Jump to content

Recommended Posts

images?q=tbn:ANd9GcRITZhb4Is2gHqzZ_1e1pR


 


EM ƠI


 


Em che cái răng khểnh


Và rồi anh nhận ra


Đời bao thứ xằng bậy


Lộ diện kẻ tà ma


 


Vệt son môi mới rợi


Anh đã hiểu cớ duyên


Những điều em muốn nói


Không trong sách thánh hiền


 


Và bao giờ cũng vậy


Thú săn luôn ẩn mình


Nếm phải lời phủ dụ


Hóa cái chết không tên


 


Và thời nào cũng vậy


Sợ lắm trắng thay đen


Vương triều nào lấp liếm


Vận nước chìm đảo điên.


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

images?q=tbn:ANd9GcRWoF7fmXPxyiLE_TcWxo9


 


TỰ TRỌNG


 


Cha bao lần dạy con


- Biết tự trọng là biết nhục


 


Con lớn khôn dồn chân muôn lối


Và lời cha con đã tỏ tường.


 


Con gặp kẻ ngông cuồng


Ôm lá mít mà khua mồm vô lối


 


Con thấy kẻ chối từ sự thật


Níu bóng đêm làm chốn ẩn mình


 


Có kẻ dùng chân vẽ một lối hư danh


Rồi đánh cược muôn trùng vận nước


Họ cứ bảo tương lai phía trước


Hơn nửa đời người - vẫn mãi lối chênh vênh


 


Đã be bét lại gom vào "tại, bị"


Ruỗng mục rồi mà cao dán, thuốc xoa


 


Lúa cúi đầu


Rừng xác xơ


Đá lở


Đồi tan


Suối sông ngậm ngùi ô nhiễm


 


Nay có thêm con tép mòng - cá lòng tong đi kiện


Mà lối về trời chỉ có khói nhang


 


Lòng tự trọng -luôn-cần-trước-họa-phúc-muôn-dân.


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

images?q=tbn:ANd9GcQit6EmDJmnceNdesvrsiV


 


NGÓ BẠN CẮT RÂU


 


(tặng  HMV)


 


Sáng nay lấy kéo cắt râu


Sợi đen sợi bạc như câu thơ buồn


Mặt mình, phải mặt trong gương


Mà hai hốc mắt ngọn nguồn suy tư?


 


Đời mình bạn bảo khỏe ru


Chẳng cầu, chẳng cạnh, chẳng thù oán ai


Thảng hôm nằm đếm canh dài


Còn nghe tiếng đạn qua vai, hú hồn


 


Dệt thơ nghìn chữ yêu đương


Vậy mà đêm đến chiếu giường mình ên


Hình như rơi giữa chông chênh


Lời thơ đã nhọn – mũi tình chờ sâu


 


***


Sáng nay mài kéo cắt râu


Bạn tôi tỉa bớt bể dâu ấy mà


Mặt mày nhẳn nhụi, cười khà


Vài câu thơ vụn làm quà mua vui


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

images?q=tbn:ANd9GcRfC73vCiyqT2tgQ04d8X5

 

ĐI CẤY 

(gởi HMV, những ngày này đi cấy lúa mướn) 

Phôn cứ tò te tí 
Hoang mang biết nhường nào 
Cái thằng này chết tiệt 
Nó bận lắm hay sao? 

Cái bộ vó gầy nhom 
Hổng lẽ giờ hắn bệnh 
Thời tiết cũng thất thường 
Mới nhắc. Hắn mò đến 

Mèn ui. Xòe cái bóp 
Giấy bạc mới no căng 
Hắn nhe răng cười, bảo : 
Nước ruộng ăn lở chân 

Nhắp chút cà phê muộn 
Bạn khoe chuyện ruộng vườn 
Rằng chiều thêm một xị 
Nghe đời như thơm hương 

Phà vào trời khói thuốc 
Hình như hắn thỏa lòng 
Đêm cấy thơ lên mạng 
Ngày cấy lúa ven sông. 

Trần Khuyến

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

12_duoi__WVAI.jpg


 


ĐÓI LẮM HẢ, NHUNG?


 


(Viếng hương hồn em)


 


Nếu thơ anh là thức ăn thức uống


Xin em no lòng về cõi phiêu diêu …


 


Đói lắm hả, Nhung?


Anh buột miệng thốt vậy


Khi thấy ảnh thờ của em


Đôi mắt trong xanh


 


Đôi mắt ấy no con sông quê mẹ


No núi đồi vạm vỡ quê cha


No vầng trăng lấm màu cổ tích


No căng cơn gió bấc xa về.


