sợ mặt trời kia chẳng mọc

Chỉ sợ tình ta vẫn yên lặng trong đêm

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Biển... đề tài luôn tạo cảm hứng cho sáng tác. Nhưng với sóng, với gió, dường như người ta đi mãi cũng mòn chân. Có lẽ nơi đây đã để lại cho Phong Thu một ấn tượng lớn hơn:

 

Lâu đài cát

Phong Thu

 

Rồi lâu đài cát lại được xây trên biển

Những lâu đài tráng lệ nguy nga

Muôn người xây để một người diết da

Ôm nỗi nhớ về em, lâu đài cát.

 

Anh nhớ mãi ngày biển xanh nồng mặn

Bước chân em tha thẩn với chiều thơ

Sóng ồn ào chợt lặng lẽ bâng quơ

Anh bâng quơ mà sao ồn ào quá?

 

Lòng anh đã quên một trời thong thả

Khi dáng em líu ríu từ xa

Lòng anh đã vội nở bừng muôn hoa

Dâng tặng em màu tương tư hoa tím.

 

Rồi từ đó như lời anh cầu nguyện

Mình vui xây lâu đài cát tình yêu

Đây tường thành, đây chiếc cầu treo...

Đây phòng em,... bình minh đầy ánh sáng

 

Anh xây thêm tầng thi ca lãng mạn

Nơi em sẽ ngồi ngắm bóng hoàng hôn

Nơi anh yêu say đắm cả tâm hồn

Nơi ong bướm quên bay theo tìm mật

 

Nhưng còn nữa không em ngày biển mặn?

Còn nữa không biển dịu mát,... em ơi?

Vị biển nay phai lạt, gió chơi vơi

Sóng giận dữ cồn cào trên cát trắng

 

Lâu đài vẫn im lìm chờ biển lặng

Rồi vô tình trận gió cũng mang theo

Họ kể rằng lâu đài cát tình yêu

Rằng cát bụi lại trở về cát bụi.......

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Yêu em ta vẫn ước mỗi ngày

Vụng về biết nói được gì đây

Thôi thì trót yêu , nhờ nhật kí

Nói hộ cho ta... nỗi nhớ đâỳ !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Yêu là mang nỗi đắng cay

Nỗi sầu nỗi hận nỗi buồn xa xăm

Tình yêu như gió trên cành

Thoáng qua thổi nhẹ trong lòng vấn vương

Về đâu một nỗi tương tư chứ

Biết hẹn nơi đâu để gặp người.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cảm ơn bạn Hong tu gio và dangtuansp đã ghé lại và để lại cảm xúc của mình. Phong Thu tiếp tục dòng cảm xúc của mình:

Khi mùa hạ qua, mùa thu tới, lòng người ta nôn nao không biết bởi sao...

 

Thu ơi....

Phong Thu

 

Gió khe khẽ len vào khe cửa sổ

Hai cánh kia ta đã khép lại rồi...?

Hay... thu ơi, hay có phải là ngươi

Lùa gió cũ vào tâm hồn đương mới

 

Tưởng thu đã đi, rằng thu lạnh nguội

Ta theo đông bay lượn giữa cô đơn

Xuân tin yêu say đắm với cả hồn

Hè êm ái giữa trời trong đất rộng

 

Giờ gặp ngươi, lòng gặp người trong mộng

Mộng về bao ngày tháng thuở xa xưa

Nơi ta yên vui ngắm nghía những vần thơ

Ta thích thú viết tay, dù rất vội....

 

Ngày ấy ta từng bảo thu chờ đợi

Đừng như cây lá úa đi mau

Đừng ra đi chẳng một lời cho nhau

Thu nhanh thế,... ta cúi đầu chầm chậm...

Tiếng thở dài không buông lời trách oán

Rồi ta đi, ta đi mãi, ta đi...

Theo bóng ba mùa lộng lẫy uy nghi

Giờ giật mình thấy ngươi từ xa lại.

 

Thu ơi, thu đừng bao giờ đi mãi

Nếu thu đi ta thổn thức bao nhiêu

Biết sao đây nếu một chút buổi chiều

Thu hờ hững và không bên cạnh nữa...?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mùa thu để lại cho người ta bao xuyến xao, nhưng một chiều ấy, khi đi từ trường về, Phong Thu ngỡ bầu trời xanh kia là chiếc áo mùa thu mà do bàn tay cô gái dễ thương đan hộ...

 

Chiếc áo thu

 

Thu còn đây một nửa ở lá vàng

Lòng thu cũng như sương thu man mác

Hơi thu đều heo may như gió mát

Gió ngập ngừng như giữa mắt em mơ

 

Len em khéo đan thành chiếc áo tơ

Giăng khắp lối tôi về trên phố vắng

Có con bướm vàng theo,... sao vẫn rộng?...

Áo em đan chắc lẽ để hai người.

 

Chiếc áo thu em nhé, để hai người...

Sao chẳng thấy người kia ở lại

Dẫu đôi mắt từ lâu thầm vụng dại

Trộm nhìn em,... chiếc áo vẫn riêng tôi.

 

Áo em đan cứ thế chơi vơi

Tôi nhỏ bé ôm hồn thơ xa lạ

Đạp xe về bâng khuâng theo chiếc lá

Áo rộng sao chẳng giữ nổi lá rơi....

 

Em... em cứ đan áo cho bao người

Sương thu cứ tan thành dòng hiu quạnh

Trời thu cứ trở trời đông thêm lạnh

Để tôi giữ hoài đôi mắt mùa thu

Gió ngập ngừng như giữa mắt em mơ......

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đăm chiêu nhìn những khúc ca reo lên, lòng ai thấy lạnh lùng....

 

Thi sĩ

Phong Thu

 

Em thích ghê chưa, kẻ viết nhạc

Chớp mắt danh cao với bổng trầm

Tủi... tôi,... một bóng hình thi sĩ

Đem lòng khăng khít nỗi buồn không...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đi em!

Phong Thu

 

Em bước khẽ...

Rồi em không bước...

Đi đi em,.... có ngại chi em

Vai tôi còn kề em có tôi hôn...

lên đôi má ửng hồng cả khuya đêm dậy sóng....

 

Trái nặng trĩu bên chân thành mộng

Tôi muốn ngọt ngào đu trên lá non cây

Vì có thể em sẽ hóa trăng mây...

Tôi níu sao nhờ lên cùng một phút

 

Phố này tôi biết thưa người Chủ nhật

Em ơi, tôi xin đừng chậm trễ thêm

Cho xôn xao xác lá quấn chân em

Tôi quỳ dưới hương nhạc mơ dìu dặt.

 

Van em ngỏ lời yêu thành sóng mắt

Van em ôm choàng lên tiếng thi thơ

Không, chỉ van người rải bước chân tơ

Tôi được gắng nhặt về sâu ký ức...

 

Em bước khẽ...

Rồi em không bước...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...