Jump to content
Minh Mit

Yêu Dương

Recommended Posts

Cuộc sống tươi đẹp

cuộc sống tươi đẹp là thế nào hả anh?

là em được yêu và được khóc em ạ

là được giận hờn trong con tim bé bỏng

là được bay trong thế giới vĩnh hằng

 

cuộc sống tươi đẹp là thế nào hả anh?

là có người để thương và để nhớ

là biết tôn thờ những phút giây chấy lửa

là không một mình chạy trên đường dài đã đi

 

cuộc sống tươi đẹp là gì hả anh?

là em được ôm trong vòng tay dài và ấm

là em được gọi "anh ơi" sau mỗi chiều nắng gấm

là được nhìn thấy ng em yêu dù chỉ 2 giây trong đời

 

cuộc sống tươi đẹp là thế nào hả anh?

Hình như nó đã qua trong sớm nay rồi

giờ em 1 mình trên con đường lạ lẫm

lặng lẽ đếm lá vàng và gọi "anh ơi!"

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tình yêu và khát vọng

 

Khi hai người yêu nhau

 

Em có nhiều điều muốn làm lắm

 

Những ngọt ngào và cay đắng

 

Em dành lại sau…

 

Em vẫn biết anh lặng lẽ trầm ngâm

 

Đứng nhìn em bên đường tấp lập

 

Nghe em nới những điều dị lập:

 

“Em muốn làm và em muốn được bay,

 

Em muốn hóa mình vào những giọt hương say!

 

Muốn khẳng định trong mắt người lạ,

 

Muốn khám phá những điều xa xôi quá,

 

Muốn tràn trề những khát vọng yêu thương.

 

Em muốn tâm hồn mình là một hại sương

 

Để trong vắt trong dòng đời vội vã

 

Để hóa thân vào cỏ cây hoa lá

 

Để ướp trồi trong những non xanh.

 

Em muốn đi theo một khoảng trời xanh

 

Nơi không có cánh diều và hạc giấy

 

Nơi chỉ có vì sao và ước mơ trỗi dậy

 

Để em chạm thấy mình…

 

Em muốn phá những phút lặng thinh,

 

Đốt cháy chính mình trong khát vọng

 

Để không bao giờ là chiếc bóng

 

Vật vờ tìm chỗ sáng để rõ hơn…”

 

Anh vẫn cứ lặng lẽ lắng nghe em

 

Như thể nghìn năm sau vẫn thế

 

Vẫn mỉn cười nhìn em như thể:

 

“Ngày mai đã tới rồi!!”

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Liều yêu

Liều yêu magnify

 

 

 

 

 

Chẳng bao giờ em dám nghĩ ‘anh yêu em”

 

Vì ánh mắt anh nhìn nơi xa xăm nào đó

 

Trái tim em thì lại bé nhỏ

 

Chẳng chứa nổi những thứ bao la.

 

 

 

Chẳng bao giờ em dám nghĩ “aye”

 

Vì tâm hồn anh dài và rộng lắm

 

Em không phải là cô gái đằm thắm

 

Đi cùng trời để hiểu trái tim anh.

 

 

 

Chẳng bao giờ em dám nghĩ “aye”

 

Vì bóng anh đổ trên con đường lớn

 

Em chỉ là cô bé mới lớn

 

Vai không đủ để anh tựa vào.

 

 

 

Chẳng bao giờ em dam nghi “aye”

 

Vì đơn giản tình yêu là thế đấy

 

Khi người ta nghĩ “chẳng bao giờ em dám”

 

Có nghĩa là khao khát được liều yêu!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hát

 

Em thường hát trong giấc mơ

 

những lời yêu thương bất tận

 

những câu nói thành thật

 

của anh trong những ngày thường.

 

 

 

Em thường hát khi trên đường

 

rằng : hương ngọc lan vương trên tóc

 

rằng : em nhé, đừng bao giờ khóc

 

khi không có anh ôm bên mình.

