Jump to content
201183

Nhật ký của thiên thần

Recommended Posts

Lạc

 

Em chẳng thể kể cho anh nghe được nữa

Chuyện nàng Tô dãi gió chờ chồng

Chuyện nàng Bân rút ruột chờ mong

Đan thương nhớ cho gió mùa trở lại

 

Em chẳng còn ngác ngơ vụng dại

Anh thầm thì, phía ấy, không em

Ai đó nghe chất ngất nỗi niềm

Em cúi nhặt gai nhím rơi xước máu

 

Ai còn đốt lửa thử vàng thau

Và tự cắt lòng nhau xem màu xanh đỏ

Đêm đứt quãng vón cục trong hơi thở

Gió vẫn ru chuông hờ hững thề nguyền

 

Ai còn chung bước những truân chuyên

Bông may tím nhói gót son cho rớt giọt trinh nguyên

Giấc mộng trăm năm hóa hão huyền

Anh bỏ lại

 

Biết ai còn nữa, nếu một mai...

Ta lạc bước ai dửng dưng ai nhức nhối

Lỡ đi ngang hững hờ câu chào hỏi

Ngôi sao xanh vụt tắt phía chân trời...

 

Nhuệ Giang đêm 24/06/2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bất ổn

 

Em chẳng thể nào bình yên được nữa

Tình yêu đến rồi đi

Bình yên loang trên chữ xuân thì

Em nhặt nhạnh soi thấy mặt mình rạn nứt.

 

Trớ trêu thay trong vần thơ côi cút

Cái vẹn nguyên tung toé

Bước khéo lắm gót chân son nhỏ lệ

Dấu em qua rớt lại đến bây giờ

 

Em chẳng thể nào bình yên ngay cả trong những giấc mơ

Những ám ảnh như là tội lỗi

Em không đổ lỗi một thời nông nổi

Đêm giật mình run lạnh phía không anh.

 

Chẳng tìm nổi bình yên ngay cả trong tình yêu của anh

Anh chấp chếnh giữa muôn ngàn ngã rẽ

Em không muốn và biết rằng không thể

Anh như con bão sót sau mùa.

 

Làm sao biết ngày mai sẽ vẹn đường tơ

Ta bất ổn và tình yêu bất ổn

Ai toan tính ai chân tình chẳng rõ

Khi anh mang bài ca ấy hát cho người...

 

Nhuệ Giang đêm... 0h15’... 10/08/2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chút lòng rung

(4U...)

 

Em sợ rằng rồi em sẽ yêu anh

Người đàn ông chẳng bao giờ em có được

Của riêng mình, và cũng không dám ước

Chỉ một chữ lứa đôi...

 

Em sợ rằng chỉ còn lại em thôi

Với chếnh choáng anh rót thừa tràn cốc

Ướt giấc mơ em nửa chừng khô khốc

Miệng thế cười ai chấp chút lòng rung....

 

Ừ nhỉ anh? Em là thoáng lòng rung

Cái đắm đuối lạt dần giữa ngược xuôi trần tục

Em biết thế nên giấc mơ còi cọc

Tự ru mình...tìm một chốn bình yên...

 

Chẳng lừa nổi mình cái mất ngủ triền miên

Anh ảo ảnh hay là em ảo ảnh

Chẳng đủ lòng bước qua mà quên hẳn

Chỉ nghĩ về như một thoáng lòng rung

 

Em sợ rằng mình đang nhớ mong

Về một điều thật ngốc

Anh vô tình có bao giờ nhớ được

Cái duyên hờ của chút lòng rung...

 

Nhuệ Giang đêm... rạng sáng 10/08/2006... 01h55’...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ngoài này nắng, nắng rát bỏng trên đôi vai trần. Nắng táp lên mặt, tự nhiên, nàng thấy lại cái cảm giác cũng nắng thế này, cũng rát bỏng thế này, và cũng cô độc thế này khi nàng ở Vĩnh Linh, một năm trước!

 

Nàng lững đững đi vào bể bơi Con dế Anh Quân, bể bơi duy nhất trong nhà (trừ cung thể thao dưới nước Mỹ Đình). Nước lạnh buốt khiến nàng rùng mình. Thả lỏng người, nàng từ từ chìm xuống... có kẻ dở hơi túm tóc nàng lôi lên, hờ hờ, đúng rồi, nàng không biết bơi. Hừm!

