Jump to content

Recommended Posts

:P THƠ TẶNG MẸ

 

 

Tuổi ba mươi đã ngấp nghé bên thềm

Vẫn bé bỏng trước lời ru của mẹ

Ầu ơ ... con nghe đầm ấm quá

Mà nước mắt ướt đầm áo mẹ chiều nay

 

Mẹ thương con lận đận đến hao gầy

Học một nẻo - đường đời con một nẻo

Bao lo toan giữa bộn bề chồng chéo

Thương kiếp con tằm vụng nhả tơ...

 

Con bước vào đời bằng những mộng mơ

Niềm kiêu hãnh của một thời trẻ dại

Bao toan tính tâm hồn thành già cỗi

Con bỏ quên mình...

 

Giữa thương trường đêm như thể dài hơn

Ngày ngắn lại những vòng quay nhàm chán

Là doanh nhân - là người thành đạt!

Vẫn ngơ ngác nhìn hạnh phúc rời tay

 

Những ngày buồn con nhớ lắm mẹ ơi

Giữa tim mẹ con thấy mình bé nhỏ

Tháng năm dẫu trôi qua thật khẽ

Mẹ vẫn lo toan như thể đứa con khờ

 

Mẹ sợ đông về lạnh lẽo hanh khô

Làm buốt giá tâm hồn con đa cảm

Sợ áo mỏng thân con không đủ ấm

Khiến con chênh vênh những bước đường đời

 

Mỗi mùa qua trên vai áo mẹ tôi

Nước mắt chảy đôi dòng thành ngọc lệ

Mẹ vẫn ngồi chờ con như thể

Ngày khôi nguyên như mới lại bắt đầu

 

Hoa lại vàng trước ngưỡng cửa thân yêu

Cổng sẽ mở những điều thân ái nhất

Ngôi nhà nhỏ đượm mùi hạnh phúc

Đêm quây quần tiếng mẹ, lời con

 

Mỗi khi tìm về với mẹ

Muốn một lần cài hoa lên áo của người

Và trái tim con khẽ thốt nên lời

Xin cảm ơn mẹ! mẹ ơi!

 

Con đi xa đau đáu một nỗi đời

Hạnh phúc riêng tư với con không trọn vẹn

Mẹ vẫn mỉm cười dẫu trái tim đau buốt

Dõi theo từng bước nhỏ đơn côi

 

Hạnh phúc là đây - trong trái tim tôi!

Con vững tin ngày mai đời sẽ khác

Khi đêm tàn - bình minh, ngày sẽ sáng

Bão tố dập dồn cũng có lúc bình yên

 

Con sẽ trở về nơi con đã lớn lên

Dõng sữa ấm một đời con nông nổi

Trái tim chật căng những lời muốn nói

Yêu tha thiết cuộc đời...

 

Những vì khổ đau mà ngã gục

Đừng vì cô đơn mà u sầu

Rồi mai này

Ta biết dạy con thơ từ đâu?

 

Từ sáng sớm giọt sương trên kẽ lá

Từ bài thơ gà con bới rạ

Từ hạnh phúc ban đầu con biết mỉm cười

Từ cảm nhận lời ru da diết bên nôi

Để thấy cuộc đời thật vui sướng biết bao khi có mẹ

 

"Mẹ là tất cả đời con

Mẹ là tất cả đời con cao vời"

Sông kia, núi nọ, biển, trời

Sánh sao cho nổi tấm lòng mẹ tôi...

 

Con quay đầu về phía lời ru

Tiếng thăm thẳm như tiếng lòng của mẹ

Tháng năm dẫu qua đi lặng lẽ

Con vẫn chưa một lần được cài hoa lên áo mẹ yêu!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:P ???

 

 

Khi ta đi trên cùng một con đường

Chợt nhận ra một đôi điều giản dị

Những sâu sa ngẫm ra sao bình thường đến thế?

Chỉ cần ngửng đầu ta sẽ nhận ra nhau

 

Trên dòng sông sâu

Tất cả những đám lục bình nhỏ nhoi kia

chẳng bao giờ chết đuối

Thế sao con thuyền qua mất thời nông nổi

bỗng lật chìm?

 

Quay trở về chất vấn trái tim

Sao có đôi chân mà bước đi chẳng vững?

