Jump to content
Nguyễn Châu Tú

Lối Mòn part 1

Recommended Posts

  #1

 

      Hắn gọi hắn là hắn bởi hắn thuộc về thế giới của gió bụi, của đất trời. Hắn không phải là chú bé hay cậu ấm ươm mình trong nệm ấm chăn êm, trong những căn nhà sang trọng luôn được điều hòa bởi dàn máy lạnh cao cấp hay là mặc những bộ quần áo tươm tất, lịch lãm và chễm chệ trên những chiếc xe cáu cạnh, đẳng cấp để được gọi là quý ông hay ngài.

.......................

 

     - "Mẹ à, mẹ làm gì vậy?". Thằng bé 8 tuổi gào thét lên khi mẹ nó đang cầm con dao dùng chặt thịt run run trên tay kề ngay chiếc cổ trắng thấp thoáng nổi lên vài sợi gân xanh của mẹ nó; sau khi chui qua cái lỗ chó đục khoét phía sau căn nhà lá của ba mẹ nó; khi nó đang đứng chơi ở trước sân nhà và nghĩ rằng chỉ là ba mẹ đang cãi nhau rồi lại huề như bao lần trước đó và nó nghe chị của ba nó bảo "mẹ mày tự tử kia, mau vào với mẹ mày đi". Và nó chui vào lỗ chó sau nhà bởi đứng ngay cửa là ba nó đang đứng đó với một vẻ giận dữ và đáng sợ. Nó sợ ba lắm, một nỗi sợ mơ hồ đã ăn sâu vào tiềm thức ngay từ khi nó chưa sinh ra cho đến tận bây giờ, nhưng nó lại càng không thể để mẹ nó một mình cô độc trong góc phòng và làm chuyện rồ dại kia. Nhanh như cắt, không suy nghĩ nhiều, nó vội vàng lẻn vào sau nhà vừa kịp tay với chụp tay mẹ nó đã vừa kịp làm chiếc cổ bé nhỏ xinh xắn kia nhỏ ra vài giọt máu thẫm. Bao nhiêu giọt máu là lòng nó thắt lại bấy nhiêu.

 

     - "Mẹ khổ lắm con à, mẹ không muốn sống nữa, con để mẹ đi đi". Nước mắt giàn giụa làm nhòa đi đôi mắt trên khuôn mặt hốc hác của mẹ nó, kèm theo là tiếng mẹ nó van nài nó buông tay.

 

   Nghe tiếng thét của nó, ba nó chạy vào rồi ngỡ ngàng nhìn con dao đang còn vương vài giọt máu trên tay mẹ nó như là một chuyện nằm ngoài dự kiến của ông. Rồi ông quay sang nhìn chằm chằm vào nó. Lần đầu tiên nó dám nhìn chằm chằm lại ông, một cách trực diện, lòng ngập tràn sợ hãi cùng đôi mắt cũng đã nhòa lệ, nó thét với ông "ba đi ra ngoài đi, con ghét ba, ba làm mẹ khổ, ba làm mẹ muốn bỏ con. Ba đứng ở đó thì mẹ bỏ con thiệt đó, mẹ ghét ba lắm, mẹ không muốn ba đứng ở đó, ba đi ra ngoài đi, ba đi ra ngoài đi...". Sau vài giây chần chừ, ông cũng quyết định đi ra ngoài, để mặc 2 mẹ con nó cùng ôm nhau khóc.

