Đời Như Chiếc Lá
Gió lay lá rụng, cuối thu bẽ bàng
Cành khô trơ trọi ngỡ ngàng
Nhìn từng chiếc lá... vội vàng bay xa...
Bên đường lá bay là đà
Cuốn theo chiều gió, như là đuổi nhau
Giờ đây lá đã đổi màu
Xa cành xa cội... xót đau phận mình.
Lá kia cũng muốn chung tình
Nhưng do tạo hoá... đổi hình xưa nay
Nên đành chấp nhận đắng cay
Rời chốn thân thuộc ... xuôi tay ngậm ngùi...
Nay ta ngẫm tới nghĩ lui
Người cũng giống lá, tươi vui một thời
Khi già cũng phải lìa đời
Cũng vàng cũng héo... tả tơi thân gầy.
Đừng nên đua gió đua mây
Năng làm việc thiện... chớ gây nợ trần
Đến khi con tạo xoay vần
Trở về cát bụi ... chẳng cần gì đâu ...!
02.11.2014
HOANGHAI
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.