Sao có con tim mà dường như bất lực?

Sao chỉ tâm hồn bỗng chốc đã nhạt phai?

 

Sót lại đôi bàn tay

Để xoa dịu vết thương còn đang âm ỉ

Mỗi ngày qua đi qua đi nhẹ nhàng đến thế

Mà nỡ vô tình đi lướt qua nhau?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:P ĐỘC THOẠI

 

 

Con đường một chiều

Ta ước gì mình đừng có mắt

Những mâu thuẫn sẽ rõ nét hơn

khi có mắt để ngước nhìn hiện thực

Con đường đầy hoa thơm và mộng đẹp

Cũng sẽ úa màu trước những đổi thay...

 

Đôi khi giữa cuộc đời

ta bội phản lẫn nhau

Và nguỵ tạo mình bằng trăm ngàn mực thước

Tất cả vẫn tồn tại nhật thường và sống động

Nên bản thân mình nào có lỗi chi đâu?

 

Ta đang sống hồn nhiên trong số phận

Son phấn điểm trang đôi nét lạnh lùng

Bởi thế đó thiên tài thường bạc mệnh

Giá trị thường có lúc lại bằng không!

 

Còn biết làm gì

cho những nhớ thương?

Tìm về lục vấn trái tim mình trước tấm gương phù thuỷ

Biến những điều không trở thành có thể

Chắc gì sẽ hạnh phúc hơn...?

 

Ta đần độn hay ta thông minh?

Khi cái tôi lẫn lộn giữa dòng đời xô bồ và bất lực

Thì biết tìm đâu trong bộn bề cuộc sống

Một người bất kỳ để được yêu thương?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:) VÔ ĐỀ

 

Chiều muộn

Em đi ngang qua đôi mắt tôi nhìn

Tôi chuyển động...

Cỏ bình thường

Mặt hồ bình thường

Bao chiếc lá vàng vẫn rơi

Bao dòng đời vẫn trôi

Và mặt đất vẫn trầm mình lặng lẽ

Em ngang qua tôi ánh mắt bình thản thế

Sao chỉ mình tôi say... ?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:) VÔ ĐỀ

 

Đêm nay

Chỉ có mình ta

Ta và chiếc bóng thành ra cuộc đời

Đứng, ngồi ta - bóng đơn côi

Ta cùng cái bóng thành đôi

độc hành

Bóng một mình

Ta cũng một mình

Ta và bóng của chính mình

...Mình ta!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:) NỖI BUỒN

Tặng cho ta

 

Sáng nay nhung nhớ lại tràn đầy

Theo gió êm đềm những sớm mai

Em sợ tâm hồn em lay động

Một tấm tình thương gửi đến ai...

 

Liễu rủ chiều buông lòng vướng bận

Đời tư san sẻ với cỏ cây

Mang chút muộn phiền trong sương khói

Thả bồng bềnh trên những lá khoai

 

Buồn ơi sao đến làm chi nữa

Hay sợ lòng thôi cũng nhạt phai

Ôi nỗi niềm riêng còn chưa dứt

Thu sang lòng cũng hoá heo may...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:) NGƯỜI BỊ BỎ QUÊN

 

Trên thế giới

Ai ai cũng nói chuyện yêu đương

Suốt ngày, suốt đêm chẳng hề ngưng nghỉ

Từ diễn đàn thơ văn đến trào lưu thẩm mỹ

Phục vụ tiêu đề tình yêu

24/24h

 

Em

Cô gái mù tật nguyền cô đơn biết bao nhiêu

Có thể ao ước về tình yêu không nhỉ?

