quachthuthao
-
Số bài viết
54 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi quachthuthao
-
-
BẢI THƠ TRẢ LẠI
( Ttặng tgiả ĐÒI EM TRẢ LẠI BÀI THƠ)
Vo viên cái cục nợ
quẳng vào gói năm
sắp gọn cái gói năm
cất vào bao tháng
may lại cái bao tháng
nhét vào túi ngày
dốc hết cái túi ngày
đổ ra tờ giấy
nhặt trong tờ giấy ấy
những con chữ ngày xưa
ghép câu chữ ngày xưa
thành bài thơ tình cũ
bài thơ tình một thuở
người đã ...tặng tôi
bài thơ tình một đời
trong lòng tôi cất giữ
như một bài thần chú
umbala (unabiding )- umbala (unabiding )
tôi hú gió gọi mưa ...
và đáng đời tôi chưa :
hóa thành đồ bạc phụ
bây giờ người đòi lại
tôi trả bài thơ - đây
umbala (unable ) - umbala (unable )
tờ giấy trong tay - trắng
moi sạch túi ngày - cạn
mở toang bao tháng - buồn
xé toạc gói năm - còn
một cục hồn vo viên
một mụ bà vô duyên
nhathao190806
-
Tớ thì nghĩ, bài này chuyển sang văn xuôi chắc hay hơnhoan hô ! một nhận xét cực kỳ chuẩn xác . rất cảm ơn .
-
* bạn Phuonghanmai nói thế nào ấy nhỉ ?! bảo rằng trong Cánh Đồng Bất Tận ma NG . NG. TƯ viết một cách bình dị thì ai tin được ?! nếu đó chỉ là những trang văn viết bình dị thì chắc chắn rẳng đã chẳng có những ì xèo ầm ĩ những ngày qua !
-
CỨ NGỒI ĐÂY THÔI - BÀI VỌNG TẠ
(NHATHAO )
*
Cái cổng xanh nhuần nhã thanh thuộc mở ra bước khởi đầu như từ một bến sông . Một bến sông với con đò nguyên thủy thơ thật cùng người lái đò nguồn cội hoang lành làm một cuộc hải trình ngắn ngủi ( nhưng có thể là vô tận ! ) trên dòng mang thủy nhân sinh .
Biết phận thân nên chẳng bắt ấn vần vũ gió mưa ầm ào chớp chóa mà chỉ khoanh định lòng mình trong cái vòng tròn khiêm lặng với Êch ra đi rồi Thôi khép lại trở về . Với đỉnh nhọn Xưa từ vút cao rơi xuống Nay vực thẳm bây gìơ . Biết cõi của mình nên Thơ chẳng tung hoa ngôn chữ hí lộng ngôn từ ngoại trừ một điều mặc thệ : mặc thệ lời nhắn nhủ rằng cái tôi tự tại nhỏ nhoi Cứ Ngồi Đây ( mà sống - mà gẫm suy cuộc đời ) Thôi , mặc thệ lời rủ ren rằng bạn bè bao la sẽ Cứ Ngồi Đây ( mà chờ ngày về quê ?! ngày cạn rượu ?! ) Thôi , mặc thệ lời tiễn biệt nhỏ dấu ái yêu thương rằng dầu gì anh vẫn Cứ Ngồi Đây ( để mà quên - để mà nhớ chẳng một ai cả ) [] Thôi . Nhưng trên tất cả những lời nhắn nhủ - rủ ren - tiễn biệt chính là lời mặc thệ thanh trả nợ nần cho cái điều NG .H. Đoàn bảo rằng may mắn cho đời mình được sinh ra bên bờ một con sông trên quê hương Quảng Ngãi ( cái điều mà cả trăm người tha phương cầu thực tôi gặp ở Saigòn này đều cho là xấu số bất hạnh ) . Cái điều mặc thệ như một lẽ đương nhiên , đương nhiên như hàng chữ ghi ngày sinh ngày tận phải khắc nằm vào tấm bia đá , đương nhiên như tấm bia đá phải được chôn đứng ngay ở đầu ( hay dưới chân ) huyệt mộ .
