Jump to content
Lathu

Ngày không nắng......

Recommended Posts

Xa rồi mùa đông

 

Sáng tác: NGUYỄN NAM

Trình bày: PHƯƠNG THANH

 

Tạm biệt, tạm biệt mùa đông

 

Tạm biệt ánh lửa hồng

 

Xa rồi vòng tay ấm

 

Mùa đông sẽ đi qua

 

Rồi anh cũng đi xa

 

Chỉ còn lại mình em

 

Ngồi hát cùng dòng sông

 

Chỉ còn lại mình em

 

Nhớ về một mùa đông

 

Ơi dòng sông bây giờ tóc gió thôi bay

 

Ơi mùa đông môi hồng chợt nhớ cơn say

 

Chiều không chút nắng

 

Mây bay lặng lẽ bên đời

 

Xa anh đã mấy đông rồi

 

Sông xưa buồn nhớ cánh chim trời.

 

 

 

Anh thân yêu ! Vậy là một mùa đông đã trôi qua ..những vạt nắng ấm đã lan tỏa trong chiều vàng cả những khóm tigôn đang hồng hồng trong gió chớm . Em nghe “Xa rồi mùa đông “ giữa trưa quạnh vắng và nhớ .Nỗi nhớ đong trên mắt , trên mi , nỗi nhớ đọng lại trên từng câu chữ và em thả hồn theo từng tiếng hát trầm buồn của Phương Thanh

 

Tạm biệt, tạm biệt mùa đông

 

Tạm biệt ánh lửa hồng

 

Xa rồi vòng tay ấm

 

Mùa đông đã trôi qua thật rồi anh ạ ! ở nơi này trời lúc nào cũng ấm nhưng em cảm nhận được mùa đông nơi Anh , em cảm nhận được cái rét cắt da len trong lòng Người nơi xa ấy .Mùa đông vừa qua ..Em đã đan cho Anh , đã dệt cho Anh những tấm áo ấm trong suốt như pha lê .Những tấm áo có một duy nhất trên đời kết tinh bằng niềm thương , bằng tình yêu , bằng cả nỗi lòng của người con gái nơi thật xa …Em thích mùa đông , em thèm được êm ấm trong vòng tay Anh và cái run bần bật sẽ làm Em nhẹ nhàng nép nhẹ trong lòng Anh hơn để nghe trái tim mình cùng thổn thức .. Mùa đông –Em có Anh trong đời , mùa đông Em và Anh trao bao nhiều điều mộng ước ..Em xây lâu đài cổ tích về một chuyện tình yêu đẹp quá giữa cuộc đời . Em mong chờ một kết cục ngập tràn nắng phương Nam như nơi Em đang ở . Những vạt nắng chắc sẽ làm không gian bớt ảm đạm, sẽ làm cho trái tim ấm lên và cùng nhịp đập . Nắng sẽ làm cho dàn tigon chỉ mong manh trong gió sớm mà không xào xạc rơi rụng dưới chân người.

 

Mùa đông đã trôi qua ..và Em phải nói lời tạm biệt .Vĩnh viễn cho một lời “tạm biệt “ vì Em biết sẽ chẳng bao giờ Em còn được “đối diện cùng mùa đông “ nữa rồi . Em sẽ chẳng bao giờ có dịp được cùng Anh dạo bước giữa trời đông , chẳng bao giờ nghe ấm bàn tay , chẳng bao giờ còn thấy trái tim rộn ràng những cảm xúc ….Em chợt nghẹn ngào khi nhớ câu nói “lòng Em thôi đã cưới lòng Anh “ .

 

Chất giọng trầm buồn của Phương Thanh đưa Em về với kỷ niệm ,đưa Em về với những khoảng thời gian hạnh phúc mà Em nắn nót viết bài thơ cho Anh .Những bài thơ đã đi liền với kỷ niệm , đã gắn chặt với từng câu nói và chỉ có thể diễn tả bằng cảm xúc, bằng những rung động từ sâu thẳm trái tim yêu .

