Jump to content

Recommended Posts

sigpic96136_13.gif

 

 

 

 

MẮT THU

(Tặng NLK)

 

 

Từ những ngày buồn mang lại

Những chiêm nghiệm cất kỹ nơi lồng ngực

Bỗng mùa thu năm trước

Đôi mắt thôi không xua đuổi mặt trời

 

Em đã biết nhìn lên cao xanh

Lắng nghe trong tĩnh lặng tiếng bồ câu đập cánh

Tiếng trở mình buổi hoàng hôn chạng vạng

Trên đầu một chiếc lá vàng rơi...

 

Nỗi đau tự biết dịu dàng

khi ký ức quá xa xôi

Đôi lần tìm về rồi ra đi lặng lẽ

Những sắc buồn đã ngả màu quá khứ

Có nghĩa gì khi thu đã đi qua?

 

Đất vẫn thâm trầm

đêm lại giấc mơ

Giọt nước mắt tiễn qua ngày tháng cũ

Có một hạt mưa rơi quá sâu vào nỗi nhớ

Nên mỗi độ thu về mắt vẫn cứ âu lo!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

anormal_Thu15.jpg

 

 

 

MÀU THU

 

 

Xâm sấp bàn tay

Mười ngón gầy trườn bò trong đêm tối

Bình minh cõng trên lưng ánh nắng già, chiếc lá khô, vài cơn gió thoảng qua rất vội

Sông như cũng ngừng trôi

Bức tranh "Mùa thu vàng" lạc trong mùa thu, trong say, trong ký ức đời tôi

Những gam màu dường như cũng vội

Trên toan bối rối

Heo may bò lên thang máy nhà cao tầng

Những em bé quàng khăn, những cụ già quàng khăn

Đêm bật quạt đắp chăn, cảm giác bồng bềnh như đi trong mùa nước nổi

Hoa cúc trôi trôi trên dòng suối

cõng dã quỳ ngang lưng

Buổi tối nghe Roman

Quán cafe phủ nhẹ một màu vàng chiếu lệ

Sâu trong tim nghe nỗi sầu nhè nhẹ

Đêm trong đèn

mong giấc ngủ trầm mê...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

330419473d093cc3f0fxv0.gif

 

 

 

TÔI XIN YÊU ĐỜI

 

 

Dập dụi đường hoa én về mỏi cánh

Đêm qua mơ giấc mơ nhọc nhằn

Đêm thức trắng mình chòng chành ngọn sóng

Đêm khô cằn...

 

Thôi!

Tôi sẽ yêu tôi

Dành cho thân thể vết xước cuối cùng nhẹ nhàng êm ái

Tôi không muốn làm đau tôi thêm

Từ chối hết những gì còn lại

Tôi kiệm mình...

 

Xuân bao qua

Xuân bao lại

Tôi biết có một mùa xuân sắp đến

Đâu tự nhiên cho một điều gì!

Đông quá lạnh và hạ thì quá nóng

Thu quá buồn để vui bước xuân đi

 

Thế mà én vẫn nhọc nhằn đôi cánh

Nữa là tôi

Ừ!

Vì thế mà tôi xin yêu đời!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

anhtrang.jpg

 

 

 

 

ĐỘC THOẠI 2

 

Tôi vồi vội

Đi lang thang không mong chờ tay với đến những vì sao

hay đứng lên đầu chạm đỉnh trời

Lang thang mong gặp tôi vào một ngày bão lạnh

run run ngoài hiên đứng khóc

Cạn kiệt những khổ đau...

Tôi lững thững lăn như quả địa cầu

Từng địa danh như từng dòng máu nhỏ

Nơi tôi đi qua - nơi tôi ở đó

Có nơi nào ấm áp một niềm vui?

Tôi bơi qua biển rộng, tôi sải với sông trôi

Sông cuốn hút tôi những dòng ngược lại

Âm ỉ nhốt hoàng hôn dưới bàn chân trái

chờ hiệu lệnh nổ tung

Những rong rêu như thể rất vô chừng

Ấp vào da tôi mát lạnh

Chũng vuốt ve nỗi đau tôi cồn cào và mạnh liệt

đang cố trở mình

Biển đảo hoang vu và lạnh cóng

chông chênh

Thèm nghe một tiếng khóc hờ

Thèm một ban mai ấm nắng

Tôi ngâm mình dưới lòng nước lạnh

nghe tim mình đóng băng

vỡ ra một tâm thể khác:

Nơi có thể nghe gió qua đồi vi vút

Hàng cây non hun hút gió ru cành

Nơi mặt trời mọc lên phía đằng đông

tự tin và ấm áp

Tôi như người đàn bà trở về từ cõi chết

Bắt đầu vồi vội hơn...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

bbp26.jpg

 

 

 

KHÔNG GIỚI HẠN

 

 

Tôi vẫn ngày đêm thì thầm dặn tôi

đừng giới hạn cho mình

Cứ liều lĩnh lao về phía trước

 

Nếu một ngày mỏi mệt

Có thể trước ta đích đã cận kề

 

Những nông cạn

Biết đâu sẽ làm nên kỳ tích

Cay đắng quá ư?

vẫn còn đó ngọt bùi

Phóng túng ư?

không hẳn đó không hay.

