Bé Mười (phần 1)
Bé Mười (phần 1)
Từ lâu rất lâu rồi, vào một đêm mưa rơi tầm tả có một người con gái đang lê bước chân của mình trên con đường đất đỏ, mặc cho mưa to gió lớn cô vẫn đi, đi mãi, cho đến khi không còn sức lực để đi nữa cô ngã quỵ xuống và bất tỉnh. Đúng lúc đó có một người đàn bà nhẹ nhàng đở cô dậy và dìu về nhà mình. Khi cô tỉnh dậy cô thấy mình đang nằm trên một cái giường tre trong một ngôi nhà lụp xụp hôi hám, lúc đó vẫn còn mưa, cô ngồi dậy và nghe tiếng gió rít qua khe cửa nhè nhẹ sau đó cô giật mình khi nghe tiếng két kẹt kẹt tựt tựt tựt... cánh cửa phía sau nhà từ từ mở ra một người đàn bà tóc dài trắng xóa, mặt mày nhăn nheo trên tay đang cầm một con dao thái thịt bóng loáng bước ra. Cô gái thét lớn trong cơn mưa:
- Á á á á á... đừng đừng giết tôi, tôi van bà, cô gái khóc mếu máo
Người đàn bà giật mình và giấu đi con dao phía sau lưng, bà cười:
- Ồ bà quên mất, cháu tỉnh rồi à, đừng sợ, để bà đem cháo ra cháu ăn cho khỏe.
Cô gái khẽ gật đầu, thế là bà lão đi ra sau nhà, cô gái hít thật sâu lấy hết can đảm bước từng bước nhẹ nhàng nhẹ nhàng rón rén như một nữ đạo chích đang thực hiện một phi vụ lớn vậy, cô đi đến cánh cửa phía sau nhà từ từ nhìn vào và thở phào một tiếng rõ dài thì ra bà lão đang thái hành và bỏ vào nồi cháo đang sôi ùng ục rồi bà múc ra một cái tô đưa cho cô gái.
Cháu ăn đi cho nóng...
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.