* *
Cả cuốn thơ có bài đã đọc kỹ có bài mới lướt qua nhưng tôi đang được dặn dò rằng cứ ngồi ( yên ) đây thôi . Ngồi đây thôi là ngồi trên con đò nguyên thủy thơ thật đang trôi trên giòng sông nguồn cội hoang lành . Giòng sông có khúc bằng khúc gắt . Con đò có khi lặng khi chao . Và những trang thơ có câu tệ câu tuyệt có bài dở bài hay . . . Thế mà , lênh đênh giữa vùng dung tưởng trong tâm trí của một người yêu thơ va chỉ biết đọc thơ một cách thô vụng không thể dùng đến từ cảm nhận cao siêu như các nhà thơ , các nhà bình thơ thường nhật tụng tôi bất chợt lại chọn ra được bài thơ hay nhất qua tất cả các bài thơ tôi từng được đọc . Đó là bài thơ thứ tám mươi hai trong tập thơ Cứ Ngồi Đây Thôi ...
Làm gì có bài tám mươi hai !
Thưa có đấy - bài tám hai là bài đầu tiên . Thơ viết :
- tôi thường có nhiều đêm trăn trở . . . .
một cây non làm quen
dần với thời tiết khắc nghiệt
Lạ thật ! rồi sẽ có người vặn vẹo bảo tôi nói ra cái chỗ hay ở bài thơ trên . Chờ đấy - tôi sẽ tìm mẹ của NG. H. Đoàn và xin bà cụ giải thích cho cái ý nghĩa của ngày tám tháng ba . Bà cụ giải thích xong thì tôi sẽ nói và phân tích cái chỗ hay ra cho mà xem .
mẹ chân lấm tay bùn
nhớ ngày phân ngày thuốc
làm sao mà mẹ biết
những ngày tám tháng ba
**
Có những nhà thơ đã nổi tiếng
Có những nhà thơ đang nổi tiếng
Rồi lại còn có những nhà thơ sẽ nổi tiếng
Trong các vị gọi tắt là cao nhân này ( bởi toàn những NHÀ cả - nhà thi sỹ kiêm . . . nhà học già - nhà dich thuật - nhà báo - nhà văn - nhà đổi mới - nhà phê bình v.v.v. ) có những vị xem thơ - đối xử với thơ như một thủ trưởng lệnh rộng quyền cao . Có những vị xem thơ - đối xử với thơ như một quân hầu sai bảo . Có những vị dùng thơ như con dao đâm sau lưng cả kẻ thù lẫn bằng hữu . Có những vị dùng thơ như tấm khăn bao khiên che ý đồ cả tốt lẫn xấu .
Thật lòng - Tôi nghĩ tác giả của Cứ Ngồi Đây Thôi khó mà lọt vào đẳng cấp của các NHÀ kể trên kia được . Bởi NG. H. Đoàn đơn giản quá nếu thât là như vây chỉ xem thơ như một người bạn . Chỉ nhờ thơ phân hủy bớt khối cô đơn . Thế thì biết chắc Thơ có làm nên cái tích sự gì cho công danh sự nghiêp mình chăng ?! . Mong đừng chọn đó làm nghề làm nghiệp ! Buồn thật !
Dầu sao NG. H.. Đoàn vần còn may mắn xem thơ như người bạn và được thơ thân như một người bạn . Có lẽ bởi đã đối xử với thơ bằng cả tấm lòng !
Tôi vẫn thường ước ao " phải chi mình sống được nửa phần như thế !
nhathao van160806
***
----- nhắc sao không đi mà dùng dằng mãi thế / nth cười cưởi : còn chút việc / bảo còn việc gì chia làm phụ cho / nht lại lắc lắc đầu : chẳng gì cả cứ ngồi đây thôi !
- thêm một gói trọng lượng cho mớ hành lý mang theo cuốn thơ CỨ NGỒI ĐÂY THÔI
------ Phone sang Can hỏi thăm : khỏe chứ ? / ổn / rảnh hôn ? / bận / việc gì ? / túi bụi /
cái chi mà túi bụi khiếp thế / à ! chẳng có gì cứ ngồi đây thôi
(và 160806 nhân đươc bài viết này nht nhơ post để cảm ơn riêng t.g Cứ Ngồi Đây Thôi ! )
quachthuthao170806
-
*
SAY
Em nghiêng ly
rượu chảy bên đầy
- mảnh da bao miếng linh hồn ướt nhọet
còn ngấm xuống ...
