Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    382.639

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

Biết Tu

Lang thang giữa nẻo đường trần Quanh co khúc khỉu, khổ thân vô vàn Kiếp người lắm cảnh gian nan Tu tâm dưỡng tánh... Phật ban phước lành !   Dòng đời vẫn cứ trôi nhanh Thời gian phai nhạt, tóc xanh đổi màu Nhìn đời suy nghĩ trước sau Biết bao nhiêu chuyện, khổ đau mỏi mòn.   Mấy ai hoàn mỹ vuông tròn Suốt đời thảnh thản, không còn lo âu Cuộc đời trong đục nông sâu Muôn hình muôn vẻ... đau sầu thiên thu.   Bỏ THAM trở gót là tu Bu

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Chớm Già

Đôi khi thấy mình đã già Chân rung gối mỏi... ngỡ là bệnh chi Hỏi đời ? rằng có mấy khi Con người trẻ mãi... bước đi vững vàng !   Khi xưa phong độ đàng hoàng Giờ đây nhăn nhó, ngỡ ngàng sương pha Phải chăng đời đã về già Chân tay chậm chạp... khiến ta vụng về.   Tâm hồn còn trẻ hết chê An nhiên tự tại, tràn trề yêu thương Lại thêm vốn yêu văn chương Ngày đêm thi phú... gió sương chẳng sờn.   Ngẫm đời có gì quý hơn Khi Tâm An Lạc... vui

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Mẹ Yêu

Mẹ yêu con nhất trên đời Mẹ cho con cả, một trời yêu thương Mẹ có nghị lực phi thường Vì con chẳng quản... gió sương bão bùng !   Giờ đây cách trở muôn trùng Âm dương hai nẻo, não nùng tâm can Mẹ ơi ! thương nhớ vô vàn Lòng con nhớ Mẹ... lệ tràn bờ mi.   Ngày con chập chững biết đi Hạnh phúc tràn ngập... ôm ghì Mẹ hôn Đến khi con vừa lớn khôn Mẹ lo sự nghiệp... danh môn đàng hoàng.   Con như chú chim ra ràng Bay khỏi ta

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vững Chí

Thẳng bước tiến lên hỡi người ơi Đẩy lùi khó khăn đến với đời Nghèo hèn phú quí duyên trời định Thanh thản tâm can đức để đời !   25.04.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Yêu Kéo Cày

Hằng ngày bận rộn bộn bề Vì rằng công việc, chẳng hề giảm đi Muốn buông nào có dễ gì Nhu cầu cuộc sống... có khi tăng dần !   Nhìn xa rồi lại nhìn gần Chúng ta sống bởi, người thân quanh mình Làm sao trọn vẹn nghĩa tình Cả nhà vui vẻ... lòng mình cũng an.   Chăm lo cuộc sống sẻ san Cái ăn cái mặc, muôn vàn khó khăn Nhiều đêm trằn trọc trở trăn Cả đời lao động... nhọc nhằn chưa yên.   Khoé mắt giờ đã in viền Chân chim bám víu

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Người Miền Trung

Miền trung mãnh đất khô cằn Đói nghèo cực khổ...nhọc nhằn sớm trưa Bốn mùa chống chọi gió mưa Thiên tai dồn dập... ngàn xưa đến giờ...!   Cuộc đời ai cũng ước mơ Giàu sang phú quí, con thơ ngoan hiền Nhưng đời khổ ải vô biên Nhất là cuộc sống... của miền trung du.   Mỗi năm xuân hạ đến thu Đông về buốt giá, vi vu gió lùa Hạn hán lụt lội mất mùa Ông Trời như thể... trêu đùa miền trung...   Con người rất đổi thuỷ chung Vượt qua gian khó... điệp t

