Jump to content

Recommended Posts

nice5.jpg

 

 

Trăng_Thơ

 

 

Thơ và Trăng

Giấc mộng ngàn đời của các Thi nhân

Rất nhiều cảm xúc đến từ vầng Trăng lẻ loi, cô độc...cứ mãi lững lờ treo giữa trời cao ! Ánh sáng dịu dàng huyền hoặc, lan tỏa...bao trùm lên vạn vật...như thách thức...như cợt đùa...

Biết bao ý thơ...biết bao tác phầm mượt mà, sâu lắng...

Những nỗi lòng khắc khoải, chờ mong...

Những tình cảm ấm áp, dịu dàng...

Tất cả đều được viết ra từ những cảm xúc ấy.

 

Muôn đời là thế ! Cho dù năm tháng cứ trôi qua lặng lẽ và không bao giờ quay lại Trăng_Thơ đối với Thi Nhân...mãi mãi vẫn là đề tài muôn thuở...

 

 

Bóng Trăng trắng ngà

Có cây đa to

Có chú Cuội già

Ôm một mối mơ...

 

Có lẽ không một ai trong chúng ta lại chưa từng được nghe bài Đồng dao quen thuộc ấy

Chú Cuội vẫn là một hình ảnh thân thương trong lòng trẻ thơ, trong lòng nhân thế...

Một chú Cuội già ngớ ngẩn...ngây ngô...Một hình ảnh của sự chân thành...chất phát !

 

Cuộc đời...vẫn trôi êm...

Thời gian vẫn trôi êm...

Nhưng ta luôn cảm nhận được rằng...lòng người thế gian luôn...xao động !

Cho và nhận...

Tình yêu và...xa cách...

Hạnh phúc và...đau buồn...

Tất cả...cứ mãi quẩn quanh trong tâm tưởng của mỗi con người !

Trăng và Thơ

Thơ và nỗi lòng..

Trần gian muôn đời vẫn thế... buồn bả...cô đơn...như vầng Trăng ở tít mù xa...trên bầu trời bao la...to rộng...

 

 

Quê hương phong cảnh hữu tình

Non xanh nước biếc...có mình - có ta

Luận bàn thế sự Thi ca...

Hỏi rằng trên đó - Hằng Nga vui - buồn ?

 

 

 

Và Như thế...

 

 

Và như thế...là nàng Trăng đi lạc

Để chú Cuội già ôm mãi gốc tương tư

Khi giật mình chợt thảng thốt hình như...

Trăng quên mất...một người đang ngóng đợi !

 

Và như thế...Trăng sẽ hoài tiếc nuối

Mãi rong chơi để quên mất một người

Một người yêu thương đến suốt cuộc đời

Đến khi nhớ thì vuột tầm tay với !

 

Và như thế...Trăng sẽ hoài tiếc nuối

Nhớ chú Cuội già chung thủy đến ngàn năm

Trăng u buồn...dõi mắt xa xăm

Trăng dong ruỗi kiếm tìm...rồi thất vọng !

 

Và như thế...Trăng sẽ hoài mong ngóng

Bóng Cuội già...xa thăm thẳm cuối trời

Trăng không còn muốn dong ruỗi vui chơi

Cuội đâu nhỉ ?! Trăng buồn...rưng rức khóc !!

 

Và như thế...Trăng sẽ hoài cô độc

Không còn ai...trông ngóng bước Trăng về

Không còn ai...để nối tiếp câu thề

Không còn ai...Trăng suốt đời hiu quạnh !!

...

 

Không còn ai...Trăng mãi hoài đơn lạnh !

Trần gian buồn...ủ rủ...bóng Trăng treo !!

 

Tú_Yên

 

 

Như bài Đồng ca quen thuộc từ thời thơ bé

 

 

...Cuội ơi ! Ta nói Cuội nghe

Ở cung Trăng mãi mà chi ??