 

Rồi anh cũng đi xa

 

Chỉ còn lại mình em

 

Ngồi hát cùng dòng sông

 

Chỉ còn lại mình em

 

Nhớ về một mùa đông

 

 

 

Giờ đây Anh đã xa Em thật rồi , giờ đây Em gậm nhấm những niềm đau cứ day dứt cứ cuốn Em vào những kỷ niệm. Da diết và thấm đẫm những ca từ khắc khỏai là nỗi lòng người con gái trong bài hát khi tiếc nhớ về một thoáng mùa đông đã trôi xa ..như Em đang ngồi đây để lòng chùn lại khi bật bài hát này và review làm mấy lượt …

Vâng ! giờ đây chỉ còn em , chỉ còn lại mình Em nhớ về những thoáng xa xưa mà nghe ..chênh chao quá !

 

Chiều không chút nắng

 

Mây bay lặng lẽ bên đời

 

Xa anh đã mấy đông rồi

 

Sông xưa buồn nhớ cánh chim trời.

 

Có buổi chiều nào lại không chút nắng , trời buồn mây xám .. một góc nhớ thương anh, vạt nắng kia chao chát để Em ngôi đây vương vấn chuyến khởi hành . Em tự hỏi mây hiểu Em nói gì ? Gió có thì thầm như lời Em hằng mong nhớ ? Em muốn gửi mây, gửi gió mang đến cho Anh tâm sự này ..dù biết xa anh , dù biết là mãi mãi dù biết rằng sông sẽ vẫn chảy , sẽ vẫn luôn xuôi dòng dù thuyền tình đã cạn đáy ..biệt ly.

 

Tạm biệt mùa đông, tạm biệt những kỷ niệm đã hằn sâu trong trái tim Em. Giữ mãi nhé anh, một trái tim trọn vẹn, giữ mãi nhé anh, một buổi chiều mùa đông vương khói rạ bâng khuâng.

 

Chiều 29/03/2008

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hạ Trắng !!!

 

Hôm nay Em lại nghe “Hạ trắng “ để lòng rơi rơi theo những nhịp thanh âm tha thiết ,những cung đàn mà người nhạc sĩ tài hoa họ Trịnh đã mang cho em những bồng bềnh tiếc , nhớ, thương ,vương .. giữa bốn bức tường trắng toát nơi này .

 

Cửa số phòng vẫn mở về phía bầu trời trong xanh , nắng như dát vàng đang đung đưa trên những nhành lá xanh thẫm .Nắng chiếu lung linh , nắng như sự hiển nhiên tồn tại , ấm áp giữa trời Nam . Nắng như cô bé lung liếng xoe tròn mắt , chân nhảy cò cò theo từng bước thời gian . Âm thanh cất lên giữa buổi trưa nhạt nhòa nắng ..nghe “gọi nắng “ mà lòng chùng chình theo tiếng hát buồn buồn như tiếng thở dài của Khánh Ly

 

Gọi nắng!

Trên vai em gầy

Đường xa áo bay

Nắng qua mắt buồn

Lòng hoa bướm say

Lối em đi về

Trời không có mây

Đường đi suốt mùa

Nắng lên thắp đầy

 

Không biết em đã nghe bao lần bài hát này , không biết em đã dừng lại bao lâu khi đối diện với tiếng kèn saxophone trữ tình ấy …Vậy mà , em vẫn cảm chưa hết những cung bậc cho riêng mình trong buổi trưa vàng nắng ở nơi đây .

