Jump to content

Recommended Posts

:( NỖI NIỀM CON...

 

"...Giá như còn mẹ con còn tuổi thơ..."

 

Câu hát ngày xưa đau đến tận bây giờ

Tuổi thơ con là những chiều ngóng mẹ

Chân chập chững một đời con thơ trẻ

Mẹ kính yêu! mẹ đã lìa xa...

 

Nhớ mẹ vô cùng con lại ngẫm thương cha

Bao nhiêu năm trường nuôi con bằng nước mắt

Gian bếp vắng đèn mồ hôi rơi xuống đất

Cha vịn vào nỗi con mà đi...

 

Những tháng ngày dài cha cực khổ sớm khuya

Con còn dại đâu hay mình mất mát

Chỉ đôi lúc con lặng nhìn lũ bạn

Cha bế, mẹ bồng khoé mắt cứ rưng rưng

 

Biết yêu quê mình từ lúc biết lớn khôn

Vẫn mơ hồ trong tim một dáng hình của mẹ

Mái tóc râu ngô ngọn khô ngọn chẻ

Thèm một lời ru yếu đuối đến vô cùng

 

Có ai hiểu mình bằng đêm tối dần buông

Nỗi buồn nhỏ đậu trên vai nhè nhẹ

Nhưng mỗi bình minh

con biết mình sẽ trở nên mạnh mẽ

Vì có mẹ linh thiêng luôn tồn tại trong lòng

 

Nay cha đã về bên...mẹ có vui không?

Nâng đôi tay cha gầy

con nói với cha ngàn lời âu yếm

Con bây giờ đã hiểu mình khôn lớn

Thành đạt rồi sao cha bỗng ra đi?

 

Tâm hương thay lời từ biệt phân ly

Phảng phất đưa nỗi niềm con sâu nặng

Con tiễn cha đi mùa đông không có nắng

Trời bắt đầu bằng những trận mưa...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: KHU VƯỜN TÔI

 

Cho tôi xin một khu vườn yên tĩnh

Để lắng tai nghe những yêu mến cuộc đời

Để gợi lại trong lòng tất cả mọi buồn vui

Để xoa dịu tâm hồn đời cô độc

 

Cho tôi xin một tiếng gà gáy sớm

Khởi sự mầm tiếng gọi của niềm tin

Sáng thức dậy nhẹ nhàng như bướm lượn

Nghe thanh cao đâu đó trái tim mình

 

Cho tôi xin nụ cười đừng hư ảo

Gánh tôi đi qua dự cảm cuộc đời

Để vẫn thấy mình khao khát tuôỉ hai mươi

Nụ cười rộng trên môi người chợt hé

 

Cho tôi xin góc quán cafe nhỏ

Ngồi nhâm nhi hương vị cuộc đời mình

Rồi bật khóc giữa bao người xa lạ

Để ra về lòng chợt nhẹ tênh

 

Ừ thế đấy có đôi khi ngớ ngẩn

Khu vườn tôi cỏ rậm mọc lên trời

Xin một đôi tay trải dài vô tận

Dọn sạch khu vườn cho mầm lại sinh sôi

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

;) CUỘC HÔN NHÂN THỨ HAI

 

Ngày run run theo tia nắng đi tìm

Những xao xuyến buổi đầu tiên hạnh ngộ

Em như chiếc bình pha lê chợt vỡ

Rớt xuống cuộc đời anh

 

Mong manh và mong manh

Ngày tình yêu thiên sứ bước ra đằng sau một bức tranh

Anh nâng đỡ em bằng đôi tay trầy xước

Làm thế nào ta yêu nhau được?

Khi vùng trời bình yên xa tận cuối chân trời

 

Gạt bỏ những khái niệm về cuộc đời

Gạt bỏ mọi điều được coi là hoàn hảo

Gạt bỏ tầng hoài nghi của hai chiều giông bão

Ta đi về phía nhau...

 

Anh yêu dấu với bó salem tay cầm

Em thơm thảo đại ngàn xanh màu hy vọng

Ta đừng mở mắt

Ta đừng lắng nghe

Khi sắc thái ngoài kia

chẳng có lấy một dấu hiệu của sự đồng tình

Khi âm thanh của thảo nguyên thét gào xiềng xích

Ta hãy lặng im và bàn tay nắm chặt

Nghe tình yêu bay bổng ở trong lòng

Nghe ban mai khẽ gọi ở đằng đông

Nghe hạt mầm nhú từ sa mạc

Mà khao khát

mà thấy mình toả sáng

Thứ ánh sáng diệu kỳ...

