Sao Đời Vẫn Cô Đơn?
Sao Đời Vẫn Cô Đơn?
Bước xuống phố đôi chân sao trĩu nặng?
Sau bao năm ta sống trong lặng thầm,
Ôi đã qua những bước ngoặc thăng trầm!
Để giờ đây con tim ta tan vỡ...
Dẫu cứ ngỡ không bao giờ hàn gắng!
Sao giờ đây tâm sự lại tuôn trào?
Bước xuống phố đôi chân sao nặng trĩu?
Nhìn những cặp tình nhân lúc đang yêu,
Sao thấy mình vẫn còn hiu quạnh?
Đứng cạnh nhiều người mà cứ ngỡ không ai!
Cất tiếng hát cho lòng thôi lạnh lẽo,
Viết bài thơ cho khuây khoả nỗi buồn.
Xưa không giữ những tình yêu chân thật,
Nay kiếm tìm một hình ảnh mông lung!
Kẻ cô đơn lang thang cầu hạnh phúc!
Người đa tình lê bước trốn thời gian,
Thời gian ơi xin hãy quay trở lại!
Để người xưa không còn gọi "cố nhân"!
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.