 

Bóng Trăng trắng ngà

Có cây đa to

Có chú Cuội già

Ôm một mối mơ...

 

Trong tâm hồn trẻ thơ...

Dù ở bất cứ nơi đâu...thì trên khoảng không bao la vô tận và kỳ bí kia...Ngự tri trong vầng Trăng huyền hoặc...vẫn có một Hằng Nga xinh đẹp tuyệt trần và một Chú Cuội già hiền lành...ngớ ngẩn...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Và như thế...không còn ai tri kỷ. Để cùng nhau chia sẻ nửa vầng Trăng. Lòng ngỗn ngang trăm mối băn khoăn. Ai dệt nốt...bài tình thơ dang dở ?!

Và như thế...cuộc đời luôn bỡ ngỡ. Chú Cuội già cô độc cuối trời. Cứ mãi nhìn...nhìn theo bóng Trăng vơi. Trăng đơn lẻ...Cuội cuối trời đơn lẻ...

 

 

Ánh Trăng vàng trên cao như thổn thức

Trãi bóng vàng nhân thế suốt canh thâu ?

Tưởng chừng như những con sóng bạc đầu

Cứ xa mãi và không bao giờ quay lại !

 

Và như thế...hãy đi...đừng ngần ngại

Xuôi về nguồn...chớ nghĩ chuyện dừng chân

Quên đi nhé ! Xin đừng mãi bâng khuâng...

Là định mệnh...nên con thuyền không bến !

 

 

Và như thế...

 

 

Và như thế...con thuyền không bến đổ

Vẫn âm thầm kể nốt chuyện vầng Trăng...

...

 

Có một đêm Cuội cứ mãi băn khoăn

Nhìn xuống thế và thở dài buồn bả...

 

Người trần gian thật nghĩ sao cũng lạ

Yêu người ta mà chẳng nói năng gì

Rồi cứ nhìn...cứ ngóng đợi điều chi

Cứ nhung nhớ...cứ âm thầm sầu tủi !

 

Nhớ ngày nào Hằng Nga bỏ Cuội

Mãi rong chơi quên cả lối đi về

Cuội ngỗn ngang trăm mối bộn bề

Nhưng cũng chỉ nhìn theo hoài một hướng...

 

Bóng Hằng Nga - Cuội mãi hoài mơ tưởng

Sự thủy chung trên cả nỗi đợi chờ

Và một ngày Cuội đã đạt ước mơ

Nga quay lại không còn rong chơi nữa...

...

 

Người trần gian sao cứ hay lần lựa

Nói lời yêu mà cũng chẳng nên lời

Để một ngày...thuyền cứ mãi xa khơi

Cho bến vắng luôn đìu hiu quạnh quẻ !

...

 

Chuyện Cung Hằng ngàn năm vẫn thế

Chuyện trần gian cũng cứ thế ngàn năm...

 

Cuội thở dài...rồi buồn bả...băn khoăn !

 

Tú_Yên

Sans Famille

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Và như thế...

 

 

Trăng buồn ! Trăng ở trên cao...

Ta buồn ! Ta mãi nhìn vào hư không !

Chỉ là khoảng trống mênh mông

Mà sao con tạo xoay vòng thế gian ?

...

 

Buồn chi...hỡi ánh Trăng vàng !

...

 

Và như thế...đêm trời trong gió mát

Ánh Trăng vàng hờ hững lững lờ treo

Sao quanh mình gió vẫn mãi vui reo...

Mà cõi lòng Trăng dường như tan tác !

 

Và như thế...ở một nơi xa khác

Có một người lặng ngắm ánh Trăng đơn

Rồi trầm ngâm trong sầu khổ tủi hờn

Thầm than thở rằng duyên sao bạc bẻo !

 

Trong đêm vắng ở một nơi cuối nẻo...

Trăng vẫn âm thầm soi rọi trần gian

Trăng lặng buồn nhưng mãi chẳng thở than

Bởi số kiếp Hồng nhan bạc phận !