 

Thời gian sẽ qua đi

Chúng minh lội ra từ chiều sâu lý lẽ

Đâu có gì là không thể

khi ta có niềm tin

Khi ta bước chân đi và lặng lẽ kiếm tìm

Sẽ gặp lại mình trên chuyến xe hạnh phúc

Chuyến xe định mệnh

Ràng buộc ta.

Anh khóa em bằng đôi tay trầy xước

Em khóa anh bằng đôi chân nghị lực

Khi trên thân thể hai ta những vết sẹo đã mờ

Một ngày mới lại bắt đầu bằng những ước mơ...

Và đó là điều bí mật!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào Nguyennguyen !

 

Khi thấy lời động viên của NN trong topic cuả mình TT đã tìm đọc những bài thơ của NN và thật sự rất bất ngờ khi tìm thấy ở đây những vần thơ như được viết riêng cho TT vậy.Tất cả những cảm xúc trong bài " Cuộc hôn nhân thứ hai " TT đã trải qua nhưng không thể nào diễn tả bằng ngôn từ đẹp và chân thực như bạn đã viết.

Ngày run run theo tia nắng đi tìm

Những xao xuyến buổi đầu tiên hạnh ngộ

Tại sao lại là "run run" nếu không phải là đã trải qua những những khổ đau đến nỗi luôn mang trong mình sự ngờ vực về tình yêu,về tình cảm của người khác giới,khi đã luôn mang trong mình sự dằn vặt trong suốt một thời gian dài về sự đúng,sai của việc chia ly từ cuộc hôn nhân thứ nhất."Run run " cũng bởi sự hồi hộp lo âu trước một sự khởi đầu mới khi :

Em như chiếc bình pha lê chợt vỡ

Rớt xuống cuộc đời anh

Khát vọng về tình yêu về hạnh phúc luôn tồn tại trong mỗi con người dù người đó đã từng thất vọng đã từng đau khổ tột cùng bởi chính khát vọng đó.

Anh nâng đỡ em bằng đôi tay trầy xước

những vết trầy xước ấy là dấu vết của sự tan vỡ trong cuộc hôn nhân thứ nhất,sự chia ly,mất mát để lại những vết hằn đớn đau cho dù là lỗi của người chồng hay người vợ,những vết trầy xước ấy là dấu vết của búa rìu dư luận khi một cuộc hôn nhân tan vỡ,là tất cả những gì không thể nói ra,không thể thanh minh để mọi người hiểu và thông cảm.Chính vì thế mà người trong cuộc đôi khi cũng phải tự hỏi :

Làm thế nào ta yêu nhau được

Khi vùng trời bình yên xa tận cuối chân trời

Một câu hỏi được đưa ra với thật nhiều xót xa,thật nhiều cay đắng để rồi đi tới một quyết định:

Gạt bỏ những khái niệm về cuộc đời

Gạt bỏ mọi điều được coi là hoàn hảo

Gạt bỏ tầng hoài nghi của hai chiều dông bão

Ta đi về phía nhau

Chúng ta đang sống trong một thế giới hiện đại mà ở đó sự chia tay của cặp vợ chồng đã được bình thường hoá đi rất nhiều.Bên cạnh đó chúng ta đã được giáo dục từ bé những quan niệm đạo đức mang nặng ảnh hưởng của nền văn hoá Phương Đông mà ở đó đề cao tính bền vững của gia đình,bởi vậy khi một cặp vợ chồng ly hôn thì ít nhiều mọi người xung quanh cũng nhìn nhận như một cái gì đó suy đồi về đạo đức - đó là sức ép khủng khiếp đối với mỗi người sau một lần chia ly.Có lẽ chính sức ép ấy đã khiến hai người phải tự nhủ với nhau :