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Duyên Giác Ngộ

Ngày xưa chẳng biết lễ Chùa Quanh năm suốt tháng, vui đùa rượu bia Thế rồi đến một ngày kia Đủ duyên giác ngộ... xa lìa Sân- Si... !   Tìm tòi học hỏi từ bi Nào sách nào đĩa, có khi vào Chùa Xa dần cuộc sống tranh đua Ra sức lao động... bán mua qua ngày.   Nghiệm thấy Phật dạy thật hay Tự mình buông xã... đắng cay vơi dần Sám hối uốn nắn bước chân Tìm lành lánh dữ... bình thân an nhàn.   Hoa đẹp rồi hoa sẽ tàn Giàu sang phú quí... m

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Khuyến Tu

Trần tục tranh đua, khổ biết bao Danh lợi bon chen, nợ đeo vào Hãy tu giải thoát, cầu an lạc Đừng để muôn đời khổ lao đao !   11.04.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Say Thơ

Người ta say rượu say bia Còn tôi say đắm... những tia nắng vàng Để rồi ngày đêm mơ màng Cả hình lẫn bóng... của nàng tiên thơ !   Chẳng biết say từ bao giờ Mà tâm hồn cứ, ngẩn ngơ tháng ngày Nhìn gì là cảm tác ngay Đưa hồn lơ lững... như bay giữa trời...   Bao năm vất vả với đời Giờ đây rảnh rỗi, buông lời thơ vui Chỉ mong chia sẽ ngọt bùi Bạn bè thân hữu... những mùi vị thanh.   Tuổi xuân cũng đã qua nhanh Những gì quá khứ, đọn

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hương Quê

Về quê uống bát chè xanh Hương vị thơm ngọt, đọng thành dư âm Bởi đó... cội nguồn tình thâm Là chùm khế ngọt... trong tâm nhớ hoài !   Quê hương chỉ một không hai Mỗi nơi đều có, một vài đặc trưng Dù là miền biển, núi rừng Cũng mang đặc sắc... của từng miền quê.   Nơi ấy... là chốn đi về Họ hàng chòm xóm, tràn trề yêu thương Tình thân cao đẹp phi thường Sắc quê tươi thắm, vấn vương trong lòng...   Tha hương ai cũng ước mong Thườn

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Cha Tôi

Cha tôi tính tình lặng thầm Cần cù chịu khó... trầm ngâm một mình Việc nhà gánh vác lặng thinh Quanh năm vất vả... thân mình héo hon...!   Suốt đời cực khổ vì con Lo toan mọi việc, vuông tròn xưa nay Nắng mưa cũng phải cấy cày Gắng sức chèo chống... nuôi bầy con thơ.   Cả đời ước muốn đợi chờ Nuôi con khôn lớn... cậy nhờ được đâu Số Người lận đận nông sâu Ra đi từ thủa... con đầu chưa khôn.   Mùa đông... lá rụng đầy thôn Rú cao An Tr

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Từ Bỏ

Ta nên từ bỏ cuộc chơi Tịnh tâm tu sửa, cho đời sạch trong Nhờ nước Cam lộ gội lòng Đời sẽ hết khổ... thong dong an lành !   Đừng quá tham lợi hám danh Giữa dòng nhân thế... tranh dành hơn thua Nhân quả chẳng phải chuyện đùa Cớ sao ta mãi... ganh đua với đời.   Buông xã tâm sẽ thảnh thơi Sau này có thể... về nơi an nhàn Tây phương cực lạc Niết bàn Muôn đời muôn kiếp... xua tan ưu phiền... !   04.04.2014 H

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tâm Bình An

Kho tàng bình an ở tâm ta Tinh tấn tu hành diệt gian tà Từ Bi Hỷ Xã lòng thanh thản Bỏ qua lục dục niệm Di Đà.   31.03.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Lời Mẹ

Từ nhỏ Mẹ đã dạy rằng: Nhà nghèo thì phải, siêng năng cần cù Đừng nên lười biếng mộng du Phải luôn tiết kiệm... từng xu từng đồng !   Lớn lên có vợ có chồng Cuộc sống tất bật... gieo trồng kiếm ăn Lúc đó mới thấy khó khăn Nhớ lại lời Mẹ... trở trăn cõi lòng...   Tuổi thơ ai cũng ước mong Mai này khôn lớn, học xong thành nghề Thoát nghèo khỏi bị cười chê Nhưng đời phận số... lê thê khó lường...   Từ ngày cất bước lên đường Cô thân độc mã