...

 

Cuộc sống nhân gian quá nhiều lận đận

Nên muôn đời Trăng là kẻ lạc loài

Biết bao giờ nỗi buồn tủi nguôi ngoai ?

Để Trăng thấy lá hoa cười cùng gió !

...

 

Chuyện cung Hằng ngàn năm là thế đó

Chuyện trần gian cũng như thế ngàn năm

Là những vòng tròn quanh quẩn xa xăm

Cuộc đuổi bắt tình yêu trong vô vọng !

...

 

Trăng im ắng nhìn nhân gian say đắm

Yêu - Để yêu - Rồi lại phải chia ly

Có những người cứ ôm mãi tình si

Lại có kẻ hững hờ trong nuối tiếc !

 

Trăng ơi Trăng ! Nơi nào Trăng có biết ?

Chú Cuội buồn ! Tha thiết với yêu thương !

Đau lòng thay, ngã rẽ vẫn đôi đường...

Trăng một nẻo - chú Cuội già một nẻo !

 

Định mệnh chăng ? Hay tình đời bạc bẽo !

Xót vô cùng khi sống kiếp nhân gian !

Trăng mãi buồn ủ rủ - bóng Trăng vàng...

Và như thế...trần gian mãi thế !

 

Tú_Yên

Sans Famille

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

night.gif

 

 

Và như thế...nhớ nhung hoài câm nín. Chỉ còn mơ chút xao xuyến ban đầu. Tình yêu ư ! Chưa nở đã úa nhàu ! Trên nhân thế - tình là chi thế ?

 

Ta cứ mặc đời nhìn ta ngạo nghễ. Vẫn là ta nghênh ngang bước giữa đời. Chẳng bâng khuâng, chẳng mong nhớ xa xôi . Và như thế...ta là ta cô độc !!

 

Chuyện nhân gian là cuộc đời rất thật. Mà Cung Hằng là huyền thoại đấy thôi !. Cứ quên đi ! Rồi đời sẽ đep tươi...Và như thế...đừng mơ về chốn cũ !

 

Trăng trên cao vẫn buồn ủ rủ ! Bước trần gian - ai mãi ngóng tìm... Tìm làm gì một cuộc tình duyên. Luôn trắc trở như nỗi niềm gãy khúc !

 

Và như thế...dòng đời đôi lúc...Đẩy đưa ta đến bến lạ bờ xa. Hãy quên đi những tháng ngày qua. Chỉ là chút Tình Thơ - rất vội !!

 

 

Và như thế...

 

 

Trăng buồn ! Trăng ở trên cao !

Ta buồn ! Ta mãi nhìn vào hư không !

Chỉ là khoảng trống mênh mông...

...

 

Và như thế...cuộc đời luôn cứ thế

Vẫn loanh quanh, quanh quẩn chuyện đời thường

Là tình yêu, là sầu nhớ tơ vương

Là mộng mị, là con đường lối hẹp !

 

Và như thế...chuyện cung Hằng đã khép

Không còn ai mơ mộng mãi vầng Trăng

Không còn ai xao xuyến bâng khuâng

Không còn ai nhớ cung Hằng chú Cuội !

 

Và như thế...sẽ chẳng ai chờ đợi

Nhìn bóng Trăng tỏa sáng khắp sông hồ

Để quên đi bến nước lẫn con đò

Quên...quên mãi ! Không bao giờ nhớ nữa !

...

 

Chuyện Hằng Nga là đề tài muôn thuở

Mà Thi nhân ôm ấp đến ngàn đời

Dù mai sau có vật đổi sao dời

Thì chú Cuội vẫn hoài ôm thương nhớ !

 

Và như thế...chẳng có gì bỡ ngỡ

Khi chú Cuội già ôm mãi gốc tương tư

Một lúc nào chợt cảm thấy hình như...

Trăng vẫn sáng...