Em đã mơ xa xôi về những điều như thế

Khi anh đến tìm hoàng tử của đời em

 

Những mặc cảm đời thường chẳng có trong giấc mơ em

Bên cạnh anh em hoàn toàn xứng đáng

Ôi hạnh phúc như bình minh loé sáng

Cảm nhận lớn lao bằng ánh mắt của tâm hồn

 

Khi em đi dọc những con đường

Thầm mơ ước được tay người cầm nắm

Những ánh sáng thắp lên từ niềm hy vọng

Em đã nhìn, đã thấy... cõi trần gian

 

Những giấc mơ thật nhiều cất trong vòm ngực em

Thế giới trong em tất cả đều là giấc mơ ban đêm chứa đầy tinh tú

Em- nhân vật được yêu thương che chở

Anh- người độc tôn vĩnh cửu của mọi nội dung được sáng tạo thần kỳ

 

Đôi khi ước mình đừng mở mắt

Khi em nhắm mắt - bóng tối, mở mắt ra vẫn là bóng tối

Nhưng bóng tối của hai tâm hồn, hai trạng thái khác nhau

Nhắm mắt

em thấy mình bay lên bằng chiếc thảm mộng mơ với đôi cánh tay tình yêu nâng đỡ

Mở mắt

em cô gái mù tật nguyền loanh quanh trước cửa cuộc đời mình

Tất cả dường như tan vỡ

 

Trái đất vẫn quay

Thế giới vẫn vận hành bằng triệu triệu tình yêu đôi lứa

Ai ai cũng nói chuyện tình yêu dẫu còn đang dang dở

Cớ sao em một mình

Câm lặng...

Nước mắt rơi!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:) KIẾP ĐỜI MÊ MẢI

 

Và con chim thôi không quay về làm tổ

Ngày theo nỗi buồn bay đi hoang mang

Ta thẫn thờ nhẩm nhi...lãi lỗ

Trên những tàn cây hoa lá đã rũ vàng

 

Tháng chín dư hai tung mình qua cánh cửa

Báo hiệu một mùa đông sắp sang

Nghe giá lạnh âm trầm theo hơi thở

Lửa nhà ai thiêu đốt cả linh hồn

 

Ta bước cúi đầu nhẩn nha ngẫm nghĩ

Liệu có về kịp không?

Con tàu mang ước hẹn ngày đêm chẳng hề ngưng nghỉ

Trượt bánh lao xuống dốc lòng...

 

Đành mặc kệ cho mọi vật rơi tự do ngoài toan tính

Vô định ý niệm thời gian những linh hồn khô cạn

tìm về chấn vấn bản ngã mình

Kìa bông hoa vừa chớm nở giữa khoảnh khắc thông minh

Nhìn ta như hối tiếc...?

 

Những ngày lo âu toan tính

Cứ dài dần theo nếp nhăn trên mặt

Bỏ lại thanh xuân tủi thân nằm khóc

lo sợ mình trắng tay...

 

Một cuộc tình đong đếm được lâu nay

ngủ vùi quên trong túi

Giật mình

ta quay về rất vội

Đâu hay người đợi chờ đã cất bước ra đi

 

Lời hứa rêu phong treo trên vách xuân thì

Không chờ nổi mùa xuân đành lỡ hẹn

Những con chim biết bay về phương Nam tránh rét

Sao chỉ ta một mình hăm hở đón đông sang???

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:)ĐÔI ĐIỀU VỀ CUỘC SỐNG

 

Những điều nhận ra mỗi ngày mỗi khác

Như trẻ thơ ta mới biết mỉm cười

Khi tình yêu tìm về chạm khẽ vào nôi

Giây phút ấy ta thấy mình lớn dậy

 

Nỗi buồn cũng có khi lộng lẫy

Chỉ niềm vui chưa chắc đã vẹn nguyên

Lúc trái tim chất chứa những ưu phiền

Là phút ta biết mình tồn tại

 

Đường đời còn xa mãi...

Như màu xanh dẫu có úa tàn

Như cuộc tình nhiều lúc có ly tan

Ta vẫn sống dẫu ngàn đời dâu bể

 

Ta miệt mài như chú ong chăm chỉ

Sẽ nhận về đầy đủ niềm vui

Cuộc sống ngàn năm chăng hề ngưng nghỉ

Ta tận hiến ta cả khi đã chết rồi!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:huh: VÔ NGHĨA

 

Mỗi tháng qua đi dẫu thừa dẫu thiếu

Vẫn đủ đầy một năm

Sao tình yêu anh dành cho em

Mười hai tháng chẳng tháng nào trọn vẹn

Mà cuối năm bất chợt hoá dư thừa

 

Nên mỗi độ xuân về đứng tựa cửa nhìn mưa

Thấy những khoảnh khắc qua đi

đều là ngày ... vô nghĩa!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...