Wïnðy Møøð
Thành viên-
Số bài viết
7 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Wïnðy Møøð
-
hì, đúng là bài này mình viết theo phong cách của anh Việt cảm ơn vì bạn đã thích nó
-
Chỉ là một câu xin lỗi Người bước đi Vội vàng như cánh chim thiên di mùa giá rét Bỏ quên ta với tâm hồn như đã chết Bởi không biết phải cười cho hạnh phúc của người, hay thỏa sức tặng cho trái tim này đầy nước mắt Ngàn vạn lần đau Khi cay đắng nghĩ về lời hứa cuộc đời này chỉ cần có nhau Sẽ phải tin, giá trị một câu nói vốn dĩ không vẹn nguyên ngay khi vừa kết thúc Buộc phải tin trên đôi vai này sẽ có nhiều gió mưa Không chỉ là nắng ấm Để đôi tay lần đầu đón nhận Dạy trái tim, biết cách chạm vào lãng quên Nỗi đau luôn có những lí lẽ để tồn tại mà chẳng cần đặt tên Và cuộc đời… luôn biết cách khiến bước chân ta phải đặt vào giông bão Dạy đôi mắt hư hao, biết quen với bao lần thức trắng Để nghi ngờ vẻ đẹp của những giấc mơ Khi người coi ta là trái tim và hứa giữ chặt tay bất kể nắng mưa Ta vốn đã nguyện cuộc đời này sẽ chẳng dành cho ai nữa Sẽ chỉ vì người để chở che, ấp ôm và chia sẻ Bờ vai này sẽ dành để thấm nước mắt của người, nếu có phải rơi Nhưng ai biết rằng những thứ ta vẫn tin là định mệnh cũng quá dễ để buông lơi Và cuộc đời giống một bức tranh với quá nhiều người cầm bút vẽ Trách sao có những gam màu không phải tự tay mình chấm- kẻ Để người đời mặc nhiên thêm vào sắc khổ đau Có lẽ người đã giận khi ta chọn quãng đời còn lại sẽ không thể gặp nhau Cũng giận lắm những lời nhẫn tâm mà khi thốt ra ta thấy như mình thêm một lần đã chết Nhưng cảm giác nghe tim mình vỡ ra mà phải giữ cho đôi môi một nụ cười trọn vẹn Người có hiểu không ? Bởi mãi mãi ta không đủ lạnh lùng nhìn người trong một cuộc sống khác được đâu Nên ta sẽ tự dặn lòng không còn gì hối tiếc Để không phải sợ mình bật ra tên gọi đã quen mà vờ như chẳng còn tha thiết Ta sẽ tin mình đã quên, thực sự đã quên Sẽ thôi nghĩ về những đứa con mà chúng ta cùng tưởng tượng rồi đặt tên Khép lại cánh cửa ngôi nhà tưởng sẽ cùng nhau đi qua ghét – thương –được – mất Trả lại ước mơ cho những ngón tay đã không còn giữ chặt Để lại thấy yên bình trở về nơi đáy mắt Được không ? …. Bởi dù sao, người luôn cười vui là điều ta mong ước cuối cùng…
-
Trăn trở chi điều thơ hay dở Cùng mang duyên nợ kẻ mộng mơ Cuộc đời biết bao điều tâm sự Buồn vui ai có biết bao giờ? Gửi hồn bay bổng những trang thơ Quên đi sầu muộn lúc nắng mưa Nghĩ suy mòn theo cây bút nhỏ Bình minh luôn sáng tiếp trăng mờ !
-
Lãng đãng bước chân, một ngày hửng nắng Gió tháng Năm mang hạ trắng đâu về Ai đem kỉ niệm chất đầy lên cành lá Để mỗi chiều buồn trải đầy lối lê thê. Tháng Năm về giống giây phút một cuộc chia li Có nắng mênh mông, chớm những cơn mưa dài bất chợt Có những đêm mơ, thấy giọt nào vương tóc ướt Nắng nhạt dần, còn hong khô bờ vai ấy được không? Hàn Phong
-
Dừng lại Đâu phải là dừng thương nhớ lại đâu Đâu phải nước mắt sẽ thôi vì nhau mà lăn xuống từng dòng bỏng rát Đâu phải sẽ bớt thấy chơi vơi khi hoàng hôn khép lại Đâu phải thôi bắt gặp chính mình ngẩn ngơ vì ngỡ vừa lướt qua một hình bóng đã từng quen...
