Jump to content
Kieu Anh Huong

Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại

Recommended Posts

EM VÀ ĐỒNG XU VÀNG !

 

 

 

 

 

Nếu em là đồng xu

Đồng xu vàng đích thực

Anh sẽ là kẻ cắp

Bởi anh rất thích vàng

 

Nụ hôn thật nồng nàn

Mùi của vàng ngây ngất

Nhưng anh cũng nói thật

Vàng không bằng em đâu

 

Nếu vẫn còn yêu nhau

Thì xin mau mau tới

Đừng thầm mong, trộm nhớ

Kẻo lại khổ tim thôi...

 

Hỡi đồng xu của tôi

Vàng mười, không lẫn được !

 

HP, ngày 5.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NẮNG ẤM THẬT RỒI...

 

 

 

 

Mà lạ chưa, ngày nắng ấm thật rồi

Không phải chỉ sắc trời nắng rọi

Nắng trong mắt em cũng ngời lên muốn nói

Mùa đông dài... ấy vậy, rồi cũng qua !

 

Ta sẽ làm gì cho những ngày xanh ?

Biển quẫy sóng, gọi ra khơi cùng biển

Ta lại say, lắc lư cùng nắng gió

Say cùng em và lại hát tình ca...

 

Khúc ca buồn tưởng chẳng thể buồn hơn

Nhưng khúc ca vui đã bừng lên, hào sảng

Chào mặt trời, chào bạn bè thân ái

Nắng ấm thật rồi...

Cất tiếng hát lên thôi !

 

Hải Phòng, ngày 6.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VIẾT CHO CON GÁI THU GIANG

 

 

 

 

Vẫn biết con phần nhiều giống Bố

Từ nết ăn, nét ở, đứng, đi...

Nhưng tính khí ngang tàng... con gái

Giống bố nhiều, con sẽ khổ nhiều hơn !

 

Ngôi nhà ta ven mom Hồ Tây

Hồ rộng thế mà con còn chê nhỏ

Thế là con cưỡi sóng, cưỡi gió

Bay sang tận đất Hoa Kỳ...

 

Tuổi 17 con đi, mẹ buồn

Bố cũng thế, nhưng bố tin con đúng

Mười bảy tuổi, bố đã từng đánh trận

Có trận chiến nào mà không cam go...?

 

Bây giờ con đã trở về kia

Vẫn như thế, từng nét đi, dáng đứng...

Người ta nói, con gái mà giống bố

Của ba đời "ăn" chẳng hết đâu con !

 

Điều thật mừng là con đã lớn khôn

Hai bốn tuổi, gần phần tư thế kỷ

Bảo con thế này, nhưng con vẫn làm thế nọ...

Mẹ lại buồn, nhưng bố vẫn rất tin !

 

Con sẽ thành người, khi con có niềm tin !

Nhưng dù sao, con cũng cần lắng nghe mẹ nói

Nghe con !

 

Ngày 19.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐÁNH MẤT NỖI ĐAU…

 

 

 

 

Không ai nói “đánh mất nỗi đau”

Nhưng nỗi đau trong anh là có thật

Anh không muốn nỗi đau này biến mất

Bởi vì nếu riêng anh hạnh phúc

Còn em, tương lai sẽ về đâu ?

 

Ngoài kia, luôn có những con tàu biết đợi chờ nhau

Chỉ cần em ném nỗi đau về phía anh là con tàu rời bến

Em không muốn nỗi đau mình anh chịu

Nên bao chuyến tàu đi, hú gọi đến nao lòng !

 

Anh không muốn đánh mất nỗi đau này !

Dẫu vẫn biết, trời sẽ rơi và núi lở…

Anh chấp nhận… để thấy em hạnh phúc

Có hạnh phúc nào bằng khi ta biết hy sinh !

 

Hãy lên đường !

Hạnh phúc đang chờ em

Phía kia !

 

Hải Phòng, ngày 20.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TRĂNG VUÔNG...

 

 

 

 

Chỉ vừa mới gặp em thôi

Mà như đã gặp... cả đời, rất lâu ?

Ô kìa, trái đất "bể dâu"

Đa đoan, ai đã bắc cầu cho tôi ?

 

Để cho mơ mộng nhân đôi

Để cho trăng mọc giữa trời, ô hay…

Mặc cho nắng rát mắt ai

Mặc cho bóng cả một ngày chưa buông !

 

Rõ là trăng có hình vuông

Rõ là mơ có trăm đường mộng mơ

Rõ là thơ viết thẩn thơ

Rõ là ta đã ngẩn ngơ vì người…

 

Kệ thôi, cứ mặc kệ thôi

Đố ai nghe được tim tôi nói gì ?!

 

Hà Nội, ngày 8.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TA LẠI CHẠM VÀO NHAU...