 

     - "Mẹ không còn cách nào khác nữa, tha lỗi cho mẹ nha con, buông tay đi con". Mẹ nó cất lời, giọng bà đã trở lại điềm tĩnh thường thấy sau khi đã cùng nó trút hết những giọt nước mắt cuối cùng. Dường như, khi đã đi đến tận cùng của nỗi đau, người ta sẽ thôi còn sợ hãi, sẽ lấy lại được sự điềm nhiên và thanh tĩnh đến tột cùng, và cũng thật đáng sợ, bởi khi đó, không còn điều gì có thể ngăn trở người ta muốn làm. Nó dường như không nghe thấy những lời mẹ vừa nói, đôi bàn tay càng siết chặt tay mẹ nó hơn, rồi nói:

 

    - "Nhưng mẹ đi rồi, con biết ở với ai. Ba sẽ không lo cho con như mẹ đâu. Con sẽ khổ lắm. Con sẽ nhớ mẹ lắm. Mẹ đừng bỏ con nghen mẹ".

 

    - "Không lẽ con muốn mẹ cứ sống trong khổ sở mãi như vầy hoài sao con?". Mẹ nó hỏi.

 

    - "Từ từ, mẹ con mình cũng nghĩ cách, chắc chắn sẽ có cách mà mẹ. Mẹ đưa dao cho con đi, đừng làm con sợ nữa mà mẹ". Tiếng nó van nài.

 

    Rồi mẹ nó cũng buông con dao xuống. Nó vội đem đi cất con dao cách xa mẹ nó, rồi đi lấy bông băng lại vết thương trầy trên cổ mẹ nó. Băng xong đâu đó, nó lại ôm chầm lấy mẹ nó, rồi 2 mẹ con lại cùng khóc, trút hết mọi nỗi uất ức, nghẹn ngào.

 

    - "Mẹ à, mình về ngoại đi mẹ. Đợi ba đi đâu đó rồi mẹ con mình lẻn về ngoại, đừng cho ba biết kẻo ba không cho mẹ con mình đi. Về với ngoại rồi, mẹ sẽ lại vui vẻ, mẹ sẽ không bị ba làm mẹ khổ nữa, có được không mẹ? Ba không thương mẹ, nhưng mẹ còn có ngoại thương mẹ, còn có tụi con thương mẹ, con hứa không làm mẹ buồn đâu, có được không mẹ? Mẹ gật đầu đi, cho con yên lòng".

 

    - "Ừm. Nhưng về ở với ngoại, con sẽ không được mẹ mua cho nhiều đồ chơi nữa, sẽ không được mặc nhiều quần áo đẹp nữa. Con cũng sẽ không có đầy đủ cả ba và mẹ chở đi chơi như trước nữa. Con có chịu như vậy không?"

 

    -"Chuyện gì con cũng chịu hết, chỉ cần mẹ không bỏ con là con chịu hết, chuyện gì con cũng chịu được hết. Mẹ đồng ý vậy rồi nha mẹ? Mẹ trả lời rõ ràng đi, mẹ đừng gạt con nha mẹ, mẹ trả lời con đi".

 

    -"Ừm. Mẹ chịu. Mẹ không gạt con đâu".

 

   Vậy là, một tuần sau, mẹ dẫn 2 anh em nó về ngoại, khi ba nó đang còn vui vẻ đâu đó bên người phụ nữ xa lạ kia. Rời xa căn nhà lá nghiêng nghiêng, rời xa cả thời thơ ấu dịu ngọt, rời xa sự đầy đủ về vật chất và vòng tay ấm áp của cả mẹ và ba. Mẹ nó dẫn 2 anh em nó đi vào một tối, nước dưới những bờ ao tràn lên lênh láng, trời tối mịt, những ánh đèn hắt hiu vọng ra từ những căn nhà hàng xóm đã lên giường đi ngủ. Đôi bàn chân nó bì bõm bì bõm trước sân nhà đã ngập nước nhưng không hề cảm thấy lạnh buốt, chỉ cảm thấy trong lòng hưng phấn, chờ đợi một tương lai mới mà ở đó mẹ nó sẽ không còn buồn, không còn khổ. Trực giác mách bảo nó biết rằng, lần này đi chưa biết bao giờ sẽ trở lại, nên nó dừng lại thoáng chốc, ngoảnh lại nhìn căn nhà lá xiêu vẹo ấy, thật lâu, thật lâu....

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...