 

 

 

Em thường hát khi một mình

 

khi anh không thể nghe và thấy

 

khi trái tim anh ở đâu đấy

 

không còn ở đó để nói :yêu em.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thời tiết

Thời tiết magnify

 

Thời tiết mùa này thật đỏng đảnh, lúc mưa, lúc nắng, lúc nóng, lúc lạnh!

thời tiết chưa đủ lạnh để đắp chăn bông, chưa đủ nóng để bật quạt, chưa đủ khô để bôi thuốc nẻ, chưa đủ mưa để trú dưới hiên! em ghét cái mùa này, ghét cái không khí này, ẩm ướt và bẩn tưởi!

 

em đi đôi xăng đan cao 7cm đi chơi, về bẩn khủng khiếp! nghĩ cũng tiếc cho đôi xăng đan hơn 100k! vào đến cửa thấy anh đang ngồi đó, anh không hút thuốc!"em chào anh!" nghe hơi xa lạ nhỉ! hình như ngày xưa chưa bao giờ em chào anh hoặc ít la là chưa bao giờ chào anh với thái độ như thế! anh chẳng nói gì chỉ lẳng lặng đưa người ra lấy cái giẻ lau, sụp người xuống cởi cái xăng đan ra khỏi chân em:

-em chưa bao giờ đi đôi xăng đan nữ tính như thế này!

-...

-ngày xưa em vẫn kêu "đi dép cao gót thì không chạy được!"

-....

-trời mùa này em rất hay bị đau họng và sốt nên anh đến xem em thế nào, ai ngờ lại nhảy nhót đi chơi(cười!)

-...

-tiện thể anh đến đưa cho em chùm chìa khóa, em hay làm mất nó mà!

-...

-đi rửa chân đi, anh về!

Em ngồi lại một mình, mặc cho đôi chân mũn mĩn bị bẩn.. tại sao nhi? tại sao chào anh được một câu rồi không nói gì nữa, tại sao lại để anh độc thoại một mình, tại sao không giữ anh ở lại, tại sao những giây phút vừa qua lại như là mơ, tại sao anh lại đến, tại sao anh không quên, tại sao....

 

Thời tiết vẫn thế, em vấn khó chịu với nó nhưng lại thấy vui hơn khi trên những cành bàng khẳng khiu có những chồi non màu xanh ngọc. Thời tiết vẫn thế, nó vẫn khó hiểu, bí ẩn và đáng ghét như anh, em tự hỏi: bao giờ mới chuyển mùa???

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Định mệnh là gì em biết không?

 

Định mệnh là cho người mình yêu một cơ hôi!

 

Đó là câu em đã đọc trong love story mà em thích nhất!

Nhưng giờ, với em, định mệnh chẳng là gì sất! Em đã cho anh cơ hội- 1 lần và anh đã bỏ lỡ. Cơ hội chẳng thể đến 2 lần với 1 người. Mà tại sao nhỉ? Tại sao em lại không thể cho anh cơ hội? Vì em quá mệt mỏi, mệt mỏi đển nỗi, chỉ việc cho 1 cơ hội thôi cũng chẳng có sức nữa. Tất cả những gì em có thể làm với sức lực của em bây giờ là khóc- khóc 1 mình!

 

Tại sao lại khóc? Vì em nối tiếc, em nhớ nhung, những kỉ niệm, những ngọt ngào, những cảm giác bình yên trong vòng tay dài và ấm, những nụ hôn cháy lửa , những nụ cười của anh chúm chím, những hạnh phúc bé bỏng trong bàn tay em...

 

Kỉ niệm ngọt ngào nhất trong em là video clip anh làm tặng em, chẳng nhân dịp gì cả, chẳng có lí do gì cả, chỉ đơn giản là nhớ thì làm...và giờ, clip đó đã bị 1 cái click delt tròn xoe ném vào sọt rác, vô tội! Kỉ niệm cứ ùa về, cứ dội lên mắt em rồi ứa ra thành một hàng dài chan chứa nước, lăn trên má như một định luật, rơi xuống tay, bỏng rát.

