Jump to content
Kieu Anh Huong

Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại

Recommended Posts

CHÚC MỪNG .

 

Chào anh Kiềuanhhương ,mới vào Diển đàn nên không biết trong Diển đàn có người tài thế .Giacát gởi lời chúc mừng đến anh và chúc anh KAH luôn luôn may mắn ,thành công và mọi sự luôn tốt đẹp trong cuộc sống.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào bạn Giacát ! Rất vui đượ bạn hỏi thăm và đọng viên.

Chúc bạn luôn vui và hạnh phúc !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TẬN CÙNG LỬA, TẬN CÙNG ĐÊM…

 

 

 

Tận cùng lửa, tận cùng đêm…

Dẫu chỉ còn lại một que diêm

Ta cũng phải xòe lên và cháy

Dẫu phải rộp cả ngón tay vì lửa

Có hề chi, khi đã cháy hết mình !

 

Tận cùng đêm, tận cùng một ngày

Bình minh dậy, rọi thêm sinh lực

Khí huyết lại tràn đầy cùng trời đất

Cho ta tái sinh mãi mãi trong nhau !

 

Tận cùng lửa, tận cùng đêm thâu…

Dẫu chỉ còn lại một que thôi

Vẫn phải cháy !

 

Hải Phòng, ngày 13.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

HOA VÀ CÀ PHÊ SÁNG...

 

 

 

Sáng nay anh trở dậy

Ly cà phê thơm lừng

Xốn xang và nồng ấm

Hương hoa quyện sắc nồng !

 

Đất trời như sáng bừng

Hồn ta như chắp cánh

Mộng mơ ngày có nắng

Thơ và Em òa về !

 

Hạnh phúc thật diệu kỳ

Nhiều khi không dám đợi

Bất ngờ em ập tới

Để ta say chòng chành...

 

Cà phê nhấp cả đời

Cả đời vẫn lắng đắng

Mà sao ngọt đầu môi

Đầu môi mơn mởn quá !

 

Xin cảm ơn tất cả

Cảm ơn những ban mai

Em và hoa nồng ấm

Cà phê bốc khói rồi !

 

Ngày 13.03.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MỘT NGÀY…

 

 

 

Một ngày, bắt đầu từ 6 giờ

Bất ngờ, chuông réo gọi

Bật dậy như lò xo…

Đánh răng rửa mặt,

Áo quần áo chỉnh trang tươm tất

Nụ hôn môi chào vợ…

Tất tật trong vòng 15 phút

Lên đường !

 

Một trăm ki-lô-mét, Hà Nội-Hải Phòng

8 giờ phải có mặt !

Vi vút ban mai, kính xe nắng hắt

Những cánh đồng mướt xanh dọc bên đường Năm

đã dần biến mất

Những mái tôn lập lòe, nhức mắt

Công xưởng, nhà máy… lấp đầy

Chủ nghĩa xã hội đang hiện hình là đây ?!

 

Công việc đầu tiên, mở máy tính xách tay

Đọc thư, kết nối…

Trả lời khách hàng, đối tác

Giá cả một ngày đang lên hay xuống

Nguyên liệu đầu vào

Sản phẩm đầu ra

Mua những đâu, bán những đâu…

Tất cả chỉ bằng một chữ ký !

 

Mười hai giờ, chuông báo nghỉ

Cơm văn phòng, tạm ổn !

Vừa ăn, vừa đàm đạo chuyện đời…

Nhìn những chú công nhân trẻ

“Chiến như Thuồng Luồng”, thèm, nhớ tuổi hai mươi

Những năm lội rừng, vượt núi

Vô tư hành quân cùng lý tưởng

(Chiến tranh chẳng phải trò chơi !

Nhưng cuộc cờ thì có thật !

Máu đã chảy và đầu đã rơi

Bạn lính tôi đa phần nằm lại

Những thằng còn sống bây giờ cũng đang khắc khoải

Trong cơ chế thị trường !...)

 

17 giờ, rời nhà máy,

rã rời !