 

 

 

 

Mười bảy tuổi, anh ra trận

Chỉ mắt yêu thôi, tay chưa chạm vào nhau

Đắc Nông, Đắc Tô... cao nguyên đất đỏ

Máu đồng đội anh ướt đẫm cánh rừng !

 

Mười năm sau chiến trận, anh về

Cũng chỉ mắt thôi, tay chưa chạm được

Em đã lấy chồng, anh đành đi học

Hai mươi hai đồng, trợ cấp lính, *

khổ đã quen !

 

Thương anh, thương anh...

Em thường qua thăm

Ta lại chạm vào nhau, ký ức

Nụ hôn nào, bờ môi còn cháy khét

Để anh run lên trong nắng rụng, chiều buông !

 

Mười bảy tuổi...

Chỉ mắt yêu thôi, tay chưa chạm vào tay

Còn bây giờ...

Ta lại chạm vào nhau,

Xa lắc !

 

Hải Phòng, ngày 11.5.2010

Kiều Anh Hương

--------------------------------------

* Sau chiến tranh, bộ đội phục viên đi đại học được Nhà nước trợ cấp 22 đồng/tháng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

QUẢ BÓNG TRÒN !

 

 

 

Trái bóng lăn qua cuộc đời

Quả tròn, quả méo... đất trời cùng lăn

Quả nào em phải bỏ ăn

Cùng anh thức với năm canh... hét hò ?

Để rồi nó cứ tròn vo...

Kẻ đắng cay, kẻ hết lo, lại mừng !

 

Riêng tôi nhìn bóng ngậm ngùi !

 

10.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NỢ...

 

 

Gánh tình, ta trót nợ nhau

Hóa ra, tóc đã trắng đầu... mới hay !

Người ơi, duyên phận nào đây ?

Ta như chim lửa, cuối ngày cất lên...

 

Mong sao thắp chút niềm tin

Để tim lại đập, ân tình... cho nhau !

 

Ngày 12.5.2010

 

 

MÙA XUÂN NHỎ

 

 

Mùa xuân về, em vui

Mùa xuân về, hoa nở

Trên tay anh, chim nhỏ

Líu lo hát điều chi ?

 

Chỉ có em biết thôi

Trong tay em nắm chặt

Mùa xuân in trong mắt

"Kệ sông suối, thác ghềnh..."

 

12.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

SÓNG ĐỎ

 

 

Những con sóng bạc đầu

Bất ngờ ập vào Đồ Sơn mùa lũ

Gió ầm ào, xua từng con sóng đỏ

Ném lên bờ nỗi nhớ xa xăm…

 

Em nhuộm hồn tôi, màu biển phù du

Con nước lập lờ ngầu đục

Sóng vẫn đỏ nơi bến tàu không số

Giờ này, còn riêng mình em !

 

Ở ngoài kia, biển vẫn mãi ngát xanh

Mang dáng hình người thủy thủ

Ở trong này, những con sóng đỏ

Neo dưới mi cong, vẫn ướt mắt đợi chờ !

 

Ước gì ta có được phép màu ?

Để đại dương xanh bỗng ngời lên sắc đỏ !

 

Hải Phòng, ngày 18.5.2010

Kiều Anh Hương

 

 

NHỚ HẠ

 

 

 

Em mang hết cả ba mùa nhốt vào cặp sách

Chỉ riêng mùa hạ thôi, mau cởi hết…

chào mời

Thế là em được ra với biển

Thế là em được lên với rừng

Thế là em được xuống với đồng bằng

Thảnh thơi bay trong nắng hạ...

 

Thế kỷ dài hơn, thời gian ắt phải ngắn hơn

Con người càng nhỏ nhoi hơn trong vũ trụ...

Nên mỗi khi hạ đến

Ta phải hong khô cả lòng mình

Để được cháy hết và còn hơn thế

Hóa tàn tro… giữa một cõi tâm linh !

 

Rồi em thả nụ cười…

tan vào nước mắt

Đại dương !

 

Ngày 18.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

EM CÓ VỀ ĐỒ SƠN ?

 

 

 

 

Em có về Đồ Sơn không ?

Mùa này có con sóng đỏ

Chuyện của ngày xưa, đừng quên thôi là đủ

Để biển xanh, còn sóng cũng mãi xanh !

 

Em có về Đồ Sơn không ?

Mùa này có nhiều hoa phượng nở

Hải Phòng đó, luôn ngập tràn sắc đỏ

Như máu đào nhuộm thắm đất quê hương !

 

Ôi, Hải Phòng, đất lạ bỗng thân quen

Bởi từ nơi đây, tôi có bao điều để nhớ

Không giản đơn là những con tàu không số

Không giản đơn chỉ là con sóng đỏ...

Mà bởi vì nơi đó...

Có một người tôi đã rất yêu thương !

 

Hải Phòng, ngày 19.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...