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tánh Hiền

Sinh ra vốn có tánh hiền Nhân từ hiếu thuận, gắn liền nghĩa ân Không riêng đối với người thân Thiện tâm trãi rộng... khắp trần thế gian... !   Cuộc đời bể khổ ngập tràn Mỗi người một cảnh, cơ hàn gió mây Đủ duyên tốt phước no đầy Hết duyên mất phước... thân gầy khổ đau.   Từ bi là phép nhiệm màu Tu nhân tích đức, trước sau vẹn tròn Đừng vì danh lợi cỏn con Mà quên hậu quả... vẫn còn trả vay.   Buông xã bỏ hết đắng cay Thân Tâm An Lạc, đời này vui

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tha Hương

Mái đầu cũng đã bạc dần Thời gian cũng đã... lần lần mờ sương Sống đời đã được nữa đường Trong lòng vẫn mãi.... nhớ thương quê nhà !   Từ ngày mới được sinh ra Lời ru của Mẹ... dáng Cha ân cần In sâu trong dạ lớn dần Giúp ta khôn lớn... thành nhân thành tài.   Giờ đây cách trở miệt mài Nhìn về quê Mẹ... thở dài xót xa Phải chi còn Mẹ còn Cha Về quê ấm cúng... cả nhà đông vui...   Mồ côi buồn tủi ngậm ngùi Tha hương cầu thực... sụt sùi

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vạn Vật Hữu Tình

Trần gian vạn vật hữu tình Điều hoà sinh thái... an bình muôn nơi Cỏ cây tô thắm sắc đời Chim chóc ca hát... dưới trời mùa xuân !   Thiên nhiên phong phú vô ngần Núi rừng sông biển, góp phần giàu sang Cho ta rừng bạc biển vàng Tăng thêm sức sống... khang trang tuyệt vời.   Con người sống ở trên đời Tìm về Chánh Pháp... là nơi thanh nhàn Đi Chùa lễ Phật cầu an Tích góp công đức... xua tan ưu phiền.   Buông lơi tham vọng kim tiền Từ Bi n

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Ba

Bảy tuần chúng con mất Ba Trong lòng thương nhớ, xót xa đau buồn Nhớ Ba lệ lại cứ tuôn Mồ côi buồn tủi... con luôn nhói lòng !   Phận người sướng khổ đục trong Người ta thường có ước mong rất nhiều Riêng con chỉ có một điều Có Ba bên cạnh... con yêu suốt đời...   Nhưng sao cãi được ý trời Kêu ai nấy dạ... rã rời khổ đau Ước sao có phép nhiệm màu Ba về xoa dịu... nỗi đau con liền...   Ba ơi ! Con cháu thảo hiền Mong Ba an lạc... giữa

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Uống Trăng

Đêm khuya tôi vẫn đợi chờ Trăng lên uống rượu, ngâm thơ một mình Mong rằng trăng đẹp lung linh Ngờ đâu trăng lại... vô tình biến đi.   Nghe lòng ảm đạm sầu bi Mình tôi tự rót... nâng ly cạn dần Mất trăng lòng dạ bần thần Buồn cho số phận... cuối tuần vắng trăng.   Đâu rồi bóng dáng Chị Hằng Canh khuya lạnh lẻo, ngỡ rằng sang đông Sao trời lấp lánh mênh mông Đợi ai ai đợi... ngóng trông mỏi mòn...   Mai này chắc sẽ vẫn còn Trăng lên soi sá