Ta đừng mở mắt

Ta đừng lắng nghe

Khi sắc thái ngoài kia

Chẳng có một dấu hiệu của sự đồng tình

Khi âm thanh của thảo nguyên thét gào xiềng xích

Ta hãy lặng im và bàn tay nắm chặt

Đó là một phản ứng tự vệ để có thể có đủ dũng khí thực hiện việc mà trái tim mình mong muốn,bởi lẽ tiếng gọi của tình yêu có sức hấp dẫn mãnh liệt và tình yêu sẽ là sự khởi đầu cho một tương lai mới,hy vọng mới :

Nghe tình yêu bay bổng ở trong lòng

Nghe ban mai khẽ gọi ở đằng đông

Nghe hạt mầm nhú lên từ sa mạc

Mà khao khát

mà thấy mình toả sáng

thứ ánh sáng diệu kỳ

Hạt mầm hy vọng đã bắt đầu nhú lên từ sa mạc lòng - nơi đã từng trở thành khô hạn sau sự đổ vỡ,hạt mầm ấy nhú lên được bởi có sự khao khát về những điều tốt đẹp của những con người có đủ niềm tin có đủ nghị lực để bắt đầu lại một hành trình : đi từ đớn đau để kiếm tìm hạnh phúc.Niềm tin ấy được thể hiện một cách rất cương quyết :

Thời gian sẽ qua đi

Chúng mình lội ra từ chiều sâu lý lẽ

Chẳng có gì là không thể

Khi ta có niềm tin

Khi ta bước chân đi và lặng lẽ kiếm tìm

Sẽ gặp lại mình trên chuyến xe hạnh phúc

Chuyến xe định mệnh

Ràng buộc ta

Thời gian là phương thuốc hiệu nghiệm để xoa dịu mọi nỗi đau,hãy sống thực với trái tim của mình và hãy biết ước mơ để biến điều không thể thành có thể ...Có phải chăng NN đã gửi gắm tất cả nỗi lòng vào những câu kết với ý nghĩa như vậy ?

Anh khoá em bằng đôi tay trầy xước

Em khoá anh bằng đôi chân nghị lực

Khi trên thân thể hai ta những vết sẹo đã mờ

Một ngày lại bắt đầu bằng những ước mơ...

Xin cám ơn Nguyennguyen về những vần thơ tràn đầy cảm xúc đó và đặc biệt cám ơn vi bạn đã cho tôi thấy rõ hơn một chân lý :

Chẳng có gì là không thể

Khi ta có niềm tin

Khi ta bước chân đi và lặng lẽ kiếm tìm

Sẽ gặp lại mình trên chuyến xe hạnh phúc .....

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: LÃNG ĐÃNG...TÔI

 

Khi một nửa tâm hồn tôi chợt mất

Một nửa lang thang nơi chốn vô cùng

Khi nỗi buồn gọi tên bằng bất tận

Hỏi chốn nào nương náu sẽ bình yên?

 

Chẳng nhớ nổi tên mình

tôi quăng quật trái tim

Cho bóng tôi vẽ lên tôi những vòng tròn hư ảo

Tôi dán màu đen vào vết thương rỉ máu

Rồi đưa tay tự kéo tôi về

 

Tôi huyễn hoặc mình

tôi vui sướng thoả thuê

Giả vờ không biết bến bờ nào là tận cùng đau khổ

Khi thinh lặng tay chạm nhầm hơi thở

Thấy nhói đau...

 

Thử nhẫm chân lên trái tim

(hôm qua còn hằn in những vết thương sâu)

Không thấy có nỗi đau nào tồn tại

Sợ mình trở nên thừa thãi

Đâu biết chi tôi vô thức cuống đi tìm

 

Có gì mà lặng im?

Những giai điệu giờ là thuốc đắng

Bó hoa giờ là thuốc đắng

An ủi chở che giờ là thuốc đắng

Tôi vuốt ve cho nước mắt tràn ngược vào lồng ngực

Môi cất những âm thanh run run

 

Lê bước chân về phía những mái nhà

Nơi mái ấm tuổi thơ bình yên và thân thuộc

Không dám lại gần

tôi ôm chiếc cột đèn ngồi khóc

Tôi chợt...tôi rưng rưng

 

Chẳng thể mang nỗi buồn về chốn ấy yêu thương

Tôi lại kéo tôi đi qua núi đồi rộng rãi

Nơi những cánh chim ngày đêm không mỏi

bay về phía mặt trời

Nơi những cây cổ thụ ngàn năm già cỗi

Thách thức chi tôi?

