Jump to content

Recommended Posts

:angry: TĨNH LẶNG

 

Xoá bàn tay

một ngày rơi mất

Tiếng cười ban mai nửa hư nửa thực

Mưa đối đầu trước ngờ vực mùa đông

 

Xoá dấu chân

một thời long đong

Như chực khóc một tiếng lòng run rẩy

Một mùa thu xanh trong nhường ấy

Qua cơn mưa sám hối

bỗng mơ hồ...

 

Xoá gương mặt một người ám ảnh những giấc mơ

Mà hồ điệp cả khi mình tỉnh táo

Đâu hiện thực

Đâu bến bờ hư ảo?

Trăm năm vô tình

như lá khẽ vèo bay...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:P HỒI ỨC

 

Rớt xuống hiên đời bao nhiêu nỗi niềm riêng

Chiều cô đơn âm thầm về qua ngõ

Vườn vẫn nở những loài hoa xưa cũ

Hàng rào vẫn leo bông găng nhớ bùi ngùi

Ta tìm về kỷ niệm để buồn vui

Có cơn gió ôm đàn ngồi hát dạo

Có nắng mùa hè trên cành cao chim sáo

Có nụ cười nương náu ngẩn ngơ bay

Và bài thơ nào ta viết đã trao tay

Chiều nay vọng lại ngọt ngào đầy tâm sự

Thấp thoáng một người bóng về qua nỗi nhớ

Làm rơi giọt nước mắt cuối cùng

Làm đau lại một thời thiếu nữ đã ngủ quên

Ô cửa mở những miền đầy ánh sáng

Ta như con tàu suốt một đời lao mình về phía trước

Sân ga cuối cùng trơ lại một mình ta.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:P VÔ ĐỀ

 

Trên sông một bóng lá rơi

Xuôi ra biển lớn dòng đời thênh thang

Nghĩa là đời đã sang trang

Nghĩa là chìm nổi hoang mang phận mình

Biết đâu biển lặng êm đềm

Hay con sóng lại nhấn chìm nỗi đau?

Biết là nghiệt ngã hư hao

Trên sông sao vẫn xạc xào lá rơi?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:P CHUYỆN CŨ

 

Và cứ thế em đi

Dòng sông hôm nay trôi về hướng khác

Thôi để ý làm chi lòng người đen bạc

Sao cứ ngoái lại nhìn...

 

Và cứ thế em đi

Ngày nhớ bảo những ngày quên

Con đường thân quen dường như lơ đãng

Góc quán nhỏ em ngồi nghe gió hát

Bao nhiêu câu chẳng thuộc nổi một dòng

 

Cứ thế những khoảnh khắc xa hơn

Mắt vẫn đỏ nỗi buồn ngày vô tận

Ngoái lại bao nhiêu

bóng người càng xa khuất

Gió tốc bụi trần

đỏ bóng bay cao

 

Cứ thế mà ta xa nhau

Cánh chim chiều vội vàng bay về tổ ấm

Sông uốn khúc nào để lòng sông giang rộng

Sông vô tri đâu phải con người

Chỉ ta mãi vô tình cho sóng dạt bèo trôi!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:angry: THẾ ĐỨNG EM TÔI

 

 

Giống những toà nhà cao chọc trời

Em sắp đặt cho mình một thế đứng

Quanh em đền đài ủ dột

Vệ tinh mỏi mệt ê chề

 

Em tính toán cho mình

Tình yêu

Cảm xúc hao mòn nhanh hơn thực tế

Tình yêu em là mắt thấy tai nghe

Là xa hoa giăng trên bước em về

Lối em đi đường không ém bụi

 

Vầng mặt trời

Đám mây còn che khuất nổi

Sao em vẫn sáng mãi trong em

Đâu hiểu được trời đã dần về tối

Mặt trăng êm soán vị mất em rồi

 

Tội cho em tôi

Bây giờ em ngây ngô nơi nào không ai biết nữa

Chỉ nghe gió vọng về lời than thở

Hình như em sắp xếp lại mình

Hình như một vì sao đã vội trở về đêm!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:angry: ĐÊM KHUYA GỢI...

 

 

Sóng động càn khôn bờ bến lặng

Âm u đưa nỗi nhớ quay về

Biển bao nhiêu sóng giờ xa vắng

Bỗng dềnh lên khoảnh khắc nhiêu khê

 

Rừng bao cây trái, bao muông thú

Nay trỏng trơ củi nẻo đường về

Ai nhặt nhạnh bước đường xa dâu bể

Hôn lên từng vết xước người đi

 

Nhiễu điều có phủ gương còn lạnh

Sông khuya lạch buốt trái tim khô

Ngàn năm sau nữa đời cô lạc

Ta còn neo thuyền nghe tiếng vọng

Đò ơ...