 


Đôi mắt ấy no điều tin cậy


Rằng cái đói ở chốn xa xôi


Ở Sô-ma-li, hay, Si-ri gì đó


Lẽ nào cái đói nằm dưới gốc rạ - kiệm lời.


 


Đôi mắt em đang muốn nói gì


Mà tròn xoe – nhức nhối


Cái đói hiển hiện – ai cũng thấy


Lại có khối kẻ không nhìn tới, không ngó tới


 


Buốt lòng anh: Vì sao em chết?


Quê hương ta nhiều lúa lắm mà


Thế giới này ai cũng biết : Việt Nam lúa rẻ như cho


Vậy mà cái đói vẫn chực chờ.


 


Xin hỏi : Còn bao nhiêu người đang đói


Hãy giơ tay.


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

images?q=tbn:ANd9GcT84W9bYVl23UbwaMNktls


 


MƯA CHIỀU


 


Mưa như đè sập bầu trời


Làm buổi chiều chết lặng


Chìm vào tối đầy mênh mang


Không đoan chắc : Mưa buồn, hay vui


 


Mưa chiều – quất rát mái tôn


Cả dãy phố hòa âm đơn điệu quá


Cành bàng lắc lư – Buồn ư? Vui ư?


Nhìn vào thẳm đen – lòng khao khát lạ


 


Mưa tháng 10 – Thừa mứa nước


Nhưng thiếu vài tiếng sấm rền


Không phải để thị uy


Vài chớp lóa để đời không cô tịch


 


Có một thời đội mưa lên chốt


Mưa phía Lạng Sơn – Cứ bồn chồn


Mấy cụm hoa sim tan tác


Từng chiến hào uống nước no căng


 


Chỉ tay vào bản đồ


Tôi chạm đường bình độ


Tôi biết mình rất gần cột mốc


Tôi đang ở sát làn ranh


 


Và mưa xối tràn mái tóc xanh


Để giờ đây tóc tôi xơ xác


Có sợi uốn cong như dấu hỏi


Có sợi xoắn tròn như dáng suối


 


Miên man mưa chiều – Ôi xanh lời ký ức


Mưa Sài Gòn, và mưa ký ức nhớ xa xăm.


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

716040704_images%20(4).jpg


 


VIẾT KHI CẠN RƯỢU


 


Không vì tê tê của rượu


Chẳng vì ngào ngạt của mồi


Phải chăng mưa chiều lất phất


Nghiêng buồn ta rót đầy, vơi


 


Chẳng cần ầm ào thế sự


Nào mong mưa mốc lạc loài


Hay vì rền vang ếch nhái


Xoay vòng vừa cạn một chai


 


Cũng không say mồi say rượu


Ta say nhân thế ấy mà


Nhói lòng vài thứ mắc dịch


Rưng hồn – vài thứ tà ma


 


Bạn vỗ đùi đòi mua rượu


Ta can : còn gặp lại mà


Bạn bảo : biết đâu lát nữa


Quơ nhang mà cứ hít hà.


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

79.jpg


 


BÁT CƠM CÚNG


 


Chuyện no dồn đói góp


Thế gian nói đã nhiều


Hôm nay anh lại gặp


Trên bàn thờ - buồn thiu


 


Nhung ơi! Em no chứ


Hoa quả luôn ắp đầy


Bát cơm vun ú ụ


Lạ sao mắt anh cay


 


Những ngày dài em đói


Chứ nào phải một lần


Chuyện áo cơm – cay nghiệt


Luôn là chuyện muôn đời


 


Lên miền cao – thêm tỏ


Về miền xuôi – thêm tường


Về thị thành – cũng thấy


Ơi vùng lúa – càng thương


 


Những trái tim – đói máu


Hồn vía – đói niềm tin


Phường tham nhũng – luôn đói


Giá – mà – chúng – nhăn – răng.


 


Trần Khuyến


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

images?q=tbn:ANd9GcQJKBGmoCLfgAmBDkR_dEi


 


BUỔI SÁNG THẬT VUI


 


Người ta “bỏ áo vô thùng”


Bộ dạng trở nên lịch lãm


Bạn tôi lận áo vô quần


Nhếch môi sớm nay – sáng láng


 


Qua loa chà vội vết phèn


Oách ghê, giày da côm cốp


Thơ hắn lầm lì vẫn vậy


Bụi bụi – pha chút híp hóp


 


Để quên gương lược góc nhà


Năm ngón tay đành hóa kiếp


Tóc kia nhừ tử dãi dầu


Chẳng chịu nằm im thẳng nếp


 


Ăn hơn năm mươi cái tết


Mà sao cứ nhớ môi son


Thơ nằm hít hà tiêng tiếc


Nhịp tim nhảy nhịp dỗi hờn.


 


Trần Khuyến.


Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...