 

Khe khẽ hát

Khe khẽ cười

Bình minh dâng lên từ phía đỉnh đồi

Miền khao khát giục tôi về hội ngộ

Bởi đêm quá dầy tôi đâu nhìn rõ

Một nửa hồn tôi vẫn lãng đãng cười vui

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: MỘT THỜI YÊU THƯƠNG ĐÃ QUA...

"...Chồng người đánh giặc phương xa

Chồng em ở nhà gà đá gãy chân..."

 

Nghe câu thơ tưởng phải cười vỡ bụng

Qua đôi lần lại chợt thấy nao nao

Nghĩ phận mình cũng kiếp đời chồng vợ

Muối mặn gừng cay ngẫm đã quá nhiều

 

Vẫn biết trên đời đâu ai người hoàn hảo

Dùng một tay gánh cả giang sơn

Chồng em chỉ cần ngồi giặt áo

Mà em thương chồng đôi mắt đã rưng rưng

 

Tháng ngày đã qua ngắn ngủi vô cùng

Phận làm vợ một đời em lận đận

Tay gánh chồng con tay vươn ra cuộc sống

Nắng mưa nào biết đến sức người...

 

Chồng em nhẹ lòng bia rượu quen hơi

Bài bạc thâu đêm mắt mờ râu rậm

Những đồng tiền công mồ hôi lao động

Qua bao ngày cực khổ bỗng bay vèo

 

Và tình yêu dần cũng lặng lẽ bay theo

Vợ con bây giờ thành người dưng nước lã

Đường công danh nay lạnh lùng vắng vẻ

Tỉ lệ nghịch với những sai lầm...

 

Hứa hẹn nhiều hoá bỗng chông chênh

Ngoảnh mặt giật mình

đã qua mất một thời còn son trẻ

Cay đắng quá nên giờ thành vô nghĩa

Thôi cũng đành mặc kệ

thương lấy mình nhiều hơn!

 

Ta bây giờ chia hai nửa quan san

Đêm tối ôm con ấm lòng người mẹ trẻ

Đành rong rêu mình...

cho qua đi một thời dâu bể

Còn hơn có chồng mà cũng như không...

 

VH đã không ngăn được nước mắt khi đọc những dòng này! Cảm ơn NN

 

"Ta bây giờ chia hai nửa quan san

Đêm tối ôm con ấm lòng người mẹ trẻ

Đành rong rêu mình...

cho qua đi một thời dâu bể

Còn hơn có chồng mà cũng như không..."

 

DAY DỨT

 

Đêm trở giấc hay đâu giọt lệ nhớ âm thầm

Mà nhớ ai đây? Có còn gì để nhớ

Quỉ ma nào ám ảnh hoài giấc ngủ

Ác mộng hay chính thực cuộc đời mình!

 

Mỏi mệt tìm hoài một ánh bình minh

Sao vẫn quay cuồng trong đêm không lối thoát

Dứt lòng mình lại thương đời lưu lạc

Con trẻ bơ vơ thiếu hơi ấm gia đình.

 

Đành trói lòng mình ở lại chịu rẻ khinh

Miệng tiếng thế gian

Lời yêu giờ cay độc

Tai quen nghe lời ác!

Thân quen chịu đoạ đày!

Thôi gắng sống cho qua một kiếp này!

Mong phận mình hẩm hiu để đời con tươi sáng

Tình yêu là gì? Đã qua thời lãng mạn

Mười mấy năm trời vẫn không hiểu nổi tình yêu

Là hi sinh là dâng hiến thật nhiều

Là chỉ cho đi và không hề nhận lại

Là nghiến răng mong người vượt qua mê dại

Là vứt đi tương lai và hạnh phúc chính mình

Tình yêu là gì? Nghiến răng chịu rẻ khinh

Là nhục mạ, là đoạ đày thân xác

Ta như con thiêu thân lao mình vào vùng sáng

Mà không biết vùng sáng kia đang thiêu đốt chính mình

Tình yêu là gì?

Có cần phải biện minh...???

 

Địa ngục

30/11/2007

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào Nguyên Nguyên !

