Jump to content
Kieu Anh Huong

Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại

Recommended Posts

HẢI PHÒNG VÀ TÔI ?

 

 

 

Khi ta chạm vào Hải Phòng

Là ta đã chạm vào nhau

Mỗi góc phố, mỗi địa danh thân thiết

Tôi, lữ khách,

Bỗng càng yêu hơn thành phố thân thương...

Bạn có nhận tôi không, hỡi những cánh phượng hồng !?

 

Vẫn biết thời gian hữu hạn và khôn lường

Bao người đến, rồi đi...

Nhưng cũng còn bao người ở lại

Điều lớn lao hơn, đâu chỉ là như thế

Hải Phòng, có đáng gì còn lại

Trong tim mình hay không ?

 

Hải Phòng 19.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BIỂN KHÓC

 

 

 

Anh chưa nghe biển khóc bao giờ

Biển lực sĩ, người đâu tầm thường thế

Nhưng dẫu là thần tiên em nhé

Trước mọi nỗi đau đều biết cảm thông !

 

Biển chẳng khóc đâu, nhưng biển hoá cuồng phong

Gào thét gọi tên em, đêm biển động

Anh lặng lẽ ra ngồi bên mép sóng

Để hiểu thêm lòng biển lúc buồn...

 

Hoá ra, biển man dại cũng âm ỉ khóc thầm

Thành con sóng xé bờ trần trụi

Em ở nơi nao, để biển tôi buồn tủi

Khóc thầm khi thấy biển xót xa...

 

Hải Phòng, ngày 18.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

YÊU...

 

 

 

Trời đâu bắt tội "yêu thầm"

"Để muôn đợt sóng cuộn ngầm trong tim..."*

Có yêu xin chớ lặng im

Nhìn nhau, mắt nói... tay tìm gặp tay...

 

Lời yêu đâu dễ nói ngay

Thôi thì chín tháng, mười ngày... đợi nhau

Một đời sống được bao lâu

Để mà lần lỡ... khổ đau làm gì ?

 

Tình yêu nào có tội gì

Phụ tình, người nỡ bỏ đi...

Xin chào !

 

Ngày 19.5.2010

Kiều Anh Hương

 

 

* Thơ Liên Hương

726

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TIẾNG KHÓC ĐÊM

Tặng Dạ Hương và cô giáo Vân...

 

 

 

Đêm, như bao đêm

Xe tôi từ Tây bắc về,

Vượt dốc Cun đến Ba La Bông Đỏ

Liêu xiêu mấy quán nhỏ

Có một người đàn bà vẫn thường đợi tôi...

 

Đêm ấy mưa rơi

Quán cóc không mở cửa

Ngọn đèn dầu khêu nhỏ, rất buồn

Tôi chợt nghe tiếng khóc thầm

Tiếng khóc rất rõ...

 

Tiếng khóc thầm của người mẹ

Tiếng khóc gắt gao của con trẻ

Hình như tôi nghe cả tiếng ầu ơ...

Tôi lặng nhìn qua khe liếp mỏng

Trang giáo án đang khép hờ

Gió lật...

 

Đêm ấy tôi đành ngủ ngoài đường

Trong cabin oi nồng mùi xăng dầu hầm hập

Đợi sáng mai lên…

Vì sao em khóc ?!

 

Đêm ấy tôi không ngủ được

Hoang vắng thêm sâu, tiếng khóc

Tôi đành đường đột tìm vào

Giờ thì em đã thôi khóc

Đứa trẻ cũng thôi khóc

Ngọn đèn dầu vặn sáng lên...

 

Không hiểu nữa vì sao đêm

Dễ khiến người ta gần lại

Tôi cũng quên hết những điều cần hỏi

Chỉ ngồi ngắm nhìn em trắng đêm !

 

***

 

Kỷ niệm ấy đã trôi qua những ba chục năm

Bây giờ em làm tôi nhớ lại

Tiếng khóc đêm ở Ba La Bông Đỏ

Vẫn mãi neo trong lòng tôi !

 

Hà Nội, ngày 20.5.2010

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

EM VÀ THƠ

 

 

 

Em là bài thơ

Của ngàn đời Yên Phụ

Bất ngờ một ngày tôi bắt gặp

Những câu thơ bay lên !

 

Những câu thơ xao xác Hồ Tây

Ai nỡ mang đi... tận xứ người xa lắc

Để nỗi nhớ không bao giờ nguôi được

Cứ chồng lên năm tháng trong tôi !

 

Đọc thơ em, giọt nước mắt tôi rơi

Không dấu được, dù chỉ là giây lát

"Bên xe tang trầm hương hai mươi nhăm nén..."*

Ai đã thắp lên cho em hóa đơn côi ?!