 

Có cái gì đó nao nao , buồn buồn khi có một con đường mở riêng cho em, cho bước chân em bồng bền trên những lối đi về riêng mang .Con đường tít tắp, ngút ngàn , mù khơi ..suốt bốn mùa..không mây …nhưng lại vàng những nắng. Âm thanh và màu sắc cộng hưởng cho em cảm nhận một bức họa về một con đường …sâu thẫm ..chan chát nắng rơi rơi …

 

Gọi nắng

Cho cơn mê chiều

Nhiều hoa trắng bay

Cho tay em dài

Gầy thêm nắng mai

Bước chân em về

Nào anh có hay

Gọi tên cho nắng

Chết trên sông dài

 

Con đường đưa bước chân em về lại ..nhưng Anh nào hay , nào biết .Có cái gì đó rũ buồn, tiếc nhớ , có đdiều gì đó để trái tim vỡ toang …giọng hát trầm buồn diết da của Khánh Ly ngân xa..kéo em về với khung trời kỷ niệm .Em muốn gọi thật to, muốn thét thật dài ..”gọi tên cho nắng ..chết trên sông dài “ nắng ngã lịm trên sông , nắng đã chênh chao trên bước chân quay về lối nhỏ . Tay em dài , nhưng không với tới .Vai em gầy đâu chứa nổi tình Anh ..Em muốn bật khóc khi nghe những giai điều trầm buồn đuổi bắt nhau như hình và bóng ..như nắng cứ mãi miết đi dù”gọi” đến khan hơi .

 

Em thấy ngợp thở. Nhẹ quá, da diết quá. Bỗng dưng, thèm lắm vùi nhẹ đầu vào trong một vòng tay ai đó tìm kiếm cái cảm giác được ấp ủ, được nâng niu ghê gớm! Nhớ quá! Em những tưởng trái tim đau sẽ không còn cảm nhận được điều gì nữa chứ? Nhưng không. Trái tim đang thổn thức, nỗi đau như đang được xoa dịu. Chỉ một thoáng thôi, nỗi buồn biến thành hư vô trong tâm hồn được xoa dịu bởi sự đồng cảm... thèm được nắm tay ai đó ...

 

Thôi xin ơn đời

Trong cơn mê này

Gọi mùa thu tới

Tôi đưa em về

Chân em bước nhẹ

Trời buồn gió cao

Đời xin có nhau

Dài cho mãi sau

Nắng không gọi sầu

Áo xưa dù nhàu

Cũng xin bạc đầu

Gọi mãi tên nhau

 

Có phải chỉ là giấc mơ để rồi khi giật mình tỉnh giấc ta tiếc nuối bùi ngùi để rồi cảm thấy chơi vơi giữa trời rộng đất dài , giữa gió lộng và lòng người nổi sóng ?

Em cảm thấy nghẹt thở khi thốt lên câu

 

Áo xưa dù nhàu

Cũng xin bạc đầu

Gọi mãi tên nhau

 

Đó có phải là một lời nguyện ước , đó có phải là một ký ức vẹn nguyên những rung động ..cho dẫu thời gian sói mòn, cho dẫu bụi phủ rêu phong , cho dẫu con đường trở về là xa ngái ..và cho dẫu đến bạc đầu Ta vẫn khắc ghi hình bóng ấy vào tim ..để mãi gọi thầm tên nhau ..

 

Lathu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Sắc Màu

 

Sáng tác: Trần Tiến.

Trình bày: Trần Thu Hà

 

Một màu xanh xanh, chấm thêm vàng vàng

Một màu xanh chấm thêm vàng cánh đồng hoang

Một màu nâu nâu, một màu tím tím

Màu nâu tím mắt em tôi ôi đẹp dịu dàng

 

Một màu xanh lam, chấm thêm màu chàm

Thời chinh chiến đã qua rồi sắc màu tôi

Một màu đen đen, một màu trắng trắng

Chiều hoang vắng chiếc xe tang đi thật vội vàng

 

Một đường cong cong, nối bao đường vòng

Họa người dưng nhớ khuôn mặt bắt hình dong

Rồi một đêm chơi vơi, làm sao vẽ bóng tối

Làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu

 

Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình

Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây

Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa

Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình

 

Ngồi giữa đêm nghe gió thốc vào lòng , nghe chơi vơi giữa thinh lặng ..và rồi giọng hát chậm rãi của Thu Hà cất lên cho ta ..lại cảm thấy chênh vênh …

 

Những màu sắc ẩn hiện như bức tranh đang có ai đó cầm chiếc cọ nghuệch ngoạc vẽ trên tấm lụa trắng tinh . Những sắc màu lung linh , nhảy múa , đan vào nhau …vẽ một bức tranh không rõ chủ đề, không tập trung màu sắc ..nhưng nó giúp người cầm cọ vẽ nốt ..bức tranh đang ẩn hiện trong lòng .