 

Lần duy nhất xuống nước không làm cho nàng cảm thấy thư thái. Chỉ còn mấy ngày nữa thôi. Nàng biết rõ là nàng mong, nàng hồi hộp, nàng trông ngóng... nhưng... nàng sợ, nàng không dám tự trả lời cho nàng một câu hỏi: nàng đang mong chờ ai, mong chờ cái gì và để làm gì, và, rồi sẽ ra sao??? Ngoài kia nắng như xối xả, nước mát lạnh thế không làm cho nàng thấy bình yên.

 

Lần đầu tiên trong cuộc đời, nàng biết, nàng để cho những xúc cảm bản năng quyết định công việc ngày mai của nàng.

 

Nàng không dám tự trả lời và không dám hỏi chàng: thế là đúng hay sai? Không, với nàng, chỉ tồn tại một khái niệm: Hợp lý! Thì, nàng cũng không dám hỏi chàng: thế có hợp lý không? Và cũng không dám tự trả lời.

 

Nàng không dám và nàng biết, chàng cũng không dám. Không phải là không dám với ai, mà không dám một sự rãnh rẽ cho chính mình, bởi, cả chàng và nàng đều hiểu, họ đã không còn có cơ hội để mà rành rẽ ra như thế.

 

Nàng thấy thương chàng, thương nàng và cả...

 

Có một điều nàng biết là không nên, nhưng rõ ràng là nàng bắt đầu thấy khó chịu về chàng, thấy không hài lòng về chàng. Ừm, điều này là không hợp lý. Nhưng rõ ràng là thế, nàng cảm thấy như thế.

 

Nàng lo lắng, tự nhủ lòng, mọi thứ vẫn còn nằm trong vòng kiểm soát được. Nhưng, cả chàng và nàng đều biết, nó mong manh lắm.

 

....Hà thành đêm... thay vì nửa đêm thì hôm nay tin nhắn đến sớm hơn mọi ngày, bằng chứng là nàng vẫn còn đang ở ngoài đường. Ồn ào và bụi bặm như lùi lại sau những ký tự không dấu.

 

Yêu trong lặng lẽ bao câu hát

Anh xa vắng tìm một chút riêng

Nhân gian buồn vui đôi mắt khóc

Chiều nay để hết xuống mi em.

 

Nàng cười, không biết là vui hay buồn. Ngón tay cái lướt hờ hững trên bàn phím, nhấn vào lệnh send, nàng lại cười, hững hờ...

 

Hề...

(4U...)

 

Chẳng biết đợi chờ có trớ trêu

Bài thơ anh gửi quá mĩ miều

Ai biết ái tình bao tục luỵ

Cắn vỡ đêm cười một chữ yêu.

 

Thôi nhé giả chưa hề quen biết

Thôi nhé giả chưa hề tha thiết

Em sánh vai người say đắm như

Không biết một nơi con tim chết.

 

Ai bảo vương chi chuyện nồng nàn

Chẳng dám vượt qua miệng thế gian

Ai người giễu cợt ai thương xót

Một chút tình hờ ngỡ trăm năm.

 

Em chẳng nghĩ nhiều đến thế đâu

Bạc tình của kẻ ném vào nhau

Thề thốt lả lơi mang hóa kiếp

Gió vẩn tàn tro... hề... nông sâu...

 

Nhuệ Giang rạng sáng 15/08/2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gỡ bông may

 

Em gỡ nốt bông may cuối cùng cho chuyến đi không còn găm xước

Ngày hôm qua trong tiếng rúc tàu

Hoàng hôn khuất nửa trái cam không có kẻ tiễn nhau

Ai biết được sân ga nào em đến?

 

Em có biết sân ga nào em đến

Có kề bên một khúc sông quanh

Thôi nào em vương vấn chi về một con nước nghìn năm trong bến trắng thanh

Tay ai run vịn nhịp cầu ca dao lần hẹn cuối…

 

Chỉ là cõi rong chơi

Vinh nhục nhệu nhạo với giả chân toẹt dưới miếng bã trầu

Ai còn nhai cho đỏ môi cắn chỉ bỏ bùa nhau

Cay nồng nuốt lại.

 

Ơi em gái

Gói yêu tin xiêu cả bóng chiều

Dáng mỏng manh giữa vạn ánh li miêu

Mắt thách thức sau hàng mi lạnh ngắt.

 

Từng hồi...

từng hồi rúc vang

bần bật

Bông may buông rơi khỏi những ngón gầy…

 

 

25/10/2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...