HuongDuong
-
Số bài viết
6 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi HuongDuong
-
-
Kỉ Niệm Tuổi ThơMưa rơi trên không trungTừng hạt mưa rơi xuốngNơi đất mẹ thân yêuChứa chan bao nỗi niêmKhi nhớ về thuở nàoNhớ ngày xưa thơ béTừng nghịch mưa mà téCũng đã làm trò chơiĐây “ cà phê sữa đá”Là nền đất đỏ kiaHứng từng giọt mưa rơiĐang gọi mời chúng bạnThời tuổi thơ hồn nhiênKhông lo toan điều gìÔi! Làm ta nhớ mãiNhững kỉ niệm đầu tiênTrên đường làng đi họcNhư con Sóc tung tăngMặc gió ướt mưa dầmĐã sắp tới đường hầmRất an toàn đó bạnĐường hầm của tôi đâyLà quay về tổ ấm. -
NHỚ " MÌNH "
Hôm nay ngồi nhớ về mình
Thấy lòng thổn thức ân tình mãi vương
Từng dòng nước mắt tuôn rơi
Giống như nước ở biển khơi dập vào
Mình ơi! Mình ở nơi đâu?
Để em ở lại héo sầu quặn đau
Phải chi ngày ấy không thương
Thì nay đâu phải vấn vương thế này
Mình " đi" thật quá bất ngờ
Để em ở lại thờ ơ, lạnh lùng
Đêm ngày tơ tưởng bóng hình
Mong sao em gặp lại mình, mình ơi!
Dù trong phút chốc không quên
Tâm tình xin gửi vào trong giấc hồng
Con thơ cứ hỏi tại sao
"Mẹ ơi! Cha ở nơi nào lạ thay?
Lâu rồi không thấy mặt Cha
Con đây rất nhớ, thương Cha rất nhiều!"
Ôm con, lòng Mẹ giá băng
Trào dâng bao nỗi bâng khuâng cõi lòng
"Cha con ở rất là xa
Nhưng lòng Cha vẫn bao la nghĩa tình
Cha luôn là ánh ban mai
Để con có được tương lai sáng ngời"
Mẹ là những áng mây trời
Theo con trong suốt cuộc đời của con.
- 1
-
Ngoài biển khơi xa xôi
Một cánh buồm trơ trọi
Vượt muôn ngàn sóng dữ
Để kịp đến với bờ
Khi bình minh vừa lên
Buồm cũng từ từ đến
Tuy không còn nguyên vẹn
Cánh buồm - đã chia đôi
Không còn như ngày trước
Nhưng nhìn những nét mặt
Như nói với ta rằng:
" Đời ngư dân là thế
Một cuộc sống bình dị
Đã thỏa lòng ước ao
Bao gian khó đã đi
Trong phút giây thế này
Bến bờ là hạnh phúc"
- 1
-
Mùa hạ đang đến gần
Lòng xao xuyến bâng khuâng
Lặng nhìn hoa phượng nở
Nhớ một thời áo trắng
Mãi vấn vương tâm hồn
Kỉ niệm đang vẫy gọi
Chào người bạn năm xưa
Buồn
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Ánh Trăng Buồn
Trong đêm sâu vắng lặng
Tôi ngước nhìn trời cao
Lòng xao xuyến khó tả
Khi nhìn ánh Trăng vàng
Bao năm dài không ngủ
Sáng soi khắp thế gian
Hôm nay Trăng cũng thế
Tôi lại thấy ánh Trăng
Sáng rực xua bóng đêm
Thật lung linh huyền ảo
Sáng soi đường tôi bước
Ánh Trăng như biết trước
Những nẻo đường tôi qua
Nhưng sao Trăng không vui?
Tại đêm nay không Sao?
Không có ai bầu bạn
Hay vì chiếc Lá kia
Đã ngủ quên từ lâu?
Bồi hồi Trăng nhớ lại
Những khoảnh khắc ngày xưa
Ngày xưa sao vui thế
Trăng không suy nghĩ nhiều
Bạn bè thật đông đủ
Sao năm cánh lấp lánh
Vui đùa cùng ánh Trăng
Bạn Gió cũng ân cần
Thổi từng cơn gió mát
Bạn Lá thường hay hát
Song ca cùng ánh Trăng
Mà nay các bạn đâu?
Nhớ khi xưa Trăng buồn
Gió đung đưa an ủi
Nhiều lúc Lá không vui
Trăng thường đến tâm sự
Kể bao nhiêu chuyện cười
Mong Lá sẽ bớt buồn
Một ngày Sao đi lạc
Cả bọn cùng đi tìm
Nước mắt rớt vì vui
Khi thấy Sao lủi thủi
Đang tìm đường đi về
Nhìn về nhà của Lá
Mà không thấy Lá đâu
Lá đã bay đi xa
Đến phương trời nơi nao?
Cho Trăng biết với nào
Mà nay đâu cả rồi?
Mỗi đứa đi một nơi
Đến những phương trời xa
Có nhớ về nơi đây
Chỉ còn một mình Trăng
Luôn nhớ về các bạn
Trăng nhìn vào xa xăm
Âm thầm nhớ ngày xưa
Chỉ còn lại hoài niệm
Giờ đây ánh Trăng buồn.