 

Một màu đen đen, một màu trắng trắng

Chiều hoang vắng chiếc xe tang đi thật vội vàng

 

Có cái gì đó rười rượi buồn ..dù âm nhạc không khắc khoải , vời vợi như lời bài hát ..lại chợt thấy hai màu đen trắng lẫn lộn vào nhau như bức tranh sinh tử của một kiếp người . Cuộc đời với những sắc màu cứ lần lượt ..hiện ra dưới nét cọ : xanh , vàng , nâu , tím ..như những giấc mơ ký úc của một cuộc đời từ thuở thiếu thời để trở về với cát bụi ..bao diễn biến, bao tình cảm, bao nhiêu những nhớ thương , bao nhiêu những gục ngã..tưởng chừng không thể nào gánh vác được ..lại hòa cùng nhau và trộn vào bức tranh – Một bức tranh cuộc đời 50 hay 60 nắm hay sẽ ngắn hơn thế !

Trên cái nền những màu sắc đan nhau ấy ..ta lại họa ..họa “người dưng “ – Âm nhạc chùng xuống…châm lại ..như nhỏ tí tách từng giọt vào không trung..như bắt những suy tưởng nối liền suy tưởng để hồi tưởng và vẽ cho hết những dấu yêu đã cất giữ thật chặt trong tim

 

Một đường cong cong, nối bao đường vòng

Họa người dưng nhớ khuôn mặt bắt hình dong

Rồi một đêm chơi vơi, làm sao vẽ bóng tối

Làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu

 

Nỗi nhớ giờ đây được vẽ hiện thực nhất …dường như người họa sĩ đang nhắm thật chặt đôi mắt , chỉ đề cho tâm trí vẽ lại những hình ảnh chính xác nhất ..ta nối những đường cong để cho xong một búc chân dung mờ tỏ ẩn hiện giữa đêm…Cảm xúc đêm, “chất liệu” của bức vẽ bằng ca từ, bằng những ngôn ngữ tu từ cho người nghe góc nhìn thật nhất, góc cảm nhận gần nhất ..với sụ thinh lặng của bóng đêm, với nỗi nhớ đang chan vào lòng mà không có câu từ nào có thể cách ngôn và diễn tả được hết

“làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu “ dường như đây là một câu hỏi hay lại là một câu khẳng định – Khi muốn bật lên lời “làm sao “ - đêm thì đen mà lòng thì trong vắt ..làm sao vẽ được lòng, làm sao vẽ được cánh hoa không màu trong suốt kia ? Sự dung dị của hai màu đen trắng của sự tĩnh lặng mà màn đêm đem lại đang bức bối đang muốn phá vở để rồi âm nhạc chuyển sang chập chùng , tiết tấu nhanh và mạnh hơn

 

Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình

Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây

Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa

Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình

 

Giờ thì tất cả dường như vở òa , tất cả dường như đã được “bày biện” ra trước mắt ..Nỗi nhớ đã có cơ sở , đã có chủ định , đã là những hình ảnh ,là những ngôn ngữ xé toạc màn đêm …Trong bóng đêm ..ánh sáng chói lòa lóe sáng …bức tranh được chụp lại ở một góc cạnh ..mà bộ nhớ vừa vẽ xong ..nó hiện hữu , nó tồn tại mãi mãi với thời gian vì nó nằm trong tim , vì nó lẫn trong bóng đêm và chỉ có đêm ..nó mới trở về da diết ,day dứt hơn bao giờ hết . Để rồi

 

Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình

 

Vâng ! ta vô hình , ta đã tan biến mãi trong vũ trụ ,trong cái nhớ nhớ, quên quên , trong cái dịu vợi mà lòng người vửa cầm cọ vẽ những biến thiên.