 

Đêm khuya gợi chút lòng phiền muộn

Bóng không tim sao cũng buồn so?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:angry: HOÁ THẠCH LỜI RU

 

 

À ơi ru ru ru những đôi chân ngựa hoang gặp bùa mê

À ơi ru ru ru đàn chim trắng về xoãi cánh trắng đê

À ơi ru ru ru lau trắng mênh mông nhập đồng bóng xế

Ru ta ôm tuổi trẻ quay về

 

Ru mấy ngàn đời một câu hát phu thê

Giọt nước mắt ấm miền hạnh phúc

Gừng thì cay nồng, gai thì ngọt xước

Máu địa đàng nhỏ giọt lúc hoàng hôn

 

Tím tái câu thơ sót lại một tâm hồn

Lúc quằn quại, lúc ấm nồng thi tứ

Hoa cải về trời, em thì lần lữa

Suốt cuộc đời chưa bùa chú nổi anh!

 

À ơi, ru một lời ru đã hẹn ước tìm quên

Vẫn âm u buốt dồn ngực trẻ

Ru mấy ngàn năm Xuân Hương hồn ngạo nghễ

Bưng khay trầu mà dạ xót đau

 

Phía lời ru vang vọng của tình yêu

Nỗi khát khao vẫn mạch mạch ngày đêm tràn bờ cỏ rối

Đâu là giới hạn cuối cùng sau đam mê biến thành tội lỗi

Mà mọi con đường vẫn cứ giao nhau

 

À ơi, lời ru cho vạn vạn đêm sâu

Ru ru ru những êm đềm, những bình yên qua thương đau vụt trường sinh bất tử

Cho ta một lần quay mình về thơ bé

Bên chiếc nôi trầm nghe mẹ hát ầu ơ...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:mellow: KHOẢNG LẶNG

 

 

Cố gắng gỡ ngày ra khỏi mớ bòng bong

Của vô vàn đêm chập chờn mộng mị

Không hiểu vì sao mình đau đến thế

Khi anh quay lưng...

 

Cố gắng gỡ ngày trong phờ phạc nhớ nhung

Vài sợi tóc rụng về dĩ vãng

Qua đợt sóng cồn cào còn chút gì sâu lắng

Cho sớm mai bảng lảng mây trời

 

Cố gắng quên mình một ước muốn xa xôi

Ngày xưa cũ trở về nguyên vẹn

Bao băn khoăn trong lòng tay trìu mến

Khi nào ta quên?

 

Cố huyễn hoặc mình phía sau màn đêm

Thứ ánh sáng làm mềm sân khấu

Diễn một vai yêu mà trái tim rỉ máu

Nhân vật đau hay sâu kín hồn đau?

 

Cố gắng gỡ linh hồn khỏi vết thương sâu

Trí óc bỗng hoá mình vô cảm

Một tình yêu xuyên qua vách chắn

Sân khấu hạ màn

trơ lại những hình nhân.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:mellow: VÔ ĐỀ

 

 

Đó là phận của đôi mình

Qua yêu thương đã trở thành trái ngang

Qua đam mê chợt dở dang

Qua thân thuộc một ngỡ ngàng hiện ra

Hoá mình còn cả xót xa

Giữa hai ta một phiên toà tình yêu

Mênh mang gió đã trở chiều

Đôi chân mỏi gót đường yêu ngại ngần

Niềm tin thôi cũng mộ phần

Trăm năm thôi cũng trưởng thành niềm đau

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:mellow: CHO ANH

 

 

Không cần nhiều lời

Em tự trói mình quăng vào cuộc đời anh

Đêm thôi lang thang

Ngày bóp vụn những vòng quay định kiến

 

Không cần nhiều lời

Xin làm một vầng trăng độc mình đêm đêm thao thức

Soi dịu dàng mỗi bước chân anh

Và kiêu hãnh

Em không muốn ủ mình như những ánh sao đêm

Chờ đợi phút băng mình rồi chợt tắt

 

Không cần nhiều lời

Em tự mình khám phá anh từng ngăn nhỏ nhất

Ngăn vui ngăn buồn

Rồi mở ô cửa cho nỗi buồn bay mất

Thêm vào ngăn vui sự dào dạt nhân đôi

 

Không cần nhiều lời

Chỉ cần một lời thôi

Em yêu anh bằng trái tim mãnh liệt!

Mặc kệ đời mỉa mai

mặc kệ đời châm chọc

Miệng thế gian không bất biến bao giờ

 

Không cần nhiều lời

Sự im lặng sánh ngang vạn vạn bài thơ

Anh đón em bằng đôi mắt lửa

Phía sau em nỗi dịu dàng thiếu nữ

Khoá anh nồng nàn hơi thở của tình yêu.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...