Jump to content

Recommended Posts

:huh: TA VÔ HÌNH

 

Cơn mưa chiều mang nỗi nhớ vào đêm

Chở xác xơ hình hài thành phố

Những cao ốc bốn chân chạy qua nức nở

Dấu yêu vào lòng

 

Ta thương cánh chuồn chuồn

Một ngày mưa bên bờ ao nằm khóc

Cánh rã kiếp đời mải mê lầm lạc

Bay đi tìm đôi...

 

Và lời ca ta trót cất lên rồi

Qua đắm say tình yêu không ở lại

Qua tin - yêu chỉ hoài nghi còn mãi

Hạnh phúc và chiêm bao?

 

Đôi cánh nâu

ôi đôi cánh màu nâu

Loài ong nhỏ vẫn miệt mài xây tổ

Tự thẹn với lòng qua bao nhiêu giông gió

Vẫn mông lung trước một ngã ba đường

 

Và biết không khi thành phố tan tầm

Giữa dòng người ngược xuôi tìm về tổ ấm

Ta giật mình tìm ta trong mênh mông xa vắng

Chợt thấy ta vô hình ngay giữa chính tim ta

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:huh: TÔI QUAY VỀ

 

Đó là những ngày trời không mưa không hanh

Tôi quay về tìm thi hài tuổi thơ hai mười năm trước

Đó là những ngày tôi gặp lại mình trong giấc mơ bội bạc

Bên gốc bàng mùa thu chôn dấu ước mơ mình

Tôi hồi hộp

Bước qua miền phiêu linh

Đôi chân như ru êm để rồi thấy mình thất lạc

Tương lai gạ gẫm những nền tảng bình yên yêu đương và thác loạn

Chờ gì thanh xuân...???

Tôi bước đi và khẽ ngại ngần

Những chiếc lá mùa thu mang tên muộn màng đột rơi xuống đất

Những ngón tay đan nhau thiếu chút gì ràng buộc

Rơi bình yên xuống phút niệm từ

Tôi đau đớn tôi

Thể xác và tinh thần như khối cầu hình tròn khởi về vũ trụ

Quay cuồng trong vạn vạn đam mê bắt đầu tan vỡ

Có chi một loài hoa đỏ rực giữa mùa thu?

Nước mắt mẹ theo tôi đến bây giờ

Nỗi buồn cha ngập ngừng bên cạnh tôi thủa nhỏ

Có đâu là chiếc roi tre

Cho tôi biết mình còn đầy tiếc nhớ

Còn dấu yêu sâu tận lẽ tâm hồn

Còn thấy mình buồn khi qua mỗi hoàng hôn

Thấy nhớ thương một mái trường thơ ấu

Còn nước mắt như còn ngàn giọt máu

Cho mình lớn lên...

Tôi thấy mình băng qua những miền đêm

Bỏ qua không khát khao không niềm tin vui không đầy đủ

Chỉ tuổi thơ ậc đầy trong trí nhớ

Miên man...

Tôi gặp lại tháng năm ơi dịu hiền

Bằng vai áo mẹ bạc màu nắng gió

Bằng nụ cười cha tháng năm dài bồi lở

Nuôi con quên tháng quên ngày

Nên bỗng thẹn khi qua thời tuổi trẻ

Trả nợ cả đời không hết được bao dung

 

Tôi quay về để thấy đã lớn khôn

Xóa kỷ niệm

để vun bồi kỷ niệm...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:huh: CON ĐƯỜNG CAO NGUYÊN

 

Con đường héo trái thông già

Dốc ôm thung lũng nằm nghe cao nguyên bồi hồi tưởng nhớ

Ngỡ gặp lại dáng em bên đồi thông hai mộ

Đà Lạt diệu kỳ thắp trái tim yêu

 

Quăng gió rung ruông chuông lặng buổi chiều

Thiền Viện Trúc Lâm âm trầm suy tưởng

Ai mang mộng mơ thả lên đồi thầm lặng

Rơi xuống cuối miền thung lũng tình yêu

 

Con đường đại ngàn tím cánh phiêu diêu

Loài phượng như chút tình mỏng mảnh

Ghé Lâm Viên một chiều mưa xa lắm

Ngỡ như mình vừa mới hôm qua

 

Con đường thơm trái thông tương tư

Ta hái tặng dòng người chưa quen biết

Thổi hy hữu vào sâu trong tiềm thức

Mơ gặp lại người giữa chốn thần tiên

 

Bên Hồ Xuân Hương đem thả hết ưu phiền

Mà sương khói ám ảnh...

Chiều ơi đừng trôi nữa

Xa Đà Lạt với nỗi niềm thương nhớ

Mang treo bồi hồi trên những nhánh thông non

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: TÔI BA MƯƠI

 

Tôi

lặng lẽ

đếm ngày trôi

như không đếm...

