Jump to content

Recommended Posts

                                                                         Vui Cảnh Hưu Trí .

 

                                                                 Hưu trí mang danh một chữ nông

                                                                 Chu kỳ tam chức cứ xoay vòng

                                                                 Đầu tháng lĩnh lương thành bác Phú

                                                                Tiền vơi giữa tháng biến ông Trung

                                                                 Nguyệt tận trắng tay lên cụ Cố

                                                                 Vần vũ đến ngày nằm dưới mộ

                                                                 Cháu con thăng chức gọi Bành Tổ !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                                  Rỗng Tuếch .

 

                                                                         Đã vào hội nhập Asian

                                                                         Phim ảnh hết Trung lại đến Hàn

                                                                         Nhồi mãi dân tình sinh phát ói

                                                                         Ngược đời, rỗng tuếch cái đầu quan !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                          Niềm Tin.

 

                                                                  Nhà thơ tin

                                                                 Tâm hồn treo ngược trên cành cây

                                                                  Rung rinh theo chiều gió

                                                                  Và tình yêu dang dở

                                                                  Ươm mầm lên những vần thơ bất tử

                                                                  Để cuộc đời nối nhịp xanh.

 

                                                                  Thuở nằm nôi

                                                                  Ta đã tin trong lời ru của mẹ

                                                                  Cánh cò lả lướt êm êm

                                                                  Đất trời bình yên !

 

                                                                  Lao vào cuộc bon chen

                                                                  Không một khoảng lặng

                                                                  Con người vô tình lãng quên

                                                                  Phía trời tây mặt trời nhuốm đỏ

                                                                  Một hàm răng lởm chởm nuốt trôi

                                                                  Trong bóng đen bao phủ khắp nơi

                                                                  Biển lại oằn mình gợn sóng

                                                                  Sinh ra một mặt trời

                                                                                                  Đẹp hơn

                                                                  Để thắp sáng : Niềm Tin !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                 Giản Đơn.

 

                                                      Chúng em con gái giản đơn

                                                  Chỉ ưa ít nhỏ, chẳng cần nhiều to

                                                      Giản đơn... nhẹ nhõm tiền đô

                                                 Tiền đồng nhiều nặng lại lo đếm nhầm

                                                      Xe to lỉnh kỉnh choán sân

                                                 Xe con bốn chỗ lại phần đỡ xăng

                                                      Ngày nay lạc lậu bạc vàng

                                                 Kim cương, đá quý nhẹ nhàng mươi viên

                                                      Nhà to, cửa rộng thêm phiền

                                                 Lên cao tránh bụi làm tiên trên trời

                                                      Xào xào, nấu nấu hết hơi

                                                 Đói lòng ra tiệm kẻ mời người bưng...

 

                                                     Nghe em vanh vách giản đơn

                                                 Mồm anh méo xệch bay hồn lên mây

                                                    Chỉ còn trơ lại thân gầy

                                                Giản đơn... Bia mộ bán bày khắp nơi ! 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
 

Nguyenquocdan – Cái cười nhiều suy ngẫm

 

 

Đọc thơ nguyenquocdan tôi gỡ ngàng và trầm trồ vì có những câu thơ rất riêng và rất hay. Cấu trúc thơ vững vàng và chỉn chu. Giọng thơ mộc mạc tự nhiên. Không mông lung ẻo lả mà là những câu thơ sâu sắc, ẩn chứa những suy tư . 

 

Nếu không phải là con người đa cảm và giàu lòng nhân hậu thì khó có viết được những câu thơ kiểu như thế nay :

 

                                                                                        “ Kẻ giày người đạp

                                                                                          Dạt hai bên bờ

                                                                                          Khiêm nhường mở lối

 

                                                                                          Sống đời hoang dại

                                                                                          Không có vị ngôi

                                                                                          Chẳng ai vun xới

                                                                                          Mơn mởn xanh tươi”

                                                                                                             ( đời cỏ )

Nguyenquocdan ắt hẳn là người thơ đã nhiều năm, nhưng thơ của anh không rơi vào lối mòn của giọng thơ khệnh khạng giáo huấn , gượng gạo và cứng nhắc để thể hiện cái tôi, ngược lại, thơ anh có những câu rất duyên dáng và thú vị :

 

                                                               “Ra về nửa tỉnh, nửa say

                                                                Trên cao tu hú lăn quay ra cười.”