Lang thang với những tứ thơ ẩn, hiện

Tình yêu đến rồi đi

Thơ tình viết mãi rồi cũng nhạt như nước ốc

Chỉ có những câu thơ gai góc

Một thời vẫn cứa vào tim

Theo tôi, đi cùng năm tháng

Bắt đầu một ngày, tới nửa đêm

Chỉ khi giấc ngủ chập chờn ập đến

Kỷ niệm xưa lại hiện về…

 

Kia kìa, cậu bé đội mũ rơm, đến trường

Cô gái nào nhìn ta e ấp ?

Bài giảng hôm qua về tình yêu

Cũng chứa đầy tính giai cấp…

Được tôn thờ như Tonhia và Paven…

 

Kia kìa, cái ngày ta xa em

Cờ hoa, trống trận

Những lời thề hẹn

Giặc chưa tan, chưa trở về quê hương !

 

Kia kìa, khuôn mặt người yêu

Chờ ta những năm lửa cháy

Ta trở về, nhưng em mãi mãi

Tuổi hai mươi nằm lại mãi đâu ?!

 

Kia kìa, bóng mẹ cha đang ẩn hiện, mờ xa

Đỏ mắt mong tôi mau về cưới vợ

Thế mà không còn kịp nữa

Ngày hội non sông, con khóc một mình !

 

Kia kìa, những trai gái, đất làng

Không dám hôn nhau trước giờ ra trận

Lời trăng trối trước khi nhắm mắt

Cho mình gửi lại… nụ hôn ?!

 

...

Sáu giờ, bất ngờ chuông rung

Lại tất tưởi một ngày

Tôi sống !

Đồng tiền,

Sao gọi là đồng bạc

Tôi cũng đang kiếm tiền

Nhưng quyết không bạc !

 

Những người bạn lính tôi ơi

Hãy an lòng !

 

Hải Phòng, ngày 27.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐI TÌM BẠN LÍNH

Tặng thầy giáo Nguyễn Mạnh Hùng, cựu giáo viên Trường PTTH chuyên Trần Phú Hải Phòng - Người bạn lính đồng thời cũng là người thầy dạy nhạc đầu tiên cho tôi trong những năm ở chiến trường

 

 

Mới biết thời gian trôi đi quá mau

Chưa làm được gì, sau tháng năm chiến trận

Ngoái lại, đã bốn chục năm chằn chẵn

Ta vẫn lang thang tìm hướng cuộc đời ?!

 

Về Hải Phòng, khi tuổi đã xế chiều

Bất giác nhớ bạn xưa, với bao kỷ niệm

Không dấu vết, hành trang chỉ còn là ký ức

Bạn ở nơi nao, ơi bạn mến thương ơi !

 

Mất tròn một năm, tôi mới có tin vui

Mừng chưa kịp mừng thì nỗi buồn ập đến

Bạn đã không còn trên cõi đời, bạc mệnh ?

Giai điệu xưa không kịp hát nữa rồi !

 

Hóa ra năm tháng xưa chiến trường

Không chỉ có bom rơi và đạn nổ…

Những mất mát vô hình, dễ gì ai thấy hết !

Bạn đã ra đi trong suy kiệt… mưu sinh !

 

Tôi bất ngờ gặp lại tuổi thơ trong mắt các em

Những học trò xưa của thầy bao trìu mến

Các em nói về thầy, toàn những điều giản dị

Mà mắt tôi cứ sụp xuống cay xè…

 

Thế nghĩa là bạn vẫn mãi mãi còn !

Chỉ tiếc rằng, trước khi đi xa, tôi chưa kịp gặp

Để những ngón tay lại được đan trên phím đàn và hát

Cho nhau nghe những giai điệu ngày xưa !

 

Hải Phòng, ngày 21.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TRỞ LẠI TÀ LƯƠNG*...

 

 

 

Chiến trận Tà Lương theo tôi vào thơ

Bất ngờ cho tôi gặp mặt

Những người thân của đồng đội cũ

Đã nằm lại nơi đây !