-
Thanks bạn Có lẽ đã khiến bạn chê cười rồi thực ra thì mình tự thấy chẳng bài nào hay cả, chỉ là 1 chút tâm trạng thôi
-
Sau đây là : Tập thơ thất tình ) Viết bởi : =. Hàn Phong .= Đông Trắng Bỗng một ngày anh lại sống với đợi mong Em đi mãi bỏ lại một trời bao hoài mộng Bỏ lại giấc mơ hoang, giữa đồng xanh đầy nắng Thu đi rồi bỏ đông trắng mênh mông... Heo May Hương heo may, lạnh vần thơ À ơi câu hát vu vơ nỗi buồn Anh mơ một chút giận hờn Nhớ thương trên những con đường năm xưa Em đi để lại nắng mưa Nhiều đêm trắng giấc, vẫn chưa hiểu mình... Mùa Không Em Mùa đông, mùa đông... Mùa của nỗi nhớ mong Nhớ những thứ mãi ở trong tiềm thức Nhớ giọt nắng cuối thu tắt đi chiều vàng rực Để đêm về chất chứa những hoài niệm xa xăm. Biết không em, anh sợ lắm mùa đông... Tìm đâu thấy bàn tay đan vẫn như còn ấm Con đường quen Tìm đâu nữa cạnh nhau bước chân thật chậm Môi hôn giờ còn lại những dư âm. Sẽ thế nào nếu bước qua mùa đông ? Con phố cũ giờ đây bỗng nhiên thật rộng Căn gác vắng chẳng còn vương chút nắng Hết đông rồi ta có thấy ta không? Gió Mùa Về Đông sang rồi bên ấy lạnh không em? Anh thương nhớ với từng đêm thổn thức Trái tim ấm vỡ tan trong lồng ngực Giọt nước nào cứ rạo rực trên môi Ngỡ quen rồi với lạnh lẽo đơn côi Nào đâu biết vết thương đầu nhức nhối Đứng nhìn theo bước chân em thật vội Đông sang rồi, bên ấy lạnh không em ? Kí Ức Mưa Hà Nội đêm buồn,nằm đếm những giọt mưa Anh đã cố lắm để tiếng mưa không nhắc về em nữa. Cố để thiếp đi giữa chênh vênh khi chỉ còn một nửa. Cố để lòng này thôi ướt đẫm những ngày xưa. Vậy mà bây giờ chỉ cần môt chút kí ức giữa ngày mưa Em có biết đã bao lâu anh thấy con tim mình nghẹn thở Đã bao lâu anh muốn ôm chặt em trong trái tim này lần nữa Bao lâu rồi anh muốn bên mình là em của ngày xưa Kí Ức Góp nhặt đến bao giờ- những mảnh kí ức đã vụn tan Mong chờ em suốt chiều dài nỗi nhớ Biết tình ta mãi còn trong dang dở Có khi nào vá được nửa hồn đau. Và đường đời bất chợt, nếu gặp nhau Em có thể đã bên bờ vai khác Nhưng biết không- có một người thầm lặng Vẫn luôn tìm -qúa khứ, thuở còn em. Phố Mưa Về đâu Những cơn mưa mùa hạ Sao vội vàng, chợt đến chợt qua Nhạt nhòa, ướt đẫm đường xa Ướt cả vai em,màu áo trắng. Phố mưa Như chiếc gương không phẳng lặng Phản chiếu hồn anh. Dại khờ một thuở Chợt nhìn em với mưa Anh thấy mình đang nhớ Một ngày xưa... (còn nữa)
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.