Jump to content
VienPhuong

Thơ Viễn Phương

Recommended Posts

Quê Hương

Quê hương là một mẹ hiền
Là dòng sửa ngọt luân truyền trong tim
Quê hương là một mái hiên
Người đi, kẻ ở không phiền trách ai

Quê hương có một không hai
Từ trong tiềm thức chẳng thay đổi dời
Quê hương có một tình người
Hòa chung nhịp sống, đất trời trở trăn

Quê hương có gốc cội căn
Mà tiền nhân đã nghìn năm đắp bồi
Quê hương (tôi) là một giống nòi
Tổ tiên Âu - Lạc muôn đời hùng anh

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nếu Em Là!...

Nếu em là một con thuyền!...
Anh xin làm nước bồng bềnh ru em
Làm con sông nhỏ êm đềm
Xin làm bến đợi cho em rước tình

Nếu em là một cánh chim!...
Anh làm tổ ấm làm cành cây tươi
Cho em dừng bước bên đời
Khi trời mưa bão rã rời cánh bay

Nếu em là một áng mây!...
Anh xin làm gió quyện mây vào lòng
Đưa em về giữa hư không
Cùng nhau xây mối tình trong giữa trời

Nếu em là đoá hoa rơi!...
Dặm đường đơn lẻ bên đời lãng quên
Anh xin làm nắng dịu êm
Đem hương xuân thắm ru em tình nồng

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nếu Một Mai

Nếu!...
Một mai đời hai ngả
Mỗi đứa một phương trời
Xin em đừng bôi xóa
Dấu tích giữa ngàn khơi

Nếu!...
Một mai mình cách trở
Đường tình chẳng nên đôi
Anh xin em đừng nói
Lời đắng ở đầu môi

Nếu!...
Một mai em theo người
Anh về sống lẻ loi
Trong tình yêu trôi nổi
Thương nhớ suốt một đời

Nếu!...
Một mai còn nuối tiếc
Chuyện tình nghĩa đôi ta
Em về trên bến nhớ
Đừng nhỏ lệ thiết tha

Nếu!...
Một mai em qua đời
Anh về trong ảo mộng
Tìm đến một góc trời
Nơi có bóng hình em

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ru Tình Trăm Năm

Dìu em về bến tình mơ
Không gian mờ ảo, hương thơ ngọt ngào
Trần ai rộn cảnh ba dào
Trăm năm lối mộng ta vào duyên mơ

Ru em giấc ngủ đơn sơ
Trao em một mối tình thơ đậm đà
Ngủ đi em, giấc ngọc ngà
Tay anh năm ngón lụa là ru em

Đôi bờ môi, mắt lặng im
Làn hương ấm tỏa ru mềm ước mơ
Trái tình thơ chín vàng tơ
Ru em tròn giấc mộng chờ trăm năm

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Buồn Viễn Xứ

Đêm thanh vắng âm thầm con đếm bước
Lặn lội đường sình nước lạnh chân đơn
Lệ tuông rơi, rơi rải suốt canh trường
Trên bến vắng lên thuyền con vượt biển

Thuyền viễn xứ bềnh bồng trong nguy biến
Sóng nộ cuồng hung hãn khiếp thuyền nhân
Loài dã man hải tặc lắm hung hăng
Người đói khát dật dờ cơn sinh tử

Rồi từ đó bước phong trần lữ thứ
Nợ giang hồ lãng tử vội cưu mang
Thương quê hương mòn mỏi phía trời Nam
Dòng dư lệ tuông tràn, Ôi!-mặn đắng

Thường những buổi hoàng hôn trên đảo vắng
Con ngồi buồn lặng ngắm áng mây trôi
Thả hồn đơn theo gió cuối chân trời
Tìm quê mẹ, đâu rồi quê của mẹ?

Chợt đâu đó những lời than khe khẻ
Mẹ yêu ơi, con trẻ quá bơ vơ
Con xa xôi trong kiếp sống mong chờ
Ngày mai sẻ thanh bình vui tương hội

Paulo Bidong,Malaysia 1985
Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ơn Nghĩa Mẹ

Mẹ !-Một tiếng , bao la hơn biển cả
Bởi thân nầy do mẹ nặng cưu mang
Dù gian lao khốn khó trải lầm than
Trọn một kiếp hy sinh vì con trẻ

Ơn sinh dưỡng lấy chi đền đáp mẹ
Công đức nầy muôn kiếp mãi không vơi
Nghĩa ân sâu gìn giữ cả cuộc đời
Tôn kính mẹ khắc ghi trong tiềm thức

Người còn mẹ có muôn vàn hạnh phúc
Kính mẹ hiền mang đến những niềm vui
Dẫu dòng đời xuôi ngược,dẫu xa xôi
Yêu thương mẹ ai người không nghĩ tới