Vấp ngã ư?

điều ấy dạy ta biết tự mình đứng dậy

 

Trước vô vàn cạm bẫy

Hạnh phúc mang hình gì?

 

Vẫn biết xa khơi sẽ tan thành bọt biển

Sao những dòng sông vẫn giục mình đi?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

asy222.jpg

 

 

 

KHÔNG DỄ ĐÂU ANH...

 

 

Hạnh phúc cho riêng mình có thật dễ đâu anh

Như ta đã đi qua nhau ngày chủ nhật

Ta âu yếm nép vào nhau - nơi những hàng cây giao đèn đường âu yếm

Nhưng một ngày đâu chỉ có bóng đêm

 

Rất đời thường

cuộc sống ở quanh em

Cũng nhức nhối với trăm ngàn vướng bận

Bỗng sợ một ngày nếu tình yêu vụt mất

Nên hoài nghi cả những chuyện tầm phào

 

Anh đừng nhìn lên những bông hoa trên cao

Cánh chim nhỏ nhoi không thản nhiên mà yếu đuối

Phía bên người chim muông và suối gọi

Như một thời tuổi trẻ đã từng qua

 

Anh đừng nhìn xung quanh

để quên mất cận kề

Những phụ nữ sinh ra đâu tự mình rộng lượng

Nên phút lỡ đễnh cũng đủ làm ngọn sóng

Nhấn chìm tin và yêu!

 

Em không muốn là nữ hoàng trên ngôi cao

Nhìn xuống cuộc đời bàng quang và lặng lẽ

Nên anh yêu

giá chúng mình mãi trẻ...

 

Hạnh phúc diệu kỳ có thật dễ đâu anh!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tôi vừa ghét, vừa yêu chị, vừa tò mò về những suy nghĩ của chị. Một người phụ nữ đẹp, vô cùng thông minh và hoàn hảo đến từng khoảnh khắc. Thơ có nỗi cô đơn, có sự nồng ấm, có sự từng trải và có sự lộng lẫy thăng hoa của cảm xúc. Nguyên Nguyên! Em muốn nói với chị một điều, tuy giữa chúng ta từng có sự hiểu lầm., nhưng em biết chị không có lỗi, có chăng là do ở nơi em có chút ganh tị, ở nơi chị có chút bàng quan, có sự toả sáng tự nhiên mà nhiều người không có được. Nhưng rõ một điều: em mong được như chị và em yêu chị biết nhường nào. Chị hãy tin rằng cô em bé nhỏ này vẫn dõi theo từng bước chị đi...

Xin đừng gục ngã trước số phận!

Người chị diệu kỳ của tôi!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
rat hay..rat dac biet ,,rat vui vi co ban tren trang thotre. hi vong se co ngay gap mat ..

 

 

 

Cảm ơn bạn vì những lời nhận xét dễ thương, hy vọng một ngày nào đó sẽ được gặp mặt...

 

68.jpg

 

 

ĐÀNH THÔI!

 

 

Cũng chẳng biết cuối trời mây trắng bay

Ô cửa ráo cơn mưa đầu mùa hạ

Chẳng biết vì đâu bỗng trở thành xa lạ

Em thân quen trong đôi mắt tôi nhìn

 

Cũng chẳng biết phía sau bầu trời tôi nhìn thấy màu xanh

Gam sầu mộng hay sắc màu đắm đuối

Mới hay tình yêu đi qua thời nông nổi

Cánh chim xanh cũng vội vã quay về

 

Chẳng biết men rượu nồng thấm đẫm những say mê

Càng điên đảo càng say đời tuyệt vọng

Càng bi thương càng tuyệt vời sức sống

Càng xót xa càng quật cường hơn

 

Những năm tháng tuyệt vời ta đã cho không

Còn sót lại chút hão huyền sương khói

Nếu cuộc đời ví như dấu hỏi

Xin nhận về mình một dấu chấm than!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

post6010816100378jn.jpg

 

 

 

SỐ MỆNH

 

 

Cá kia ngậm nỗi âu sầu

Bởi chưng ham miếng mồi câu lập lờ

Bao năm học một chữ ngờ

Mà không ngăn được sững sờ niềm đau

Cả đời vượt nỗi sông sâu

Ngờ đâu té bởi cầu ao nhà người

Tưởng đâu chết đã xong rồi

Ai ngờ hồn vẫn ngậm ngùi trần gian

Giá mà đời bớt thênh thang

Cho tôi ngắn lại bàng hoàng lệ rơi

Hoàng hôn

cũng bởi tại trời

Bình minh

cũng bởi lòng người hoàng hôn!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...