Hình như Trăng vẫn sáng !

 

Tú_Yên

Sans Famille

 

 

Và như thế...là nàng Trăng đi lạc. Bỏ quên đời, quên luôn cả ngày xanh. Vì cuộc đời mãi mãi vẫn mong manh. Nên đành thế cho riêng mình im ắng !

 

Và như thế...nàng Trăng hoài xa vắng. Để âm thầm với giấc mộng ngàn năm. Ở nơi nào chú Cuội hiểu cho chăng ? Hạt nước mắt rơi biến thành mưa bụi...

 

Trăng vẫn khóc trong âm thầm sầu tủi ! Ngoảnh mặt đi cho kiếp sống muộn màng. Mãi ngàn năm Trăng vẫn ngỡ ngàng...Nhớ lại một thời...Nàng Trăng đi lạc...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Vu vơ....

 

 

Trăng buồn ! Trăng vỡ làm hai !

Cuộc đời xẻ nửa...chia ai bây giờ ?

Thơ thì cũng chỉ là thơ

Mơ thì vẫn mãi là mơ bên đời !

 

Bao giờ Trăng lại mĩm cười ?

Cho Ta được thấy lại thời vui xưa

Lặng nhìn giọt nước lưa thưa...

Nước rơi...rơi mãi - Trời mưa thật buồn !

 

Vu vơ những hạt lệ tuôn

Vu vơ chẳng biết là buồn vì đâu ?

Trăng treo lơ lững tầng cao...

Ta luôn thầm hỏi: Vì sao Trăng buồn ?

 

Tú_Yên

Sans Famille

 

Chào T_Y :) Chị viết nhiều bài về trăng quá .Bài nao cũng hay , thơ buồn da diết quá . Quỳnh xin hoạ một bài nhá

 

Ta luôn thầm hỏi: Vì sao Trăng buồn ?

Trăng buồn chú Cuội đi rong

Hạ buồn nắng chẳng về hong tóc mềm

Hắt hiu mưa khóc bên thềm

Câu thơ nức nở trong đêm bởi vì ....

 

Phù vân một cội tình si

Ai trong hư ảo thầm thì gọi ai

Bàn tay với nắm bàn tay

Dắt dìu cõi mộng ngất ngây hẹn thề ....

 

Giật mình ... em tỉnh cơn mê

Chùm hoa phượng đỏ ....hạ về ... người đâu ?!

 

Nửa vầng trăng khuyết chênh chao

Bài thơ chưa trọn giọt sầu đa đoan

Hoa Quỳnh

 

 

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

* Chào hoaquynh !

Rất cám ơn Quỳnh đã ghé thăm thơ Tú_Yên.

Thân chúc Quỳnh luôn vui và thật nhiều Hạnh phúc .

 

Còn nhớ hay quên ?

 

 

Dòng sông Hậu bên bồi, bên lở...

Áo lụa Hà Đông thơm vương nụ Tầm Xuân

Ai về nơi ấy...quên hay nhớ ?

Nắng miền Nam - Mưa xứ Bắc - có gần ?

 

Đường dịu vợi, lòng nào luôn trăn trở ?

Có chút buồn bay theo gió tháng mười !

Mái chèo khua vẫn mang đầy nỗi nhớ...

Những dành riêng, để cho ta hay người ?

 

Ký ức nào đong đầy qua năm tháng ?

Của thuở nào mắt biếc mãi xa xôi...

Cơn mưa bão giăng ngang ngoài khung cửa

Ta thả hồn theo từng giọt nước trôi !

 

Dòng sông Hậu vẫn bên bồi, bên lở

Còn nhớ hay quên...thì vẫn thế mà thôi !

 

Tú_Yên

Sans Famille

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Xa khơi...

 

 

Dòng thời gian vẫn nghìn năm trôi mãi

Cuốn đời ta theo gió vượt trùng khơi

Chẳng thể nào để bên bồi, bên lở...