- có địa tầng nào siêu thoát cơn say
chất men chảy ngược lên đầu
chỉ muốn phun ra từ mắt
những nỗi buồn
chẳng gửi được đi đâu
chẳng nhìn đâu được
chẳng đâu nhìn được
Chỉ thấy anh ở phía trước
bước lang ngang
bước liêng xiêng
và bức tường
nghiêng
sẽ đổ
nhathao
-
*
Có gì đâu ! Dòng chày yên ả thì buồn thổi gió nổi sóng lên cho chiêng trống phèng la ầm ào náo nhịêt .
Cũng như "Dòng Sông ...." là phương tiện . " Giống hay không giống ?" và " Ai giống ai ?" chỉ là những chiêu bài mời dụ để làm nổi đình nổi đám lên và trang trọng hẳn ra cái kết quả sẽ được tìm thấy ở một cuộc tìm kiếm khác ( người ta hy vọng cuộc tìm kiếm là một cuộc khai quật sẽ tiến hành song song với một cuộc chôn vùi ).
*
Nàng " Cánh Đồng ... " của xã tôi được bầu làm hoa hậu xã vì tám trên mười người trong xã khen nàng đẹp nhất xã . Nàng được bầu làm hoa hậu huyện vì tám trên mười xã trong huyện tôi công nhận nàng đẹp nhất huyện . Nàng lại được bầu làm hoa hậu tỉnh vì tám trên mười huyện trong tỉnh tôi bầu chọn nàng đẹp nhất tỉnh . Nhưng khốn khổ cho nàng lại còn ba vị nhất định không thống nhất cái quan điểm này . Hôị nông dân xã thắc mắc lý do gì mà con gái ông chủ tịch xã lai không được làm hoa hậu xã . Huyện Đoàn truy cứu nguyên nhân nào mà con gái ông chủ tịch huyên lại không được chọn là hoa hậu huyện và Hội Đồng nhân dân tỉnh đưa kiến nghị xem xét lại cái ghế hoa hậu nên trao cho con gái ông chủ tịch tỉnh mới công bằng. Tất nhiên ai đẹp nhất thì vẫn đẹp nhất còn cái chức hoa hăụ thì vẫn cứ ...hãy đợi đấy .
*
Rồi có một người đẹp tên là Thiên Nhiên ( không biết ở đâu) đến . Rồi lại có một nhóm người ( vẫn không biết là ai ) bỏ một món tiền rất lớn (lại cũng không biết ở đâu ra ) bí mật đưa Thiên Nhiên đi giải phẫu thẩm mỹ toàn phần ở Hà Nội . Rồi Thiên Nhiên trở về và Thiên Nhiên cũng đẹp ( hình ) như Cánh Đồng . đẹp như thôi chứ đẹp giống hay không giống thì còn phải chờ hai người đẹp này và cấp trên phán xử nhưng đó hoàn toàn không phải là cái chuyện cần quan tâm !?!
*
Trong khi cả xã tôi , cả huyện tôi , cả tỉnh tôi ồn ào náo động lên vì cãi cọ cái chuyện giống hay không giống thì chỉ có mấy người chúng tôi thôi phát hiện ra những cái động trời kinh khủng này :
- Tóc của Thiên Nhiên không cần nhuộm vàng mà vẫn mượt hơn tóc của Cánh Đồng
- Cách xử lý cái "khoảng hở cần thiết " giữa áo và quần của Cánh Đồng không có " chất thơ và văn " giống như cách xử lý tạm cho là nhân đạo hơn của Thiên Nhiên
- Dáng đi và cách ăn uống của Cánh Đồng không hợp logic phát triển tự nhiên (!) đúng như motip của đàn bà con gái
- Đã có sự quan sát . theo dõi và chấm điểm rát hời hợt về tát cả mọi mặt - ngoại trừ bên trong - về hai người đẹp này ...
- v.v.v.
*
Tranh luận căng thẳng quá nó bớt vui nên ( xin lỗi quý vị ) kể chuyện này cho nó giảm stress . Thông báo kết quả sớm sẽ làm kém sự hấp dẫn nên cứ để đó cho nó ồn ào .
