Ngày nổi gió - 21/12/04
Những ngày này chat với anh và thấy lòng đỡ đau đớn, đỡ nhớ anh nhiều lắm.
Mình và anh vẫn còn rất yêu nhau, nk ạ. Hai đứa cứ mơ ước viễn vông về 1 ngày lại được sống bên nhau, được sinh cho nhau những đứa con và cả 2 đứa đều sẽ giống anh. Mình và anh nói về những điều đó thấy lòng ấm áp với nỗi ước mơ xa vời đó. Song lại buồn ngay. Lại thấy thật đau lòng cho cái tình yêu nghiệt ngã của 2 đứa. Giá mà có một con đường nào đó, có 1 phép nhiệm màu nào đó xảy ra để mình lại có thể về bên anh và sinh cho anh những đứa con. A bảo là a mong có kiếp sau, anh sẽ làm lại từ đầu và sẽ không là người cùng gia tộc với mình để 2 đứa có thể đến với nhau. Ừ nhỉ, giá mà có kiếp sau...Không biết đến lúc đó anh có còn yêu mình nữa không.
Những ngày này mỗi lần ra đường lại rất nhớ a. Đi đâu mình cũng nhìn thấy a, nhìn quanh quất nơi đâu cũng thấy hình ảnh của 2 đưá trong những tháng ngày yêu dấu cũ. Mình nhớ anh. MÌnh thương lắm tình yêu tội nghiệp của mình. Mình trách số phận sao quá khắc nghiệt với anh và mình, đã không cho 2 đứa đến bên nhau. Mình giờ phải cố chôn vùi tất cả để làm lại từ đầu, phải gắng ngoảnh mặt, quay lưng với quá khứ để vui sống cuộc đơi hiện tại. Thôi thì đó là định mệnh, đó là số phận. Không đến được với nhau, thì đành gắng gượng xem nhau như người thân để mà tiếp tục dõi theo nhau, chăm lo cho nhau và cầu chúc cho nhau được hạnh phúc. Nhưng mà mình thật vẫn rất nhớ thương a, nk ạ.
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.