                                                                                                         ( tìm xưa )

 

Thiết nghĩ, thơ không chỉ là mơ mộng hoa lá bướm ong , đọc cho sướng miệng, thơ còn có nhiệm vụ truyển tải những thông điệp cuộc sống để người đọc tương tác với hành động của mình hướng tới những tiều tốt đẹp trong cái xã hội ngày càng hiện đại những cũng nhiều hệ lụy này .  Nguyenquocdan đã cho tôi cảm nhận được điều này trong những câu thơ của anh :

 

                                                                  Nhà thơ tin

                                                                 Tâm hồn treo ngược trên cành cây

                                                                  Rung rinh theo chiều gió

                                                                  Và tình yêu dang dở

                                                                  Ươm mầm lên những vần thơ bất tử

                                                                  Để cuộc đời nối nhịp xanh.

 

                                                                  Thuở nằm nôi

                                                                  Ta đã tin trong lời ru của mẹ

                                                                  Cánh cò lả lướt êm êm

                                                                  Đất trời bình yên !

 

                                                                  Lao vào cuộc bon chen

                                                                  Không một khoảng lặng

                                                                  Con người vô tình lãng quên

                                                                  Phía trời tây mặt trời nhuốm đỏ

                                                                  Một hàm răng lởm chởm nuốt trôi

                                                                  Trong bóng đen bao phủ khắp nơi

                                                                  Biển lại oằn mình gợn sóng

                                                                  Sinh ra một mặt trời

                                                                                                  Đẹp hơn

                                                                  Để thắp sáng : Niềm Tin !

 

                                                                                                       ( niềm tin )

Trong thơ của nguyenquocdan có lẽ mảng thơ đáng được nhắc đến nhất là những bài thơ mang đậm giọng thơ trào phúng. Chiếm đa phần và gần như xuyên suốt. Ở những bài thơ này ta dễ dàng nhận ra một nguyenquocdan vừa hóm hỉnh vui tính lại vừa đau đáu suy tư thế sự

              

 

                                                                      “  Đã vào hội nhập Asian

                                                                         Phim ảnh hết Trung lại đến Hàn

                                                                         Nhồi mãi dân tình sinh phát ói

                                                                         Ngược đời, rỗng tuếch cái đầu quan “

 

                                                                                                          ( rỗng tuếch )

 

                          Và :

   

                                                        Sang năm Quý Tỵ lập di sản trình

                                                            U-net-cô duyệt tôn vinh

                                                        Tự hào dân Việt Nam mình tiên phong

                                                            Xứng danh con cháu Lạc Hồng

                                                        Để toàn thế giới trợn tròng mắt khen !

 

                                                                                  “  Một nền văn hoá phong bì”

 

                              Nhiều bài phản ánh những vấn nạn nhức nhối của xã hội

 

                                                                                         Nổi tiếng ư ?

                                                                                         Xin đừng thái quá

                                                                                         Chỉ mượt xanh  tán lá

                                                                                         Vào mùa dẫu đơm hoa

                                                                                         Một cơn gió lướt qua

                                                                                         Cả thân mình tàn tạ

                                                                                                            ( ngẫm )

                                   Hay : 

        

                                                                                               Ngày xưa đọc chiếu vua ra

                                                                                     Cấm quần không đáy người ta kinh hoàng

                                                                                               Bây giờ theo mốt thời trang

                                                                                     Cái quần không đáy được mang ra dùng

                                                                                               Cắt trên, xén dưới khốn cùng

                                                                                     Ngoáy mông, ưỡn ngực lộ rung cả tòa

                                                                                               Người tít mắt, kẻ xuýt xoa

                                                                                     Bao nhiêu "nhựa sống" vỡ òa trào tuôn.

 

                                                                                              Bướm vờn, chim hót véo von

                                                                                    Trời cao nhìn xuống bầy con...bật cười

                                                                                              Khá khen cho kiếp con người 

                                                                                     Ngày càng "hoàn thiện" móc mồi để câu

                                                                                              Cả non tơ lẫn bạc đầu !