Biển không sóng thì ở nhà tắm ao cho nó sạch . Dẫu gì cũng mệt mỏi quá rồi nhưng vẫn phải vui vậy !
-
* làm thử một bài thơ Tân Hình Thức xem sao . Mong đừng trở thành kẻ " giết " T.H.T đấy
GÁC TRỌ
Địa chỉ anh cho số và
những số cho để làm tin
chẳng để tìm nhà đường vào
nhà anh ngõ và những ngõ
đến ngõ cuối cùng thăm hỏi
người ta hỏi thăm người ta
một căn gác nhỏ mái tôn
tường gỗ cửa sổ màu xanh
có tên học trọ là tên
ở trọ đúng nhà anh đó
hàng xóm chung quanh em đến
thăm anh những chiều thứ bảy
con ngõ ân tình đón nắng
chờ mưa bụi vướng gót hài
chân hồng giãy nãy bùn vương
áo dài vạt trắng phân bua
mình biết yêu nhau những ngày
tháng ấy môi mắt vô tình
căn gác rủ rê đời vẫn
như hoa trắng tình như giấy
lòng vẫn trinh nguyên sớm tối
đi về mà để hững hờ
trôi qua như địa chỉ anh
cho chỉ số và những số
quachthuthao
-
* TRuyện kể rằng có một cô công chúa nhan sắc diễm lệ được rất mực câng chiều . Có điều , càng lớn lên khôn ra cô càng thấy có gì bất ổn hà khắc nơi chính sách cai trị của vua cha và cuộc sống người dân mỗi ngày thêm một lầm than khốn khổ . Bằng đủ mọi cách thủ thỉ khóc lóc năn nỉ nhõng nhẽo giận hờn vua cha vẫn cứ chỉ cười hì hì với cô con gái cưng thôi chứ chẳng thay đổi cải cách gì . Bực quá một hôm ngay giữa triều thần công chúa xa xả nói tất thảy những nghĩ suy của mình . Lần này nhà vua mới nghiêm mặt :
- Con cứ nói nhân dân nhưng là bao nhiêu nhân dân mới được chứ ! Đâu - cha cho phép bằng mọi cách - con dẫn đến cho cha và cả triều thần đây thấy cỡ vài trăm nhân dân thôi có cùng một quan điểm giống con , lúc ấy cha hứa sẽ làm những gì con và nhân dân của con thích .
Cô công chúa hăm hở nhưng năm lần bảy lượt cũng chẳng rủ được khoảng vài chục người thôi chứ đừng nói đến trăm nhân dân như ý cô nghĩ . Nhờ những ông quan địa phương phủ huyện vận động thì có cho vàng các ngài cũng chẳng dám súi nhân dân phản đối kẻ mà đang ban phát bổng lộc cho mình . Ghé đến những cửa hàng buôn bán cơ sở làm ăn thì những nhân dân kha khá này nắn cổ sờ vai " chẳng biết rồi ...nhỡ cái này ...nhỡ cái kia .." và cuối cùng thì lắc đầu nhè nhẹ . Nắm tay những nhân dân lao động ăn lương mỗi ngày thì họ lắc đầu quầy quậy " rồi bữa nay lấy gì mà sống .. nhà vừa hết đủ thứ vân vân " . Cầu cứu các cụ ông cụ bà thì những đấng nhân dân đáng kính này tỏ vẻ hạ cố thương hại " công chúa thật nhân hậu dễ thương và ...bé bỏng .."
Và tất nhiên hiêu ứng ngược lai là chính sách càng hà khắc hơn và dân chúng càng khốn đốn hơn còn công chúa thì nhất định phải làm một viêc gì đó chưa nghĩ ra được .
Một hôm có người gửi tặng công chúa một cuốn sách .
Đọc xong cuốn sách công chúa lại hăm hở gặp thẳng vua cha :
- Chủ nhật này sẽ có khoảng chục ngàn người tập họp ở quảng trường . Cha cho phép con làm việc này chứ ạ ?
- Đồng ý .
- Xin cha một thánh chỉ : không ai được ngăn cản bất kỳ việc gì của công chúa vào ngày trọng đại này .