Xuân qua

đông đến

Hạ tắt

thu tràn

Ngày tàn

đêm vỡ

Vòng quay

bồi lở

Thoắt quên

thoắt nhớ

Đắng cay

đầy đủ

Khi tôi

ba mươi!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: RU TÌNH

 

Ngủ đi nhé ơi cơn gió buổi chiều

Khi phiêu diêu

sợ mình thất lạc

 

Ngủ đi hỡi những vầng trăng bạc

Trong đêm

lơ đãng cuối chân trời

 

Ngủ đi một nỗi yêu người

Ru tình

để lại

một đời đắm say

 

Ngủ đi

Giấc ngủ đêm nay

vẹn tròn hơi thở...

Ta nuông chiều một bàn tay

để hiểu tình yêu xa vời không nắm bắt

 

Ta nuông chiều nhau từ trong giấc mộng

Để thấy đời còn nỗi gạn đục khơi trong

 

Ngủ đi ơi giấc ngủ ngàn năm

Tình yêu nảy mầm trong xa xôi mộng mị

Tiếng ru suốt mấy ngàn năm

tiếng đời dâu bể

Qua cơn mê

tay với

tay chìm...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: TRẢI NGHIỆM

 

Không chỉ có bình yên đâu anh

Đồng bằng những đêm mưa giông gió giật

Gió tốc tất thảy niềm đau cuộn thành cơn bão lốc

Giật đổ đền đài niềm tin

 

Không chỉ có những yêu thương

Qua cơn mơ chợt nhận ra lọc lừa và dối trá

Có cả miền đau thương và nghiệt ngã

Băng qua đời như một vết thương sâu

 

Như đôi ta đâu chỉ có gần nhau

Túp lều tranh không qua được mùa đông dài rét mướt

Trái tim vàng có thể không mua được điều đơn giản nhất

Nghĩa tình đi qua cơm áo gạo tiền

 

Nếu chỉ bằng lời có thể nói ngàn năm

Nhưng cuộc sống có khi nào dễ dãi

Qua trải nghiệm mới biết mình tồn tại

Sâu sa một lẽ giản đơn

 

Trong yêu thương có cả những giận hờn

Trong tự tin có yếu mềm nhu nhược

Trong bình yên có vô vàn thử thách

Trong trái tim có thể không chỉ một người...

 

Có thể thế...mà không anh ơi!

Nếu biết vượt qua trăm ngàn cay đắng

Thì tình đôi ta dẫu là cơn gió lặng

Cũng biết ồn ào qua mỗi sớm ban mai

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: CHUYỆN QUÊ TÔI

 

Quê tôi bây giờ lên thành phố trẻ

Uốn cong những mái nhà hiện đại nối đuôi nhau

Phố đan xen chẳng còn hương mái rạ

Sót lại vấn vương chút cỏ mộc dưới chân cầu

 

Thành phố âm thầm nét rủ mày chau

Vẽ bụi bặm từ những làn khói khét

Những động cơ ồn ào bỏ quên tĩnh lặng

Đua nhau phi thân qua các trục đường

 

Những khu phố mọc lên nhà cao tầng

Khép cửa im lìm đèn ai nấy tỏ

Toàn những khuôn mặt lạnh lùng như gỗ đá

Những lập trình công nghiệp xói mòn tim

 

Và cô bé ôsin tựa cửa đứng nhìn đêm

Vẫn thèm một miền quê dẫu còn chưa no ấm

Thèm chút bình yên của cánh đồng trưa nắng

Mùi rơm thơm lừng ngõ vắng buổi chiều hôm

 

Biết bao cụ già lên trông cháu thay con

Vẫn thèm về quê nhai trầu đỏ miệng

Thèm một điệu chèo như thèm sự sống

Áo nâu non ấm đượm một chữ tình

 

Thành phố ngày một đi lên

Giữa ồn ào đua chen

mà vẫn cô đơn như thiếu ngàn hơi ấm

Quê hương ơi dẫu đang đà phát triển

Đừng quên cội cành từ thăm thẳm một miền quê

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: VÔ ĐỀ

 

Nâng đôi cánh cho mình bay rất khẽ

 

Hoa Đỗ Quyên đã nở giữa mùa hè

 

Mùi hương nhẹ toả vào đêm thánh lễ

 

Sáng ra giật mình một tiếng cười ve

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

:rolleyes: XX30

 

Lạc bước ba mươi

khi xuân đến

Mà bâng khuâng

thờ thẫn cả người

Ai bảo thời gian trôi nhanh thế

Cuộc vui chưa tàn

người đã bỏ cuộc chơi

Ôi số mệnh

như những trò đen đỏ

Qua một đêm...

lá đã cội bên đời

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...