 

"Trái đất quay nốt nửa vòng.." nữa thôi

Biển ào ạt và lòng ta vỗ sóng…

"Mặt trời ửng hồng" và em sẽ thức giấc

"Đỏ rực những ước mơ !!".

 

Ngày 19.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NỬA EM

 

 

 

 

Đành rằng phố nhỏ, người đông

Em đi lấy chồng, phố vắng hơn xưa

Đành rằng, người ấy dần thưa

Dấu chân đầu ngõ cũng mờ tháng năm...

 

Nửa em dẫu đã không anh

Vẫn mong người ấy về thăm phố nghèo

Đành rằng em đã theo chồng

Vẫn mong xin được một lần sẻ chia

 

Gặp nhau chi, để mà chi ?

Nửa em mách bảo...

Rằng thì

Nửa em...

 

Hà Nôi, ngày 20.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BUỒN – VUI !

 

 

 

 

Có khi nào ta thiếu những nỗi buồn ?

Chút hương vị dư thừa của mãn nguyện…

Bởi giản đơn, khi đủ đầy tất cả

Nỗi buồn không đâu, bỗng dưng lại ùa về…

 

Có khi nào niềm vui lại có thừa ?

Chút xa xỉ của muôn trùng nghèo đói…

Bởi giản đơn, ước mơ là huyễn hoặc

Có chút gì hơn, cũng mãn nguyện rồi !

 

Vui với buồn, tất cả luôn song hành

Sao cứ bận tâm với chính mình, thế nhỉ ?

Hãy xông thẳng vào nỗi buồn, nếu thấy

Còn niềm vui, xin hãy biết nâng niu !

 

Hải Phòng, ngày 24.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TÔI CÓ PHẢI LÀ BẠN CỦA EM KHÔNG ?

 

 

 

Thật buồn cười khi tôi làm thơ và hỏi

Tôi có phải là bạn của em không ?

Một ý nghĩ trong em chắc còn nhanh hơn điện

Tôi - một kẻ khùng !

 

Nhưng tôi biết, em đang đi tìm định nghĩa cho riêng mình

Đâu là “tình bạn” ?

Tình bạn ư ?

Câu trả lời sẽ không bao giờ có

Nếu chính ta chưa sẵn sàng !

 

Một chút thương yêu, một chút nồng nàn

Một cái xiết tay, một nụ cười thương mến

Một giọt nước mắt trĩu bờ vai nồng ấm

Một nỗi nhớ bâng khuâng vô cớ hiện về…

 

Tình bạn là gì trong bao la tình người ?

Tôi cũng thế, nhiều khi cứ tự hỏi

Xin hãy chìa tay mình về phía trước

Nếu có người đang rất cần, rất cần bạn ơi !

 

Liệu tôi có phải là bạn của em không ?

 

Hải Phòng, ngày 24.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ROCK...

 

 

 

 

Những phím đàn bỗng ngân lên chùm hợp âm

Trống dập dồn, vũ điệu rock

Bỏng rát bốn ngón tay lướt trên sáu giây sắt

Rú rít âm thanh điện tử quay cuồng…

 

Đêm,

Không gian căng như giây đàn

Tê dại những con tim phập phồng say lắc

Tất cả không thể đứng im

Bỗng xô vào nhau như sóng…

 

Mồ hôi rơi từng giọt, từng giọt…

Trên khuôn mặt

Nhạc công, ca sĩ

Và trên khuôn mặt của một biển người mê cuồng gào thét

Thế giới quanh tôi chỉ còn lại một màu

U mê, hoang dại…

 

Nhưng khi âm thanh của vũ điệu rock lặng câm

Không chợt gian tĩnh lặng đến bất ngờ

Từ trong thẳm sâu ký ức

Những giai điệu dân ca lại bừng thức

Say nồng như bao câu hát ru

Như thân cò lặn lội qua bao năm tháng

Vẫn một màu tinh khiết sáng trong…

 

Chẳng có gì có thể át nổi tiếng lòng

Của nghìn đời ông bà ta để lại !

 

Ngày 24.5.2010

Kiều Anh Hương

734

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CÔ GÁI CÓ TẤM LÒNG THI NHÂN

Thân tặng em - BGCĐ

 

 

 

Đất trời nhiều khi còn nhầm lẫn

Biến ngày thành đêm, tối mịt mùng

Nhưng thôi, đấy là chuyện trời và đất

Chỉ tiếc thay cho bao kẻ anh hùng…

 

Đâu biết trên đời này vẫn còn có

Một nữ thi nhân có tấm lòng vàng

Mải miết đi tìm câu thơ đẹp

Sống mặn mà sâu nặng tình thân…

 

Ai đâu tá, ai không may, sẩy chân

Nếu bước lại nhớ giùm tôi nhé

Trên đời này vẫn còn người em gái

Dung dị một tấm lòng thi nhân !

 

Hải Phòng, ngày 25.5.2010

Kiều Anh Hương

735

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...