- Cha đồng ý
*
Thủ đô Lama một ngày chủ nhật như mọi ngày chủ nhật khác , người ta thấy chiếc xe tứ mã của công chúa diễm lệ từ trong trại mồ côi ở ngoại ô hướng về trung tâm thành phố và khi còn cách quảng trường vài cây số thì sự cố xảy ra . Bắt đầu là mui xe rồi lần lượt những tấm phong che cã bốn chung quanh đươc tháo ra và quăng thẳng xuống đường chỉ còn ở trên xe lồ lộ tấm thân lộng lẫy một cô công chúa không mảnh vải che đang nghiêm chỉnh vẫy tay chảo cả một giòng những con người đang ào ào chạy theo vây quanh chiếc xe chưa từng có bao giờ này . Cái giòng người hỗn độn nhưng không hỗn loạn này cứ chầm chậm cuồn cuộn tiến vào tiến vảo quảng trường đến trước cung điện nhà vua thì ngừng hẳn . Số lượng người không phải là một mà phải là vài chục ngàn người mới hết .
Bây giờ cô công chúa mới đọc lời kêu gọi cũa mình !
Cả một rừng người im lặng và kính cẩn cúi đầu che mắt
Rồi một cụ ông và một cụ bà bước lên với tấm vải nhung quấn che thân thể công chúa lại . Tất cả quỳ xuống .
Cùng lúc hoàng đế ra chiếu chỉ chiêu an . Hứa sẽ thực hiện tất cả những gì từ trứoc nay công chúa thường thỉnh nghị .
*
Chuyên có thật xảy ra hồi thế kỷ 17 .
Nhưng về sau có người tìm được cuốn sách mà công chúa được trao tặng hồi ấy .
Đó là một cuốn thơ sẽ xuất bản tháng 12 - 2005 . Bìa cuốn thơ nghe nói in hình năm cô gái . chấm hết .
quachthuthao
-
* Uổng công một bài viết - nếu thật sự trình độ nhận thức tầm đọc , tầm nghĩ , tầm viết lách của các vị cao đến vậy thì miễn bàn . Ở đây xin đươc đôi lời với nhà chức trách của diễn đàn này thôi .
- Nên kết thúc đề tài này ( còn để hay không để cái gì đó là toàn quyền của B.Q.T. ) vì đúng là chúng ta đừng nên quảng cáo không công cho một cái mà chúng ta đều muốn nó chìm vào quên lãng . Nếu là thân hữu gia đình hay fan của NG. TR. chắc đã có hàng chữ đâm nét : VÔ CÙNG CẢM ƠN CÁC NHÀ THƠ XUẤT SẮC CỦA THƠTRE .COM ĐÃ TIẾP THỊ GIÙM TẬP THƠ...MẶC DÙ ĐẾN THỜI ĐIỂM NÀY NG. TR. XEM NHƯ ĐÃ VƯỢT CHỈ TIÊU KẾ HOẠCH ....
- Nên có thêm mục " Văn Chương và Luật pháp " để các thành viên chúng ta học hỏi trước khi viết lách và ĐỌC ...
-Vì có thể sẽ còn thỉnh thoảng ghé vào chơi ( sợ BQT hiểu lầm là tàn dư của NG TR ) nên phải khẳng định điều này : tôi chẳng một lời một ý ngợi ca cổ súy cho D.B.P.T.T. chủ đích chỉ là :
qua rồi - nhắc lại chi . Nếu khơi gợi lại thì nên hoan hô :
1)những con người trẻ có tài , dám Ganh Tỵ , dám khẳng định và bẳng mọi cách bộc lộ mình ( tất nhiên là hơi quá )..
2)sau khi đã thực hiên cái việc chẳng đặng đừng đó - đươc phê phán , được la mắng - và nhất là đạt được ý đồ ban đầu họ đã có một thái độ tiếp thu sửa chữa rất đáng hoan hô .
Rất may là trong D.Đ chúng ta không có những thành phần rác rưởi như vậy . Chúng ta chỉ toàn những tài năng trẻ tuân thủ luật pháp (!) -" em chẳng hiểu gì mấy anh bảo chửi thì là ..nên chửi " - những tài năng chỉ biết noi theo và vâng dạ . Dẫn dắt những tài năng này lại cũng rất may toàn là những bậc hiền tài biết cúi lưng xuống để khen " thơ bạn hay quá......" mà thực lòng hỏi hay ở chỗ nào thì bảo chờ học hỏi thêm (!)