Có ai cho tôi hỏi làm sao xóa được khỏi tâm trí..làm sao cho tôi có thể tô đen bức họa và gạch một màu trắng thẳng băng ..không giới tuyến ???

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VẪN CÓ EM BÊN ĐỜI Nhạc và lời: Trịnh Công Sơn

Thể hiện: Khánh Ly

 

Vẫn thấy bên đời còn có em.

Tấm lòng em như lá kia còn xanh.

Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé,

những cành hoa phai quá không đành.

 

Vẫn thấy bên đời còn có em.

Mái nhà năm xưa tóc em còn bay.

Gặp nhau giây phút trong đời ấy,

nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài.

 

Em đã đến nơi này tựa như cánh én

dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân.

Nhớ gì mà nắng vàng cánh rừng,

thương ai mà sương khuya vội vàng buông.

Chiều nay bên trời xao xuyến,

còn em trong từng nhớ thương.

 

Mỗi vết thương lành, một nỗi vui.

Mắt cười mênh mông giữa đôi bàn tay,

dù em khẽ bước không thành tiếng.

Cõi đời bao la vẫn ngân dài.

 

Nửa đêm chợt nghe giọng hát khàn khàn của ca sĩ Khánh Ly: "Vẫn thấy bên đời còn có em"... tiếng ca như khoắc khoải dội vào tim, và còn nao lòng hơn khi nghe "tấm lòng em như lá kia còn xanh... gặp nhau giây phút trong đời ấy, nói gì bâng khuâng vướng chân hoài". Gần như cuộc đời đã cho anh và em một khoảnh khắc, nhưng có lẽ đó là những phút giây đáng giá nhất trong đời….để em lại nhớ ..quay quắt một bóng hình

Em lại nhớ Anh ! nỗi nhớ quay quắt quay về khi những ngày đi công tác xa nhà ..nhửng mệt mõi và sự rã rời làm em cảm thấy mình muốn buông xuôi muốn mệt nhoài và ước gì chỉ một giấc ngủ ..để dỗ những giấc mơ đang long lanh trong tiềm thức. Chắc chắn anh sẽ không hài lòng khi em chao đảo chắc chắc em đã cố xóa anh ra khỏi những cung đường , những giấc mơ..nhưng sao những phút giây yếu lòng vẫn làm em không nguôi nỗi nhớ , để rồi đêm xa xứ …em lại bật chiếc Iphone nghe đi nghe lại bài hát “ Vẫn có em bên đời “ – Đây là bài hát anh đã gửi tặng em một lần khi chúng ta vừa quen nhau , và một lần anh thách đố em viết cảm nhận cho bài hát này của Trịnh Công Sơn.

Em lại tập …tập vẽ những ký ức mờ phai của một thời bắt đầu với những dấu ái .

 

Vẫn thấy bên đời còn có em.

Tấm lòng em như lá kia còn xanh.

Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé,

những cành hoa phai quá không đành.

 

Bài hát đang được cất cao , da diết như một lời động viên , như một lời nhắn nhủ về những kiếp người , về những cuộc đời ..dẫu em chưa xem trọn bộ phim này .Nhưng lời nhạc vẫn đủ để rung cảm cuốn hút và truyền sang cho em sự tự tin . “Vẫn biết “ – sự chắc chắn , sự hiển nhiên như “em “ đang song hành , đang tồn tại dẫu “ những cành hoa phai quá không đành “ . Em còn nhớ ngày nào anh đã bảo “Những câu hát trong ca khúc Trịnh Công Sơn nghe thật hay, thật thấm phải không em? Và ca khúc này đã thoát khỏi cái khuôn của một bộ phim, một số phận để đến với mọi người... “

 

