Jump to content

Về blog này

Nơi ấy, cuộc sống bắt đầu...

Entries in this blog

 

Nơi cuộc sống bắt đầu

Ngày...   Một buổi sáng với biết bao nhiêu là việc đã xếp lại, dành một chút ít thời gian còn lại để trãi lòng mình với Blog.   Hai tuần trôi qua, hai tuần nơi đất lạ. Sống một cuộc sống không thể rời xa công việc nhưng không thể hiểu kiểu mình đang sống là kiểu gì. Thật sự không thể hiểu nổi.   Bình tĩnh, một sự bình tĩnh lạ lùng và chịu đựng như thế. Phải chăng mình đã lớn, đã trưởng thành thật rồi.   Không, mình lại không nghĩ như thế. Cái vỏ bọc cứng như sắt thép kia đang bị mùa thu làm cho

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Nhớ người khi Buộc gió vào nỗi nhớ!

Trưa không thể nào nhắm mắt, dù cố gắng thật nhiều. Vùi đầu vào trong chăn mà vẫn thấy mình thật tỉnh. Mệt và trống vắng quá. Cảm giác không thể thoát ra cái ngột ngạt của những bức tường. Tựa lưng vào tường nhìn mưa rơi qua màn kính. Tự hỏi, mưa nhiều như thế, nước sẽ trôi về đâu? Câu hỏi cũng đồng nghĩa với câu trả lời ngớ ngẩn: Mưa là nước mắt của trời. Khi mưa rơi nước sẽ trôi về Biển. Ừ, có lẽ đúng thế nên nước biển có vị mặn.   Bật máy, vào những nơi quen thuộc...Buồn đến nẫu cả người ra ấ

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Viết cho Anh- Người Hà Nội!

Ngày...   Những ngày này, thành phố này mưa nhiều quá. Buổi sáng thật muôn mới thấy một chút ấm áp, còn lại là lất phất mưa. Người ta bảo mùa mưa ở nơi đây dài nhất và buồn nhất. Lúc trước, em không tin vì có bao giờ em ở lại quá 10ngày đâu nhỉ, để mà cảm nhận sự dài và sự chán của nơi này...   Ngày ấy, anh hay bảo: em đi đâu cũng nên thu xếp về sơm sớm nhé...Chỉ cần biết em ở Hà Nội, là yên tâm.   Còn với anh, em cũng bảo như thế bởi em sợ những khi anh xa Hà Nội, em tâm niệm rằng ở Hà Nội là a

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Chào Tháng chín

Vậy là tháng chín đã qua sau khi từ giã tháng tám đêm qua bằng một cơn mưa thật lớn. Tiếng mưa gõ vào thinh không nghe như tiếng gì đó vỡ. Đêm bầu trời đen kịt, không thể nhìn thấy được những sợi mưa rơi trong màn đêm khi ấy.   Mưa, không ánh chớp, không những lằn ngang dọc. Cơn mưa dành cho ngày cuối cùng của Tháng tám cứ lặng lẽ như thế. Lặng lẽ như trút hết lòng mình, những uẩn khúc, những oai trái, nhưng điều chưa thể nói, những điều không muốn rời xa. Mưa như muốn cái không gian đặc quánh v

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Cuộc sống là niềm tin

Ngày hôm qua, gặp lại những điều xưa cũ ở trang viết của một người bạn, thấy lòng chùng xuống thật nhiều. Một cảm giác như không còn sức lực nữa, tất cả mọi thứ cứ như tan chảy...Đúng là như thế, sau những cố gắng gồng người lên hơn một tháng qua...   Không thể không viết vì nếu không viết đồng nghĩa với việc tôi sẽ không còn là mình nữa. Viết để nhắc nhở mình, viết để không nổi loạn và viết để hiểu mình vẫn còn tồn tại...Muốn trôi qua đi tất cả, nhưng lại muốn tất cả vẫn ở lại, những tình cảm c

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Người cũ...

Hôm nay tình cờ vào không gian thơ trên diễn đàn, cũng tình cờ click vào một bài viết rất lạ. Lạ- không phải vì bài viết ấy do người lạ viết, lạ - không phải vì bài viết ấy có cách viết khác với cách viết của các nhà thơ trẻ đã có bài đăng trên diễn đàn, và cũng không phải lạ vì bài viết ấy quá hay. Lạ vì có điều gì ấy tiếc nuối...Lạ- vì có điều gì đó biết rằng không thể níu giữ, không thể thuộc về mình...Lạ- vì khi đặt bút cho dòng cảm xúc đầu tiên đã biết điều ấy sẽ xảy ra nhưng không dám khẳn

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Trưa ơi!

...   Đã trưa, kim đồng hồ dừng lại ở con số 12 giờ 5 phút, bước ra khỏi phòng họp cảm giác đầu tiên như là choáng. Dạo này cứ hay bị như thế. Cô bé Huyền bảo: Chắc do thay đổi từ nơi có độ ẩm cao đến nơi có độ ẩm thấp, hoặc cũng có thể do mệt quá...   Em ái ngại nhìn tôi lo lắng, tôi khỏa lấp: Chắc là ngôi trong phòng điều hòa lâu quá, không sao đâu!   Một đề nghị rụt rè: Em xếp lại thời gian biểu cho nhé? Tôi vội vàng: Không, hãy đừng quan tâm đến việc này, nhé! Khi nào cần, tôi sẽ đề nghị.  

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Ngày Hà Nội nghìn năm!

...   Thật ra thì còn một ngày nữa Hà Nội mới tròn nghìn năm theo đúng chương trình đại lễ, chứ nếu đúng theo chiếu dời đô thì Hà Nội đã bước qua thời khắc nghìn năm từ Tháng bảy âm kia kìa...   Nhưng vẫn tự nhủ với lòng, mọi người thế nao thì mình thế ấy, không thể bảo mọi người dừng và làm theo lịch sử được...   Lần đầu tiên không làm theo điều mình thích mà làm theo điều mọi người thích và cũng lần đầu tiên chợt thấy số đông lại làm một điều không đúng...lạ thật!   Suy nghĩ và suy nghĩ rất nh

motngaymuadong

motngaymuadong

 

Viết Cho Ngày Hôm Nay!

Lâu rồi, em không ngồi trước Blog để viết những dòng cảm xúc từ trong trái tim mình. Lâu rồi, em thờ ơ với những khái niệm niềm vui và hạnh phúc. Trong em và bên cạnh em chỉ còn là công việc. Em quấn chặt mình vào công việc và tận dụng triệt để khoảng không gian thời gian đang tồn tại quanh mình. Chỉ để một điều: Vơi bớt nỗi nhớ Anh!   Nhưng…     Thật sự chưa bao giờ em quên anh cả. Tự nhủ, rồi thời gian sẽ làm anh nguôi quên, rồi anh

motngaymuadong

motngaymuadong

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...