Viêt thêm nữa sợ bị ông quan luật pháp trên kia kiểm duyêt .
Tạ lỗi cùng B.Q.T nếu bài viết làm thất thoát đi ít nhiều tài năng trẻ của diễn đàn .
-
CẢM HỨNG NGÀY THI
*
Thi
là chơi một ván bài
thua !
tên thi sỹ " thiên tài " : tốt đen !
đành làm thơ để quên em
đành làm thơ để - đánh ghen với đời .
*
nghĩa là - đã mất em rồi
bỏ đi - ta dấu mặt người tự ty
bây giờ trong nỗi hồ nghi
tình em ? hẳn có chút gì mỉa mai !
*
mười năm giấy kẻ mực mài
hồn trao mắt gửi cũng hoài công em
nỗi buồn thi hỏng êm êm
đủ quên cái hẹn khuôn viên giảng đường
*
mai tên bỏ học lên đường
sắm vai trí giả diễn tuồng lêu bêu
đời dài một gánh mang theo
mối tình em với bao nhiêu nợ nần
-
ĐÂU ĐÓ MAI NÀY .
*
Một nhánh hồng trôi sông
một triều sông bỗng đục
một đời ta bỗng chốc
nổi lên tình bão giông
*
bán nỗi buồn long đong
mua cơn vui vô phước
ai điên bằng ta được
ai tỉnh hơn ta không
*
hỏi đất trời mênh mông
thưa đêm ngày mộng mị
ai yêu như ta nhỉ
ai bạc giống ta chưa
*
giòng sông là hôm xưa
vẫn trôi về mai nọ
em giữa đời đâu đó
dặn ta chờ quanh đây
*
mằt vẫn buồn như mây
tóc vẫn dài như suối
ta vẫn còn rong ruổi
ta vẫn còn trôi theo
một nhánh hồng .....
quachthuthao040706
-
** trong hoàn cảnh , này theo ngu ý của tôi thì Bắt buộc " fool" phải là ngu đần chứ không lthể còn từ nào khác hay hơn va thanh lịch hơn đươc . Dùng từ dại khờ thì hóa ra bài thơ vô nghĩa rồi và hai chữ VÂNG Ạ chẳng chút giá trị một đồng danh dư nào cả . Soi Trang nghiêm kỹ lai xem đùng không ! thân .
-
* hình như hơi có một " chút ba hoa nho nhỏ " ở đây thì phải bạn Chuthuongthôi ơi - trong bản phỏng dịch DẠ KHÚC bạn bảo nặng chất ĐƯỜNG - tìm đâu ra vậy chỉ cho nhau học hỏi với - không lẽ rằng cứ 4 đoạn 7 chữ là thơ Đường chắc .?
Nứt chảy hay bùng nổ hay vỡ òa là những tâm trạng biểu lộ sự cảm xúc . và sự cảm xúc khi được bộc lộ ngoài những yếu tố ngoại lai còn thêm yếu tố quan trọng nhất là tính cách nội tai mỗi người ( ở đây là người đọc thơ )- một thiếu nữ và một thiếu phụ tuy có "cùng " một cảm xúc khi đọc thơ T.T.KH nhưng khi biểu lộ thì dứt khoát là không thể vỡ òa hay bùng nổ giống nhau được !
sau cùng là theo thiển ý tôi THE INDIAN SERANADE cũng chỉ là một bài thơ bình thường (trong thời điểm này) khi sử dụng đến những từ "vầng sáng cao áp " để nhắc lại thiện ý của ban Soi Trang tôi nghĩ là không nhất thiết .