Mẹ còn đó , mẹ còn trong tay với
Ta chu toàn giữ trọn đạo làm con
Ngày tháng sau, khi mẹ đã không còn
Ôm nuối tiếc người ơi thôi đã muộn

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Niềm Riêng
(Thủ Vĩ Ngâm)

Chạnh lòng thương nhớ giữa hoang hiu
Vạt nắng chiều vương chiếc bóng xiêu
Kẻ ở sầu thương đời lạnh vắng
Người đi mờ mịt bóng cô liêu

Dòng đời kia mãi còn tan họp
Lối mộng hoài mơ mặc sớm chiều
Rưng rức châu sa về lối bước
Chạnh lòng thương nhớ giữa hoang hiu

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Về thăm Huế

Vô Thành Nội nhạt nhòa con nắng hạ
Phố xưa buồn sao lạ cảnh tình trông
Bước chân sa hồn trôi nổi bềnh bồng
Thương nhớ lắm ngày em ra Ái Tử

Tường mây trắng ẩn mờ cô thôn nữ
Nhớ xưa Hàn Mạc Tử dưới trời mơ
Vườn ai xanh tắm mát cõi hồn thơ
Từng nét ngọc đậm đà hương trinh thắm

Hàng phượng đỏ ngút cao chiều rực nắng
Hoàng hôn về lạnh vắng tỏa mờ sương
Người ra đi còn lại mối tơ vương
Đò Vĩ Dạ trăng ngà soi bóng lẻ

Về thăm Huế!- Ngày về ôi vắng vẻ
Bến Ngự buồn lặng lẽ bóng hàng dương
Dòng sông xưa đò vắng khách sầu vương
Lên Bạch Hổ hương sương mờ nhân cảnh

Anh thương Huế!- Thương em tình trống lạnh
Một thoáng nào lòng chạnh nhớ vu vơ
Tà áo bay phơi phới dáng ngây thơ
Sân Đồng Khánh say mơ hồn trinh nữ

Sương tuyết đã phủ mờ thân viễn xứ
Anh một đời ấp ủ ước mơ tan
Chừ em mô?- còn nhớ bến Hương Giang?
Chuông Thiên Mụ ngân vang lầu vọng nguyệt

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gởi Bạn Tri Âm

Thân lữ khách lạc loài trong mưa bão
Kiếp tơ tằm phiền não chẳng than van
Chợt phôi pha theo những đám sương tan
Từ tia nắng chói chang trời thu vắng

Lời ai ngỏ ý thơ làm vương vấn
Tiếng gợi mời êm ấm cõi lòng đơn
Dẫu nghìn năm dù mỗi kẻ một phương
Tình thơ vẫn yêu thương tình đượm thắm

Trời Cali Paris đường mây xa thẳm
Tưởng chừng như gần lắm ở quanh đây
Tách trà thơm vị ngọt thấm từng giây
Nghe phơi phới như ngày vui hạnh ngộ

Chiều Paris Có vàng thu rực rỡ
Cali buồn loang lở bóng hoàng hôn
Vầng mây đen che khuất ánh tà dương
Làm sao vẽ chân dung người tri kỷ

Tình xa dẫu muôn trùng xa vạn lý
Xin một đời mộng mị vẫn cưu mang
Cho dòng thơ luôn mãi được tuôn tràn
Ơn tri ngộ tâm thành xin trọn giữ .


Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Em Có Bao Giờ ?

Em có bao giờ em hỏi ai?
Vì sao em sống ở nơi nầy?
Từ đâu em đến, vì sao thế?
Em có bao giờ em hỏi ai?

Em có bao giờ nghe kể không?
Trăm con Âu Lạc giống Tiên Rồng
Da vàng, máu đỏ, người dân Việt
Vang tiếng bao đời khắp biển Đông

Em có bao giờ nghe kể chăng?
Giang sơn gấm vóc giữa trời Nam
Tiền nhân xưa đã gầy công dựng
Tổ Quốc Việt Nam rạng tiếng tăm

Em có bao giờ nghe biết chăng?
Một nền văn hóa mấy ngàn năm
Trải bao thế hệ cùng vun đắp
Gìn giữ kho tàng, tiếng Việt Nam

Em có bao giờ em thấy thương?
Người dân nước Việt rất can trường
Hy sinh bao lớp người nằm xuống
Xây đắp quê hương mãi phú cường

Em có bao giờ em nghĩ ra?
Cùng ai gánh vác nước non nhà
Chung nhau gìn giữ nền văn hóa
Rạng rỡ muôn đời Tổ Quốc ta

Viễn Phương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...