Vâng ! mỗi người được đóng dinh vào một số phận và ta hãy hài lòng để chấp nhận nó , phải đón nhận để hạnh phúc bởi hạnh phúc chỉ thật giản đơn và tồn tại quanh ta . Em vẫn thấy nghèn nghẹn khi câu hát “ tấm lòng em như lá kia còn xanh và rừng ơi hãy giữ cho bền nhé “ Anh đã ví em là chiếc lá và tin rằng lá sẽ mãi xanh dù thu có tàn, dù cây có thay áo ..Anh bảo rằng sẽ che chở sẽ mãi giữ bền cho em tình cảm thật sự , những rung động của cuộc đời . Em vẫn tồn tại , vẫn khắc khoải nhớ -thương khi ở thật xa ngóng về quê nhà …Những giây phút mệt mỏi ..những chuyến công tác làm rã rời đôi chân với căn bệnh chưa dứt ..em cần anh tiếp sức..cần một chiếc lưng Voi để đỡ Lá để lá được cười khúc khích để “ những cành hoa phai quá ..không đành “ .Sẽ giống như nhạc sĩ họ Trịnh …không đành để phai , không đành để mùa thu cuốn Lá bay xa ..và không đành trong một chiều nhạt nhòa nắng .

 

Vẫn thấy bên đời còn có em.

Mái nhà năm xưa tóc em còn bay.

Gặp nhau giây phút trong đời ấy,

nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài.

 

Có điều gì như thầm nhắc nhở ..ký ức tươi xanh những mảng sắc màu ẩn hiện , kỷ niệm là những hình ảnh đan nhau , là những thước phim quay chậm…làm sao xóa hết , làm sao chỉ cần một lần nhấp chuột để delete hết tất cả những yêu thương ? “ gặp nhau giây phút trong đời ấy “ – Phút giây nào đã trao nhau đã đưa nhau đến những xuyến xao mới . Có nhũng phút giây lưu hoài trong ký ức – tươi rói rói như màu lá đỏ vương vấn khói mắt cay cay khi chợt nhớ về nhau .?

Anh không cho phép em nhớ lại , em phải delete cho hết tất cả hình ảnh , ký ức, em phải quên anh , ….hàng loạt những câu dặn dò.hàng loạt những nhát dao chém vào không khí …hàng loạt những sợi dây liên kết được bứt tung ra ..Chỉ thoáng phút giây mà trở thành hòai niệm. Một năm 360 ngày dài đăng đẳng hơn 360 lá thư của yêu thương trao gửi ..đã làm vướng chân em. Bước qua tim anh .. đã làm mắt em cay .Nơi xứ người hôm nay em nghe lòng trống rỗng lạ cứ trãi hồn mình để nhớ nhớ..quên quên …hành trang em mang theo là những lời dặn dò của Anh ấy , là những chiếc áo gấp , là những lo toan ..nhưng sao em không thể lấp đầy anh ấy ..không thể thay thế anh ? không thể xóa hết tất cả…em crazy mất rồi ..khi tuyệt vọng giữa đêm để gọi tên anh ! Em sai rồi …em tàn nhẫn đối với anh ấy và nhẫn tâm cả với mình …Em không thể quên Anh ..bởi vì “ vẫn thấy bên đời còn có em “ còn có một mùa thu củ còn có chiếc lá dù lìa cành vẫn còn nhớ mãi một vòng tay .

 

Em lại khe khẽ hát theo , em mở máy tính và đọc lại những dòng thư của ngày xưa ..bao lần rồi em muốn xóa nhưng dẫu có xóa hết ..nó vẫn còn nằm trong tâm. Bạn bè ai cũng khuyên em hãy nhìn về phía trước ..nơi dó cuộc sống đang trãi dài những cung đường chờ đón bước chân em..Em đã hứa không ngoảnh lại, em đã hứa sẽ sống tốt , sẽ vui vẻ sẽ ca hát , sẽ là một người hạnh phúc ..bởi chúng mình dừng lại vào lúc chúng ta yêu nhau nhiều nhất ..hình ảnh , nụ cười tiếng nói sẽ khắc mãi vào tâm ..sẽ không thể xóa bởi nó khứa vào tận sâu thẳm ..Em để dành anh trong một chiếc rương của cảm xúc …để đêm nay bật thành lời cùng với ca khúc và tự sự qua giọng hát Khánh Ly.