Vẫn mong có đươc những bản dịch những bài thơ hay để đổi món nhất là khi lúc này D.Đàn của chúng ta hàng VIỆT chất lượng sale hơi quá nhiều .
cũng mượn ý của Chuthuongthoi " lời chân thành ý thô thiển " xin quý muội huynh lượng thứ
-
* nhất trí với bạn N .H. Đoàn ( dù chính tôi cũng chưa phân biệt được thơ nào ra thơ nào ) tuy nhiên , theo tôi B.Q,T. là phải biết đấy . Chắc hẳn do quá nhiều công việc nên chưa kịp "định vị " thôi . Đành chia xẻ và chấp nhận vậy , nhưng tạm thời lúc này thôi chứ kéo dài mãi không ổn rồi . ( Vào Quán PHỞ là để ăn PHỞ dù ngon ( VUI ) hay dở( BUỒN ) cũng phải là PHỞ - thì vẫn hy vọng tái ngộ . Chứ vào quán PHỞ mà lại đươc mời tô BÚN BÒ HUẾ ( dù là cực ngon) thì với suy nghỉ bị GẠT sẽ hiếm có người trở lại đâu )
Lẽ thứ hai nữa là kéo dài mãi sẽ vô tình tạo nên một nhận thức hoàn toàn sai lệch ( cưc nguy hiểm ) cho các em ,( xin lỗi ) các bạn trẻ khi vô tình đọc một bài thơ rất hay nhưng thuộc dạng ( thơ mới - thơ tiền chiến ) - trong thơ của B(?) NGU-YÊU hơi nhiều - và sẽ chẳng hay chút nào khi khẳng định cái hiểu biết ấy là do tiếp thu từ D.Đ V. H. T ...
Xin lượng thứ cho nếu trong cung cách góp ý có gì gay gắt . Nguyên do cũng chỉ là vì thương quá và luôn mong muốn D.Đ này ngày một " danh tiếng " hơn thôi .
-
.........................................
nhà tôi tôi trọ
hồn ở nhà kia
sợ hôm sợ khuya
gió lay cành động
hương rơi mùi rụng
nhỡ nụ hoa ngần
vấp phải bàn chân
tội ai ai tội
.........................
người ơi ngưòi ơi
............................................................
HƯƠNG NGẦN NHỠ NỤ
( Hôm nào - tôi giận chồng tôi
là như hương rụng mùi rơi bên này )
*
Đất ban cành cội cho người
còn làn vương huệ hỏi trời cho ai
người thì khi hôm khi mai
mặc cây bông sứ quan ai cửa nhà
tôi thì khi cận khi xa
nhớ mùi hương lại thở ra nhìn vào ...
( mẹ ơi ! nhà ấy nhà nào ?
nghe con nhỏ hỏi lòng nao nao " trời ! " )
*
tội tình nhau lắm người ơi
cái cây bông sứ làm tôi nợ nần
hôm xưa tiếc .. nụ hoa ngần
nhón tay nhặt cánh thiên thần ...bỏng tay
giờ thôi bên nọ bên này
cành nghiêng mặc đất - hương bay mặc trời
bây chừ ngọc rụng ngần rơi
trăm lần .. chẳng phải vì tôi giận chồng
nhathào 240606
-
hoan hô !
không phải hoan hô tác giả hay hoan hô bài thơ mà hoan hô những lời bình
nang(!) rất tuyệt và chàng (!) cũng rất tuyệt
phía hôm qua đáng trân trọng
phía hôm nay cũng đáng trân trọng
và phía ngày mai cũng càng đáng trân trọng
một nhà thơ dũng cảm (?!)
vài nhà bình thơ cũng dũng dũng cảm hơn
tóm lại : cả hôm qua cả hôm nay và cả ngày mai cũng vẫn phải cần có và nên có những nhà dũng cảm này ! laị hoan hô !!
-
TA LẠI TÌNH CỜ .
Gặp lại em nơi góc vườn hoa cũ
trên cành buồn - chim hót quạnh hiu
hàng ghế trống lòng công viên thiếu phụ
gió ru yên - thành phố lặng buổi chiều
đôi ta lạ lắm - mà quen lắm
đã gần xa quên nhớ một khoảnh đời
em vẫn tóc xõa xưa chiều thăm thẳm
những ngắn dài còn nguyên sợi chia phôi
biết nói gì - để lòng nguôi rộn rã
nghoanh nhìn đâu - cho bớt những muộn màng
em chớp mắt - mấy lần tôi vấp ngã
bằng mấy lần tôi khóc bến sông ngang
tình đã nguội sao vội vàng như thể
có ai chờ - em muộn - bữa cơm khê...
và lại có thêm một người nữa sẽ
giận hờn tôi - tức tưởi : " ở đâu về !"
chia tay nhau vẫn đi vào chốn ấy !!!
gió trở mùa - em có lạnh - trời mưa
chim bay đi hay nhành cây vừa gãy
tôi cũng về - đêm đã muộn đời chưa ?!!
quachthuthao
-
EM RỬA TỘI NGƯỜI !