 

Cứ ngỡ blog chỉ là "cái sân chơi" !

Đâu ngờ không gian ảo

Đã giúp chúng tôi gặp lại

Chiến trường xưa, lửa cháy một thời !

 

Nếu linh thiêng, hỡi những người bạn lính của tôi ơi !

Hãy mách bảo, góc rừng nào các bạn đang trú ngụ ?

Để cháu, để con... sớm tìm lại được

Đón các bạn về trong nước mắt phôi pha...!

 

Vây quanh Tà Lương là những cao điểm mùa khô

Bốn năm bốn, hay Năm năm một **

Nơi bom lửa đã một thời băm nát

Đất trộn máu xương càng sẫm đỏ màu badan...

 

Tôi run run, nắm chặt những bàn tay

Và cứ thế, nước mắt tràn mi, ngày gặp mặt... !

 

Hải Phòng, ngày 19.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NGƯỜI HÀ NỘI

 

 

 

 

Tôi đâu phải là người Hà Nội

Chỉ yêu thôi nên mới đến "ở nhờ"...

Đã ba chục năm rồi, có lẻ

Chốn Hà thành tá túc, làm thơ...!

 

Vợ tôi, người Hà Nội "xưa"

Nên từng nết ở, nết ăn, tôi biết

Có gì đó giống như bà ngoại

Cứ thấm dần, thấm mãi vào tôi !

 

Người Hà Nội ư ?

Cũng chẳng có gì quá khác biệt để mà "kiêu" ?

Nhưng sống được như em, thì không dễ

Biết lắng nghe, biết tiện tằn và hơn thế

Em biết em là con gái Tràng An !

 

Nên những bài thơ về Hà Nội mến thương

Luôn có bóng hình em trong đó

Hóa ra, người Hà Nội, cũng thật giản dị

Sống khiêm nhường và biết yêu, cho !

 

Nên người Hà Nội "xưa" dẫu có "dạt trôi"

Tới tận phương nào, vẫn luôn là thế

Người Hà Nội, ta dễ gặp và không dễ "lẫn"

Bởi nét hào hoa dung dị giữa đời thường !

 

Ngày 21.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ANH NGỐC !

 

 

 

 

Trong tình yêu, ta luôn là "anh ngốc" !

Bởi nếu không, đã có em lâu rồi

Bởi nếu không, em đã là xưa cũ

Với nghìn đời... bếp núc... phải không ?

 

Trong tình yêu, không có định luật chung

Nhưng luôn có một khuôn hình chung nhất

Khi chàng trai nói điều chân thật

Lời tình yêu…vẫn rất ngô nghê...!

 

Điều giản dị nhưng vẫn hay “quên”

”Con gái nói không là có” !

Dẫu biết thế, nhưng nếu em nói lời “từ biệt”

Thì trái tim anh cứ muốn vỡ tung !

 

Anh luôn là anh “ngốc” của em

Biết thế, nên em ơi, xin đừng nói ngược !

 

Hà Nội, ngày 25.4.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

EM ĐI RỒI !

 

 

 

 

"Em đi rồi,

chỉ có gió và hàng cây ở lại..."

Gió mang hương thơm của người con gái

Hàng cây mang dáng hình của những người tiễn đưa...

 

Em đi rồi,

chỉ mình anh đứng lại giữa ban trưa...

Ngẩn ngơ nhìn trời mây đang dấu đi ngươi ta yêu quí nhất

Em đi rồi, không chỉ riêng anh cô độc

Giữa ngút ngàn sao, đêm trút xuống một mình !

 

Em đi rồi,

gió nhẹ thổi tơ lòng

Vương vấn trong mùi thơm gửi lại...

Em đi rồi, hàng cây năm ấy

Không hiểu vì sao, lá cũng rụng mòn theo !

 

Em đi rồi,

thơ viết cũng buồn hơn !

 

Hà Nội, ngày 4.5.2010

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...