Có chăng lòng người lắm nỗi xa xôi !

 

Dòng sông Hậu thì bên bồi, bên lở

Nắng miền Nam - Mưa xứ Bắc..trái mùa...

Nên đôi lứa vẫn mãi hoài xa cách

Vô định cuộc đời là duyên số đẩy đưa !

 

Ký ức buồn trôi theo dòng sông nhớ

Đất Gài Gòn mơ lắm lụa Hà Đông

Nụ Tầm Xuân mãi chờ cơn mưa sớm...

Để được cười cùng làn gió mênh mông !

 

Ừ ! Thì đấy là chút buồn len lén...

Thời gian luôn xóa những ước mơ đời

Để ta mãi nhìn theo cơn mưa bão

Thả trôi lòng cùng giọt nước - xa khơi...

 

Tú_Yên

Sans Famille

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

*Giết thơ_Cát bụi lầm...

 

 

Cát bụi...lầm !

 

 

Bầu trời đang trong sáng...

Bổng ngập tràn bóng đêm !

...Uyên bay vù theo gió...

Sương ướt đôi cánh mềm !

 

Nơi nào xa xôi lắm...

Lữ khách chờ chim ca

Nhưng...Uyên im tiếng hót

Vì sao chẳng mặn mà ?!

 

Đời mấy ai tri kỷ !

Nên...Uyên hoài bơ vơ !

Xót thay lòng nhân thế...

Sao nở đành...giết thơ ?!

 

...Uyên buồn ! Đôi cánh rủ !

Lơ đãng nhìn xa xăm

Lòng bâng khuâng thầm nghĩ...

Ừ ! Ra cát bụi...lầm !!

 

Tú_Yên

Sans Famille

 

 

-Cho một nỗi buồn vô lý !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Là sao ?!...

 

 

Anh ru hờ - Phận bạc...

Truân chuyên kiếp má đào !

Như sóng xô bờ cát

Và thầm hỏi...là sao ?!...

 

Ừ ! Thì là thế đấy !

Một mảnh đời mong manh

Thơ ! Người đem chẻ nửa...

Xót lòng Em - cùng Anh !

 

Dòng thời gian bất tận

Rồi cũng về hư không

Sao bao người vật vã ?

Chẳng để im ắng lòng ?!

 

Em âm thầm vẫn hỏi...

Rồi chẳng biết - là sao ?!...

Phù du hay ảo ảnh ?

Chia cuộc đời - Thơ đau !!

...

 

Thơ Tôi ai chẻ làm đôi ?

Cho rơi hết cả hồn Tôi thế nầy !

...Uyên buồn ! Bay vút theo mây...

Anh buồn ! Và hỏi " như vầy...là sao " ?!...

 

Tú_Yên

Sans Famille

 

 

* Cho một nỗi buồn vô lý !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Màu thời gian ?!

 

 

Âm thầm giờ - khắc giao thoa

Màu thời gian cứ phôi pha qua đời !

Tuổi xuân - vừa đó - xa rời...

Tóc xanh điểm bạc, lòng bồi hồi đau !

 

Cuộc đời cứ mãi trôi mau...

Vì sao nên nổi - Thơ đau thế nầy ?!

Ngày qua - rồi lại qua ngày...

Giũ buồn gác trọ - heo may bên thềm !

 

Màu thời gian - Là bóng đêm...

Là bình minh...

Là ánh đèn...

...Hoàng hôn !

 

Thơ Tôi là cả tâm hồn

Sao ai lại nở vùi chôn hoang mồ ?!

Thương Người ! Lữ khách khóc Thơ...

Nhớ ai ? Lữ khách bơ thờ bên song ?!

 

Thơ ơi ! Tôi mãi chờ mong...

Xuân sang - Hạ đến...

Thu...

Đông...

Ơi ! Buồn !!

 

Tú_Yên

Sans Famille

 

 

* Cho một nỗi buồn vô lý !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...