Tập thơ :Gặp lại tuổi 20 (từ bài 1đến bài 5)
Thơ Kiều Anh Hương
1. VÙNG TRỜI THÁNH THIỆN
Tặng vợ
Núi sông vốn chẳng cắt chia
Biên cương cũng không tự có ...
Như Anh và Em - Bắc Nam đôi ngả
Bỗng ở trong nhau ngót thập niên rồi...
Những lo toan năm tháng đời thường
Như tấm áo chật choàng lên khát vọng...
Chỉ sợ trái tim mình nhỏ hẹp
Không đủ ngân rung phím nhạc cuộc đời...
Dẫu đến ngàn ước vọng cũng vậy thôi
Giông bão sẽ tan và bầu trời tĩnh lặng
Giây lát ấy cuộc đời hơn cõi mộng
Ta bỗng nhận ra nhau
Thanh thản buổi ban đầu...
Hà nội- 18/10/1991.
2. CAO THẤP
Ngày xưa,
thuở chúng mình đi học,
mỗi lần xếp hàng vào lớp
thấy rõ
- đứa thấp
- đứa cao !
Một năm qua rồi,
chúng mình so vai,
xếp hàng lên lớp
thấy rõ
- đứa trước
- đứa sau !
Tuổi học trò,
giấy trắng
mực đen
khát khao
mơ mộng...
Bây giờ,
chúng mình lớn lên,
những trang đời
úp mở ...
những đồng tiền
sấp ngửa
đỏ đen ...
Dối trá và sự thật
Nghèo hèn và hiển vinh...
Số phận chăng ?
Ai tỏ,
Ai tường ?
Chỉ có trái tim bè bạn
Mới nhận ra nhau
giữa cuộc đời thường !!
Tháng 11/1991
3. Ở CHIẾN TRƯỜNG VỀ
Ở chiến trường về
Anh có gì đâu
Một cuốn sổ thơ
Một cây đàn gỗ
Thơ chưa chép hết mùa chiến dịch
Cây đàn rung phím nhạc học trò...
Cuốn sổ thơ sờn mép bên mình
(Bạn của lính - tháng năm tâm huyết)
Cây đàn gỗ vui buồn gõ nhịp
Hành quân xa...
Năm tháng hành quân xa...
***
Ở chiến trường về
Anh có gì đâu
Da còn ngái xanh
Môi còn ngái tím...
Chữ thầy mười năm
Rụng đầy sau vai áo
Hoa cà, hoa cải ... sốt rừng !
Ở chiến trường về
Chẳng có gì đâu ?
Ba lô rỗng, áo quần vừa nghiêm -nghỉ
Chỉ có trái tim vẫn hồng nguyên sắc đỏ
Và những khát khao mang nặng suốt cuộc đời !
12.1976 -12.1980
4. GẶP BẠN
(Thân tặng V- GS-TS)
Ngày chúng mình ra đi
Mùa hè vẫn còn rất trẻ...
Kỷ niệm về xóm nghèo, lán nhỏ
Bom thù đốt trụi lớp 10D
Chia tay nhau, lệ chẳng đẫm mi
Mà mắt ai mỏi bờ vai níu lại
Ta chợt nghĩ sẽ là mãi mãi ..
Mùa thu chỉ còn trong giấc mơ thôi !
***
Chiến trường dài, năm tháng nhân đôi
Không nhớ hết bao mùa súng nổ
Những mùa thu cháy khô mái núi
Võng đầu non, gối xép balô...
Ta đã đi qua những cao điểm mùa khô
Lả mình trong chót cùng khát, đói
Măng cụt, sầu riêng ...
Đất rừng nào, đồng đội ta nằm lại
Giữa ngàn sâu, cánh võng lạnh tờ...
Chiến trận nào, ta đã dong cờ,
Le te một thời con trẻ
Ôi, những thằng bạn giỏi giang nhất lớp
Đã ra đi không hề tiếc mùa thu.. ?
Vẫn biết chiến tranh, có kẻ ở người đi !
Day dứt một thời bão táp....
Mà sao vẫn mặn chát
Nông sâu nỗi biển đời.. .
Bạn ơi, áo lính chẳng hề bạc đâu !
Thật vinh hạnh được làm trò của bạn
Những tâm hồn sáng choang quả cảm
Đang trở về với cả mùa thu..
Ta bỗng nghe trong gió lạnh đầu mùa ..
Trái tim hát giữa dòng máu đỏ
Giữa đại ngàn
Giữa Trường Sơn
Độc thoại
Những lời giải về cuộc đời
Còn chặt hơn thuật toán...
***
Ngẩng cao đầu nơi giảng đường xanh...
Sau năm một chín bảy lăm (1975)
Tôi chợt nhớ về mùa hạ
Năm " Một - chín - bảy - mươi ..." !
Hà nội 9.1976
Kiều Anh Hương
5. Tặng em gái Ngọc Hà
Thân tặng MN
Ngập ngừng mãi đôi chân
Người đi giữa làng hoa và tự hỏi:
- Ngày hay đêm ?
Nụ hoa không hề nói...
Lối nhỏ ấy bỗng thành kỷ niệm
Đất Ngọc Hà, nơi em tôi sống tuổi thiếu niên
Bỗng là đất gọi hồn tôi trở lại
Với những câu thơ day dứt một đời...
Năm tháng rồi... năm tháng cứ dần trôi...
Câu thơ nào túi ba lô trĩu nặng ?
Câu thơ nào viết cho đồng đội ?
Tôi nhọc nhằn gom góp giữa rừng sâu... ?
Bài thơ nào viết cho Mẹ và Em ?
Lời chân thật bỗng trở thành xa lạ
Cuộc sống mới cứ ù à, ù ập....
Tôi bỗng trở thành cái gai trong mắt em ?
Bài thơ cứ vô tình
Nên năm tháng dần quên
Em bỗng ra đi và trở thành thiếu phụ
Tôi ở lại với câu thơ dang dở
Chợt nhớ rừng xanh cháy đỏ một thời...
***
Thơ viết xưa rồi
Mà chẳng thể nào quên
Lật lại thời gian bỗng thấy mình khờ dại
ước gì bạn lính xưa sống mãi
Để được yêu hơn mình đã yêu....
Để có ngày cho Tôi và Em
Năm tháng trẻ trung như sắc lá
Nụ cười chia vào khoé mắt
Sau vòm cửa xanh là một khoảng trời...
ĐH Bách khoa Hà nội
11.1977-1996
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.