"Đời là bể khổ Trọng Trường ơi, biết phải làm thế nào để vượt qua dù đã cố hết sức mình. Nguyên Nguyên thấy hậu hôn nhân quả thật vô cùng đáng sợ, làm thế nào để biết trước được tương lai? làm thế nào để có tương lai? và làm thế nào gánh trái tim mình vượt qua bất trắc?"

Một loạt câu hỏi NN đưa ra như vậy nếu là người chưa trải qua chuyện này thì rất khó nhưng TT nghĩ chính NN đã tìm thấy câu trả lời rất hay rồi :

Chẳng có gì là không thể

Khi ta có niềm tin

Khi ta bước chân đi và lặng lẽ kiếm tìm

Sẽ gặp lại mình trên chuyến xe hạnh phúc

 

Nếu biết trước được tương lai thì có lẽ cuộc sống sẽ chẳng còn gì thú vị nữa.Các trạng thái tình cảm hỷ,nộ,ái,ố nếu không trải qua thì sao có thể có cái nhìn toàn diện và bao dung trước mỗi vấn đề mà ta phải giải quyết hàng ngày?Có thể có một lúc nào đó ta ở tận cùng của sự tuyệt vọng nhưng chỉ cần tin rằng vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp đang ở phía trước là có thể vượt qua.Trước đây TT có đọc một bài báo của một nữ tác giả viết về chuyện ly hôn đại ý như thế này : trên hành trình đi kiếm tìm hạnh phúc đôi khi hai người rất yêu nhau sống chung với nhau nhưng lại chưa hẳn có hạnh phúc bởi bất đồng về những điều rất nhỏ nhặt của cuộc sống,khi cuộc sống chung là địa ngục thì chia tay là sự giải thoát cho cả hai.Vấn đề đặt ra là cuộc chia tay ấy như thế nào để mỗi người vẫn lưu giữ được những điều tốt đẹp của người kia.Cuộc sống sau ly hôn là rất khó khăn nhưng nếu đủ nghị lực họ sẽ vẫn vượt qua để lại tiếp tục một cuộc kiếm tìm hạnh phúc mới,trên hành trình đầy gian nan ấy có thể họ sẽ tìm thấy nửa thật sự của mình và cũng có thể lại đổ vỡ khi lầm tưởng nhưng có một điều họ luôn tự hào là dám sống thật với tình cảm của mình- điều mà không phải ai cũng dám làm khi sức ép từ dư luận là khủng khiếp...

NN có đồng ý như vậy không?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào Nguyên Nguyên !

"Đời là bể khổ Trọng Trường ơi, biết phải làm thế nào để vượt qua dù đã cố hết sức mình. Nguyên Nguyên thấy hậu hôn nhân quả thật vô cùng đáng sợ, làm thế nào để biết trước được tương lai? làm thế nào để có tương lai? và làm thế nào gánh trái tim mình vượt qua bất trắc?"

Một loạt câu hỏi NN đưa ra như vậy nếu là người chưa trải qua chuyện này thì rất khó nhưng TT nghĩ chính NN đã tìm thấy câu trả lời rất hay rồi :

Chẳng có gì là không thể

Khi ta có niềm tin

Khi ta bước chân đi và lặng lẽ kiếm tìm

Sẽ gặp lại mình trên chuyến xe hạnh phúc

 

Nếu biết trước được tương lai thì có lẽ cuộc sống sẽ chẳng còn gì thú vị nữa.Các trạng thái tình cảm hỷ,nộ,ái,ố nếu không trải qua thì sao có thể có cái nhìn toàn diện và bao dung trước mỗi vấn đề mà ta phải giải quyết hàng ngày?Có thể có một lúc nào đó ta ở tận cùng của sự tuyệt vọng nhưng chỉ cần tin rằng vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp đang ở phía trước là có thể vượt qua.Trước đây TT có đọc một bài báo của một nữ tác giả viết về chuyện ly hôn đại ý như thế này : trên hành trình đi kiếm tìm hạnh phúc đôi khi hai người rất yêu nhau sống chung với nhau nhưng lại chưa hẳn có hạnh phúc bởi bất đồng về những điều rất nhỏ nhặt của cuộc sống,khi cuộc sống chung là địa ngục thì chia tay là sự giải thoát cho cả hai.Vấn đề đặt ra là cuộc chia tay ấy như thế nào để mỗi người vẫn lưu giữ được những điều tốt đẹp của người kia.Cuộc sống sau ly hôn là rất khó khăn nhưng nếu đủ nghị lực họ sẽ vẫn vượt qua để lại tiếp tục một cuộc kiếm tìm hạnh phúc mới,trên hành trình đầy gian nan ấy có thể họ sẽ tìm thấy nửa thật sự của mình và cũng có thể lại đổ vỡ khi lầm tưởng nhưng có một điều họ luôn tự hào là dám sống thật với tình cảm của mình- điều mà không phải ai cũng dám làm khi sức ép từ dư luận là khủng khiếp...