                                                                                          

 

 

Đọc thơ nguyenquocdan tôi nhận ra nhiều điều mình đã vô tình để mất trong những giá trị sống thường ngày. Buổi sáng với cái “ giật mình “ đầy ý nghĩa. Cảm ơn tác giả và chúc anh luôn vui và sáng tác hay hơn nữa

 

                                                                                                                                                                       Nha Trang 

                                                                                                                                                                       Sáng 17.11.13

                                                                                                                                                                       Trần Duy Trung

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                             Hoa .

 

                                                           Hương thơm ngào ngạt trên cao

                                                      Thân tàn, cánh rụng rơi vào cội xưa

                                                           Trụi trần giãi nắng, dầm mưa

                                                       Lọc trong rữa nát đơm mùa hoa sau.

 

 

                                                                                                      Xương Rồng.

 

                                                                                       Giữa miền hoang mạc mênh mông

                                                                                    Lọc trong cát sỏi Xương Rồng sinh sôi

                                                                                       Chắt chiu hương nắng, khí trời

                                                                                    Thân gai góc, điểm nụ cười đưa duyên.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                              Trẻ Hỏi.

 

                                                                      Tôi vẫn còn nhớ rõ

                                                                      Thuở cắp sách đến trường

                                                                      Trong một giờ học sử

                                                                      Thầy giáo hỏi : cách mạng là gì?

                                                                      Cả lớp ngồi im phăng phắc

                                                                      Nhìn nét ngác ngơ trên từng khuôn mặt

                                                                      Giọng thầy ấm trầm

                                                                      Cách mạng là thay cũ đổi mới !

                                                                     

                                                                      Chiều nay nghe con trẻ hỏi

                                                                      Ông ơi ! Đổi mới là gì ?

                                                                      Thoáng một chút nghĩ suy

                                                                      Đổi mới là...cách mạng!

                                                                      Dương đôi mắt trong sáng

                                                                      Hồn nhiên:

                                                                      Từ ngữ xưa nay sao biến dạng ?

 

                                                                      Tôi nhìn xa về phía trời tây

                                                                      Hoàng hôn tàn đỏ quạch níu bóng mây !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                        Vọng Tình.

 

                                                          Lâu lắm rồi mới về thăm quê

                                                          Lần theo lối cũ bờ đê

                                                         Tôi dắt bóng tôi ra bến

                                                          Cỏ lau đã phủ kín

                                                          Nơi một lần lỡ hẹn

                                                          Để con đò rẽ sóng sang ngang.

 

                                                          Gió sông quê gột hết bụi trần

                                                          Phơi trắng một miền kỷ niệm

                                                          Hai đứa chia tay lưu luyến

                                                          Nhìn nhau chẳng nói nên lời

                                                          Bốn mắt buồn trong nắng nhạt buông xuôi...

 

                                                          Chiều hoang lạnh !

                                                          Bìm bịp kêu con nước vỗ bờ

                                                          Bay bay trên mái tóc bạc phơ

                                                          Vô vọng !

                                                          Nỗi niềm rơi vào lớp sóng

                                                          Em còn ?

                                                          Phía bờ kia vớt được đem về

                                                          Ủ men tình gửi lại bến sông quê !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                              Măng Đắng.

 

                                                        Đọt đắng vươn trời xanh

                                                        Củ ngọt vùi lòng đất

                                                        Đắng ngọt cùng một thân

                                                        Mà âm dương xa cách.

 

                                                        Quờ tay bao đọt đắng

                                                        Chất đầy nặng hai vai

                                                        Rát bỏng đôi bàn tay

                                                        Bao công sức đào bới

                                                        Một củ ngọt sần sùi.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                                                                   Cỏ May.

 

                                                         Chỉ là hoa cỏ may thôi

                                               Không hương sắc, sống miền đồi hoang sơ

                                                         Người qua kẻ lại thờ ơ

                                              Bước chân vương phải mộng mơ cả đời .

 

.

 

                                                                                          Dã Quỳ.

 

                                                                            Khiêm nhường sống ở miền hoang

                                                                        Dã Quỳ gom hết sắc vàng mùa thu

                                                                            Rải vào giá lạnh âm u

                                                                       Thay cho sắc nắng để ru đông buồn.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...