*
Đếm bao nhiêu vết thương
đo mấy lần vấp ngã
mà nên hình thánh giá
trên vai Đấng nhân từ
*
Em - đã tự bao giờ
bỗng lòng trinh bạch thế
thịt da là Thánh Thể
môi mắt hóa hồng ân
*
ta quỳ dưới bàn chân
nâng gòt hài sen huệ
nhỏ đôi giòng hạnh lệ
xin hạt phước nảy mầm
*
rồi em sẽ từ tâm
ngày ta về tận xử
mở vòng tay Thiên sứ
cứu vớt một hoang hồn
quachthuthao190606
-
* tiếp tục những bài thơ phỏng đi Ngân Thảo ơi! tuyệt lắm!
-
VUI NHÉ MỘT NGÀY
*
Ghép sáu tấm ván sồi
cột tôi nằm bất động
cắm mười cây nến sống
thắp lửa cháy phập phù
*
một đoản khúc thiên thu
một trường ca luân kiếp
lời quỷ ma nhộn nhịp
tiếng nhân thế sụt sùi
*
một núi hoa cợt cười
thơm tím trời ân nghĩa
một rừng nhang sói sỉa
vùi xám biển nợ nần
*
giữa khăn áo xa gần
trong kệ kinh siêu độ
tôi nằm chờ nguyên đó
người cứu rỗi tôi ơi !
*
năm tấm ván đóng rồi
còn tấm trời* tôi đợi
năm ba sợi tóc rối
ngưòi thả xuống hương ....bay
*
để vui nhé một ngày
tôi đi người ở lại
kiếp sau mình gặp mãi
hương biết tận vô chừng ?!
*(ván trời : tấm ván thiên)
quachthuthảo040605
-
thương quá "nhánh hồng" ơi . sao mất niềm tin đến thế . gửi lại nỗi niêm này chia xẻ với nhau nhe .
THẬP GIÁ MỒ CÔI
anh cứ hỏi : nếu hai ngàn năm trước
có em rồi - thì đời Chúa ra sao
NGƯỜI sẽ bỏ dở công trình cứu chuộc
dắt em về hang đá ở cùng nhau
*
và anh sẽ được trao cây thập giá
mang danh Trời đi gánh tội người ta
để từ đó - đời anh thêm vất vả
mỗi vết đinh là mỗi vết đàn bà
*
sao địa ngục thì không còn chỗ chứa
mà thiên đàng lại trống vắng hoang vu
anh phải đợi đến bao giờ để
chuộc lại em - giải thoát Chúa nhân từ
*
cây thập giá - bẻ ra từng mỗi khúc
linh hồn anh - băm nhỏ đến từng phân
EM CẤT KỸ CHÚA TRỜI TRONG ÁO NGỰC
CỬA THIÊN ĐÀNG CHỐT CHẶT GIỮA HAI CHÂN .
190406-
TLV đã giúp bạn sửa tiêu đề của bài viết!RẤT CHÂN THÀNH CẢM ƠN !
HƯƠNG THẢO LINH LAN
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
LẠI BÀI THƠ CHO CỎ
Từ khe đá vô tâm
nhú ra mầm cỏ dại
giữa cánh đồng muôn loại
mọc lên nụ nấm người
khi biết ngóng mặt trời
rồi nụ hoa sẽ nở
khi hương chen vào gió
thì gió sẽ mang đi
khi mái tóc dậy thì
em sẽ thương gương lược
khi thấy lòng ươn ướt
là tình đã mưa rào
bỗng nhớ một người nào
là mùa xuân sắp . . . hết
luôn thấy mình chưa . . . đẹp
nghĩa là đã yêu . . . rồi
trong tảng đá mồ côi
có trăm ngàn viên cuội
giữa muôn trùng bóng tối
THẢO
vừa sáng lên tôi
quachthuthao190806