NN có đồng ý như vậy không?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

PHẬN SỐ

 

Em sẽ làm gì khi biết trước ngày mai

Khi chia tay vẫn cứ là định mệnh?

Em sẽ buồn,sẽ quên hay thù hận

Khi lệ buồn rớt xuống chia làm hai ?

 

Em sẽ làm gì khi biết trước ngày mai

Ta sẽ chia ly với thật nhiều cay đắng ?

Sau những xẻ chia suốt những ngày những tháng

Vất vả qua rồi nhưng lại lạc mất nhau...

 

Đồng ý không em chia hết cả khổ đau

Chia thật đều nhưng mỗi phần đều quá nửa

Kỷ niệm ngày nào buồn vui chất chứa

Chia rất đều vẫn trọn vẹn mang đi

 

Lấy hết đi em tươi đẹp tuổi xuân thì

Cả những ngây ngô một thời khờ dại

Lời tỏ tình của anh xin em đừng giữ mãi

Hãy để gió cuốn đi đến tận chân trời

 

Đau nhiều lần hay chỉ một lần thôi

Để ngày mai vẫn còn là bè bạn

Cùng nhau nhé nâng chén tình dốc cạn

Cay đắng dù nhiều cố nuốt ngược vào trong

 

Để rồi mai anh tự hát ru lòng

Góp đắng cay thành một cơn dông tố

Nghe trong gió : đó chính là phận số

Biết trước làm gì..thay đổi có được đâu...

 

30/11/07

Trọng Trường

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐIỀU KHÔNG THÍCH

 

 

 

Không thích hình ảnh người đàn bà bắt đầu nồng nàn cởi chiếc khuy đầu tiên trong căn phòng tình ái

Tôi thích viết về người đàn bà cài chiếc khuy cuối cùng ngã vào chợ đời

Vệt hạnh phúc còn chưa kịp cũ

Nụ cười chưa tắt vẹn viền môi

 

Vừa hạnh phúc vừa đánh vật

Vừa bồi hồi vừa bon chen

Những niềm vui xen lẫn điều mất mát

Trong căn phòng biết vén chiếc rèm cho chút gió se lạnh len vào - mới thành đời sống thật

Cuộc đời đa sắc - người đàn bà biết cách chấp nhận nó bên cạnh màu hồng

Tập sinh tồn giữa bể cả mênh mông

 

Không thích nghĩ về nụ hôn của người đàn ông

Tôi thích viết về sự thô ráp

Về đôi vai chai sần gánh tình yêu vượt qua ngàn bão táp

Nụ cười rộng khéo vén lối thị phi

Người đàn ông không màu mè, ít hơn những lời có cánh

Biết dắt xe cho vợ mỗi lúc đi làm về

 

Không thích

đằng sau điều tôi không thích viết

Là tự cảm nhẹ nhàng

Là điều tôi suy trầm sau mỗi lần nhận ra lòng bắt đầu trở nên lãnh cảm

Cuộc đời đơn giản lắm

Chỉ mình làm bận lên

 

Không thích nói về lứa đôi và biểu tượng trái tim

Tôi thích viết những dòng chảy trong đêm trăn trở bình minh loài người nương nhau tồn tại

Dù có thể có đến 1/4 giống nòi đam mê hủy diệt, đâu đó còn ẩn tiềm trong sợ hãi

Tôi vẫn tin về mọi điều còn lại

3/4 loài người cần có một trái tim

Để mặc áo choàng lên đêm những bóng tối êm đềm

Bồ câu bình thản nằm ngủ muộn...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...