 

"Mỗi vết thương lành, một nỗi vui..." có lẽ là thế, chính em là người hiểu điều đó hơn ai hết vì anh là người đã xóa đi "niềm đau dĩ vãng" của cuộc đời em nhưng sau đó thì không ngờ rằng cũng chính anh lại là người gây ra một niềm đau mới trầm trọng hơn ở tương lai. Đôi khi em muốn tìm một điều gì đó để trách cứ ..nhưng có lẽ là em… không nỡ vì dù có một "lỗi lầm" gì thì em cũng cố quên đi, vì hình như đối với em, anh luôn là người có lý,... Có gì đâu, anh không hờn nghen và cũng không oán trách nếu như em bước qua đời anh như một làn gió nhẹ - một làn gió làm cho anh thêm “thấm thía” cuộc đời. Thầm cám ơn bác Trịnh tài hoa đã viết nên những ca từ đẹp như thế và một nữ ca sĩ với chất giọng "khàn khàn" như nấc lên trong mỗi lời ca, ai mà chẳng nao lòng khi đang mang "tâm sự" mà lại nghe cô ấy hát "còn em trong ngàn nhớ thương..."

 

Còn gì sung sướng bằng khi mình đang lúc "chơi vơi" lại tìm được một "tri kỉ" để giải bày tâm sự cũng như còn gì hạnh phúc hơn khi mình đang cô đơn mà nghe được một ca khúc bày tỏ hộ lòng mình. Âm nhạc là như vậy đó, khi mọi thứ ngôn ngữ đều bất lực thì âm nhạc lại lên tiếng... cũng như em, chỉ biết khóc thầm khi đêm đang đồng hành , đêm hiện diện trong em .Và dù tình yêu có đắng cay như thế nào đi nữa thì nó cũng là một phần của cuộc đời mình. Giữa quạnh hiu của cuộc đời vẫn còn một điều an ủi khi “vẫn thấy bên mình còn có em…”.

 

Em vẫn cười , em vẫn tươi vẫn lao vào những cuộc hành trình mới .cung đường hôm nay thẳng tắp như những hoạch định , em như con diều lao vút vào không trung để bay lên chấp chới nương theo gió ..như tình anh ..em không bao giờ thấy cạn .

Những ca từ của bài hát như những triết lý cuộc sống “ cõi đời bao la vẫn ngân dài “ chất thơ, chất hiện thực , chất lãng mạn kết dính và truyền cho em nỗi nhớ khi xa nhà ..Xung quanh em là sự tĩnh mịch của đêm, là sự rã rời của đôi chân là những hoạch định cho ngày mai . Em cần cân bằng em cần nói với Anh - Em vẫn cười – anh tin em chứ …Em đã có lúc muốn cầm lấy chiếc điện thoại gọi về cho anh khi giữa trời xa lạ ..đã có lúc em nhắn tin đển xin anh chỉ “là bạn “ em không thể dừng tin nhắn ấy trở về được ..và em mong nó rơi vào khoảng không thăm thẳm….như đêm nay ..nỗi nhớ trỗi dậy em lại đọc lần lượt những dòng tin nhắn cũ ..em lai đọc những lá thư xưa …bao nhiêu thư để anh tỏ tình ? bao nhiêu lời hẹn hò…bao nhiêu mơ ước…

Em vẫn cười…thả vào trời sự mênh mông tĩnh lặng …để tin rằng

 

Em về đâu hỡi em

Hãy lau khô dòng nước mắt

...Hãy chôn vào quên lãng

Nỗi đau hay niềm cay đắng

Đời nhẹ nâng bước chân em

Về lại trong phố thênh thang

Bao buồn xưa sẽ quên

Hãy yêu khi đời mang đến

Một cành hoa giữa tâm hồn".

 

Đêm .../04/2008 –Shanghai

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...