 

Em ngồi đó, hát, chờ anh, khóc...mếu máo gọi "anh ơi" , nói chuyện một mình như một kẻ điên, như có anh ở bên, tíu tít rồi lại khóc, lại hát. Lạnh lẽo...trong màn đêm với những ánh đèn giả tạo hắt xuống lòng đường thưa thớt có chiếc xe máy vèo qua!

 

" Đi không em, anh bao!"

######! Trông mình mũn mĩn như thế này mà cũng có thằng thích ăn thịt mỡ ư? Phải anh anh sẽ bụp cho nó 1 cái , rồi em sẽ đánh hôi, đánh xong mình sẽ chạy , rồi...Lại nhớ anh, lại chua chát, lại khóc, nức nở...

 

Định mệnh là gì? là khi cho người mình yêu một cơ hội...nhưng khi người mình yêu không đủ sức cho mình 1 cơ hội thì sao? Lúc đó hãy tạo cơ hội cho chình mình! Định mệnh không phải do người khác ban cho, không phải từ trên trời rơi xuống, định mệnh là do mình tạo ra. Anh có tạo cho mình 1 cơ hội không? không! chẳng bao giờ! chưa bao giờ...

 

"Em còn 40k, đủ đi -đủ về, em đến đón anh"<--0h05p

"Em đừng làm cho thằng Toàn ghét em nữa, anh không muốn trèo cổng ra ngòai như lần trước!"<--0h15p

Em cay đắng, lâu rồi em chẳng thèm để ý đến 1 lão tên là Toàn nghĩ gì về em. Một lão bạn thân của anh và đã từng ghét em chỉ vì em mang anh của lão đi, đến bên em...Em vô định, đi lang thang dưới lòng đường. Chỉ 1 phút thôi em tự hỏi, làm thế nào để anh chạy ngay về bên em? Nếu giờ, một trong những chiếc xe máy kia chạm vào em, em ngã, và người ta lại xúm đông xúm đỏ vào, rồi máu, rồi xe cứu thương rồi anh có chạy về , xót xa như ngày xưa không nhỉ?!

 

Em lại lang thang. Đi vô định, em đi tìm anh….

 

Thể xác em cũng về nhà, thất vọng hoàn toàn, uể oải, đêm đó em thiếp đi,4h sáng, nứơc mắt ướt tràn gối

 

Tối hôm sau, mưa bất chợt, ào ạt, bụng đau quằn quại, em mang 1 chiếc ô mỏng manh đi đón anh. Em đi bộ 2 cây số, nước dưới chân, mưa trên đầu. lạnh toát. Hà nội trong mưa mọi người vẫn vội vã, vẫn tấp nập. ánh đèn giả tạo mọi đêm dường như long lanh hơn, lãng mạng hơn…em đi đón anh về!

 

“Em tới đón Dương” em xuất hiện trước mắt đám chiến hữu của anh, lặng lẽ mà bất ngờ, người em run lên vì lạnh nhưng giọng nói lại kiên định.

 

“Vâng! Em đến đón Dương về nhà!” em vội vã bước nhanh ra cửa, những gì em sợ hãi bây giờ là để người khác nhìn thấy nước mắt em, em chưa bao giờ khóc trước mặt ai và bây giờ cũng vậy! Đêm đó, em diễn lại cảnh như đêm trước, 4h thiếp đi trong nước mắt tràn gối.

 

Tại sao anh không tự tạo định mệnh cho mình? Tại sao anh không làm cho em nghĩ rằng anh đang rất rất yêu em?Tại sao anh không năn nỉ em? Anh không chiều chuộng em? Anh không đến đón em?anh không sụp người xuống đi dép cho em…? Tại sao? Tại sao?

 

Và tại sao, đến bây giờ em mới hiểu rằng ANH KHÔNG CÒN YÊU EM?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...