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Biết Mộng Tĩnh Mộng

Đời người ai muốn khổ đâu Nhưng đời là một, bể dâu khó lường Tấm thân sống chết vô thường Ốm đau bệnh tật... xác xương đoạ đày !   Người ơi ! hãy tĩnh cơn say Tịnh tâm tu dưỡng, chớ lay động lòng Giữ tâm tươi sáng sạch trong Nhân từ độ lượng... cầu mong sự lành.   Đừng quá tham lam lợi danh Gieo trồng giống tốt, tươi xanh trái nhiều Từ Bi rộng lượng thương yêu Nâng niu cuộc sống... làm điều thiện tâm.   Giã từ Sân- Hận sai lầm Tìm về Chánh

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Biết Đủ

Ngày xưa đói khổ xác xơ Thiếu thốn đủ thứ, mộng mơ đủ điều Bây giờ tiền bạc đủ tiêu Cuộc sống sung túc... sao nhiều đam mê... ?   Trăm năm một cõi đi về Tiền tài danh vọng... chẳng hề mang theo Hồn phách cứ bay vèo vèo Niết bàn- Địa ngục... ai gieo cho mình ?   Luân hồi trong cõi Ba sinh Nợ nần kiếp trước... điêu linh kiếp này Cuộc đời có trả có vay Nếu không tĩnh mộng... đắng cay có thừa.   Sống sao biết đủ biết vừa Trong lòng thanh thản..

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Kiếp Sau

Con người bản tánh hiền lương Nếu không tu chí... lầm đường như chơi Kiếp này cực khổ tả tơi Cầu mong kiếp khác... thảnh thơi an nhàn !   Nếu muốn hết cảnh cơ hàn Đừng nên tạo nghiệp, dối gian lọc lừa Việc thiện nên làm say sưa Tìm lành lánh dữ... mây mưa chớ màng.   Mai này đổi đời sang trang An lành muôn kiếp, vẻ vang muôn đời Thân tâm an lạc tuyệt vời Không còn vướng nợ... chơi vơi đoạ đày.   Sinh ra trên cõi đời này Tham- Sân- Si- Hận,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vô Tình Gặp

Vô tình ta gặp được nhau Thề non hẹn biển, trước sau vẹn tròn Đồng tâm lội suối trèo non Dù cho cực khổ... sắt son một lòng !   Vô tình như nước xuôi dòng Đời người phận số, long đong khó lường Gặp nhau trao gửi yêu thương Cùng nhau trú tạm... vô thường trần gian.   Vô tình khai trí Phật ban Tìm hiểu Phật Pháp, miên man tuyệt vời Nguyện lòng tu chỉnh cuộc đời Thuận theo Chánh Pháp... ơn trời sáng soi.   Vô tình được dịp tìm tòi Nguồn gốc Đạo Ph

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tâm Hoa

Hoa đẹp đâu cần toả hương Sắc hoa tươi thắm... dẫn đường bướm ong Lã lơi bay lượn lòng vòng Đua nhau hút nhuỵ... cầu mong no đầy... !   Phận hoa ở giữa trời mây Phơi mình mưa nắng, tràn đầy gió sương Tuy đẹp nhưng cũng vô thường Đời hoa ngắn ngủi... tàn hương phai màu.   Người Hoa đều giống như nhau Luân hồi tàn nở... khổ đau não nề Hướng Tâm về cõi Bồ đề Thân Tâm An Lạc... tràn trề bình an... !   10.03.2013

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Con Nợ Mẹ

Từ khi con mới lọt lòng Con đã nợ Mẹ... một dòng sửa tươi Thủa con chưa biết nói cười Đã mang ơn Mẹ... nên người lớn khôn !   Ngày ấy... nhà Mẹ giữa thôn Làm nông vất vả, hoàng hôn mới về Việc nhà ruộng nương bộn bề Mẹ lo chu tất... chẳng hề thở than.   Dưới căn nhà lá ba gian Nền đất vách nát, khô khan nắng hè Miếng ngon chỉ có nước Chè Cá kho với Nghệ... muối mè lạc rang.   Vậy mà vui vẻ rộn ràng Hạnh phúc ấm cúng... khang trang khó bì

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...